Kết thúc bữa an nhanh chóng , Trân lại gần hắn nói thì thầm vào tai hắn :
- Ra ngoài này tí chị có chuyện muốn nói với em _ nói xong Trân quay lưng bước đi .
Để lại cho hắn một bộ mặt khó hịu '' Chuyện gì vậy nhỉ '' . Dù vậy hắn cũng nhẹ nhàng rời khỏi phòng ăn đi theo Trân .
Về phần nó tại trong đầu nó lúc đó chỉ mãi lo suy nghĩ nên chẵng để ý đến chuyện gì . Sau khi quyết định xong thì nó mới đưa mắt tìm hắn nhưng chẵng thấy bóng dáng hắn đâu . Thì :
- Ê Châu !! Mày có thấy Khánh đâu hông ???_ nó vớ Châu hỏi .
- Hình như nó mới đi ra ngoài thì phải . Mà mày kiếm nó chi vậy ??_ Châu thắc mắc hỏi .
- Àk tao có chuyện ấy mà , thôi mày ăn tiếp đi tao đi đây _ nó cười trừ rồi đứng dậy bước ra ngoài .
Nó vừa đi vừa ngoái đầu nhìn xung quanh để kiếm bóng dáng hắn , thì nghe một cuộc đối thoại của 2 chị lớp trên :
- Anh Khánh với con nhỏ Trân lớp mình quen nhau thật đó mày _ NS 1 nói .
- Sao mày biết ???_ NS 2 tò mò hỏi .
- Lúc nãy tao thấy 2 người đó kéo nhau qua bờ đá bên kia kìa _ NS 1 nói tiếp và chỉ tay về phía xa xa .
- Hiz tiếc thật , mà dù sao 2 người đó đẹp đôi thế kia _ NS 2 nói tiếp .
- Ừ đúng là kim đồng ngọc nữ _ NS 1 tiếp lời .
Cuộc đối thoại vô tình này như hàng nghìn nhát dao đâm thẳng vào tim nó , nó định quay bước về lại nhà trọ , thì câu nói của bà lại vang lên trong đầu nó , '' Dù gì mình cũng muốn xác định lại tình cảm này một lần cuối , cố gắng lên Nhi '' nó thầm nhủ rồi mạnh dạng bước tới nơi được nhắc đến trong cuộc đối thoại lúc nãy .
Quay qua với Trân và hắn :
- Khánh àk chị muốn xin lỗi em chuyện này ???_ Trân mỉm cười nhìn hắn .
- Dạ chuyện gì ạ ???_ hắn bất ngờ hỏi .
- Chị đã nói dối rằng mình thích em _ Trân nói một cách chậm rãi .
- Trời em còn tưỡng chuyện gì , chuyện này em biết lâu rồi _ hắn phì cười rồi nói .
- Sao em biết được ???_ Trân ngạc nhiên hỏi .
-Nhìn vào mắt chị em thấy rằng nó chẵng có chút xíu nào gọi là thích cả _ hắn từ tốn giải thích .
- Chỉ nhìn vào mắt chị mà em biết sao em tại thật . Nhưng dù chị cũng phải xin lỗi _ Trân nói tiếp .
- Không có gì đâu ạ _ hắn nhe răng cười nói .
- Hồi trước em không cười nhiều như bây giờ nhỉ ???_ Trân tò mò hỏi .
- Dạ có lẽ vậy ._ hắn gãi đầu nói .
- Vậy sao bây giờ lại cười nhiều thế này _ mặt Trân gian gian hỏi .
- Bởi vì em ..............._ hắn ngập ngừng nói .
- Vì em đã yêu một người con gái , và người đó đã thay đổi em _ Trân tinh nghịch nói xen vào lời hắn .
Hắn hơi bất ngờ nhưng cũng không nói gì chỉ nhẹ nhàng gật đầu .
- Và người đó chính là Nhi _ Trân lại tiếp tục nói
- Vậy sao em không nói cho Nhi biết đi ???_ Trân hỏi tiếp .
- Em nghĩ rằng loại người tồi tệ như em sẽ làm tổn thương cô ấy nữa _ hắn buồn bã gục mặt xuống nói .
- Em có phải là thiên tài của trường không vậy ???_ Trân nhìn hắn hỏi .
- Sao cơ ạ ??_ hắn thắc mắc ngẫng cái đầu lên nói .
- Em ngốc vừa thôi . Nếu em không nói ra thì sẽ càng làm tổn thương người ta đó ngốc àk _ Trân phì cười rồi nói tiếp .
- Là sao ạ??_ hắn nhìn Trân khó hĩu .
- Nhi yêu em , và em cũng yêu Nhi , nếu em khôgn nói ra lòng của mình thì càng làm cho Nhi tổn thương và cả em cũng đau không kém . Tại sao em cứ muốn mọi chuyện rắc rối như vậy ???
Hắn vẫn im lặng , nhìn nơi xa xâm .
- Chị đã từng cố quên một người và đã có ý định trả thù người đó để nổi hận lấn át tình yêu . Nhưng tất cả đều vô hiệu vì tình yêu là bất diệt , vì thế em hãy một lần lắng nghe tiếng gọi từ con tim mình đi , đừng nên những lý trí ngu ngốc của mình ràng buộc _ Trân dịu dàng nói tiếp .
- Em cảm ơn chị , thật sự cảm ơn chị _ đôi mắt hắn như sáng lên , hắn quay sang cảm ơn Trân lia lịa .
- Còn ngồi đây mà cảm ơn àk . Không mau đi tỏ tình đi _ Trân đánh vào tay hắn .
Hắn nghe thấy vậy thì vụt chạy đi .
Trân ngồi sau phì cười và cảm thấy bớt áy náy đi nhiều . '' Chẵng biết 2 con người ngốc này sẽ ra sao đây ?? '' Trân mỉm cười lần cuối rồi cũng rời khỏi chỗ đó quay về nhà trọ .
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT