Cậu mợ tôi háo hức chuẩn bị cho tôi một bộ đầm thật đẹp. Mặc nó vào trông tôi cứ như một nàng công chúa ý. Nếu là lúc khác chắc tôi sẽ nhảy cẫng lên vì thích thú rùi ấy chứ, còn lúc này tôi chỉ biết trách sao con mắt thẩm mỹ của mợ tôi lại tuyệt như vậy, tại sao lại chọn cho tôi một bộ cánh quyến rũ mà không phải là một cái đầm tào lao nào đó mà khi mặc vào trông tôi xấu xí nhất ấy để hắn sẽ phải khiếp khi trông thấy tôi mà từ bỏ ý định ( hix hôm nay cậu mợ dẫn tôi ra mắt nhà chồng tương lai)
Xe dừng lại ở một nhà hàng pháp sang trọng. Cậu mợ đã xuống xe nhưng tôi vẫn cố ngồi lì không chịu xuống. Thấy thế mợ tôi khom người nắm lấy tay tôi cười thật hiền:
-Ngoan nào "con gái", đừng để mọi người phải chờ lâu chứ con.
Tôi bước ra khỏi xe cười thật tươi di theo "ba, mẹ" mà trong bụng nước mắt chảy ròng ròng
Nhìn khắp nhà hàng có vẻ sang trọng và trang nhã. tôi lấy làm lạ khi một nhà hàng lớn thế này mà không có lấy một vị khách nào ngoài 1 bàn khách có 4 người: một quí bà lớn tuổi, một phu nhân xinh đẹp, một quí ông lịch lãm và một ten cong tử hơn tôi chừng vài tuổi. Và thắc mắc của tôi dược giải đáp ngay tức khắc khi quí ông đó đưa tay ra hiệu, cười rất tươi với "ba" tôi. Thì ra đấy là nhà chồng tương lai của tôi, và họ đã bao trọn nhà hàng trong buổi tối hôm nay nên việc không có vị khách nào ngoài chúng tôi là lẽ đương nhiên. Vậy hóa ra tên công tử đó là chồng tương lai của tôi. Trông hắn cũng được (nếu không muốn nói là cực kì đẹp giai), da trắng, chân mày rậm, đôi mắt đen to, cái sống mũi thì cao và thẳng còn môi thì đỏ như môi con gái ý. "Không được! không được....không được để vể bề ngoài của hắn mê hoặc. mình vẫn chưa có mối tình đầu, vẫn chưa biết cảm giác yêu không thể nào phải về làm vợ hắn như vậy." Tôi tự trấn tĩnh mình.
Cậu mợ tôi đã ngồi vào bàn ăn. Tôi cũng kéo ghế ngồi xuống, rất tự nhiên cầm luôn cái đùi gà lên ăn ngấu nghiến. Cả 6 người gồm nhà hắn và cậu mợ tôi đều mắt chữ O mồm chữ A nhìn tôi như sinh vật lạ.
-Xin lỗi!- tôi ngẩng đầu lên miệng vẫn còn nhai thịt gà nói với họ, rồi quay sang mợ tôi- Sao "mẹ" ngạc nhiên vậy từ trước tới giờ con vẫn ăn vậy mà "mẹ" có phản ứng gì đâu?
Tôi cười thầm ăn tiếp hi vọng là nhà ấy từ bỏ ý định còn cậu mợ tôi thì mặt mày méo xệch hổng biết là cô cháu gái định giở trò gì. Tôi ăn một mạch hết món này đến món khác rồi tu luôn một ly nước đầy, xong đưa tay quẹt miệng cười toe:
-Hi hi ! hai bác đừng chê nha. con nhiều tật xấu lắm: tham ăn, biếng làm còn hay ngủ nướng......... -tôi tuôn luôn một tràng tất thảy tật xấu mà tôi nghĩ ra trong khi cậu mợ tôi mặt dần biến sắc- thế nên con mà về làm dâu nhà bác chắc hai bác khổ lắm (cuối cùng cũng lộ âm mưu ruj)
Nhưng hai người họ chẳng tỏ vẻ gì là quan tâm đến lời nhỏ:
-Không sao!- cả hai cùng đồng thanh
-Nhà ta có người giúp việc, con không phải lo, muốn ăn ngủ hay làm gì cũng được-quí bà lớn tuổi (bà nội hắn) tiếp lời ngay sau đó.
- Dạ!- tôi cười gượng một tay đang xoa xoa cái bụng tội nghiệp ( hix mình cố ăn đến muốn bể bụng luôn vậy mà.........)
- Chỉ cần Việt Hùng nhà ta không chê là được.- papa yêu dấu của hắn dang cười với hắn.
Một hi vọng cuối cùng của tôi. Tôi đưa mắt nhìn hắn dò xét. mong sao cho hắn nói là không thích tôi, mà tôi cũng chắc chắn là hắn sẽ nói vậy, ai ngờ:
- Em đáng yêu lắm Hạ Phi Khanh! anh rất thích em. (ba và mẹ tôi đều mang họ Hạ nên dĩ nhiên cậu tôi mang luôn tên thật của tôi ra giới thiệu mà không sợ bị lộ)
Tôi như người đang mang bong bóng hy vọng bay lơ lửng rồi "đùng" một cái hắn làm nổ tung bong bóng của tôi khiến tôi rơi vèo xuống dất không thương tiếc. lúc này nếu có thể tôi rất muốn băm vằm hắn ra hix!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT