Một tên con trai tóc màu nâu hạt dẻ, đôi mắt xám khói sắc lạnh, bên tai phải đeo 1 cái khuyên bạch kim trạm trổ cực đẹp. Tên đó cao hơn nó nguyên cái đầu, cho 2 tay vào túi quần dáng ngạo nghễ. Nó hất hàm:

- Dáng đứng công tử quá em ạ. Chị đây không chấp , chắc vì cưng mới chuyển vô chưa biết chị là ai đâu

- Tôi biết chị là ai chứ, Jan Hằng, nổi tiếng trong khối 11

- Haha, rất tốt, sao cưng biết hay quá vậy?

- Tôi chứng kiến lúc chị và 1 bà chị nữa gây gổ với nhau

Tên đó vừa dứt lời, xung quanh ồn ào:

- Gì vậy, ai dám gây sự với Jan Hằng chứ?

- Người đó có thể là Nguyệt Nga, 2 người ấy ko ưa nhau mà

- Ghê thật, cả 2 người đó lúc nào cũng tranh nhau, gặp mặt thể nào cũng có phim hay

Nó lên tiếng:

- IM NGAY_ Cả lũ im re

Nó quay lại ra lệnh với Sheng Thảo:

- Làm như mọi khi_ Rồi bỏ đi.

Trong lớp 11A2:

Rầm!Rầm! Nó hất tung bàn ghế của 1 đứa tội nghiệp nào đó. Mỗi khi nó nổi cơn điên thánh cũng phải sợ, ám khí tỏa ra khắp lớp, nếu không cẩn thận nó sẽ chọn đại 1 đứa rồi đánh bầm dập không thương tiếc, ai cũng lôi nhau ra ngoài không dám ở trong. Ngân đứng cạnh nó vỗ vai:

- Bình tĩh lại đi mày, thằng đó không đáng để mày nổi giận đâu

- Tao nhất định phải điều tra được thằng đấy là ai mà dám nghênh mặt với tao, cả mụ Nguyệt Nga nửa, gruuu

- Được rồi, giờ mày hạ hỏa giùm, cái bàn mày vừa hất đổ là BÀN TAO ĐẤY_ Ngân gằn từng tiếng

- Ok ok, từ từ. Trang_nó gọi, đó là 1 con bé đàn em khác ( nhìu thế, cho mìh 1 đứa để nó phục vụ đê, ghen tỵ wa)

- Dạ_ Không nói con bé nó cũng biết kê bàn ghế của Ngân lên rồi xếp ngay ngắn, xong xuôi, Trang xin phép_ thưa chị, em ra ngoài

- Chị Jan, em đã có Profile của người vừa nãy rồi_ con bé Sheng Thảo đưa tập tài liệu trên tay cho nó( giờ mọi nguời đã hiểu vùa nãy nó nói làm như mọi khi là gì rồi nhỉ)

- Để coi_ Nó lật ra_ Hoàng Bảo Duy, thi vào trường mình với 100 điểm tuyệt đối, nhận được học bổng, khà khà, học bạ sáng giá đấy chứ. Ba mẹ là chủ tịch cổ đông bên Mỹ, nắm giữ 51% cổ phiếu.Woa, thảo nào tên đó kênh kiệu đến vậy. Tiếp nào, hắn sống 1 mình ở căn biệt thự gần trường mình, có trò vui chơi rồi_ Nó cười 1 cách thật đểu( uầy, chị này lại quậy nữa rồi)

5p.m: trước cổng nhà hắn

- Mày muốn đột nhập vô nhà hắn bằng cách nào?_ Ngân nhìn nó với vẻ mặt không thể nào tin tưởng được

- Như mọi khi

- Nhìn lại đi, cổng sắt cao 3 mét, có hàng rào điện hiện đại, máy quay khắp mọi nơi

- Xì, mày quá tệ. Nhà tao có những thứ này cơ mà.

Nói đoạn, nói bấm gì đó vào bảng điện tử trên cổng, tháo vỏ bảng diện ra, loáy loáy với mấy cái dây, một dãy chữ số chạy qua và cổng mở

- Thấy sao_ Nó cười

- Tạm được

- Xì, lẹ lên phải vô phòng điều khiển

Tại phòng điều khiển, hệ thống camera bị ngắt cái rụp

- Ê. Vô được tới đây rồi nhưng chắc chắn nhà hắn sẽ có người giúp việc hay người làm thuê, phải làm sao mới tránh được họ

- Tao biết chứ, nên mới mang cái này_ Nó lôi ra từ trong ba lô bộ quần áo cải trang

5 phút sau:

- Bộ dồ này xấu quá, ko hợp với tao chút nào cả

- Yên nào, đây là đồ làm thuê đấy, đeo cả tóc giả vào nữa này, bọn họ phát hiện là nguy

Ngân ngoan ngoãn nghe theo con bạn nhưng mặt mũi thì cứ bí xị ra:

- Giờ làm thế nào nữa

- Tụi mình phải xác định phòng của hắn, đột nhập vào đấy_ Nó làm vẻ mặt nguy hiểm ( giời ạ, con lạy thím)

Hai tụi nó đẩy cửa phòng ra ngoài, một người trạc tuổi đứng ngay trước cửa, mặc bộ đồ vét lịch sự, như là quản gia. Người đó thoáng ngạc nhiên:

- Các cô là ai, sao lại ở đây?

- Dạ…dạ_Ngân ấp úng chưa biết trả lời làm sao thì nó đã nhanh nhảu:

- Dạ, tụi cháu là người mới vô làm nên bị lạc ạ

- Ra là người mới à. Ta ko nhớ là cậu chủ có thuê thêm người

- A, chỉ mới sáng nay thôi. Chắc là cậu ấy chưa kịp báo với bác

- Có lẽ vậy, bây giờ 2 cô vô phòng cậu chủ dọn dẹp đi. Nhớ là phải cẩn thận. Cậu chủ kĩ tính lắm. Và không được lại gần bàn làm việc của cậu ấy đâu, ta nhắc trước đấy

- A, dạ tụi cháu biết rồi, mà phòng cậu chủ ở đâu vậy ạ???

- Lên cầu thang rồi rẽ phải, phòng đầu tiên

Tại phòng của hắn:

- Giờ mày tính làm sao?_ Ngân khoác tay hỏi nó

- Mày ko nhớ vừa nãy ông quản gia kêu là không được chạm vào bàn làm việc của hắn sao, chắc chắn trong đó có nhiều thứ quan trọng, tao sẽ tìm thứ gì đó bắt hắn chuộc lại bằng cách phải hẹn hò với tao.

Nói đoạn nó bắt đầu lục từng ngăn kéo trên bàn, ngoài những tài liệu công ty chẳng liên quan và 1 số vật dụng văn phòng thì ko có gì cả.

- Vầy là sao,chẳng có cái gì cả_ nó nhăn mặt nhăn mũi tỏ vẻ khó chịu. Bất chợt Ngân gọi:

- Mày lại đây, ngăn kéo này bị khóa nè

- Để đó cho tao._Rồi nó lôi ra trong túi 1 cái chìa khóa đa năng. Cạch cạch tách. Tiếng khóa bật ra, nó khẽ kéo ngăn nhẹ nhàng;

- Đây rồi._Nó lôi ra 1 quyển sổ nhỏ màu gỗ, lật ra toàn là tiếng Anh, í ẹ, môn nó khó nhai nhất( mình đã nói chị này học rất tệ chưa). Chợt bên trong quyển sổ rơi ra tấm ảnh. Nó nhặt lên, hình 1 cô gái tóc xõa dài, mặc chiếc đầm màu tím đứng giữa cánh đồng hoa oải hương:

- Woa, đẹp quá_ Ngân xuýt xoa

- Đây là thứ mình cần tìm đấy_ Nó mỉm cười nhéch mép

- Sao vây, tấm hình này đâu liên quan gì tới thằng đó

- Mày ngốc quá, khi 1 đứa con trai giữ gìn tấm ảnh của con gái người đó chỉ có thể là bạn gái họăc bạn thân thôi, trong trường hợp này tao nghĩ là bạn gái vì tấm hình này được giữ rất kĩ

- Ha, mày thông minh đấy_ Ngân đánh tay nó khen

- Tao mà, thôi chuồn lẹ lên, theo như tao được biết thì hắn sắp về rồi.

- Nhưng, giờ mình ra sớm quá sẽ bị nghi đấy, căn phòng rộng thế này, mới dọn được 10 phút thì ai tin.

Nó kéo cửa sổ lên, ngó xuống dưới, rồi quay lại bảo Ngân:

- Mày an tâm, ở dưới có cây, nhảy thôi_ Nói rồi nó nhảy xuống liền ko chần chừ

- Chờ…chờ tao đã_Rồi Ngân cũng làm theo

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play