Màn đêm buôn xuống, một màu đen huyền bao trùm khắc nơi, ko một bóng người, ko một tiếng nói, tiếng cười, tiếng bàn tán xôn xao của các học viên
tranh luận nhau về những idol nổi tiếng của học viện nữa mà chỉ còn
tiếng gió se se thòi, tiếng quạ kêu, và những âm thanh về đêm mà ta hay
nghe.
Trong ko gian tĩnh lặng, từ xa bóng của một cô gái đang lê bước trên sân
trường rộng lớn, bước chân lướt qua từng chiếc lạ trên nền gạch, ánh mắt màu xanh lá mang những tia lạnh lẽo khiến cho khuôn mặt búp bê của cô
càng trờ nên xinh đẹp, đôi chân cứ bước thẳng, tiến sâu vào khoản sân
rộng lớn của học viện Ireland danh tiếng và đột ngột dừng lại ở ngay giữ sân học viện.
-Điều tra tới đâu rồi?. Tiếng James vang lên trong ko gian yên ắng.
Ngay sau tiếng cô là một thân bóng màu đen bay lại ngay sau lưng cô như một
tia chớp. -Thưa chủ nhân. tôi ko điều tra ra được thân thế thật sự của
"cô ta". chỉ biết một điều "cô ta" là em nuôi của ngài Hoo. mọi thông
tin về "cô ta" đều được giữ bí mật tuyệt đối, dường như chỉ có hai người biết "cô ta" là ai thôi. Một người con trai mặc hắc y với mái tóc màu
vàng nhạt cung kính trả lời.
-Hai người?. nếu là hai người thì ta chắc "người đó" là một, người còn là ai?. James điềm tĩnh hỏi.
-Là Simon Kenneth.
-Hừ. là bà ta?!. hèn gì biểu hiện của bà ta khi sáng rất lạ. Dứt lời cô bỏ
đi, đi thằng về phía cổng chính, ko một cái quay đầu lại nhìn tên sau
lưng mình. -Điều tra thêm về "cô ta", ngươi phải quan sát từng nhất cừ
nhất động của học viện này nhất là... "cô ta".
-Vâng!.
-"Lee Tara. cô nghĩ cô là ai mà dám giành Yun với ta chứ. Yun... là của ta."
....
Cùng lúc đó, tại một căn biệt thự màu trắng, gió vẫn thổi, lá vẫn rơi, cái
lạnh về đêm ko khác gì ở học viện nhưng ở đây có một điều hoàn toàn khác là tiếng cười, tiếng nói đều vang vọng khắp nhà, ko phải của nó, ko
phải của các người hầu mà là của một cậu bé và một vị khách.
-Này Bin. em dám giành ăn với chị hả?.
-Em thích. giỏi thì chị giành lại đi.
-Được lắm. dám thách ta hả?.
-Ừ.
-Thằng nhóc này. grrr....
-Hai người đói lắm à?. Tiếng nói cao vút, trong tro như làng nước mùa thu vang lên giữa đám lộn xộn.
Cuộc giao chiến tạm ngừng, vị khách nữ và cậu nhóc quay lại nhìn chủ nhân
của tiếng nói ấy. -Ừ. Hai người cùng đồng thanh nói rồi cuộc chiến tranh giành thức ăn lại tiếp tục.
-Haha..., nhóc, nhóc thua rồi. Cô gái nhanh tay giật thức ăn về phía mình và nuốt trọn vào bụng.
-Chưa chắc. Cậu nhóc cười gian rồi dùng tay lấy đi số thịt tái trong dĩa làm
mặt mày của cô gái tối đi vì bị giành thức ăn ngon (chưa chắc).
-Grrrr. đáng ghét, ăn gian hả?.
-Ko. tại chị chậm chạp thôi.
-Tara. cậu nói câu công bằng đi.
-Hong. Bin. hai người ko im lặng mà ăn được hả. Nó thở dài nói.
-Ko được. Hong cùng Bin hét lớn.
-Dọn thức ăn đi. Nó đứng dậy ra lệnh cho mấy cô người hầu dọn thức ăn đi, dù gì thì hai người kia cũng giành có một dĩa nên ko cần trưng bày chi cho nó rồm rà.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT