Cuối tuần là hôn lễ của Tiểu Tiện , vừa vặn cũng là lúc Bạch Thuần Khiết cùng Lục Cảnh Hàng đi báo danh .

Mặc dù đã cầu nguyện suốt một tuần , vừa đến trường đã nhìn , Lục Cảnh Hàng không được chia cùng lớp với mình . Nửa mắt híp lại , Bạch Thuần Khiết giọng điệu chua chát mà nói :” Lớp thực nghiệm. haiz” Mỉm cười , Lục Cảnh Hàng cũng không biết làm thế nào , có trời mới biết là anh suy nghĩ nhiều muốn học chung lớp với cô. Bạch Thuần Khiết dắtLục Cảnh Hàng đi lên lớp thí nghiệm báo danh vừa vặn đi qua lớp của bạn học Giáo Thảo . Song ở trong lớp vừa thấy cô là lập tức ồn ào bùng nổ , quay đầu vừa đi bên trong lớp vừa nhìn , bạn học Giáo Thảo hình như không có nhìn mình chăm chú , trái lại chuyển con mắt mà nhìn chằm chằm nam sinh bên cạnh cô . Ơ , không phải cậu ta bị Lục Cảnh Hàng mê hoặc chứ? Trợn một bên lông mi , Bạch Thuần Khiết bắt đầu tưởng tượng mình thế nào lại bị đem vứt vào sọt rác , sau đó một câu chuyện tình yêu kinh thiên động địa được sinh ra … “ Chính là phòng học này rồi , nếu cậu tan học sớm thì chờ tớ ở đây , tớ về sớm sẽ chờ cậu .” “ Được .” Lục Cảnh Hàng gật đầu. “ Tớ đi đây , bye.” Xoay người rời đi đến cầu thang , đi qua tấm chấn song kia , lại một trận ồn ào. Đứng ở cửa nhưng không vào lớp , Lục Cảnh Hàng nhìn bóng lưng kia càng chạy càng xa , nghe lớp bên cạnh ầm lên một tiếng , không khỏi khẽ nhíu mày. Trong lớp thực nghiệm của trường cao trung Thị Nhất Trung có hai người , mà Lục Cảnh Hàng rất không may mắn được chia tới lớp của cô chủ nhiệm đặc biệt Đường Tăng kia . Lý do là vì các lớp khác cũng sẽ báo danh cho tới khi nào xong thì thôi , lớp bọn họ không phải đóng tiền từ lúc đầu. Bởi vậy chỉ có thể khổ Bạch Thuần Khiết , xe đạp ở bậc thang cũng đã bị ngồi nóng hổi. Rướn cổ nhìn thấy xe của ‘con nhà giàu’ , lập tức sau mười hai giây , tính xấu của Bạch Thuần Khiết dần dần sống lại . Tại thời điểm này bình thường các bạn học tự nhận là nhóm đại công chúa vạn người mê nhìn thấy cô bắt đầu đến gần và nói . “ Bạch Thuần Khiết , báo danh xong chưa?” “ Rồi.” Thường ngày thì không có thân thiết , hôm nay lại chạy tới làm quen , loại hành vi này trong mắt Bạch Thuần Khiết rất đáng bị khinh bỉ. “ Tên kia , đang chờ cậu à?” Không phải là , có nhiệm vụ nhìn xe chứ? Bạch Thuần Khiết lười hé răng , chỉ nháy mắt thay thế câu trả lời. Đại công chúa nhìn ra được cô không đứng đợi các cô ấy , nhưng chỉ muốn hỏi thăm bạn học mới chuyển đến , các cô phải ‘chịu nhục’ . “ Có thể hỏi một chút , cậu đang đợi bạn mới chuyến đến học cùng trường chúng ta à ?” Có khả năng không thể , sao các cậu không tự đi hỏi? Nháy mi mắt bên phải , Bạch Thuần Khiết đi thẳng vào vấn đề mà nói :” Các cậu quan tâm cậu ấy hả?” “ À thì … “ Vài người cậu nhìn tôi , tôi nhìn cậu , cùng nhau cười rụt rè mất tự nhiên. Nhìn một đám người trước mắt mình có hành động như vậy , Bạch Thuần Khiết nghĩ thầm , cùng là bạn học năm 2 , ai còn không biết ai? Các cậu mỗi ngày ở cùng một chỗ , đoán chừng lần này lại đoàn kết mà thích cùng một người chứ , thực sự là một đám mê trai có trình độ biến thái ! “ Chúng tớ chỉ muốn hỏi một chút , không có ý gì cả.” “ Nếu không có ý gì thì tôi nói hay không cũng không quan trọng , chứ ?” “ …” Đại công chúa vừa nháy mắt cho nhau vừa làm bộ mặt xấu , rốt cuộc một trong số những người đó mở miệng lớn tiếng , giọng điệu còn vội vàng :” Nghe lời này của cậu , có cảm giác không vừa ý mình ?” Vội nghĩ ngợi , nghĩ đi nghĩ lại , Bạch Thuần Khiết dựa vào cái gì mà bị tập đoàn mê sắc chọc giận ? Nghĩ tới đây , cô giả làm bộ khí thế ” Chị mày mới là vua “ cười hừ hừ nói :” Đúng thì thế nào , không đúng thì sao? Các cậu quản được à?” “ Mày , mày đúng là da mặt dày !” “ Còn hơn các cậu , tôi đúng là một tảng băng —“ cố ý kéo dài âm , Bạch Thuần Khiết đắc ý hai mắt tia chớp chớp . Có điều là một thời đắc ý sẽ dẫn đến một thời phiền phức , nhìn đám công chúa ngu ngốc kia , Bạch Thuần Khiết mới phát hiện bạn Giáo Thảo đang ở gần đây nhìn mình . “ Nhìn cái gì , chưa thấy qua à?” “ …” Muốn nói lại thôi , bạn học Giáo Thảo trầm mặc chỉ trong chốc lát nói :” Buổi trưa cùng nhau ăn cơm đi , buổi chiều ra ngoài đi chơi ?” “ Không được , hôm nay tớ có việc rồi.” “ Việc gì?” “ Bí mật !” Cô không phải là kẻ ngu si , cô mà nói ra chuyện con chó nhà mình làm hôn lễ nhất định sẽ bị cậu ấy chê cười. “ Đúng là bí mật , tớ cũng không biết được sao ?” “ Xùy , buổi trưa ngày mai cùng nhau ăn cơm đi .” “ Nhớ nhá , là cậu nói , đừng quên đấy .” “ Tớ cũng không phải là bà lão già mắc chứng giảm trí nhớ , chuyện này sao lại không nhớ cho được !” Ngay sau đó , hai người bám dính lẫn nhau , nói đông nói tây , cuối cùng bạn học Giáo Thảo vừa đi trên đường vừa chọc lét Bạch Thuần Khiết . Nghe bạn học Giáo Thảo nói có một ‘giáo thảo’ khác cũng mới xuất hiện , nếu theo như cậu nói , cô cũng không phủ định . Hai người đang trò chuyện nóng hổi , cười đến thoải mái thì Lục Cảnh Hàng ở lớp cô chủ nhiệm Đường Tăng mới buông tha cho anh . Lục Cảnh Hàng từ lớp học đi ra , hai mặt cùng dò xét dường như bắt đầu tìm kiếm Bạch Thuần Khiết , trên mặt của nam sinh kia đang chờ đợi người không biết đã làm say mê bao nhiêu mối tình đầu của thiếu nữ , chỉ chờ mong nam sinh tìm được người mình muốn tìm , trên mặt lại nhanh chóng bịt kín một tầng không hờn giận , một tầng mất mát . Đứng một chỗ quan sát , anh không hẳn có thể nhận là bạn học Giáo Thảo là ai , nhìn xa như vậy , anh liếc mắt nhìn thấy người đi bên cạnh Bạch Thuần Khiết chính là người đã hôn cô ngày đó . Từng bước từng bước một tới gần , trong lòng Lục Cảnh Hàng cảm thấy không nên quấy rầy bọn họ . Thế nhưng anh ‘đã quầy rầy’ bọn họ , anh nhìn cũng khó chịu . Cuối cùng , anh vác cặp sách sau lưng xuất hiện trước mặt hai người bọn họ. “ Có đi không ?” “ Lớp các cậu rốt cuộc cũng tan học rồi ! Lớp thực nghiệm đúng là lớp thực nghiệm , sự chịu đựng so với chúng ta còn mạnh mẽ hơn !” Nói , Bạch Thuần Khiết vẫy tay chào tạm biệt bạn học Giáo Thảo :” Chúng tớ đi đây , ngày mai gặp lại ?” “ Trời , giới thiệu một chút đã!” Giáo Thảo nhanh tay muốn kéo Bạch Thuần Khiết lại , ánh mắt cũng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm Lục Cảnh Hàng . “ Giới thiệu cái gì , hai người không được đi chơi , thời gian chơi của cậu ấy chỉ biết ra thư viện đọc sách ?” “ Thật sao , học chăm quá ?” Dửng dưng cười , Lục Cảnh Hàng không hé răng , ánh mắt vẫn nhìn chằm chằm vào cổ tay của Bạch Thuần Khiết . Nếu như quá ba giây , tên chết tiệt kia không buông tay , Lục Cảnh Hàng nghĩ mình phải nhúng tay vào . Cũng may chưa đến 2 giây , Bạch Thuần Khiết giãy dụa – thoát ra . Ngày đầu tiên của học kỳ mới sẽ làm giáo viên đau đầu khi phát hiện chuyện tình này . “ Được rồi , không lèo nhèo nữa , chúng tớ đi đây !” “ Rốt cuộc cậu sốt ruột về nhà làm gì?” Bạn học Giáo Thảo nghi hoặc . Hiện tại thấy cô liều mạng muốn cùng nam sinh kia cùng nhau về nhà , thì càng nóng lòng như lửa đốt . Bạch Thuần Khiết đẩy xe đi ra , không đợi cô mở miệng , Lục Cảnh Hàng giành Nói hai chữ “ Kết hôn.” Đúng là kết hôn , nhưng nhân vật chính là con chó của bọn họ . Nghẹn họng một lúc , bạn học Giáo Thảo nhìn bóng dáng hai người ngoài cửa sổ , bị Lục Cảnh Hàng nói hai chữ đày đọa cậu , đầu choáng váng não căng ra . Rốt cuộc cậu ta là ai của cô ? Mối nguy hiểm càng ngày càng mãnh liệt , Lục Cảnh Hàng hoàn toàn bị anh xếp vào sổ đen . **** “ Nhất bái thiên địa – Nhị bái cao đường – Phu thế giao bái !” Theo giọng nói cô ngẩng đầu , Bạch Thuần Khiết sợ đến mức lảo đảo lùi về phía sau . Tại sao , tại sao lại thành cô bái đường ? Không phải Tiểu Tiện cùng Viên Viên à ? Hơn nữa tân lang của cô lại là Lục Cảnh Hàng ! Vớ vẩn , hai người bọn họ là thông gia mới đúng ! Sốt ruột một lúc , Bạch Thuần Khiết từ trong mộng vùng vẫy tỉnh dậy , xoay người ngồi dậy . Cô thầm thở dài , cũng may chỉ là một giấc mơ . Quay đầu nhìn cái gương phía tủ đầu giường , bên trong gương là khuôn mặt nhỏ nhắn trắng búng ra sữa của mình , khuôn mặt ngây thơ của cô so với tác phong thường ngày đúng là trái ngược nhau . Thừa dịp trước khi mình chưa miên man suy nghĩ , Bạch Thuần Khiết xuống giường tiến vào phòng vệ sinh tắm , rửa mặt , chải đầu . Ăn bữa sáng xong , ra khỏi cửa , đã thấy Lục Cảnh Hàng đứng ở ngoài cửa chờ cô :” Đi thôi !” “ À … được .” Bạch Thuần Khiết có chút nói lắp , lý do chỉ có mình cô biết , dù sao người khác cũng không có cách nào đi xuyên qua trong giấc mơ của cô tìm lý do . Chẳng biết vì sao cảm thấy xấu hổ , cô lôi lại kí ức hôn lễ ngày hôm qua nói :” Ngày hôm qua Tiểu Tiện thể hiện không tệ chứ?” “ Lúc vái lạy á ?” “ Đương nhiên , tớ làm nó liền làm theo , lợi hại chứ?” “ Tớ nghĩ cậu là muốn nói , cậu thể hiện không tệ .” Lục Cảnh Hàng cười khẽ ngoảnh đầu lại nhìn người đằng sau . “ Bị cậu vạch trần ! Không phục !” Quá kém , dĩ nhiên cô không dám cùng anh đối diện ! Một giấc mơ thôi liền đem một đời lẫy lừng của cô làm hỏng . Có một câu trò chuyện một câu không , hai người cưỡi xe đạp đi đến trường học . Ngày hôm qua tới báo danh Thị Nhất Trung , Lục Cảnh Hàng đã khiến không ít người chú ý , ngày hôm nay sáng sớm lại cùng Bạch Thuần Khiết tới trường thật khiến người khác càng để ý . Xe đỗ ở cổng , Đại Bác đang đợi Bạch Thuần Khiết cũng không biết là đúng dịp gặp bọn họ ở nhà xe , thấy cô liền chạy đến chào hỏi :” Tiểu Khiết , là ai vậy?” “ Học chung !” Khóa kỹ xe , Bạch Thuần Khiết cười hì hì húych người Đại Bát , một bên sờ bụng Đại Bát một bên trả lời . Có lẽ là bạn học Đại Bác lớn lên rất giống phật Di Lặc * , bộ dáng của cậu cùng Bạch Thuần Khiết không có khiến Lục tiểu thỏ giận :” Tôi mới chuyển đến , tên Lục Cảnh Hàng.” “ Ngày hôm qua có nghe đến , rất nổi tiếng nha!” Đại Bát ở trong trường cũng là nhân vật có tầm quan trọng , lớn lên không giống tác phong thần tượng thế nhưng sức mạnh 100% , nữ sinh vây cậu cũng không ít , trong đó nhất định sẽ Đại Chỉ ‘loa phát thanh’ . “ Nhưng , tớ muốn hỏi một chút , cậu với Tiểu Khiết có quan hệ gì , người thân ? Tại sao lại cùng nhau đến trường , cùng nhau về nhà?” “ Chúng tôi là hàng xóm.” Hai người không hẹn mà cùng trả lời. “Hóa ra có chuyện như vậy.” “ Hóa ra có chuyện như vậy.” Đại Bác nói , con mắt Bạch Thuần Khiết nhìn lướt qua hỏi :” Có phải có người lớp cậu nhờ cậu hỏi hộ?” Đại Bát giả ngu :” Ai vậy?” “ Cậu nói là ai?! Dù sao cũng không phải là nữ!” “ Tớ không biết …. Không biết –“ tiếp tục giả ngu , Đại Bát nhếch miệng cười toe toét :” Được rồi , buổi trưa có đi chơi không?” “ Tớ đã nói với bạn Giáo Thảo nhà các cậu , chỉ ăn cùng nhau thôi.” “ Cậu mà cũng lúc ngu ngốc à? Tớ đi đương nhiên cậu ấy cũng đi , tớ không đi , cậu nghĩ cậu ấy sẽ đi à1” “ Được.” Sau khi bằng lòng , Bạch Thuần Khiết nhớ tới Lục Cảnh Hàng mới đến , quay đầu hỏi nói :” Buổi trưa cậu về nhà hay ăn ở trường?” “ Trường học.” “ Vậy cậu đi canteen hay là theo chúng tớ đi ra bên ngoài?” Nghe cô cũng muốn kêu Lục Cảnh Hàng , Đại Bát tranh thủ chen vào nói :” Đệ tử của gia đình lớp thực nghiệm đã bị lạc lối bởi phần tử xấu nha.” “ Đánh bi-a thì cũng hư hỏng à?” “ Tôi không đánh bi-a , tôi ăn canteen là được rồi.” Trên mặt Lục Cảnh thoải mái , trong lòng lại nghĩ khác . Anh vốn tưởng rằng Bạch Thuần Khiết phải bởi vì mình mới đến và cùng anh ăn bữa trưa. “ Vậy đi , cậu ở trường học , bọn tớ ra ngoài ăn.” Một bên là bên ngoài thế gian , một bên là chăm sóc con người mới , trái tim Bạch Thuần Khiết chính là lựa chọn phương án 1 . Phía trước là phòng học , dăm ba câu nói lời từ biệt trên cầu thang bất đồng phương hướng . Kỳ thật đáng lẽ Đại Bác cùng Lục Cảnh Hàng đi một cầu thang , thế nhưng lại không không biết nói gì , đi cùng một chỗ thì rất là xấu hổ . Hơn nữa , cậu đứng về phía bạn Giáo Thảo , không cần phải đi cùng Lục Cảnh Hàng . Sau khi về lớp , Đại Bát hiểu ra Lục Cảnh Hàng nhìn Bạch Thuần Khiết bằng ánh mắt khác , cậu cảm thấy người anh em tốt của mình không được yên ổn . Đúng vậy , ngay từ lần gặp đầu tiên Lục Cảnh Hàng xuất hiện ở trường học , bạn học Giảo Thảo chiến đấu đến nỗi thần kinh căng thẳng , tự nhiên cũng để mắt đến Bạch Thuần Khiết , mới ngày đầu tiên khai giảng , cậu ta lên lớp đã đứng ở cổng cùng Bạch Thuần Khiết . “ Đại ca , không thấy chán à? Em lên lớp rồi thì cùng đi ăn đi , anh còn nhìn cái gì?” Quan trọng là ……. Cậu lại rất khó chịu , chủ nhiệm của cô mà phát hiện thì sao? Giáo viên lớp Bạch Thuần Khiết có quen biết với bác Bạch , đến lúc đó nhất định đem chuyện yêu sớm báo tin cho bác ấy . Tuy rằng bác Bạch rất yêu thương con gái của mình , không bao giờ dùng bạo lực để dạy dỗ , thế nhưng bác ấy sẽ cắt nguồn tài chính nho nhỏ của cô , Bạch Thuần Khiết cũng không muốn một tháng có ít tiền tiêu vặt , chỉ có thể chơi được hai ván bi-a . “ Sợ cái gì , nếu giáo viên hỏi , tao bảo tao đi mượn sách “ “ Thôi đi , anh đi học mà cũng nghe giảng sao?” “ Đừng xem thường tao ! Bọn mày ở lớp dưới học lịch sử rồi chứ , bọn tao mới học xong , có cần tao nói y như giáo viên giảng không?” Hăng hái đầu tiên , Bạch Thuần Khiết dương dương tự đắc :” Nói một chút đi!” “ Nói được gạch men chủ nghĩa!” “ À ?” Sửng sốt hai giây , Bạch Thuần Khiết phản ứng , thổi phủ một tiếng cười to nói :” Chủ nghĩa Mác chứ!” “ Ừ thì tớ cố ý nói sai!” “ Đi , cậu nói cố ý thì là cố ý ! Đi nhanh lên đi , tạm biệt!” Bạn học Giáo Thảo gật đầu , trước khi đi cố ý nghiêng người sát gần Bạch Thuần Khiết nói :” Tạm biệt …” Rùng mình , tên này thật sự là không muốn sống nữa , giáo viên phát hiện thì bị bắt là chết ! Bạch Thuần Khiết lắc đầu thở dài xoay người trở về phòng học , hoàn toàn không chú ý tới ……ở đầu cầu thang khác có ánh mắt cực nóng nhìn cô thật lâu. Lục Cảnh Hàng đứng ở phòng làm việc dành cho giáo viên , môi nhếch lên , tất cả ở trong mắt thật khó chịu . Đặc biệt lúc anh nhìn thấy Giáo Thảo nghiêng người , lần đầu tiên anh muốn sử dụng bạo lực . Buổi trưa ở căn tin , bởi vì trong lòng có chút chuyện buồn bực , mới đến lại lẻ loi một mình , Lục Cảnh Hàng lập tức đã bị đổng đảo nữ sinh đặt danh hiệu là Hoàng Tử Ưu Sầu . Danh hiệu mặc dù rất tầm thường nhưng hợp với tình cảnh hiện tại của anh . Kỳ thật một mình ăn uống cũng không có gì , chỉ là anh nghĩ vì sao Bạch Thuần Khiết phải ở cùng một chỗ với nam sinh kia. ( ghen đấy ). “ Ăn một mình sao?” Ngày hôm qua tiếp cận Bạch Thuần Khiết không được , các Đại công chúa kinh ngạc , rốt cuộc cũng có cơ hội tiếp xúc với Lục Cảnh Hàng , vài người bưng cà mèn cùng nhau ngồi cùng bàn với anh . Trong đó có một người thân thiện làm quen nói :” Nghe nói cậu là học sinh mới chuyển tới lớp Thực Nghiệm?” Đối mặt với nữ sinh xa lạ , Lục Cảnh Hàng nói càng ít , chỉ mỉm cười gật đầu thay cho câu trả lời . “ Vậy cậu có biết Lý Tư không?” “ Hình như có nghe qua.” “ Người ấy là anh họ tớ , thành tích học tập rất tốt , luôn luôn đứng TOP 10.” “ Thế à.” Lục Cảnh Hàng cười , hình như anh có thấy tên này trong bảng xếp hạng của trường rồi. “ Nếu chúng ta có cùng quen biết một người coi như là bằng hữu chứ?” Phải công nhận công lực tiếp cận của đám công chúa nhà giàu kia thật thâm hậu . Lục Cảnh Hàng bị buộc bất đắc dĩ gật đầu , các cô càng hưng phấn kích động mà đề nghị :” Nếu không thì bọn tớ gọi cậu là anh nhé , bọn tớ không có ý gì đâu , nghe nói cậu học rất giỏi , sau này bọn tớ sẽ nhờ cậu chỉ bảo một số bài tập!” Chỉ là chỉ bảo một số bài tập thì cần gì kết nghĩa anh em chứ , trong lòng nghĩ là vậy nhưng Lục Cảnh Hàng không giỏi về khoản cự tuyệt . Vì vậy “không đồng ý” bị xuyên tạc thành “cam chịu.” “Anh Cảnh Hàng!” Đám công chúa đồng loạt vỗ tay , tiếng vỗ tay vang dội làm náo loạn cả khu căn tin. Chú thích : Di-lặc hay Di Lặc (zh. 彌勒, sa. maitreya, pi. metteyya là cách phiên âm, dịch nghĩa là Từ Thị (慈氏), “người có lòng từ”, cũng có tên khác là Vô Năng Thắng (zh. 無能勝, sa. ajita), phiên âm Hán-Việt là A-dật-đa, là một vị Bồ Tát và cũng là vị Phật cuối cùng sẽ xuất hiện trên trái Đất. Trong Phật giáo Tây Tạng, Bồ Tát Di-lặc được thờ cúng rất rộng rãi. Cõi giáo hóa của Bồ Tát hiện nay là trời Đâu-suất (sa. tuṣita). Theo kinh điển, Bồ Tát Di-lặc sẽ giáng sinh trong khoảng 30.000 năm nữa. Trong tranh hay tượng, Di-lặc ngồi trên mặt đất, biểu tượng sẵn sàng đứng dậy đi giáo hóa chúng sinh. Tại Trung Quốc, Bồ Tát Di-lặc cũng hay được trình bày với tướng mập tròn vui vẻ, trẻ con quấn quít xung quanh. Người ta tin rằng đó chính là hình ảnh của Bố Đại Hòa thượng, một hóa thân của Di-lặc ở thế kỉ thứ 10. Nếu năm đức Phật xuất hiện trên trái đất nói trên được xem là hóa thân của Ngũ Phật thì Bồ Tát Di-lặc được xem như hóa thân của Thành sở tác trí (xem Phật gia, Ngũ trí).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play