“AAAAAAAA!!!”- Cả căn phòng như rung chuyển, mà độ rung của nó phải tính bằng…
richter. Tôi- Nguyễn Hoàng Linh Đan, học viên năm nhất Học viện Royal
chẳng nhẽ ngay thứ 2 đầu tiên đã đi học muộn thế này sao? Còn nhớ ngày
nhập trường hôm đó…
- Nguyễn Hoàng Linh Đan!!! Em có nghe tôi nói gì không đó?
- Dạ,
tại trường mình to và đẹp quá, nên em…- Tôi, lúc đó đang đứng ngẩn ngơ
trước tấm biển ” HỌC VIỆN ROYAL” đẹp như mơ án ngữ ngay ngắn bên cạnh
cánh cổng to oành sơn màu xanh rêu cổ kính. Mới nhìn qua, chắc ai cũng
nghĩ nó phải có thâm niên cả trăm năm là ít ấy chứ, thế mà tôi thì lại
chẳng biết nó “mọc” ra ở đây khi nào.Cái trường Đại học kiểu này tôi
tưởng chỉ có trong mấy quyển truyện mà tôi hay đọc cho bọn nhỏ gần nhà
nghe thôi chứ. Một ngôi trường dành cho quý tộc, trường của con nhà giàu … Ôi, chỉ nghĩ thôi cũng đã thấy đau đầu rồi. Nhà tôi không nghèo nhưng cũng chẳng giàu có gì, sao mẹ tôi lại cứ nằng nặc bắt tôi phải vào đây
học cơ chứ, tiền học mỗi tháng đến cả nghìn $ ấy . Hic… nếu mẹ có thừa
tiền sao không cho đứa con nghèo khó đáng thương này đi ???
- Không nói nhiều, bây giờ em đi theo tôi lên phòng hiệu trưởng trình diện, sau đó tôi sẽ dẫn em lên phòng kí túc xá!
Thế là con bé lếch thếch túi lớn túi bé tôi lại chật vật kéo chiếc valise nặng trịch lên phòng hiệu trưởng, trong khi cô Giám thị ( cái người đang dẫn đường cho tôi) lại thảnh thơi đi trước, chẳng hề có ý định giúp đỡ.
Tiếng guốc nện xuống sàn đá cộp, cộp đều đều như muốn ru ngủ vậy…
Phòng Hiệu trưởng…
- Em là Nguyễn Hoàng Linh Đan, học viên năm nhất khoa TTVXC 41, lớp RA3970
- Vâng thưa thầy.( thực ra thì tôi có nhớ mấy cái tên dài ngoằng kia đâu chứ,
kì cục, may mà có tấm thẻ học viên đeo trước ngực đây này …)
- Em có biết mình vào đây sẽ phải làm những gì không?
- Dạ
thưa thầy, tất nhiên là phải học hành chăm chỉ, chấp hành tốt mọi nội
quy, và… đóng học phí đầy đủ ạ!- Tôi hùng hồn tuyên bố mà không để ý
thầy hiệu trưởng đáng kính đang rất tao nhã uống một ngụm trà…
- Phì… Thôi được rồi, em biết dc như vậy là tốt. Học viện Royal… bla .. bla…@##%%%^#
Sau một hồi nghe về tiểu sử của trường đến chóng cả mặt, tôi đứng nghiêm theo kiểu chào cờ, dõng dạc bày tỏ xúc cảm của mình:
- Em rất tự hào vì dc làm một học viên của Học viện Royal, em nhất định sẽ cố gắng hết sức mình để không làm hổ danh trường!
- Được rồi, giờ em có thể ra ngoài, cô Jane chắc cũng đợi khá lâu rồi.
- Dạ em chào thầy ạ!
Tiếp
tục kéo lê chiếc valise như thể dc nhét vào đó cả căn phòng nho nhỏ của
mình ra khỏi phòng hiệu trưởng, trong lòng tôi thần nhủ sao không lâu
thêm chút nữa cho bà cô…trẻ ngoài kia đợi đến rã chân luôn. Ai biểu
chẳng có tinh thần tương thân tương ái gì cả!
- Nào, bây giờ tôi sẽ đưa em lên nhận phòng. Phòng của em là phòng 205. tầng 3.
Xách
đống đồ của mình đã khổ, lên đến nơi còn khổ hơn. Phòng của tôi có 2
người, giờ thêm tôi nữa là 3, đều là con gái cả ( tất nhiên), chỉ có
điều, hình như…tôi không dc chào đón lắm thì phải.Hai cô bạn cùng phòng
tên Kim và Như, tên ở học viện là Susan và Lia. Lúc tôi đến, Lia (Như)
có chạy đến giúp tôi mang đồ về chiếc giường trải ga trắng trong cùng,
sau đó tự giới thiệu về mình rồi … đi đâu mất tiêu. Susan ( Kim) chỉ nói mỗi một câu:” Chào bạn, tôi là Kim, mọi người thường gọi là Susan.” và
thế là chấm hết luôn cho cuộc hội thoại.Thực ra tôi vốn không phải đứa
nói nhiều cho lắm, nhưng mà có cần phải thế này không? Đúng là khóc
không ra nước mắt!
***
Thu xếp xong hành lý, vừa ra đến cửa tôi
lại gặp ngay gương mặt rải đầy hắc tuyến cùng với cặp kính chuồn chuồn
bự chảng của cô Giám thị Jane.Nhìn thế này thì ai dám bảo cô ấy mới 26
tuổi cơ chứ. Chẳng nhẽ giám thị ai cũng phải dữ dằn thế sao?
- Cô… tìm em ạ?
- Phải, lúc nãy còn quên chưa đưa em nội quy của trường.Đây, em xem đi và nhớ cho kĩ vào. Tôi đi trước.
Cầm tờ giấp ép plastic phẳng phiu trước mặt, tôi đọc chầm chậm từng dòng, cố
gắng nhớ cho bằng hết tất cả. Có tất cả là 55 quy định và cuối trang là
dòng chữ in đậm nổi bật:
” Bất cứ học viên nào vi phạm nội quy sẽ bị phạt dọn nhà vệ sinh 1 tháng!”
” Bất
cứ học viên nào vi phạm nội quy sẽ bị phạt dọn nhà vệ sinh 1 tháng!”-
Thôi chết tôi rồi!!! Kết thúc hồi tưởng, tôi cuống cuồng làm vệ sinh cá
nhân rồi xách cặp chạy thẳng lên trường. Cũng may khu mà tôi học gần kí
túc xá nữ nên cũng chỉ mất khoảng 5 phút cho việc chạy bộ .Vừa chạy, tôi vừa thắc mắc không hiểu sao Susan và Lia đi học rồi lại không gọi mình
một tiếng cơ chứ, dù gì thì cũng là bạn cùng phòng mà, hic hic.
7h00
là chuông báo tập trung, còn 4 phút nữa, thế là tôi tạm thời đã qua vùng nguy hiểm rồi! Đang sung sướng chạy như điên lên cầu thang thì…
” Rầm!!!”
- A…
- Ui…
Cặp
một nơi, người một nẻo! Chính xác là tôi đã va phải một ai đó đang đi
theo hướng ngược lại. “Đây là đâu chứ, học viện quý tộc Royal đấy!”-
Trước khi ngẩng đầu lên nhìn kẻ mình vừa đâm phải, tôi tự nhắc nhở mình, sau đó cố tìm một lời xin lỗi lịch sự nhất :
- Hic, xin lỗi bạn, tôi không cố ý đâu, vì đang vội nên…
- …
Kẻ đó khá là cao, vì đứng ngược sáng nên tôi cũng không rõ mặt lắm, chỉ thấy dc mái tóc bạch kim cực kì nổi bật.Nhưng mà tôi cũng chẳng dc nhìn lâu vì liếc qua tôi trong …1s, anh chàng đó đi thẳng. Gì thế này, sao
ai cũng thích bơ tôi đi hết vậy? Tôi vội vã nhặt cặp lên và tiếp tục phi thật nhanh vào lớp.
” Rengggggg !”
Và tôi đã kịp ngồi vào chỗ của mình khi còn đúng 5s. Phù, may chưa!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT