Tối hôm đó, lại là 1 đêm Thắm về trễ với nồng độ cồn cực cao trong máu.

Vừa vào đến cửa liền thốt lên “thủ đoạn của mày, tao hiểu ngay từ đầu, à ha, làm sao mày uống bằng tao mà cứ tinh vi”

Chị nằm ngửa ra giường :

“lại còn dám đưa tay sờ? lần sau thì liệu hồn đấy nhé”

“cái thời tao đây đem thân tiếp trai, chúng mày mới chỉ có 1 con vợ thôi, hà hà, được mỗi cái có đầu óc kinh doanh, còn lại đều là vô dụng!”

Thắm càng uống càng tỉnh, khi say chị chỉ mắng chửi chứ không bao giờ ngủ.

Vì thế, chúng tôi lẳng lặng nằm bên nhau không ai chợp mắt.

Trước đây tôi cũng từng hỏi chị về vấn đề này, chị trả lời: “ngày xưa, lúc nào uống nhiều là lúc đó đi với khách, sao dám ngủ thẳng cẳng không biết trời trăng được? cho nên em tập dần thói quen: cứ rượu vào là thức. Còn nhớ mấy ngày đầu mới vào làm, ngu ngốc không biết đề phòng chuyện đó, nghĩ lại mà nổi da gà, có cho tiền cũng đếch dám sai lầm lần nữa.”

Tôi hiểu ý Thắm, không bình luận gì thêm, chỉ ôm chị vỗ về.

Sáng hôm sau, chị mệt mỏi ngủ thiếp đi.

Tôi đắp chăn mền cẩn thận, còn nấu cả đồ ăn sáng đầy đủ rồi mới đến trường.

Buổi trưa về sớm, nhà cửa vắng tanh, Thắm chỉ ăn qua loa rồi lại lên đường đi đâu không rõ.

Buổi chiều cùng ngày, chị điện cho tôi, báo: đang ở Bình Dương xem lô đất ! phải 2 ngày mới về.

Đầu năm đại học thứ 4 của tôi, chính là thời điểm khủng hoảng kinh tế toàn cầu.

Công việc làm ăn của Thắm ít nhiều cũng bị ảnh hưởng, dần dần bộc lộ nhiều điểm yếu.

Chị chạy đôn chạy đáo lo công việc, hết gọi người này đến gọi người kia.

Sau đó còn đi gặp khách hàng, trao đổi việc kinh doanh với đối tác.

Mệt phờ cả người.

Tôi thương chị, ôm chị vào lòng hôn lên cổ.

Thắm né tránh cử chỉ âu yếm của tôi :

“em đang mệt mỏi lắm anh ạ”

“anh hiểu”

“bây giờ em phải làm sao đây?”

“hay em đừng làm việc này nữa Thắm, cứ kinh doanh nhỏ thôi cũng được, đâu cần phải đầu tư bất động sản ở Bình Dương làm gì, chốn thương trường đầy khốc liệt, người phụ nữ yếu đuối như em...”

“này, vợ anh không phải là người yếu đuối đâu nhé”

“Anh biết, anh xin lỗi”

Đôi mắt xếch nhích lên, Thắm với tay châm 1 điếu thuốc :

“em sẽ tiếp tục, bằng bất cứ giá nào”

“bằng bất cứ giá nào, bằng bất cứ giá nào, bằng bất cứ giá nào...” – hằng đêm tôi đều mơ thấy câu nói đó của Thắm.

Rồi trông thấy chị lao vào vòng tay kẻ khác.

Khói thuốc mờ nhạt che phủ chiếc giường xa hoa.

Mỗi ngày, Thắm đều bước lên chiếc xe hơi sang trọng với đôi mắt ánh lên tia sáng “không bao giờ khuất phục”.

Tôi ngắm nhìn cảnh đó bụng đầy thở than.

Tôi không phản đối chuyện Thắm bắt đầu 1 cuộc sống mới, cũng không phản đối chị trở thành bà chủ 1 doanh nghiệp. tôi chỉ có đôi chút lo âu, thế gian này đầy rẫy phức tạp ganh đua, không nơi đâu an toàn, nếu nó làm tổn hại đến nữ thần của tôi, tôi phải làm sao?

Thời điểm cận tết năm đó, Thiên Thần Ngực Bự hoành tráng trở về!

Bà chị tóc đỏ du lịch nước ngoài mấy năm, nhìn đẫy đà hẳn ra, thân ngon còn nguyên thân ngon, da trắng còn nguyên da trắng.

Bước ra khỏi sân bay, Nhi Cây Trâm và Sami trố mắt “cú này mới đi phẫu thuật thẫm mỹ hay sao mà ngon thế này?”

“múp quá, múp quá !”

Tiếp theo, cả nhà được 1 phen điên đảo khi thấy bên cạnh Linh là 1 người đàn ông ngoại quốc :

“ai đây?bạn mày á?”

“không, chồng tao!”

Hot girl nhiều chuyện nhất Sài Thành đã có chồng !

Tin tức này ngay lập tức được toàn thảy Đêm Màu Hồng phản ứng dữ dội.

Mọi người nhao nhao đòi gia đình chúng tôi đưa chú rể tới ra mắt.

Ông chồng của bà tóc đỏ người Mỹ, tuổi ngoài tứ tuần, từng có thời gian dài làm trong lĩnh vực kinh doanh, nhưng hiện nay đang dấn thân vào ngành truyền thông.

Hai người bất ngờ gặp nhau trong 1 quán café kiểu Pháp giữa lòng New york.

Hôm đó, Linh DJ lôi chiếc nhẫn Nicky tặng ra ngắm nghía, rồi thả nó vào li rượu, bụng nhủ thầm: sẽ quẳng tình yêu tại nơi xa lơ xa lắc này, yên ổn trở lại Việt Nam.

Chẳng ngờ, vừa ra tới cửa thì 1 ông khách bàn kế bên gọi với theo, trao trả cho chị ta chiếc nhẫn vẹn nguyên.

Thế là hai người làm quen và hẹn nhau ăn tối với cái cớ “cho tiện trao đổi phong tục tập quán giữa 2 quốc gia”

Điểm lí thú là ông người Mỹ không hề biết tiếng việt, vốn tiếng anh của Linh DJ cũng sơ sài. Nhưng bằng 1 cách nào đó, cả 2 người vẫn hiểu nhau.

Ông khách này từng gặp nhiều rắc rối trong chuyện tình cảm, cho đến thời điểm hiện tại vẫn còn độc thân, ông ta kể cho Linh DJ nghe rất nhiều chuyện, cứ nói xong 1 câu bà tóc đỏ lại cười khúc khích.

Ông khách khen “phụ nữ Việt Nam thật duyên dáng và thông minh”

Thực ra: bà ngực bự từ đầu đến cuối chẳng hiểu mô - tê gì.

Sau ngày đầu tiên gặp mặt, Linh Dj tinh nghịch gọi ông ta là “mũi đỏ”.

Từ đó hai người trao đổi số điện thoại, thi thoảng lại gặp nhau chốc lát.

1 tháng sau, Mũi Đỏ mời Linh DJ đến thăm khu phố người Việt.

Thời gian ở đó, có người thông dịch giúp, 2 người dần dà hiểu nhau hơn.

Sau khi đã trở nên thân thiết, Linh DJ có mặt cùng gia đình Mũi Đỏ (ông sống cùng bố và mẹ) trong bất kì dịp lễ nào: lễ tạ ơn, lễ phục sinh, giáng sinh, năm mới,....

Cha mẹ liên tục rỉ tai Mũi Đỏ “cô gái người Việt này khéo quá, không biết gia đình thế nào?con còn không mau mau giữ lấy món quà chúa ban”

Linh DJ nói rằng bố mẹ ở Việt Nam, hiện đã li dị, cô sống 1 mình từ nhỏ, đang làm DJ cho 1 vũ trường ở Thành Phố Hồ Chí Minh.

Sau đó, chẳng hiểu bà tóc đỏ khôn khéo thế nào, mà cha mẹ Mũi Đỏ hễ cứ nhắc tới Linh là “oh, she’s great!”

Một năm sau, Tóc Đỏ và Mũi Đỏ quyết định kết hôn.

Về Việt Nam lần này chính là đi hưởng tuần trăng mật.

Mũi Đỏ bắt tay chúng tôi thân thiện, nói bập bẹ tiếng việt “xin ch.. ào”

Sami nhanh nhẩu “hế lô cho 500 đô”

Ông tây tức thì ngây người, nghiền ngẫm những từ bà hoàng vừa thốt, rồi nói: “hi, you must be Sami, how are you?”

“à cái này hồi xưa có học nè, I’m fine, thanks you, and you?”

Mũi Đỏ cười ngây ngô.

Tiếp theo ông bắt tay Hồng Ngựa, Thắm và những người còn lại

“Hòng Ngưa, you’re so hot”

“Thám, oh, Thắm, really, really beautiful”

“Hai Mát, Hai Mắt, what? Oh, so...Bốn Mạt, Bốn Mặt...nice to meet you”

.......

Mũi Đỏ đặc biệt nói chuyện nhiều với Nhi Cây Trâm và Giáo Sư, vì cặp đôi này giỏi tiếng anh nhất nhà.

Thời điểm Linh DJ đưa Mũi Đỏ về Việt Nam chính là lúc khủng hoảng leo thang.

Từng có kinh nghiệm trong kinh doanh, Mũi Đỏ đứng ra giúp đỡ Thắm.

Tôi nhủ bụng “bà Linh DJ luôn xuất hiện đúng lúc”

Thắm liền thuê Nhi Cây Trâm về làm phiên dịch viên.

Vừa vặn lúc Nhi đang kẹt ở Việt Nam chưa thể hoàn tất thủ tục đi nước ngoài vì bà ngoại ốm nặng.

Linh DJ dẫn chồng về ra mắt, cả gia đình đĩ điếm được dịp tụ tập ăn chơi cả tuần lễ.

Lúc này mọi người mới hay: Mũi Đỏ không biết gì về “nghề tay trái” trước đây của bà tóc đỏ.

Hồng Ngựa nói “như thế càng hay, số mày thế mà sướng đấy Linh ạ”

Sau những ngày tiệc tùng linh đinh, Thắm lại xắn tay áo lao vào giới nhà đất ở Bình Dương.

Cả nhà biết chuyện chỉ khẽ thở dài “con này máu làm ăn quá rồi”

Một đêm, tôi cùng gia đình đĩ điếm đưa Mũi Đỏ và Linh DJ tới Đêm Màu Hồng.

Cặp vợ chồng son ngay lập tức bị “điệu” lên giữa khu DJ, trả lời phỏng vấn tới tấp.

Xong chuyện còn bị toàn thảy bạn bè, người quen ép hôn 1 nụ hôn kéo dài 3 phút 15 giây.

Ai đó la lên “đã động phòng chưa?”

Mọi người nhao nhao “động phòng hoa trúc, động phòng hoa trúc!”

Linh DJ cười “hề hề, bọn tớ ở bên đó đầy đủ thủ tục rồi mà”

Mũi Đỏ ngơ ngác.

“bên đó là bên đó, bên này là bên này, luật của Đêm Màu Hồng là gì mọi người?”

“nhốt cô dâu chú rể vào nhà vệ sinh!”

“phải đấy, ủng hộ !”

“làm theo luật!”

Thế là 1 đám bạn bè cả nam lẫn nữ, hè nhau khiêng Tóc Đỏ - Mũi Đỏ thẳng vào khu wc.

Tay DJ da đen như trâu hô “phát cho vợ chồng nhà Linh 1 cái áo mưa, đồng hồ đếm 10 phút mà chưa thấy mang tang vật ra thì phạt 30 li pha sữa chua” (quả này ác vãi)

Sau đó, vũ trường lại tiếp tục tắm trong ánh đèn hồng rực rỡ.

Các tay chơi “phê” nhiệt tình.

Sami, Nhi Cây Trâm, Hồng Ngựa và 2 chàng rể được nhường ngay 1 chỗ vip trên sàn.

Còn tôi, tôi là cái thằng đơn côi lẻ bóng, vì thế ngồi lì bên quầy bar làm vài li.

Rượu vào lên hơi, bỗng đâu thoang thoảng mùi nước hoa, rồi 1 kiều nữ thướt tha ngồi xuống cạnh tôi.

“hey, cho em một li giống anh này”

Tôi quay sang nhìn.

Một gương mặt tươi tắn được trang điểm cầu kì điểm thêm đôi bông tai hình giọt nước.

“anh giai là người mới à?” – cô ả cất giọng hỏi tôi

“cũng không hẳn là mới”

“thế anh đến đây bao nhiêu lần rồi?”

Tôi đưa 3 ngón tay.

“hahaha, thế là lính mới tòm tem nhé, mà hôm nay anh đang có chuyện buồn à?sao lại ngồi 1 mình thế?”

“ừ, chuyện phức tạp lắm”:

“em luôn thích những thứ phức tạp”

Tôi lẳng lặng uống li rượu trong tay, không đáp.

Cô ả cười: “giới thiệu với anh, em là Thỏ Ngọc”

“cô là Thỏ Ngọc? nghệ danh sao?”

“chuẩn rồi”

“nếu có nghệ danh thì hẳn là....”

Thỏ Ngọc bật cười “là điếm”

Rồi cô ả nheo mắt nhìn tôi từ đâu tới chân “anh có biết Đêm Màu Hồng nổi tiếng vì cái gì không?”

Tôi lắc đầu

“Thôi thì coi như em tiếp thị giùm Đêm Màu Hồng vậy, cho người mới như anh sáng mắt:

Ở Đêm Màu Hồng này, số lượng điếm và gái nhảy nhiều nhất thành phố, hàng loạt chân dài đình đám từng mài cột ở đây đấy”

Tôi cười hóm hỉnh “thế cô thử nêu vài cái tên đi”

“hà hà, tên à? Để xem nào...” - cô nàng vừa nhấp rượu vừa làm bộ dáng trầm ngâm

“Tống Bích Thảo, Tống Linh, Yến Vi, Hồng Phượng, Phương Bà Chiểu, Thảo Đội Cần,...cho đến gần đây thì có thêm Hồng Ngựa, Thắm Đĩ,...còn nhiều, nhiều lắm.”

Tôi giả vờ “Hồng Ngựa, Thắm Đĩ còn làm không?”

“Hồng Ngựa đang ở trên sàn kìa anh dzai” – nói đoạn cô ả chỉ về phía chị Hồng.

“ồ, thế còn Thắm đâu?”

Thỏ Ngọc nhìn quanh quất, rồi lắc đầu “đêm nay không đến, mà chắc cũng còn lâu mới đến, hơn nữa...người ta cặp với ai chứ không cặp với anh đâu”

“sao thế?có chồng rồi à?”

“chồng mẹ gì, mấy tháng trước đĩ của đĩ tuyên bố giải nghệ để chuyển sang kinh doanh rồi, bây giờ chỉ ngủ với mấy ông lãnh đạo tỉnh và đối tác làm ăn thôi” - Cô ả phun ra mấy câu nhạy cảm rồi bình thản uống nốt li rượu.

Tim tôi như muốn phá ***g ngực rớt ra ngoài, còn dây thần kinh não thì rung như máy.

Cố gắng kìm chế để không thốt ra những lời khiếm nhã, tôi nói :

“xin lỗi, cô nhận tin này từ đâu thế? chớ có ăn nói hồ đồ”

“em mà ăn nói hồ đồ á?haha, anh biết em là ai không?”

“là ai?”

“Chupa! Mà chắc anh không biết Chupa đâu nhỉ? Đó là từ để chỉ những gái điếm trung lập, đại khái giống như cò mồi trong giới cave, chuyện gì cũng biết, chỉ cần 1 cái giá phù hợp.”

“hừ” – tôi chẳng hề tin lời cô ta.Thỏ Ngọc khều tôi “nếu anh không tin thì để em chứng minh cho mà xem. Anh thử chỉ mặt bất kì cô gái nào trong vũ trường này đi”

Mặc dù lời nói của cô ả này chẳng có lý chút nào, nhưng tôi vẫn không dẹp được thói tò mò.

“được thôi, vậy bắt đầu với cô gái kia nhé” – tôi đưa tay chỉ Nhi Cây Trâm.

Thỏ Ngọc hào hứng nhập cuộc “Hoàng Yến Nhi à, nhà ở ngõ Cây Trâm – Gò Vấp, tạm thời treo hàng 1 thời gian, vì đang chuyên tâm với 1 ông giáo sư, ông ta đứng ngay bên cạnh Nhi đấy thôi”

“khẳng định cô đã quen Nhi Cây Trâm từ trước rồi, không tính ! thử người khác đi”

“anh cứ thoải mái”

Tôi chỉ tay về phía 1 cô gái khác mới vừa bước vào vũ trường.

“hàng này mới vào nghề đấy, nghệ danh Hương Tươi, khu vực quận 4, rổ giá 5182. tối nay đi với 1 anh còn trẻ phết”

"rổ giá 5182 nghĩa là sao?"

"ôi giời, biết ngay anh gà mờ mà, 5182 tức là 1 shot 5 xị, 2 shot 8 xị. ok?"

“cô nói đi với 1 gã trai trẻ vậy gã đó đâu?tôi có thấy ai đâu?”

“cứ từ từ đi anh dzai”

Đúng 5 phút sau, quả nhiên xuất hiện 1 gã tuổi chưa đến 30, khoác tay Hương lên dãy phòng vip.

“sau cuốc này nó còn 1 cuốc nữa, hẹn lúc 11 giờ trong khách sạn Tường Vi” – Thỏ Ngọc cung cấp thêm thông tin.

Tôi nhìn cô ta với ánh mắt kinh ngạc, sau đó tôi tiếp tục chỉ mặt thêm 3 cô gái nữa, Thỏ Ngọc đều nói rành rọt.

“này cô, làm thế nào mà cô có thể biết...chẳng lẽ cô quen hết cái vũ trường này sao?”

“quen hết thì biết được lịch đi khách của họ hay sao? anh ngây thơ quá, mà tóm lại đây là bí mật nghề nghiệp của em, không thể tiết lộ, ok?”

Tôi liền đem nỗi lo lắng tích tụ trong lòng bao lâu nay ra hỏi Thỏ Ngọc :

“thế...ban nãy, cô bảo cái cô THắm đó giải nghệ nhưng vẫn qua lại với đàn ông, đúng không?”

“đúng”

“cô có bằng chứng gì không?”

“ôi dào, anh gì đó ơi, em đâu có rảnh nợ đi sưu tập bằng chứng người khác ngủ với đàn ông.”

“vậy bây giờ phải làm sao để tôi tin chắc thông tin cô cung cấp là chính xác?”

Thỏ Ngọc nựng má tôi khe khẽ “ngốc thế anh dzai, nói chuyện làm ăn cứ phải nhả tiền đầu tiên, một là tiền hai là tình.”

“cô muốn bao nhiêu?”

“thì cứ bao em chai rượu trước đã”

Tôi liền trả tiền rượu cho Thỏ Ngọc.

Cô ả tươi cười :

“đơn đặt hàng của anh khá phức tạp, thôi thì 3 chai đi”

Tôi nhảy dựng lên “cô muốn giết người à?”

“thế thì 2 chai rưỡi vậy”

“8 xị” – tôi nói.

Thỏ Ngọc rời khỏi ghế “8 xị để dành mà mua vui với 1 trong 52, 5% điếm ở đây nhé”

Nói đoạn cô nàng xách bóp bỏ đi.

Tôi chần chờ, nửa muốn điều tra chuyện của Thắm, nửa không tin tưởng lời Thỏ Ngọc.

Cuối cùng sau khi quyết định bỏ tiền thuê thì cô ả đã rời vũ trường từ lúc nào.

Tôi đành đem chuyện của kiều nữ kì lạ nọ hỏi Bartender.

Anh ta giới thiệu ngay :

“Thỏ Ngọc à, Chupa số 1 trong thành phố đấy, đừng nói là điếm ở đây nhé, cho dù là các tỉnh lân cận, có khi ra tới tận Hà Nội, Hải Phòng cô ta cũng điều tra được hết. chỉ cần điện 1 cú thôi! Nếu cậu muốn hỏi thông tin về gái điếm nào đó thì tìm tới cô ta là tốt nhất, bù lại giá hơi cao 1 tí, rẻ thì 3 xị, đắt thì 3 chai, nhanh thì 3 giây, chậm thì 3 ngày.”

Sau đó tôi tiếp tục hỏi thêm về đường dây của các Chupa và thân phận của Thỏ Ngọc.

Như Thỏ Ngọc đã trình bày ban nãy, Chupa là từ để chỉ các tay cò mồi trong giới cave. Từ Chupa xuất phát từ nguyên gốc là Chupacabra, tức: con quỷ hút máu dê.

“bởi vì chúng nó thường vòi tiền rất ác!” – Bartender nói.

Đa số Chupa cũng là điếm. bọn họ chủ yếu xuất thân từ gái hạng A của sòng bạc Monaco.

Trong thế giới ngầm ở Sài Thành, có 2 tượng đài ăn chơi, thách thức cả các lực lượng chức năng :

Đầu tiên phải kể đến Đêm Màu Hồng –được ví như lầu xanh của Sài Thành – ổ chứa mại dâm duy nhất không bị sờ gáy, cung cấp gái gọi, gái nhảy, đĩ điếm các loại, số lượng khổng lồ, thậm chí các chân dài như người mẫu, diễn viên, ca sĩ cũng thông qua môi giới ở đây. ngoài ra vũ trường còn là chốn ăn chơi thác loạn của dân chơi, nơi gay tìm bạn, nơi les gạ tình.

Tiếp theo: sòng bạc Monaco - có lịch sử phát triển lâu nhất thành phố. Nơi rửa tiền an toàn của các đại gia, ông trùm thế lực lớn. Giang hồ Sài Gòn tập trung cả về đây, vì thế, Monaco là tụ điểm chứa nhiều “hàng nóng” nhất. Từng nghe câu “có đụng thì đụng áo xanh, chớ đụng Mona, đi chầu ông bà”

Nghe hết lời giới thiệu hoành tráng của Bartender, tôi chặc lưỡi: “thì ra Thỏ Ngọc là chupa, gái hạng A ở Monaco, chẳng trách chuyện gì cô ta cũng biết!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play