Một tiếng phịch vang lên. 1
người vừa đổ xuống nền đường. Là Đỗ Kì Bình.Anh ta đã lao ra đỡ cho tôi
và bị trúng sét của Lynxia Queen.VÀ bây h thì anh ta đang ở trong tình
trạng bất tỉnh. ôi má ơi. Sao tôi lại có những người đồng hành như thế
này chứ. Điều này có nghĩa là tôi sẽ phải tự chiến đấu 1 mình hả trời.
Đồng ý là Đỗ Kì Bình vì tôi mà bị thương nhưng…anh ta ngất đi thế này
thì có khác gì bảo tôi cũng chuẩn bị xuống địa ngục cùng anh ta không.
Lynxia sẽ xử đẹp tôi cho mà coi. Hết cách rồi. Có lẽ mình phải sử dụng
sức mạnh thật rồi. Ôi, Triết Vũ ơi, cậu đang ở chỗ nào, có biết là cô
bạn thân của cậu sắp vĩnh biệt cõi đời ở nơi này rồi không? Lynxia nhìn
tôi, nhếch mép cười
- may cho mày là thằng ngốc đó đã đỡ đòn tấn công của tao. nếu không người nằm trên đất lúc này là mày rồi, ranh con ak
- Okie, tôi sẽ gửi lời cảm ơn tới anh ta sau. - tôi vẫn bình tĩnh lắm. kinh nghiệm từ ngày còn nhỏ mỗi khi đi thực hiện nhiệm vụ, tôi cũng
luôn phải đối mặt với những tình huống như thế này rồi. nên có lẽ tôi đã được rèn luyện để không còn cảm thấy sợ hãi khi đối mặt với cái chết.và bây h khi đối diện với Lynxia Queen tôi thấy chẳng sao cả. chẳng hề sợ
hãi luôn.
- Mày, mày… - chị ta có vẻ mất bình tĩnh
- tôi thì làm sao? Lynxia Queen này, chị nghĩ pháp thuật của chị hay lắm sao. chơi với lửa sẽ bị lửa đốt, chơi với sấm sét sẽ có ngày chị cũng
bị chính sét chị tạo ra đánh thôi. - tôi cười mím chi. ặc
Lynxia nhìn tôi như nhìn 1 thứ đã tuyệt chủng lâu lắm rồi h mới xuất
hiện. Cô ta gầm lên và lao vào tấn công tôi. Cô ta liên tiếp tạo ra các
luồng sét và mục tiêu tất nhiên là tôi rồi. Cô ta ra đòn thì tôi tránh,
tôi bay, tôi lượn, tôi trốn. Dù sao Đỗ Kì Bình cũng đã ngất xỉu rồi, tôi còn sợ bị lộ thân phận gì nữa. Cô ta càng tức giận hơn. Và cuối cùng cô ta quyết định ra tuyệt chiêu với tôi. không ngờ sức chịu đựng và kiếm
chế của cô ta tệ như vậy. luồng sét của cô ta lần này rất lớn. nó sáng
bừng cả 1 góc đường. kì lạ thật, sao nãy h không thấy ai đi ngang qua và làm ơn chứng kiến cảnh tượng này hộ cái. Và trong lúc tôi còn đang trợn tròn mắt ngó luồng sét ở tay cô ta thì bỗng dưng có ai đó giữ chặt tôi ở đằng sau. ôi, mình lơ là quá. thì ra là có 1 tên mặc áo choàng đen
(chắc là tay sai của mụ Lynxia rồi) đã lợi dụng lúc tôi không tập trung
và giữ tôi lại, không cho tôi chạy nữa.Hơ hơ, muốn bắt tôi uk? mơ ngủ
hả? tôi có khả năng dịch chuyển tức thời mà. Có tóm tôi chặt đi nữa tôi
vẫn chạy được thôi.Và tôi bỗng biến mất trong sự ngỡ ngàng của mấy vị
mặc áo choàng đen. Lynxia ngó dáo dác tìm kiếm tôi
“ mau ra đây đi, con ranh kia. hay mày muốn nhìn 2 thằng này chết hả” - cô ta đe doạ tôi. hừ, đúng là 1 cái lũ vô tích sự. cho 2 tên ngốc này
đi đúng là vướng chân mà. thế là tôi đành phải xuất hiện. Tôi lên tiếng ở phía sau lưng Lynxia
“Hey, chị tìm tôi ak?sao chị nóng thế. trước đây, chị giữ bình tĩnh rất
tốt mà. từ khi bị trục xuất khỏi trường Dracate chị cũng thay đổi tâm
tình rồi nhỉ, bà chị Ác ma sấm sét” - tôi cười nhạt
“Con ranh con, đừng có bao h nhắc tao nhớ lại cái thời khắc đáng xấu hổ
đấy nữa. mày có biết cái quái gì về tao đâu.” - Lynxia mặt đỏ gay gắt
vì tức giận. và trong nháy mắt, chị ta phóng luồng tia sét về phía tôi.
Quá bất ngờ tôi không kịp thi triển khả năng dịch chuyển tức thời của
mình.Luồng sét của chị ta phóng về phía tôi và lao về phía tôi như tên
bắn. nhưng sắp chạm vào tôi thì luồng sét đổi chiều, quay ngược lại và
tấn công mấy tên mặc áo choàng đen đứng gần chỗ Lynxia. tội nghiệp chị
ta. chị ta đâu có biết sức mạnh của tôi đâu. nếu biết rồi chắc chị ta
không bao h dám sử dụng sức mạnh mà tấn công tôi nữa. Ngay cả anh Tường
Luân còn không dám thi triển sức mạnh của anh ấy để khống chế tôi nữa
là. Tôi chỉ sợ bị trúng thần chú, chứ còn năng lực của các phù thuỷ uk?
truyện nhỏ. tôi chẳng sợ sức mạnh gì cả. đó là lí do tôi không còn sợ
cây Scrollion sau lần bị cây đấy cắn hồi bé nữa. vì nhờ có truyện đó mà
tôi đã phát hiện ra tôi có sức mạnh này.Cây Scrollion mà cắn tôi để hút
sinh khí và pháp thuật thì ngược lại, chính cây đó sẽ bị chết thôi.
Người chết không bao h là tôi, khờ khờ. Thôi, nói tiếp về lynxia, sau
khi chứng kiến cảnh tượng hoành tráng vừa rồi thì chọ ta mặt cứ nghệt
ra, không hiểu gì cả. MẶt chị ta tái đi, không biết là vì hoảng loạn, vì sợ hãi hay vì gì nữa.
“Sao…ao…lại…ại…thế. ta không hiểu” - nhìn chị ta đến phát tội. còn mấy tên mặc áo choàng đen chạy tan tác, mấy tên bị trúng sét thì nằm lăn
quay ra đất, bất tỉnh là cái chắc. mà có khi chết rồi cũng nên. Có Chúa
mới biết được mấy tên đó có bị sao không.tôi nhìn chị ta ra vẻ ngây thơ, vô (số) tội
“tôi không biết gì đâu nhé. tại chị không biết điều khiển sức mạnh của
chị nên mới làm quân phe mình bị thương, tôi vô can.” - bộ mặt tôi
nhơn nhơn làm chị ta nổi trận lôi đình. Chị ta lại tạo ra sét nữa kìa.
hình như chị này không còn sức mạnh gì nữa thì phải, dùng mãi 1 chiêu cũ ak. chán ghê. nhưng không hiểu sao luồng sét chị ta tạo ra cứ to ra 1
chút thì ngay lập tức lại thu nhỏ lại. chị ta mím môi cố gắng nhưng
không có tác dụng gì. tôi muốn bò ra đất mà cười quá. sức mạnh của tôi
rất thú vị phải không. có thể điều khiển sức mạnh của người khác theo ý
bản thân mình. đặc biệt có thể làm dội ngược lại các đòn tấn công của
người khác khi họ chĩa về mình. thay vào việc tôi bị thương thì người
ra đòn sẽ bị thương.có thế thôi.vì vậy ai có sức mạnh gì thì đừng có
khai triển ra trước mặt tôi nhé. tôi sẽ điều khiển lại sức mạnh đó đấy.
khi đấy, bạn sẽ không phải là chủ nhân của sức mạnh nữa đâu.mà tôi mới
là người quyết định sức mạnh của bạn.Lynxia có lẽ quá đuối sức, quá mệt
mỏi nên đành nhìn tôi bằng cặp mắt căm thù. chắc chị ta phải khó khăn
lắm mới thốt ra được câu này nhỉ.
“may cho mày là tao đang có việc phải làm. không rảnh để ở đây chơi với
mày nữa. nhưng nên nhớ nếu lần sau để tao gặp lại, mày hãy nói lời tạm
biệt với cha mẹ mình đi là vừa.” - xì, có mà không đánh lại được tôi
thì cứ nói thẳng ra đi. lại còn vong vo, nói giảm nói tránh. tôi nhìn
chị ta cười nhăn nhở. Chị cũng chỉ là Ác ma thôi. còn tôi thì là Công
chúa Ác ma nè, cả nghĩa đen và nghĩa bóng luôn. đâu có ai vượt qua được
tôi mà dành lấy danh hiệu này.Nói xong thì Lynxia cùng đội quân vô tích
sự của chị ta biến mất.Tôi ngao ngán nhìn 2 cái xác của 2 thằng con trai đang nằm sõng soãi trên mặt đường mà tự hỏi, liệu mình sẽ tha họ về
bằng cách nào đây. e là họ sẽ chưa tỉnh ngay lại được. nhưng mà tôi hơi
lo xa rồi, vì tay của tên Kì Bình bỗng giật giật. Chà, xem ra vết thương của hắn không nặng như tôi tưởng. hoặc là do hắn khá mạnh nên mới có
thể tỉnh nhanh được như vậy. Đỗ Kì Bình lồm cộm bò dậy, hắn quay ngang
quay ngửa như đang tìm kiếm điều gì đó
“Anh tìm cái gì ak, Kì Bình?” - tôi nhìn hắn bằng cặp mắt thương hại, có khi nào lúc hắn ngã xuống đường, đầu bị va đập nên bây h mới cư xử
không bình thường như vậy không
“mụ ta đâu?” - sau 5s Đỗ Kì Bình mới lên tiếng nổi. rồi hắn khạc máu ở trong mồm ra
“ai?mụ nào?” - tôi nhìn Kì Bình bằng đôi mắt ngây thơ, long lanh và
tròn như 2 viên bi ve - “ak, ý anh là Lynxia Queen chứ gì?”
“đúng vậy, cô ta đâu rồi Tường Vi.em có sao không, có bị thương ở đâu không?” - Kì Bình cuống lên lo lắng
“em không sao, em ổn. sau khi anh ngất đi thì chị ta bỗng bảo thuộc hạ
mình là phải đi khỏi đây ngay lập tức. thế là họ biến mất.chị ta cũng
chẳng thèm làm gì em luôn” - tôi nói dối trặng trợn.ko hiểu sao lúc
đấy mình lại có thể bịa ra 1 cái lí do hay và hợp lí như thế nữa. Đỗ Kì
Bình thì tin sái cổ và không ngừng suýt xoa : “số chúng ta hên
quá.Lynxia rất mạnh, nếu chỉ có 3 chúng ta mà đánh trực diện thì thua
chắc rồi”. nhìn tên này quả là đáng thương hại. thật ra công bằng mà nói thì Lynxia chỉ là tép riu.chị ta cũng chỉ là quân tốt của người đứng
đầu phe chống đối Dracate thôi. đằng sau chị ta còn muôn vàn cao thủ nữa vẫn chưa lộ mặt. và tôi biết 1 trong số đó. Người có khả năng tẩy não
người khác. nhân vật tôi rất sợ.
Chúng tôi trở về trường Dracate
trong tâm trạng vô cùng mệt mỏi. vụ bất ngờ tìm lại dược chiếc hộp Ánh
sáng của mẹ cũng không còn làm tôi cảm thấy phấn chấn nữa. Lúc gần về
đến trường thì tên Thế Trung mới tỉnh lại. Tội nghiệp Đỗ Kì Bình đang bị thương mà phải cõng hắn cả 1 đoạn đường khá dài. chắc anh ta cũng đuối
sức rồi.vừa nhìn thấy bộ dạng thảm hại và te tua của nhóm chúng tôi thì
bọn Triết Vũ vội chạy lại hỏi thăm, trong đó cũng có cả mấy ông thanh
tra và hiệu trưởng trường này nữa.
Triết Vũ(lo lắng): đã xảy ra truyện gì vậy?nhìn bộ dạng của 3 người giống như là vừa đi đánh trận về ấy.
Kì Bình(thở hổn hển, lấy cánh tay băng bó của mình ra mà quệt mồ hôi):
thì chẳng thế, vừa bị phe chống đối tập kích. may mà thoát chết trong
gang tấc.mà mọi người chắc không đoán ra bọn tôi bị ai tấn công đâu. ÁC
ma sấm sét Lynxia Queen, kẻ phản bội Học viện Dracate đó
Nghe đến đấy mặt mọi người đều tái lại
Triết Vũ(lắc mạnh vai tôi, vẻ mặt hoang mang cực độ): Đầu heo, cô không
sao chứ. có bị thương ở đâu không. Cô đâu có…mà thôi, cô có bị thương
chỗ nào thì mau nói ra, đừng chịu đau mà mau xuống phòng y tế đi
Kì Bình:nầy, Âu Triết Vũ. đáng ra cậu nên dành câu nói đó với tôi thì
mới phải. Tường Vi không bị làm sao đâu. tôi đã đỡ cho cô ấy 1 đòn của
Lynxia rồi. chỉ có tôi bị thương thôi, còn 2 người này đều ổn.
Tử Khiêm(thở phào nhẹ nhõm, nhìn Tường Vi như đã trút được 1 gánh nặng): vậy cậu không sao chứ gì, tốt quá.
Chấn Thiên:Kì Bình đã nói là Maruvi không sao thì có nghĩa là cô ta
không sao. Hai cậu không cần phải lo lắng thái quá như vậy. nhìn cô ta
vui vẻ thế kia là biết rồi mà.
Trúc Lam(mỉm cười): uk, Tường Vi thì sao có thể bị thương được, đúng
không. cậu là Ca…, cậu biết mình định nói gì rồi phải không, Tường Vi?
Tôi(gật đầu): uk, mình vẫn ổn mà. - Suýt quên là Trúc Lam đã biết mình
là Carey.nhìn cô ấy kìa, chẳng có chút xíu lo lắng gì cả. cả mấy ông
hiệu trưởng nữa. bình tĩnh kinh khủng
Lana và Giai Đình từ đâu xuất hiện, nhìn tôi bằng ánh mắt toé lửa
Giai Đình:chúc mừng cậu đã hoàn thành bài thi cuối. thế nào, kết quả có thu được gì không ?thành công chứ
Lana(liếc tôi bằng nửa con mắt):hi vọng là cô đủ điểm để được ở lại trường
Tôi(cười): cũng chẳng biết nữa. nhưng vòng thi này thì tôi nghĩ là ổn,
chắc cũng được hơn 5 điểm chứ. vì ít nhất bọn tôi đã hoàn thành nhiệm vụ
Sau đó bọn tôi báo cáo lại những gì đã nghe được từ chính miệng Lynxia
Queen. kết thúc phần báo cáo, tôi, Thế Trung và Đỗ Kì Bình được đưa tới
phòng y tế để kiểm tra lại 1 lần cho chắc chắn. Không hiểu sao Triết Vũ
nhất quyết đi theo chúng tôi xuống tận chỗ thầy Alan. Cậu ấy đi sát tôi, thỉnh thoảng lại quay qua tôi hỏi xem tôi có mệt quá không.có thể đi bộ xuống phòng y tế được chứ. tôi phải liên tục gật đầu để chứng tỏ tôi ổn thì cậu ấy mới thở phào nhẹ nhõm. Vui quá, Triết Vũ đang quan tâm và lo lắng cho tôi. Sau 1 tiếng đòng hồ thầy Alan đã khám xong hết cho 3
người bọn tôi. thầy bảo chỉ có Kì Bình là bị thương ở tay. nhưng may là
anh ta khá mạnh nên vết thương không nguy hiểm.còn tôi và thằng bạn vô
tích sự kia thì không sao, khoẻ như voi, không cả 1 vết xây xát.
Chúng tôi trở lại sân trường để nghe thông báo kết quả thi lần này. ở
đây, tôi gặp Thiên Dã và các thành viên còn lại của hội hs. nhìn thấy
tôi, anh Thiên Dã đã bay đến ngay hỏi han
Thiên Dã:anh nghe nói là bọn em bị Lynxia Queen phục kích. em không sao chứ, Tường Vi.anh rất lo cho em đấy
Tôi(cười rạng ngời): em ổn mà. mọi người không phải lo đâu. Thầy Alan vừa kiểm tra xong cho bọn em mà
Chí Kiệt:may mà em không sao. bọn anh nghe xong tin mà lo muốn chết luôn
Vô Kị(vẫn kiệm lời như bình thường):không sao thì tốt
Kì Bình(hậm hực): êk, mấy cậu. tôi có còn là bạn của mấy cậu không vậy.
sao mấy cậu chỉ biết hỏi Tường Vi thế, còn tôi thì sao. tôi là người duy nhất bị thương mà. sao không thấy có ai quan tâm vậy. các cậu đúng là
đồ “trọng sắc khinh bạn” mà
Chí Kiệt(vỗ vai Kì Bình an ủi): ôi, ai dám bỏ rơi ông anh. chẳng qua
người ta là con gái mỏng manh lại không có pháp thuật trong người nên
bọn tôi mới quan tâm. còn ông bạn tài giỏi và đẳng cấp vậy thì sao có
thể bị Lynxia hạ đo ván được. nếu hỏi thăm cậu thì có khác gì xúc phạm
cậu không
Đúng là Đường Chí Kiệt.thuyết phục quá hay. Tên Đỗ Kì Bình không ho he
gì nữa, ngoan ngoãn im lặng luôn. chắc đang sướng vì được khen. Bó tay.
đúng là ngốc
Triết Vũ:thế bọn anh biết kết quả chưa
Thiên Dã(gật đầu):rồi, bọn anh đều qua.
Chí Kiệt:Thiên Dã được 28 điểm, điên thật, hình như ai cũng bị mất điểm ở phần thi điều chế Ma dược hay sao ấy. đề thì khó mà yêu cầu trong thời
gian rõ ngắn, đúng là kinh khủng, dã man và ác độc mà.
Trúc Lam:thế anh được bao nhiêu điểm. pha chế ma dược là thế mạnh và
cũng là sở trưởng của anh mà. em tưởng anh được điểm tuyệt đối.
Chí Kiệt:tuyệt đối cái đầu em ý. được có 9,5 điểm thôi. nhưng lại bị mất điểm ở phòng thi 1. tổng chỉ được có 27,5 thôi ak. Vô Kị cũng được
27,5. còn tên thiên tài này (chỉ vào Đỗ Kì Bình) thì đứng thứ 4 trong
bọn năm 2 của đại học. hắn được 26 điểm
Đúng lúc ấy thì thì tiếng của thanh tra Vương vang lên
Ông Vương:và đây là kết quả của năm 1 khối đại
học.$%^*^@#$!@#$&%*&(&(%^@#$!#^$. Bùi Anh Thư được 24,5
điểm. Trịnh Trúc Lam được 23 điểm, Lâm Vũ Giai Đình 25 điểm, Giang Chấn Thiên 27,5 điểm . Trần Tử Khiêm 27 điểm. Âu Triết Vũ 29,5 điểm
Cả trường: oa, không hổ danh là thiên tài của Dracate.cậu ấy dành được
số điểm cao nhất trường rồi còn gì. mà nghe nói cậu ấy bị trừ 0,5 điểm ở phần điều chế ma dược đấy
Ông Vương:trật tự. và người cuối cùng của năm nhất, Hàn Tường Vi
đượccccccccccc…………… - Ông Vương nâng gọng kính của mình lên và ông khẽ
mỉm cười - Như đã thông báo, nếu hs nào không được trên 20 điểm thì
chúng tôi sẽ yêu cầu đuổi học những em này. vì vậy những người mà tôi đã và sẽ đọc mà có tổng điểm chưa đến 20 thì hãy biết mình phải làm gì. Và hs cuối cùng của năm nhất khối đại học Hàn Tường Vi được………………”
Ông Vương: trật tự. và
người cuối cùng của năm nhất, Hàn Tường Vi đượccccccccccc…………… - Ông
Vương nâng gọng kính của mình lên và ông khẽ mỉm cười - Như đã thông
báo, nếu hs nào không được trên 20 điểm thì chúng tôi sẽ yêu cầu đuổi
học những em này. vì vậy những người mà tôi đã và sẽ đọc mà có tổng điểm chưa đến 20 thì hãy biết mình phải làm gì. Và hs cuối cùng của năm nhất khối đại học Hàn Tường Vi được 30 điểm.
Cả trường (bật dậy): gì cơ? không thể nào.sao lại có truyện vô lí như vậy được.Hàn Tường Vi không thể có điểm tuyệt đối được.cô ta mà lại hơn điểm của Âu Triết Vũ uk? Triết Vũ chỉ thua anh Tường Luân và cầm
hoà với công chúa Carey cơ mà - hơ hơ, shock rồi ak, đã bảo Công chúa ác ma ra tay thì gạo xay ra cám mà. Âu Triết Vũ muốn thắng Hàn Tường Vi trong đợt sát hạch này, trừ khi cậu ta thành công trong pha chế ma
dược, chỉ đáng tiếc là…
Lana(mặt tối sầm): Sao lại thế chứ?cô ta…. Ông Black, sao cô ta
lại dành được điểm tuyệt đối. vô lí. cứ cho vòng 2 và vòng 3 cô ta đều
giành được số điểm tối đa đi, nhưng vòng 1 thì…
Ông Black(mặt cũng tối không kém):Tiểu thư Lana, cô Hàn đây cũng giành được số điểm tối đa ở vòng 1
Lana(há hốc miệng): cô ta uk?ko thể nào.chẳng lẽ cả 4 câu hỏi cô
ta đều hoàn thành xuất sắc uk?nhưng cô ta còn không biết gì về thần chú
larapasiolias và thần chú Larauiopeffcios cơ mà, lại còn Ngũ hành nữa
Ông Vương:cô Bùi này, chẳng lẽ cô không tin vào khả năng chấm
điểm của bọn tôi sao. Nói thế nào nhỉ?câu phân biệt 2 thần chú, cô HÀn
đã làm rất tốt, không sai 1 chi tiết nào. đặc biệt nói về hiểu biết Ngũ
hành, câu trả lời của cô ấy xuất sắc không kém gì Âu Triết Vũ và Giang
Chấn Thiên đâu. đặc biệt là cô ấy đã nói đúng số thành viên của Ngũ hành hiện tại. Ngay cả cậu Tử Khiêm còn bị mất 0,5 điểm ở câu này đấy vì cậu đã đoán sai số thành viên đấy.ko phải là 5 đâu, cậu Trần ak
Tử Khiêm:vậy uk?tại nghe cái tên nên cứ tưởng…
Tường Vi(mắt tròn xoe):oh, thế hiện tại Ngũ hành đúng là có 6 người thật ak
Tất cả mọi người có mặt đều sửng sớt, không thốt lên lời. đặc biệt là Âu Triết Vũ, Giang Chấn Thiên và Lí Thiên Dã. 3người nhíu mày, đăm chiêu
suy nghĩ mung lung lắm. “đầu heo làm bài xuất sắc đến vậy uk?thật là lạ
quá. đâu phải ai cũng biết gi về Ngũ hành đâu. ngay cả trong 3 thanh tra về trường lần này cũng chỉ có mỗi ông Vương là biết rõ thôi. vậy tại
sao…” Triết Vũ nhìn Tường Vi không chớp mắt.còn Giang Chấn Thiên liên
tục gãi cằm: “vô lí, vô lí quá! chỉ có thành viên của Ngũ hành mới biết
nhóm mình có 6 thành viên chứ, sao đầu heo biết được.”. Còn Lí Thiên Dã
cũng chau mày suy nghĩ: “thật ra Tường Vi, em là ai?từ trước đến h,
ngoài các thành viên của Ngũ hành và những người đào tạo, huấn luyện ngũ hành ra thì không có biết được số thành viên Ngũ hành, ngoại trừ Carey
là em gái anh Tường Luân thì biết thôi.tại sao em cũng biết vậy.lẽ nào
em là…”
Tường Vi(cười rõ tươi): ôi may quá, không ngờ nói bâng quơ, linh
tinh lại đúng. số em hên thật.với số điểm này , em được ở lại trường
rồi đúng không ? (Nói xong Tường Vi quay qua nhìn Triết Vũ , vẻ mặt gian sảo và hí hửng thấy rõ) Triết Vũ, cậu nhớ là cậu đã hứa gì với mình chứ
Triết Vũ(đang mải suy nghĩ về những gì Tường Vi đã làm được nên bị hỏi đột ngột,cậu không nhớ gì cả):hứa gì cơ. tôi đã từng hứa gì sao
Tường Vi(mặt xị ra):cậu đã hứa là nếu tôi được ở lại Dracate cậu sẽ tặng tôi 1 món quà mà. không phải là cậu định nuốt lời đấy chứ
Triết Vũ(vẻ mặt tỉnh bơ):tôi đã từng hứa thế ak? ấy ấy, tôi đùa
thôi mà, tôi vẫn nhớ, tôi đã chuẩn bị sẵn quà cho cô rồi. đừng có nhìn
tôi như thế chứ. không ai thèm ăn quỵt của cô đâu. làm gì mà dữ thế
Mọi người có mặt đều cười ầm cả lên ngoại trừ 4 người: thanh tra Black, thanh tra Vương, Lâm Vũ Giai Đình và Lana.
Ht cấp 3: dù sao thì đợt sát hạch lần này cũng đã kết thúc tốt
đẹp, tối nay,trường chúng ta sẽ tổ chức dạ hội chúc mừng thắng lợi của
các hs và sinh viên. Chúng tôi đã chuẩn bị xong hết rồi, bây h các em
hãy về chuẩn bị đồ dạ hội, trang điểm và làm bất cứ điều gì các em
thích. hẹn gặp lại các em vào buổi tối nay, trong dạ tiệc.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT