Reeeeeeeenngggg!!! Tiếng chuông báo hiệu h ra chơi đã đên. Tuấn nhanh chóng đứng dậy và kéo tay nó đi:
- Đi thôi- Tuấn nói.
- Đi đâu- nó ngơ ngác
- Đi ăn, hôm nay Tuấn đãi mà Chi ko đói hả???
- Ừm...đi thôi. Dẫu sao thì cũng là Tuấn mời, hơn nữa Chi cũng đói rồi- nó vừa nói vừa xoa xoa tay vào bụng.
- Ừm, vậy đi thôi- Tuấn vừa dứt lời liền kéo nó đi luôn.
Về phần hắn khi thấy nó và Tuấn đi cùng nhau hắn cảm thấy tim mình đau nhói. Hắn chán nản gục mặt xuống bàn, hắn ko nhận ra rằng mắt mình đã nhòe đi từ lúc nào. Quả thật bây h hắn cảm thấy rất mệt mỏi và yếu đuối.
Quay lại chỗ nó và Tuấn nào.
Vừa xuống đến canteen Tuấn ấn nó ngồi xuống tại một cái bàn trống:
- Chi ngồi đây đợi mình một lát nhé đừng đi đâu cả mình quay lại ngay thôi.
- Này đồ ăn của Chi đây- Tuấn đưa ra 1 đĩa đầy ngập đồ ăn trước mặt nó.
- 0_0 mình làm sao có thế ăn hết đc chỗ thức ăn này- no chau mày nói.
- Ko hết cũng phải ăn. Nhìn Chi gầy trông xấu lắm.
- Ừm.
- Ak quên nước của Chi đây- Tuấn đưa cho nó 1 chai chanh muối.
- Ừm có gì Tuấn cứ để Chi lấy ko cần phải làm thế đâu mọi người nhìn đấy.
Nghe nó nói Tuấn mới để ý đến các lời bàn tán xì xầm xung quanh:
- Ủa sao hôm nay con nhỏ Chi lại đi cùng Tuấn- hs1.
- Sao anh Tuấn lại lo cho con nhỏ đó thế nhỉ.-hs2.
- Hết anh Ken h lại đến anh Tuấn con nhỏ Chi đó định tán hết mấy anh hotboy ở trường mình hả. Nhìn thấy ghét-hs3.
- Anh Tuấn chắc cũng chỉ thích nó đc vài ngày thôi- hs4.
Nghe thấy thế Tuấn bực mình quay lại quát:
- Sao các người lắm chuyện thế nhỉ. Các người còn muốn học ở đây hay muốn tối đuổi ra khỏi trường hả . Tôi mà còn nghe 1 lần nữa các người nói xấu về Chi thì liệu hồn đấy.
Quay qua nó Tuấn nói.
- Thôi Chi ăn đi, kệ bọn họ đừng để ý làm gì.
Ừm mà sao hôm nay ko thấy tên kia vậy- nó rụt rè hỏi.
- Chi hỏi Ken hả. Hình như nó mệt nên ở trên lớp rồi. Thôi Chi ăn đi.
- Ừm.
Đang ăn thì:
- Cảm ơn Chi nhé- Tuấn nói.
-???- nó ngơ ngác ko hiểu Tuấn đang nói gì.
- Hỳ...tại Chi đã cho Tuấn 1 cơ hội. Chi đã suy nghĩ về lời đề nghị của Tuấn.
- Ừm...ko có gì.
- Tuấn sẽ cố gắng để Chi yêu Tuấn.
- Ừm. Thôi ăn đi.- nó đanh trống lảng.
- Ừm.
Ăn xong nó và Tuấn cùng lên lớp học. Nhờ có Tuấn mà tâm trạng nó tốt hơn rất nhiều. Nhưng để làm bạn gái Tuấn thì quả thật nó chưa nghĩ đến.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT