Nó đang chống tay ngủ ngon lành
thì bị ai đó thúc nhẹ một cái. Theo đó cái đầu hạ cánh xuống bàn chẳng
lấy gì làm nhẹ nhàng. Nghe một tiếng cốp rõ to thì biết. Nhăn nhó đưa
tay xoa xoa cái mặt, nó hé đôi mắt đang lờ đờ vì ngái ngủ ra nhìn. Tá
hoả khi nhìn thấy cả chục cặp mắt nhằm nó hướng tới. Dè bỉu có, thương
cảm cũng có tất.Nó miệng méo xệch cười trừ. Đang lơ ngơ đưa cặp mắt ngó
quanh lớp, một lần nữa nó lại đứng tim khi thông tin đc truyền từ
Takashi tới:
-Cô gọi em lên bảng làm bài đấy, bài dễ ko giơ, gặp trúng bài khó thì giơ là sao.
Nó khó hiểu nhìn Takashi. Nãy giờ nó đi đánh cờ vs Chu Công chứ có giơ
tay giơ diếc gì đâu. Và nó à lên một tiếng. Cánh tay mà nó dùng làm
điêmt tựa cho cái đầu để ngủ giờ đây đang sừng sững hiên ngang trên mặt
bàn. Chậm rãi đứng dậy, nó đưa con mắt nai tơ nhìn cô:
-Dạ. Cô gọi em ạ.
- À, Ừ. Em có thể lên bảng giải bài toán này chứ? Kasumi
-
Mấy đứa con gái liếc mắt nhìn nó, cười khinh bỉ, xen lẫn chút mỉa mai.
Con bé tóc xoăn hung hung đỏ quay sang nói nhỏ vs con bạn bên cạnh mà
giọng cứ lanh lảnh, nghe thì biết cố ý để tới tai nó rồi:
-Hừ, vua toán Takashi của lớp chưa ra tay mà đã có kẻ hợm mình ta đây. Để xem làm đc trò trống gì.
Chẳng nói gì, nó bước lên bảng như lập trình máy tính. Nhón tay lấy vien phấn, nó ngoáy mù trên bảng khi chỉ mới liếc qua cái đề. Nó cười khẩy,
chỉ vs bài toán này mà muốn hạ bệ nó sao.Ngu ngốc.Khuông cái đáp án, nó
bước về chỗ. Con bé tóc xoăn hậm hực nhìn nó, nhưng rồi ánh mắt loé lên
tiam sáng quỷ dị. Nó chớp ngay đc ánh mắt ấy. Nhếch mép nhìn bàn chân
xoè ra chờ cái vấp ngã của nó. Lắc đầu, trò mèo này mà cũng sử dụng vs
nó sao. Định né nhưng có một suy nghĩ hay ho lướt qua nó.
Bước chân thẳng tiến vào cái bẫy đã định. Đến khi khoảng cách chỉ là con số 0, nó giơ tay nắm lấy vai con nhỏ.Theo đà quán tính, con nhỏ ngã theo . Nó vờ ngã nhẹ, con nhỏ ấy ngã sõng soài trên mặt đất, đầu chập
vào cạnh bàn. Lúc này nó vờ đứng dậy, vội vã chạy lại gần con bé bộ mặt hối lỗi:
-Ôi, mình xin lỗi, mình vô ý quá. Bạn có sao ko?
Con nhỏ nhìn nó tức tối, ánh mắt đe doạ miệng gằn từng tiếng:
-Mày sẽ phải trả giá khi đọng đến Misun này, tao sẽ khiến mày phải biến ra khỏi trường một cách thảm hại nhất.
Giọng nó cũng vặn nhỏ, đủ để nhét trọn một câu vào tai con bé
-Tôi đang chờ xem kịch hay của cậu.
Nghe thế, con nhỏ hai mắt đỏ ngầu, đẩy nó ra bằng môt lực rất mạnh. Nó
hận mình quá coi thường con bémà quên phòng thủ. Lúc đoán chắc chẳng
khác nào quả bóng bắn vào tường thì nó cảm nhận đc một vòng tay ấm áp
bao trùm xung quanh. Hương thảo mộc nhè nhẹ toả ra. Ngẩng đầu.Là Jujin.
Nó thật sự ko ngờ.
-Em ko sao chứ. May nhờ anh đó nha
-Dạ, cảm ơn anh .Hoá ra anh cũng học ở đay
-Hơ, con bé này vô tâm nhẩy. Anh mày ngồi cạnh thằng Takashi đó thôi
-Hì…hì..
Nó đưa tay gãi đầu. Tụi con gái tong lớp nhìn nó như muốn ăn tươi nuốt sống. Tụi con gái vây quanh Misun. Con nhỏ gầm gừ:
-Tao sẽ ko tha.
Tụi con trai cũng định vây quanh nó hỏi thăm nhưng nhận đcj cái liéc mắt của Takashi nên chỉ ngồi im, chả dám lại gần.
JuJin đỡ nó dậy. Chưa kịp yên vị trên ghế, tí nữa là nó té rầm xuống đất bởi giọng nói của kẻ quyết ko đội trời chung.
-Có một cái chợ tồn tại trong trường này mà tôi chẳng hề hay biết.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT