Anh Phàm tỉnh lại, cái cảm giác thứ nhất, là có trùng ở trong chăn của nàng chui động. Con trùng kia, không, giống như có rất nhiều ngón tay, đều
đang ở trên mông của nàng sờ loạn, nàng nhăn nhíu mày, thân thủ hất ra, không bao lâu trùng lại đã trở lại.
“Chán ghét.” Nàng chu miệng lên, thuận tiện đá đá chân, tưởng thoát khỏi quái trùng đang nhiễu giấc ngủ của nàng.
Nhưng là lần này quái trùng chạy đến đỉnh đầu của nàng, phát ra tiếng cười thấp thẩm.
Trùng cũng sẽ cười?
Nàng kinh ngạc trợn to mắt, mạnh ngẩng đầu, trùng phía trên đầu phát ra tiếng kêu rên –
“Ai nha! Đau.”
“Sở Thác?” Nàng xem đến nam nhân mặt khổ vỗ về cằm, bỗng nhiên phát giác
hắn chính là con trùng kia. “Ta đụng vào ngươi? Đã kêu ngươi ngủ trên
đất thôi, ta không thói quen trên giường có người.” Nàng hiện tại cũng
thật thanh tỉnh, nhớ lại ai đó vô lại ngày hôm qua lại ở nhà nàng ngủ.
“Không quan hệ, ta sẽ giúp ngươi thói quen,” Hắn nở nụ cười, tay lại sờ vú của nàng, vuốt ve xúc cảm mềm mại kia.
Nàng cả người cứng đờ, thân mình hơi giật mình, nàng lập tức phát hiện khăn
tắm trên người hắn đã sớm biến mất không thấy, mà ngay cả thân áo ngủ
của nàng cũng cuốn đến giữa lưng, làm cho tay hắn tùy tiện vuốt ve phấn
mông dưới quần lót của nàng.
“Lấy tay ra!” Nàng cảnh cáo, nhưng khuôn mặt đỏ ửng, cảnh cáo của nàng không có lớn uy hiếp.
Hắn nở nụ cười, thực ngoan rút tay ra, khuôn mặt ở trước mặt nàng, con
ngươi sáng lượng. Sau đó khi nàng nhẹ nhàng thở ra, hắn khuynh thân hôn
nàng.
“Ngô……” Nàng kêu rên, cảm giác được đầu lưỡi của hắn lủi tiến miệng của nàng.
Người này thực sự một chút cũng không hiểu cái gì gọi là xấu hổ. Nàng trừng hắn, lập tức vẫn bị cái hôn nhiệt tình kia thu mua.
Tuy rằng hắn tối hôm qua quả thật là ngoan ngoãn ngủ, nhưng là ngủ no rồi,
hai người lại lấy loại tư thế thân mật này tỉnh lại, hắn là không có khả năng tùy tiện buông tay.
Lúc hắn hôn đủ khắp cả mặt, đồng thời lý trí của nàng dần dần hỏng mất,
nàng chỉ biết, tối hôm qua không đem hắn đá ra cửa, liền nhất định phải
nhận kết cục bọn họ làm tình.
Hôn nồng nhiệt liên tục, tình ý phiêu động, trên giường đơn tiếp xúc chặt chẽ.
Nàng cảm giác được bàn tay ấm áp của hắn cách áo ngủ của nàng bắt lấy mềm
mại kiều nhũ, nàng nhẹ giọng rên rỉ, hắn cúi người hôn tẫn tiếng kháng
nghị kia của nàng.
Nàng hơi hơi động thân thể, lại chính là làm cho chính mình mềm mại càng
thêm gần sát lòng bàn tay của hắn, như là mèo nhỏ chọc người trìu mến,
trong phòng hương vị tán tỉnh trở nên nồng đậm. Nàng tức giận ở trong nụ hôn nồng nhiệt mở mắt ra trừng hắn, lại bị dục vọng chi hỏa cùng nét ôn nhu dưới đáy mắt của hắn làm cho kinh sợ. Nam nhân này từng phi thường thân mật cùng nàng kết hợp, nhưng nàng không biết hắn lại có thần thái rung động lòng người đến thế.
Trong lúc nhất thời nàng quên giãy dụa, vươn tay vuốt ve đuôi mắt của hắn,
sau đó ngửa đầu hàm trụ môi dưới của hắn, nhẹ nhàng mà hút lên.
Nàng ôn nhu lại gần như thành kính hôn lại câu dẫn toàn bộ dục vọng của hắn, khát vọng giữ lấy nàng của hắn như là thủy triều bình thường hướng hắn
vọt tới……
“Thác!”
Nàng nắm chặt cơ bắp trên cánh tay của hắn, ngón tay đều nhanh bấu vào da
thịt của hắn. Nhưng hắn không biết đau, xâm lược vẫn tiếp tục, chấp nhất buông ra.
Hắn nâng lên khuôn mặt nàng, xem nàng híp lại mắt, xem khuôn mặt trắng nõn
của nàng nhiễm lên tình triều mà trở nên khác lạ, xem nàng ở hắn nhìn
chăm chú mà dần dần không thể tự chủ cao trào……
Hắn thỏa mãn nở nụ cười.
“Ngươi……” Nàng tức giận trừng hắn, giận hắn làm cho nàng như thế trần trụi thể
hiển lộ tình dục, giận hắn làm cho nàng ngay cả chút che giấu cũng không có thể có được.
“Ngươi thật sự là cái vật nhỏ làm ta mê luyến.” Khóe miệng của hắn gợi lên một chút khêu gợi cười, trong ánh mắt hàm chứa hương vị sủng nịch.
“Cái gì vật nhỏ? Buồn nôn.” Tức giận của nàng liền rút đi, đôi má ẩn ẩn phiếm hồng.
“Ha ha ha!” Hắn thấp thẩm tiếng cười quanh quẩn ở bên trong.
Nàng dùng đỉnh đầu chủy vào ngực hắn một cái, ngăn trở hắn cười.
Nhưng mà tiếng cười ngừng lại, dục vọng cũng không từng giảm bớt. Hắn ôn nhu
đem nàng ôm sát vào ngực, làm cho nàng thiếp dựa vào dục vọng nóng bỏng
của hắn, sau đó cúi đầu lặng yên nhìn chằm chằm nàng.
Nàng cảm giác được nóng bỏng của hắn ở da thịt trần trụi của nàng, như là
phi nhanh nham thạch nóng chảy, cảm giác được hắn kia bị câu cấm ở cuối
cùng lý trí hạ mãnh liệt khát vọng.
“Sở Thác.” Nàng khuynh thân, ở hầu kết của hắn hôn một cái.
Hơi thở của hắn lập tức thay đổi dồn dập, hô hấp đều trở nên dồn dập hẳn lên.
Nàng vừa lòng chính mình đối hắn ảnh hưởng. Bàn tay đặt ngay môi của hắn,
thân mình mềm mại kề hắn, nhẹ nhàng mà cọ xát đường cong hình thể của
hắn, cảm giác được hắn cùng nàng đủ loại bất đồng.
“Khương Anh Phàm.” Hắn thấp giọng cảnh cáo, lại không chân chính động thủ ngăn cản của nàng xao động.
“Ân?” Nàng không chút để ý ứng, ngón tay ở ngực của hắn họa vòng, như có như không khiêu khích.
“Ngươi……” Tay hắn gợi lên mặt nàng.
Nhưng nàng lại hướng hắn cười, sau đó hàm trụ ngón tay thon dài của hắn. Hắn
hung hăng đổ trừu khẩu khí, rốt cuộc không có biện pháp nhẫn nại rút ra, một cái động tác gọn gàng, hắn đem một chân của nàng nâng cao dựa vào
lưng của hắn, sau đó một cái động thân, không chút khách khí dùng động
tác công khai biểu thị cảnh cáo của hắn.
Lần này đến phiên nàng kêu lên tiếng.
Lửa nóng dục vọng ở hoa tâm ấp áp qua lại ma sát, đem dục vọng nguyên bản đang dần lên kia đưa đến đỉnh điểm.
Nàng một tay ôm lấy bả vai rộng lớn của hắn, thân theo động tác của hắn mà
đong đưa, cảm giác tư vị ngũ vị tạp trần kịch liệt bao phủ nàng. Đủ loại cảm giác, đã vượt qua phạm vi thừa nhận của nàng.
Nàng tại song triều kia lưu lạc chính mình, sở hữu sở hữu tình cảm theo dục vọng đều nổi lên…
……..
“Bàn chải đánh răng này là mới, cho ngươi.” Anh Phàm đem khăn lông sạch sẽ
cùng bàn chải đánh răng đưa cho đứng ở trong phòng tắm, Sở Thác.
“Vì sao ngươi có bàn chải đánh răng mới? Chẳng lẽ sẽ có người ở tại nơi này?” Hắn nheo lại mắt hỏi.
Nàng mãnh mắt trợn trắng. “Chẳng lẽ trong nhà ngươi không có dự phòng sao?
Vạn nhất muốn bỏ cái cũ, chẳng lẽ bỏ xong mới đi mua sao? Vạn nhất quên
đâu? Còn có, có hay không có người ở nơi này, cũng không liên quan
chuyện của ngươi, ngươi chính là một vị khách không mời mà đến.”
“ Khách không mời mà đến? Ân, cùng với người không quen biết so sánh với, tốt hơn nhiều?” Hắn nhíu mày, sờ sờ râu mới ra của chính mình.
Nàng liếc trắng mắt.
Sau, hắn vẫn là ngoan ngoãn rửa mặt chải đầu, cuối cùng còn mặc vào quần áo bẩn ngày hôm qua.
“Là ai nói hắn không mặc quần áo bẩn?” Nàng hai tay sáp hông gắt.
Sở Thác chính là nhún nhún vai. “Cho nên chúng ta đi trước nhà của ta thay quần áo đi!”
“Vì sao là chúng ta? Ngươi trở về của ngươi, cái gì chúng ta?” Nàng hỏi lại.
“Ai nha, không cần so đo thôi!” Hắn cư nhiên đáp lại nàng một câu.
Nàng nghe xong thiếu chút cười ra. Thế nào có người như vậy vừa phá hư, vừa đáng yêu đâu?
Sau nửa tiếng, hai người thực sự về tới nơi ở của hắn.
“Ta đổi cái quần áo, cạo râu, chính ngươi ngồi đi, tưởng uống chút gì đi tủ lạnh tìm.” Hắn nói xong liền xoay người đi vào phòng ngủ chính.
Anh Phàm đứng trong phòng khách tại căn nhà to của hắn, nhìn chung quanh
phòng ở của đàn ông độc thân, cùng nàng tưởng kém không xa. Phòng ở rất
lớn, khả năng chứa hơn năm mươi người tả hữu, sáng sủa sạch sẽ, nhìn ra
được đều có người làm thường xuyên quét dọn. Phòng ở trang hoàng thực
hiện đại, đại bộ phận sử dụng màu đen cùng sắc gỗ thô trang hoàng, cùng
tính cách Sở Thác đồng nhất.
Nàng ngồi ở trên sofa, tùy tay lật lật tạp chí của hắn, phát hiện hắn xem gì đó thật đúng là nhiều. Khi nàng còn xem tạp chí, hắn theo trong phòng
đi ra, trong tay còn cầm một cái túi xách lữ hành.
“Ngươi không phải nói muốn thay quần áo, lấy cái kia làm gì?” Ánh mắt của nàng thưởng thức lướt qua thân thể rắn chắc của hắn, hắn thay một bộ thường
phục màu đen, phối với một chiếc quần tây dài, cả người thoạt nhìn so
với người mẫu tạp chí còn đẹp mặt hơn rất nhiều.
Sở Thác không phải loại hình tuấn mỹ, nhưng làm cho nữ nhân luyến tiếc đem ánh mắt dời. Vị nam nhân trên người hắn khả năng hội tản mát ra nào đó
lực hấp dẫn, hại ánh mắt của nàng luôn luôn lưu lại ở trên người hắn.
“Ta mang điểm quần áo đến nhà của ngươi, để tránh lần sau phải mặc quần áo bẩn về nhà.” Hắn hướng nàng vẫy vẫy tay.
“Để ở nhà ta? Ai cho ngươi để?” Nàng thật sự bị hắn đả bại. Nếu nàng dám dùng chiêu này, công trạng của nàng so với hắn càng xuất sắc.
“Ngươi lại không thích căn phòng lớn, cho nên ta đành phải ở lại nhà ngươi,
trình độ phối hợp của ta rất cao.” Hắn còn lộ ra cái loại này thảo
thưởng biểu cảm.
Anh Phàm thật sự là không biết nên giận hay nên cười.
“Đi thôi!” Hắn đem nàng kéo ra khỏi nhà, xoay người khóa lại cửa.
Hai người theo thang máy đi đến bãi đỗ xe, hắn ngồi vào trong xe, thuận tay đưa cho nàng một tấm giấy. “Cho ngươi, đây là chương trình nghiên cứu
học lần trước đã nói với ngươi, ba ngày, ở khách sạn Khải Duyệt.”
Nàng tiếp nhận tờ rơi, nhìn nhìn khóa học giới thiệu vắn tắt bên trong.
“Chương trình học này thoạt nhìn thật chuyên nghiệp nha, thu phí lại
cao, hơn nữa hết hạn ghi danh a!”
“Nhìn ngươi có hay không hứng thú, ta vừa khéo cùng chủ sự này có chút giao
tình, thật muốn học, ta có thể giúp ngươi báo. Nghe nói thầy giáo cũng
không tệ, suy nghĩ đi.” Hắn vụng trộm liếc mắt nàng một cái.
“Đúng là có hứng thú, nhưng thực sự còn có thể ghi danh sao? Còn có học phí
quá cao, công ty khả năng sẽ không chi trả trợ cấp.” Nàng lo lắng.
“Ngươi chỉ cần muốn đi, cái khác giao cho ta.” Hắn đánh gãy băn khoăn của nàng.
“Ân, vậy ngươi giúp ta ghi danh. Cám ơn.” Nàng đem ra giấy tờ cần thiết. “Này cho ta, thứ Hai ta muốn đi điền đơn, nộp hồ sơ.”
“Tốt, giao cho ta làm.” Hắn nói xong khóe miệng còn gợi lên cười.
“Ngươi vì sao thoạt nhìn rất cao hứng, chẳng lẽ…… Ngươi cũng ghi danh chương trình học này?” Nàng hoài nghi hỏi.
“Không có, ta không ghi danh.” Hắn chắc chắn trả lời.( TL: phải rùi, anh không có ghi danh nhưng anh lại…>_-->
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT