Quay trở lại thời gian tao mới bắt đầu có công việc mới, khi mà biết tin trường đình chỉ học đấy. Khi này Thụy là nơi mà tao cảm thấy bình yên nhất, ngày nào em cũng nhắn tin, gọi điện thoại, qua cơm nước cho tao. Thằng Quang thì vẫn im lặng với tao mặc dù tao và nó đụng mặt nhau nhiều lần khi tao qua đón Thụy. Nhưng đâu đó trong ánh nhìn của nó, tao lại thấy có chút gì đó thiện cảm. Cảm giác thằng này không phải như trước giờ tao vẫn nghĩ. Nhưng đó cũng chỉ là cảm giác thôi cho tới một hôm....

Hôm ấy là một buổi trưa thứ tư, trời nắng gắt lắm. Công ty vừa cho nghỉ trưa, đang ăn cơm cùng anh em trong công ty thì một số đt lạ gọi tới.

- Alo, Quân nghe đây

- Thằng Bắc Kỳ, haha, mày có nhận ra giọng tao không - bên kia giọng thằng cờ hó bạn thằng Quang vang lên.

- Tôi không có chuyện gì với anh cả.

- Mày suy nghĩ kỹ chưa mà đã nói thế, đằng nào mày cũng là bạn thân của vợ sắp cưới của tao, sao lại phũ phàng với nhau thế.

- *Xin phép anh em ra ngoài nói chuyện cho tiện* Có gì nói thẳng đi thằng chó, tao không có thời gian đâu

- Ây cha, nóng tính quá nhỉ, thế nếu chuyện về Thụy mày có muốn nghe không?

- Mày... có gì mày nói thẳng thắn ra đi, tao không muốn đôi co

- Mày có nhớ tao từng nói tao sẽ có được Thụy không nào, hôm nay sẽ là cái ngày đấy đấy. Gọi điện báo tin cho mày vậy thôi kakaka...

- Thằng chó, mày nói gì vậy hả, mày tính làm gì

- Tút...tút... tút...

Từ đâu đó linh cảm bất an tràn ngập người tao. Chân tay tao bủn rủn, nếu thường tình thì có lẽ tao chỉ nghĩ nó hù thế thôi, nhưng không hiểu sao hôm nay tao lại cảm thấy căng thẳng thế. Gọi ngay cho Thụy...không nghe máy, gọi lại... không nghe máy... gọi lại....

- Mày gọi lắm thế thằng bắc kỳ....

- Tút... tút.. tút....

Gọi lại... thuê bao....Đờ mờ đ' ổn rồi. Chạy vào văn phòng vơ vội con dao rọc giấy rồi xin sếp về sớm nửa buổi. Phi ngay xe qua nhà em, hack max speed luôn. Vừa tới gần nhà em thì thấy trước cửa nhà có 2 thằng bặm trợn đang đứng đó, hút thuốc phì phèo, trông như đang cảnh giới. Tấp xe vào quán cà phê gần nhà em, gửi tạm rồi chụm vội cái nón lưỡi trai lên đầu, kéo thấp xuống, rông bộ lại gần đó...

- Thụy ơi... - Tao bất chợt hét to lên khi rông tới trước cửa nhà em

Bụp, Bụp... tao lãnh ngay 2 quả vào bụng từ 2 thằng cảnh giới. Bonus thêm 1 đạp ngay ngực nữa. Tao choáng váng ngã bật ra sau, lồm cồm bò dậy. Lại lao lên hét tên em như thằng điên, bất kể giờ có như thế nào đi nữa, tao cũng phải vào được canh nhà đó, tao phải tìm được em, cho dù có phải đổi lại cái mạng này. Bởi vì với tao, sinh mạng của em quý giá hơn của bản thân tao nhiều.

Bộp, Chát.. tao nhận thêm 1 cú lên gối vào ngực và 1 chặt vào gáy. Nằm im đo đất...

- Thằng này xem vậy mà lì quá bay, chắc con bé kia quan trọng với nó lắm.

- Mặc kệ nó, đại ca kêu xử nó, anh em mình cứ xử đi. Mắc công sinh chuyện bây giờ

Giọng 2 thằng cờ hó con kia văng vẳng vang lên. Tao cảm giác chúng nó đá nhẹ nhẹ vào bụng tao xem còn tình hay không. Bao nhiêu hình ảnh của em ùa về, khi em cười, lúc em khóc, hình ảnh của em trẻ con, hay hờn dỗi, hình ảnh mỏng manh nhỏ bé cần người che chở ấy cứ ùa về, vậy mà tao, người lẽ ra phải bảo vệ em lại nằm ở đây, chịu thua 2 thằng cún này sao??

XOẸT... XOẸT...Tiếng dao rọc giấy cứa vào cổ chân 2 thằng nghe ngọt làm sao, tao lăn qua 1 bên trong khi 2 thằng cún bị bất ngờ bởi cú chém lén vừa rồi của tao. Vùng lên với con dao rọc giấy, móc ngược lên vào bụng 1 thằng

ắc... lưỡi dao gãy ra làm đôi, thằng kia bị cứa 1 đường ngang bụng, nhưng có lẽ vết thương không nặng vì lưỡi dao quá mỏng và gãy quá nhanh. Nó nhảy ra ôm bụng, thằng còn lại chẻ 1 đòn vào đầu tao, lại đo đất. Vơ đại 1 viên đá vừa tầm tay.. BỘP, lần này thì headshot, giữa chán, máu thằng cún phụt ra chảy thành dòng xuống cằm, nó vật ra không nhúc nhích. Tao như một con thú điên loạn, vứt bỏ lớp áo sơ mi chật chội vướng víu. Bẻ ngay 1 cành phượng ven đường rông chầm chậm tới thằng khi nãy ăn 1 dao vào bụng... Mắt tao đỏ rực lên như một con mãnh thú, tao cảm nhận được từng dòng máu chảy cuồn cuộn trong cơ thể. Tao hung bạo bao nhiêu thì thằng cún kia sợ hãy bấy nhiêu, quỳ sụp xuống bên cạnh thằng bạn nó với đôi mắt nài nỉ...

Bộp... một gậy vào đầu cho thằng cún đấy. Tao lao vào trong nhà như tên bắn sau khi xử lý 2 thằng cảnh giới. Phòng khác trống rỗng, nhà bếp trống rỗng. Tao vù lên lầu, cửa phòng Thụy khóa chặt bên trong. Dùng hết sức lực đạp mạnh vào cánh cửa... Đ' nhúc nhích... đạp lần 2 thì cửa bật tung ra. Một cảnh tượng không thể chấp nhận được đang trước mắt tao. Thụy, cánh hoa mỏng manh của tao đang nằm trên giường, áo ngoài đã bị cởi bỏ, áo trong hờ hững che đi phần nào cơ thể em. Em dường như đang bất tỉnh, thằng cờ hó kia đang ngồi trên ghế dựa (kiểu ghế văn phòng cho mấy sếp ấy) trong phòng em, trên bàn là một máy quay phim đang để ở chế độ thu hình. Nó ngồi đấy phì phèo điếu thuốc trên tay. Có vẻ như nó cũng chưa làm gì Thụy cả, vì có lẽ, bản tính ngông cuồng của nó, muốn một trò vui vẻ hơn.

- Mày khá đấy chứ, xử được 2 thằng đệ của tao cơ đấy. *cười nhếch mép* Nhưng trông mày xem... tã quá rồi. Tao tính quay lại phim làm quà cho mày, nhưng mà mày lên được tới đây rồi, tham gia chung đi, có khi phim lại hay hơn đấy.

- Đm thằng chó, câm họng lại cho tao.

Tao lao vào nó, tính đẩy nó ngã ra sàn nhưng không kịp, nó đạp tao bật ngửa ra sau. Ung dung tiến tới đấm liên tiếp vào mặt tao rồi lại ung dung ra ghế ngồi.

- Mày cũng ngu như thằng Quang thôi, tao nói nó tao đang bị vây ở Thủ Đức, nhờ nó ra ứng cứu. Thế là nó ngoan ngoãn ra đó cứu tao, để rồi ở đây, ai cứu em nó chứ hả?? Ha ha ha, hay là mày cứu đi, có khi mày lại làm anh hùng đấy.

Bộp Bộp Bộp, tao lại nhận liên tiếp 3 đá vào hông từ thằng chó đấy. Máu từ miệng tao tuôn ra. Nhưng tao không thể ngất đi lúc này được, tao phải cứu Thụy, tao phải hạ được thằng này đã. Dùng hết sức tao quẹt chân vào ống quyển nó, nó bất ngờ ngã xuống. Nhân cơ hội tao vùng lên nhảy bổ tới, nhưng với sức lực cuối cùng này, rõ ràng tao không phải là đối thủ của nó... Lại ăn 1 đạp, và nó lấy lại được thế chủ động. Nhảy bổ vào đấm tao tới tấp, tao giờ như bao tải nằm im cho nó luyện tay... Bất Lực... Những cú đấm của nó không làm cho tao đau bằng cảm giác khi nghĩ tới những chuyện nó sẽ làm với Thụy sau khi hạ được tao... Trước khi tao lịm hẳn đi, tao thoáng thấy nó nhặt bức tượng bằng gốm tao tô tặng em khi 2 đứa đi chơi ở nhà sách. Phang thẳng vào đầu tao.... BỘP... Tao lịm hẳn đi... trong 1 giây tao thoáng trông thấy... nghe thấy... phải chăng là ánh sáng, hay bóng tối..

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play