Trong khi hắn đang mung lung nghĩ thì nó đã quyết định xong .
Không phải là lời van xin hay kì kèo đừng nói mà nó dứt khoát như một chàng trai nó đấm mạnh vào tay hắn như hai người bạn :
- im lặnh nhé ! - đương nhiên nói xong là nó rút nhanh chứ không
thì nguy mất . Nó xoay người bước nhanh nhưng đơn giản thế thì
không phải là hắn . Hắn nhanh như cắt không để nó kịp bước đi
xa hơn , hắn chộp lấy tay nó giật mạnh nó nhào thẳng vào lòng hắn mà không kịp kêu một tiếng .
- không thể im lặng ! - hắn ôm trọn thân hình nhỏ bé vào mình
siết chặt . Hắn thấy tim mình đập mạnh hắn nhớ lại hình như
từ ngày hắn với nó gặp nhau hình như câu nói vừa rồi là tử
tế nhất rồi .
Ồh yeah giờ thì nó đã hiểu . Không thể ngờ nó đã không nhìn
lầm và không có cái suy nghĩ ngớ ngẩn rằng Sài Gòn này lắm
người giống người . ( ai không hiểu mời coi lại trang 2-3 )
- là anh đã gặp em trước ngày gặp ở trường . Anh đã rất sợ
khi nhìn thấy người giống người đến thế . Anh đã đi tìm nhưng
không thể tìm thấy cô gái ấy . Anh chỉ thấy em một thằng gay . - hắn thổn thức hắn nhẹ nhàng buông lỏng để hôn lên mắt lên môi
nó .