Thanh Sang vừa ký xong hợp đồng thì điện thoại anh reo.

- Dạ, Con nghe ba ơi.

- …

- Dạ, Con tới liền.

Anh láy xe như bay đến bệnh viện.

- Mẹ, mẹ có sao không mẹ? Anh lo lắng nhìn bà Phương nằm trên giường bệnh.

Bà Phương trả lời yếu ớt.

- Mẹ… không sao?

- Lúc nảy bác sĩ bảo mẹ bị bệnh gì vậy ba?

Mặt ông Phương ra vẻ lo lắng.

- Bác sĩ nói mẹ con bệnh tim, sức khỏe yếu lắm, không được để mẹ bị sốc.

Anh nắm lấy tay bà:

- Mẹ ơi, mẹ ráng uống thuốc cho khỏe nha mẹ.

- Muốn mẹ khỏe thì con hãy cưới Ngọc Như đi, đó là nguyện vọng của mẹ.

Bà Phương thở dồn mệt mỏi gượng nói tiếp:

- Coi như con thương mẹ, hiện giờ sức khỏe mẹ yếu lắm, không biết đi lúc nào, mẹ sợ lắm, con hãy nghe mẹ lần này đi con.

- Mẹ… Anh ngập ngừng không biết nói sao, mẹ anh đang bệnh không thể để mẹ bị sốc, anh tìm cách thoái thác:

- Dạ…, nhưng chắc gì Ngọc Như đồng ý mẹ à.

- Ừ, con gọi điện cho Ngọc Như vào mẹ nói chút chuyện.

- Trời, gọi cô ta vào làm gì.

Tuy nói vậy nhưng anh cũng chiều ý bà. Anh bấm số gọi nhưng người bắt máy là bà Lan.

- Alô ! cho hỏi ai đầu dây?

- Dạ… Cháu là Thanh Sang.

- Ồ, Sang đó à? Bác Lan đây, Mẹ con dạo này khỏe chứ? Con gọi điện có việc gì không con?

- Dạ.. mẹ con hiện đang nằm trong bệnh viện, mẹ con muốn gặp Ngọc Như, bác cho Ngọc Như hay dùm con…

- ….

Nửa tiếng sau một người phụ nữ sang trọng cùng con gái bước vào. Thấy bà bạn nằm trên gường bà bước đến.

- Lam àh ! cậu thấy thế nào ? thấy khỏe hơn chưa?

- Cám ơn cậu, mình đỡ hơn rồi.

Ngọc Như lễ phép:

- Dạ, cháu chào bác ạ

- Chào con.

- Bác thấy khỏe hơn chưa bác?

Giọng cô quan tâm:

- Bác có chuyện muốn nhờ con à?

- Ừ, bác muốn nhờ con chút chuyện.

- Dạ, có gì bác cứ nói, con nghe ạ.

- Chuyện của con với thằng Sang ấy mà, bác muốn con làm dâu bác, chăm sóc nó giùm bác, bác bị bệnh tim không biết ra đi lúc nào. Với lại bác rất quý cháu.

- Dạ…

- Bác nhờ cháu đấy, đồng ý làm con dâu bác nghe Như?

Ngọc Như ngập ngừng, cô không đủ can đảm để từ chối, nhưng cũng không thể nhận lời.Lúc này bà Phương thở dồn mệt mỏi, khuôn mặt xanh xao trông thật tội.

- Dạ, để cháu suy nghĩ. Bác cứ an tâm nghĩ ngơi cho khỏe bác ạ.

Bà gật đầu rồi quay sang bà bạn. Cậu đồng ý nghe Lan, mình chỉ có mình nó là con, mình lo cho nó lắm, mình không an tâm…

- Mình đồng ý mà, cậu ráng nghĩ ngơi cho lại sức còn ẳm cháu nửa chứ.

- …

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play