- Haha, đầu toàn kim cương không à! Chưa dễ chết đâu!.
- Ôi thôi, cậu về đy, khuya rồi, tôi đy ngủ.
- Uhm, mai qua đy chọn đồ cưới nhá.
- Sao cũng được.
L.Linh bước ra cổng tiễn M.Quân về.
Mới thoáng đây thôi, L.Linh và M.Quân còn buồn thế mà. Giờ đây lại vui vẻ. Đúng là chuyện đời không ai biết trước được. Vui có, buồn có, thật không biết đâu mà nghĩ.
- Hey, ngắm ai mà ngẩn ngơ vây?- giọng của kẻ nào đó vang lên từ sau lưng cô.
Thỳ ra là H.Khang, M.Anh và T.Kiệt.
- Có... có ngắm ai đâu! Mà coi lại cậu với M.Anh kìa, tay trong tay thấy ghê.
L.Linh trêu H.khang và M.Anh khiến 2 người đỏ mặt vội buông tay nhau ra.
- Khỏe chưa mà ra đây vạy, H.Khang?- L.Linh hỏi.
- Khỏe như trâu ấy. Hehe!
- Thôi, vào nhà đy, gió lạnh!- cô đẩy 3 người vào nhà.
Đang ngồi uống cacao, ăn bánh ngon lành thỳ T.Kiệt bất ngờ đề nghị.
- Xem phim ma đy!
- Phim ma? Ok liền.- L.Linh nhẩy cẩng lên đồng ý.
- Uhm, cũng hay đó.- H.Khang vỗ tay tán thành.
- Xời, cậu làm tớ sợ lắm ý, xem thỳ xem.- M.Anh vênh mặt lên.
- Ờ, để koi cậu có chịu nổi không.
T.Kiệt cười rồi lấy trong tủ ra đĩa phim có tên " Ma cà rồng hồi sinh"
- Phim đó mới thấy tựa đề thôi đủ hay rồi. Hì- L.Linh cười nửa miệng nhìn M.Anh.
- Gì nhìn tớ? Tưởng tớ sợ à? Không có chuyện đó đâu.- M.Anh cãi lại nụ cười và ánh mắt của L.Linh.
- Mở nhá.- T.Kiệt bỏ đĩa vào ổ rồi nhảy vọt lên ghế ngồi coi.
Đang coi đến đoạn nhỏ nữ chính bị ma bắt đy, người bê bết máu thỳ bỗng có tiếng hét phát ra từ đâu đó nhưng chắc chắn không phải trong phim.
Mọi người quay sang phía tiếng hét đó thỳ biết được thủ phạm là M.Anh.
- Vậy mà nói không sợ?- T.Kiệt trêu chọc.
- Thôi, cậu đừng chọc cô ấy nữa.- H.Khang nói rồi quay sang nhìn M.Anh.- M.Anh, cậu làm sao vậy?- vừa nói cậu vừa lay lay M.Anh.
- Eo ơi, xỉu rồi đó.- L.Linh thở dài- Vậy mà lúc nãy hùng hổ lắm cơ. Cậu bế M.Anh lên phòng đy.
- Uhm, 2 người ngồi coi nha. Tôi cũng đy ngủ đây, buồn ngủ quá rồi. Oáp!
Còn lại L.Linh và T.Kiệt ngồi xem phim.
- Nghe nói cậu và tên M.Quân đó đính hôn với nhau hả?- T.Kiệt bất ngờ hỏi.
- Uhm, tớ cũng mới biết lúc nãy thôi. Bất ngờ quá.!
- Chúc cậu hạnh phúc nhé!- T.Kiệt chắc phải khó khăn lắm mới nói ra câu này, giọng cậu có vẻ buồn buồn.
- Cảm ơn cậu.- L.Linh dường như cảm nhận được điều đó, cô cũng áy náy lắm.
Được 2 tiếng sau thỳ hết phim.
- L.Linh, dậy! Hết phim rồi!- T.Kiệt khẽ gọi cô.
- Buồn ngủ.- L.Linh bỗng bật dậy nói 2 tiếng đó, trông dễ thương cực kì làm tim ai kia đập thình thịch nhưng cũng cố kìm chế lại.
- Ngủ đy!
- Ngủ nha!- L.Linh nói rồi ngã đầu xuống ghế ngủ.
T.Kiệt khẽ vào phòng lấy chiếc chăn ra đắp cho cô.
- Ngủ ngon nhé! Tạm biệt tình yêu đầu đời của tôi!
Nói rồi, cậu nhẹ nhàng đặt lên trán L.Linh một nụ hôn.
Ngày mai đã đến, có thể là một ngày đẹp trời.
- Oái!- L.Linh vửa trở người thỳ đã bị ngã xuống đất.- Eo ơi, đau thế, cái ghế chết tiệt.- cô lấy tay đấm vào cái ghế.
- Hey, vợ. Đau tay đấy!- giọng của kẻ nào đó vang lên.
- Cậu đến đây làm gì?- L.Linh bối rồi, bộ dạng bây giờ của cô thật thảm hại: đầu tóc rối bời, răng chưa đánh, mặt chưa rửa,...
- Thì đy chọn đồ cưới.- M.Quân đáp tỉnh bơ ngồi xuống ghế.
- Èo, đợi tý. Đy thay đồ đã. Mọi người đâu rồi?
- Hình như đy học.
- Ờ, vậy chúng ta nghỉ hả?- L.Linh hớn hở ra mặt.
- Tất nhiên.
L.Linh phóng thẳng lên lầu để làm VSCN, thay đồ, trang điểm nhẹ rồi bước xuống nhà. Mất hơn 1 tiếng đồng hồ. Trông cô bây giờ như 1 nàng công chúa vậy. Cô mang trên người 1 chiếc váy jean, áo thun tay dài và chiếc áo khoác lửng vải jean. Tóc được buộc chéo sang một bên với chiếc kẹp nơ màu hồng.
- Xuống... xuống rồi hả? Đy thôi!- M.Quân vẫn chưa thoát khỏi ngỡ ngàng. Thường ngày cô đã đẹp bây giờ còn đẹp hơn.
- Uhm.
2 người bước xuống tiệm áo cưới Hoàng Gia như hoàng tử và công chúa, khiến cho ai cũng phải ngước nhìn.
- 2 vị cần chọn đồ cưới ạ?- cô nhân viên nhẹ nhàng hỏi.
- Vâng, cho chúng tôi kiểu nào đắt và đẹp nhất!- M.Quân nói.
- Dạ vâng, mời cô cậu đy theo tôi.- cô nhân viên dẫn họ vào 1 khu vực khác, chứa đầy nhưngc kiểu áo cưới rất lộng lẫy và bắt mắt.
L.Linh đy thử rất nhiều cái nhưng cái cuối cùng mới là cái cô chọn. Nó ngắn đến gối, phần dưới phồng ra còn đính thêm những hạt ngọc trai nhỏ xinh, lấp lánh. Phần eo được làm trông thật nổi bật với chiếc thắt lưng bản to. M.Quân cũng chon bộ comple màu trắng.
- Dạ mời cô cậu qua phòng bên này chụp ảnh ạ.
M.Quân nắm tay L.Linh bước đy, cô khẽ mỉm cười, thật hạnh phúc. Mà phải công nhận họ ăn ảnh thật, giống diễn viên hay người mẫu vậy.
- Cuối cùng cũng xong.- L.Linh bẻ nhẹ người ra sau ra chiều mệt mỏi lắm.
- Mới có tý mà mệt.- M.Quân nhìn cô.
- Mệt thiệt mà.
- Mệt vậy đy về nha.
- Uhm, được đó.- L.Linh nói.
M.Quân thỳ mặt dài thượt ra nhưng cuối cùng cũng phải đưa cô về nhà.
- Vào đy!- M.Quân mở cửa xe cho cô bước xuống.
- Uhm. À M.Quân nè, 2 ngày đến đừng gặp ha. Để đến chủ nhật luôn đy.- L.Linh bất ngờ đề nghị.
- Cũng được!- M.Quân đáp.
- Bye.
L.Linh nói rồi đy thẳng vào nhà. Cô lại mỉm cười 1 cách mãn nguyện. M.Quân cũng vậy.
Ngày thứ 7 trôi qua trong sự lo lắng, bồn chồn và bốn rối.
Đêm ngày thứ 7, cả 2 anh chị nhà ta đều không ngủ được. Nằm lăn qua, lăn lại. L.Linh thỳ lấy chiếc Ipop ra nằm nghe nhạc mới ngủ được còn M.Quân thỳ đọc 1 quyển sách. Mà thật ra có đọc gì đâu, mở sách ra là thấy hình ảnh của L.Linh hiện ra, sao đọc được.
Cuối cùng ngày đó cũng đến. 1 ngày tuyệt vời. Chim chóc hót líu lo, những tia nắng nhẹ đầu tiên nhảy nhót trên khung cửa sổ.
- L.Linh, dậy!!!!!!!!!!!!- M.Anh và P.Nghi hét toáng làm cô giật mình.
- Ơ... mấy h rồi?- L.Linh ngái ngủ hỏi.
- 7h rồi đó. 9h là bắt đầu mà còn nằm đây ngủ hả???- P.Nghi hét.
L.Linh vừa nói vừa chạy vào làm VSCN rồi xuống nhà cho mọi người make up. Chỉ có 1 từ có thể diễn tả L.Linh lúc này: tuyệt vời.
- Wow! Đẹp thật đấy.- P.Nghi trầm trồ khen ngợi.
- Công chúa chắc chưa đẹp bằng!- M.Anh lại nói tiếp.
- Nào! Ra xe thôi mọi người, trễ h rồi đấy, còn đứng đó 8 nữa.- T.Kiệt hối thúc.
- H.Khang đâu?- L.Linh hỏi.
- Chị 2, cậu ta đến từ sớm rồi, ai như chị.- T.Kiệt mỉm cười nói.
- Hứ, thỳ sao chứ?- L.Linh vênh mặt.
- Thôi thôi, xin can. Trễ h rồi đó.- M.Anh nhảy vào đứng giữ 2 ng` mà nói.
Chiếc limo màu trắng đừng lại trước khách sạn Sky Life. Cánh báo chí tập trung rất nhiều ở đây. Cũng may ba của L.Linh đoán trước được tình hình nên đã thuê sẵn vệ sĩ nên mọi người mới vào trong an toàn.
- L.Linh, mấy đứa nữa, vào hội trường ngồi đi!- ba L.Linh hối thúc.
- Vâng.!
L.Linh và mọi người chạy vội vào hội trường đẹp lung linh.
- Hi!
L.Linh chào M.Quân.
- Ố, vợ đến rồi à? Trễ vậy!- M.Quân vờ làm mặt phụng phịu như trẻ con.
- Thôi thôi, mới trễ có tý, làm gì ghê vậy?
- Hì!
- Đến h rồi kìa!- P.Nghi nhắc nhỏ kêu 2 ng` im lăng.
- Cảm ơn mọi người đã đến dự lễ đính hôn của con gái tôi, Nguyễn Hoàng Linh Linh- ba cô nói.- Và con trai chúng tôi Vũ Minh Quân ạ- ba cậu tiếp lời.
- Và mời 2 cô cậu lên trao nhẫn.- tiếng ng` dẫn chương trình vang lên.
M.Quân và L.Linh cùng bước lên.
M.Quân lấy trong chiếc hộp màu đỏ bên cạnh cậu mọt chiếc nhẫn xung quanh có gắn những viên kim cương nhỏ sáng lấp lánh đeo vào tay L.Linh. Còn L.Linh cũng lấy trong chiếc hộp bên cạnh mình 1 chiếc nhận trơn, không cầu kì đeo vào tay M.Quân.
2 chiếc nhẫn, sao khác nhau vậy? Chúng vẫn có điểm giống nhau đấy! Mặt sau của chúng đều có khắc chữ:
I LOVE YOU
~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0~0
THE END
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT