Bữa ăn trưa diễn ra cũng ko mấy dễ dàng đối với Bạch Y Y, ả vừa bước xuống tới cănting thì đã gặp phải nhóm người của Vương Lâm. Hôm nay chàng đặc biệt nhã nhặn với ả, vừa trông thấy ả chàng đã vẫy tay gọi ngồi chung bàn. Dù thấy nhỏ ngồi đấy ả ko thích lắm nhưng dù sao vẫn hơn ngồi ăn với những học sinh khác nên ả mỉm cười bước đến phía họ.

“ko làm phiền mọi người chứ?” ả nhẹ nhàng hỏi tỏ ra vô cùng lịch sự.

“ko sao đâu, chị ngồi đi, người nhà cả mà” Vương Lâm tươi cười nhìn ả, tay thì kéo lấy tay ả ngồi xuống ghế bên cạnh chàng.

Gọi món ăn xong, chàng ân cần gắp thức ăn cho ả hết món này đến món khác, cử chỉ vô cùng dịu dàng thân thiện. hành động của chàng cũng chủ yếu để cho người nào đó nhìn thấy mà thôi.

Cả buổi ăn nhỏ vẫn im lặng ko đá động gì đến ả, sau khi dùng xong món tráng miệng nhỏ liếc mắt nhìn ả cười nhẹ nói “ ko biết cô đã tìm ra câu trả lời chưa? Tôi nghĩ với tài năng của cô mà ko thể có đáp án thì quả thật là nỗi nhục to lớn đó nha.” tặng cho ả 1 nụ cười lạnh lẽo rồi nhỏ xô ghế đứng lên đi vào hội trường

“ chết tiệt thật, câu 1 thì mình còn có thể đoán được, còn câu 2 thì , haizzzzzzzz …… ko lẽ đáp án là như vậy? con nhỏ nhà quê này đúng là ko biết xấu hổ mà.” ả thầm nghỉ trong lòng ko ngừng nguyền rủa nhỏ

Sau khi mọi người đã ổn định vị trí thì buổi giao lưu lại tiếp tục.người Mc hướng mắt về phía Bạch Y Y như dọ ý xem đã sẵn sàng cho câu trả lời chưa. ả gật đầu khẽ thì người Mc cũng yên lòng mà bắt đầu giới thiệu câu trả lời của ả.

Bạch Y Y vẻ mặt đắc ý nhìn nhỏ và nói “ đáp án câu 1 là ”. Nói xong đáp án ả nhìn nhỏ đầy khiêu khích khi thấy nét mặt mỉm cười nhạt nhẻo của nhỏ.

“đúng rồi, ko chôn ở đâu cả, chúc mừng cô đã trả lời đúng câu 1, vậy còn câu 2 thì sao?” nhỏ đưa ra nhận xét phần trả lời của ả khi người Mc lên tiếng bảo nhỏ xác nhận kết quả đúng hay sai.

Bạch Y Y đang tươi cười đắt ý thì vội ngưng bặt lại mà thay vào đó là nét mặt ngượng ngùng khó tả, ả hơi ngập ngừng ko biết có nên nói đáp án hay ko? nếu lỡ nói sai thì xem như danh dự của ả cũng mất theo vì sẽ bị người ta cho là ả luôn nuôi tư tưởng đen tối,còn nếu ả ko đưa ra đáp án câu này thì mọi người sẽ nghi ngờ tài trí của ả. Cuối cùng vẫn là đưa ra câu trả lời sẽ hay hơn. Nghĩ tới nếu đó là đáp án đúng thì hiển nhiên ả sẽ được quyền điều khiển nhỏ . Đó chính là cơ hội cho ả giải quyết triệt để mối nguy hại này. Trước sau vẫn có lợi cho bản thân nên ả quyết định đưa ra đáp án mà ả nghĩ là chính xác nhất.( tham lam thì cho chết nhé)

“ đáp án câu 2 chính là..là..” nói xong nét măt ả đỏ bừng lên vì xấu hổ, mọi người trong hội trường cùng ohhhhh lên và bắt đầu bàn tán xôn xao về câu trả lời khiếm nhã này.

Nhỏ vẫn bình tĩnh, nét mặt lãnh đạm, nụ cười nửa miệng vẫn giữ nguyên nhỏ hướng mắt về phía Bạch Y Y khẽ lắc đầu giống như thương hại.

“ bây giờ mời bạn nữ sinh cho biết đáp án của Bạch tiểu thư là đúng hay sai?” người Mc vội mời nhỏ phát biểu ý kiến

“ cô suy nghĩ phong phú thật đó, nhưng rất tiếc đó ko phải là đáp án của tôi. Đáp án đúng là . Thật ko ngờ 1 việc làm thiêng liêng như vậy lại bị Bạch tiểu thư nói thành cảnh hoan ái nam nữ , hừ đúng là sỉ nhục cho tất là các bà mẹ trên thế gian mà” nhỏ nhẹ nhàng bật ra từng tiếng làm cho thế cuộc trong hội trường vô cùng rối loạn. Bạch Y Y nét mặt từ hồng chuyển sang trắng rồi tím tái, ả ta chỉ mấp máy môi vì tức giận và xấu hổ mà ko thể nói nên lời nào cả. mọi người thì vỗ ta hoan nghênh câu trả lời của nhỏ, đồng lời cũng từ đấy họ ko quên bàn tán về cái ý nghĩ mất mặt của Bạch Y Y. nói chung bao nhiêu sự ngưỡng mộ của họ đối với ả giờ đã là con số ko.

Cứu vãn tình thế, người Mc buộc miệng đứng lên giản hòa giữa đôi bên, cô ta đưa ra kết quả là Bạch Y Y trả lời được 1 trong 2 câu xem như là ko phân thắng bại, nên việc đánh cược giữa bọn họ xem như hủy bỏ. nhỏ cũng mỉm cười đồng ý nên mọi người cũng bắt đầu im lặng và ko bàn tới chủ đề này nữa.

“ đây chỉ là màn mở đầu thôi, phần hay còn đợi cô đằng sau kìa” nhỏ thầm nghĩ và trộm cười nhìn ả cô cùng quỷ dị

Quả là có vấn đề bất thường xảy ra cho Bạch Y Y thật,ả ta bắt đầu cảm giác ngứa ngáy vùng tay, lưng và dần dần là toàn thân đều ngứa. nhưng ngồi trước mặt nhiều người như thế thì ả ko thể nào gãy được. chỉ biết cố gắng chịu đựng chờ buổi giao lưu kết thúc. Sau khoảng 2h thì buổi giao lưu kết thúc. Mọi người bắt đầu đứng lên ra về. ả ta lòng mừng như mở hội, do quá ngứa mà ko thể gãy nên hầu như gương mặt ả bắt đầu đỏ bừng và trán toát đầy mồ hôi do sự kiềm chế. thấy ả có vẻ mệt mỏi bất thường nên người Mc ân cần hỏi

“Bạch tiểu thư, cô ko sao chứ? có cần tôi giúp gì ko?”

“ ko..ko sao đâu, tôi chỉ hơi nóng bức thôi, cô cứ về trước đi, tôi tự về được rồi” ả cố gắng cười giả lả rồi thu dọn đồ đạt trước mặt người Mc cho cô ta ko còn chú ý ả nữa. thời khắc mọi người đi khỏi là lúc ả bắt đầu cào cấu lấy thân thể mình cho thỏa mãn cơn ngứ ngáy kia. Ko thể gãy nhẹ nhàng mà chỉ biết hết lực cào lên da thịt mình gần như trầy xướt ả mới cảm thấy cơn ngứa thuyên giảm đôi chút. Vừa ngưng tay là lại bắt đầu thấy ngứa ngáy, ả ko hiểu nổi là đã bị gì.

“ngứa lắm sao? có cần tôi giúp cô trị ko?” 1 giọng nữ lanh lảnh bên tai ả, giọng nói này phát ra từ miệng 1 cô gái có thân hình cực kỳ quyến rũ, nhưng trong đôi mắt cô ta ánh lên vẻ hận thù rất đáng sợ. đi cùng cô ta còn có thêm 6 người con gái khác, đó chình là được phong tặng danh hiệu bởi nhỏ đây mà

Bọn họ được nhỏ sai bảo nên mới xuất hiện nơi này để đối phó với ả, còn cái thứ làm cho ả ngứa sắp chết chính là nhựa mắt mèo do nhỏ tìm thấy sau vườn trường, có lẻ bọn học sinh ở đây ko biết tác dụng của nó, nhưng khi ở Việt Nam nhỏ luôn dùng nó làm vũ khí để đối phó giáo viên nên nhỏ rất thích thú khi phát hiện ở Hông Kông cũng có loại cây này.

“ có..có cách trị hết ngứa sao? nhưng làm sao tôi có thể tin cô?” ả vẻ mặt khổ sở nhìn 7 cô gái trước mặt rồi khó khăn lên tiếng. dù rất vui khi nghe có thể chữa hết ngứa , nhưng ả vẫn hoài nghi chuyện này do bọn họ làm thì làm sao có thể giúp ả dễ dàng như vậy.

“ cô yên tâm, tôi nói đã giúp thì nhất định giúp, bây giờ cô có để tôi giúp ko thì nói?” cô gái đứng đầu vẻ mặt nham hiểm nhìn ả trừng mắt hỏi như ra lệnh.

“ được…cô hãy giúp tôi đi, tôi thật ko thể chịu nổi rồi..” ả rung giọng nói trong mệt nhọc, ả đã ra sức cào cấu lên da thịt vẫn ko thể nào hết ngứa ngáy được, bây giờ lại có vết máu lấm tấm trên cánh tay ả vì trầy xướt. ả thật sự ko dám tin bọn họ giúp ả, nhưng vì ko thể tiếp tục chịu đựng nên ả đành liều 1 phen với họ.

“ được!!!! tôi nguyện lòng giúp cô hết mình” cô gái đứng đầu mỉm cười đắc ý nhìn ả nói xong quay người lại phía sau nhận lấy 1 thùng nước trên tay cô gái đứng bên cạnh. Miệng cô ta giờ cong lên 1 đường cong tà ác, ánh mắt như thiêu đốt đối phương.

“ràooooo…. Áhhhhhhhhhhhh…..” cô ta tạt thẳng xô nước vào người Bạch Y Y và tiếp đến chình là tiếng thét thất thanh vì đau đớn của Bạch Y Y. thì ra xô nước kia chính là nước muối pha chung với ớt mà nhỏ đã dặn họ chuẩn bị cho ả, chỉ cần tạt vào vết trầy xướt thì đối phương nhất định đau rát toàn thân sống ko bằng chết.

Bạch Y Y thân thể rung rẫy khuỵu chân ngồi hẳn xuống đất, ả ta đang rên rỉ vì đau đớn trên thân mình, cái vị mặn của muối và vị cay của ớt làm ả cảm thấy thân mình như bị ngàn vạn cây kim xuyên qua, đau rát ko chịu thấu. ả bắt đầu mất đi ý thức và lịm dần rồi bất tỉnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play