"Cóc...cóc..."

-Chị, chị ngủ rùi hả?. Nguyệt tới phòng nó gõ cửa hỏi, và dò xét xem nó ngủ hay chưa?.

-...............

Trả lời cô là một sự im lặng.

-Chị ngủ thật hả?. Trong lòng mừng rỡ vì nghĩ rằng nó đã ngủ, Nguyệt tiếp tục hỏi.

-................

Ko tiếng động, căn phòng vẫn im phăng phắt, thấy nó ko trả lời Nguyệt lặng lẻ đi khỏi.

-"Cạch"

Chỉ vừa bước được vài bước thì cánh cữa phòng nó mở ra, nó vs một chiếc đầm ngủ màu trắng dài xỏa xuống nền bước ra. Nguyệt giật mình quay lại, bắt gặp ánh mắt hình viên đạng của nó làm cô ko khỏi giật mình mà cuối đầu xuống ko nói gì.

-Xuống phòng khách đi!, cả Danh nữa, chị có chuyện muốn nói. Lời của nó nói như xét đánh ngang tai, Nguyệt nghĩ lần này mình chết là cái chắc!, nhìn nó một cái rùi lẵng lặng đi xuống phòng khách.

---Phòng khách----

-Anh Danh!, lần này chết rùi!. Nguyệt mếu máo nhìn Danh hai mắt rưng rưng nói.

-Anh biết!. Thở dài, Danh cũng ko có gì nói chỉ phán duy nhất hai từ, càng làm Nguyệt hụt hẫn, ai biểu đang yên đang lành tự dưng trốn đi chi, cứ tự nhiên mà đi thì có ai nói gì đâu.

Nó từ trên bước xuống theo sau là Bin, Lin thì giờ này đã ngủ rùi, nó ko thể đánh thức được. Thấy nó xuống mặt của Danh & Nguyệt trở nên hết sức căng thẳng, nhưng biểu hiện đó nhanh chóng tan biến vì hai người giờ hoàn toàn chú ý tới Bin, một cậu bé khoản 13-14 tuổi đi cạnh nó.

-Ai vậy chị?. Nguyệt hỏi.

-Chị sẻ nói sau, bay giờ chị có chuyện muốn nói vs hai đứa. Nó cùng Bin bước lại ghế sofa, ngồi đối diện hai đứa nói.

-Chuyện gì vậy?. Danh lến tiếng hỏi mà mắt cứ liếc qua liếc lại cái cậu đang ngồi cạnh nó.

-Từ nay Bin và Linh sẻ ở cùng chị, chị sẻ nhận hai đứa làm em nuôi!.

-Gì/gì?. Đồng thanh, Danh và Nguyệt há hóc ko biết nói gì.

-Ko cần la lớn vậy đâu!, Gia tộc của Bin và Lin đã bị ám sát, bay giờ chị ko thể để hai đứa một mình. Khi về hai đứa nói vs bà giúp chị!.

-Ùm em biết rùi. -Cậu tên Bin đúng ko?!, Mình là Nguyệt. Nguyệt nhanh chóng hiểu ra sự việc nên cũng ko thắc mắc nhiều, cô lẹ làng giới thiệu mình vs Bin.

-Ùm!. Ko nói gì, Bin chỉ ùm một cái rùi im lặng.

-Mình là Danh, chào mừng cậu tới vs Nam Phong gia!. Danh cũng vậy hiểu ra vấn dề rất nhanh.

-Nam Phong gia?, ý cậu nói là gia tộc Nam Phong?. Bin ngạc nhiên hỏi, nói vậy có nghĩa là ba người này là người của Nam Phong gia nổi tiếng đó sao?.

-Sao?, cậu chưa biết à, nhưng cũng ko sao từ từ rồi sẻ quen thôi. Nguyệt tiếp lời.

-Chị, chị là người của gia tộc Nam Phong sao?. Nghe Nguyệt nói mà Bin vẫn ko tin vào tai mình, cậu quay sang hỏi nó.

-Ùm!, từ nay về sa em chính thức là người của Nam Phong gia, và sẻ có thêm một gia đình nữa. Nó vs đối mắt hiền từ có chút bùn nhìn Bin xoa đầu nói.

-Thật sao?.

-Thật!.

-Sao chị tốt vs em quá vậy, em vs chị chưa từng gập nhau bao giờ mà.

-Vì chị ko muốn em ko có gia đình, chị muốn tạo cuộc sống tốt cho em và Lin, chị ko muốn bất cứ một đứa trẻ nào bị như vậy!. Nói đến đây thì đôi mắt dịu dàng trở nên u bùn, xa xâm. Danh và Nguyệt thấy vậy thì liền nhảy vào phá hủy ngay cái tâm trạng đó của nó, hai đứa sống ở Nam Phong từ nhỏ nên những chuyện của nó hai đứa đều bít.

-Chị!, chị ăn gì chưa?, thôi mình mở tiệc đi!, mừng ngày em có bạn mới ý lộn, Nam Phong gia lại có thêm thanh viên chứ, hihi...!.

-Ừ!.

-Mà khoan!, Lin đâu?, ko phải chị nói Bin và Lin sao, vậy Lin đâu, soa chỉ có Bin thôi vậy?. Danh định đứng dậy đi xuống bếp dặn máy cô người hầu chuẩn bĩ tiệc thì chợt nhớ ra một điều liên quay sang hỏi nó.

-À!, chị còn một chuyện nữa muốn nói. -Lin là em Bin, đang ngủ trên phòng!, sức khỏe của Lin rất yếu nên khi hai đứa về thì Lin cũng sẻ theo về, ở đó sẻ có người chữa trị bệnh cho Lin, hai đứa nên quan tâm đến Lin nhiều.

-Ùm!. đi thôi chị, Bin!. Nguyệt nói.

Bốn người ngồi vào bàn và bắt đầu nhập tiệc, suốt buổi tiệc Nguyệt và Danh vẫn ko thể ko cải nhau, mọi người ngồi bàn về những chuyện khi ở Nam Phong cho Bin nghe, Bin cũng nhanh chóng hòa nhập vào ko khí ấy, cử chĩ trở nên tự nhiên, thoải mái vô cùng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play