“ anh kể cho em nghe về anh đi” nhỏ
chớp mắt nhìn hắn nói.trong lòng nhỏ vẫn bán tín bán nghi về những gì
hắn nói. Nhưng vẫn hy vọng hắn nói là sự thật. nếu đúng như vậy thì họ
có thể đến với nhau thật rồi. niềm vui lẫn lo lắng cứ đang xen trong tâm trí nhỏ.
“chuyện này dài dòng lắm, nhưng nếu em muốn biết thì anh sẽ kể” hắn trầm ngâm hồi lâu rồi bắt đầu kể về cuộc đời của bản thân hắn
nhưng ba vẫn yêu mẹ và muốn cưới mẹ.đến lúc động phòng thì mọi chuyện
mới sáng tỏ. mẹ kể cho ba biết sự thật, lúc đó ba càng yêu mẹ hơn. Từ đó ba luôn yêu thương anh như con ruột. chưa bao giờ ba mẹ xem anh là
người ngoài cả. thậm chí so với Vương Lâm anh còn được yêu chìu hơn
nhiều.
khi anh lên đại học thì ba mẹ cho anh biết sự thật về thân phận mình.
Cũng chính năm đó anh nhận được tin là ông ngoại anh đã mất và để chuộc
lại lỗi lầm ngày xưa ông đã cho anh thừa kế toàn bộ tài sản của ông. Sau khi tốt nghiệp đại học anh đã chính thức tiếp nhận tập đoàn PR và phát
triển nó như ngày hôm nay.>>
“ anh ko hận ông ngoại anh sao” nhỏ thút thích hỏi hắn. thì ra nghe anh
ấy kể chuyện chị ấy thương tâm quá nên ko biết khóc từ lúc nào nữa.
“ có chứ! Hận rất nhiều nữa kìa. Lúc đầu anh từ chối mọi quyền lợi thừa
kế từ ông ngoại. nhưng khi ba mẹ cho anh biết chuyện ông ngoại hứa gả mẹ anh cho hoàng tử Ả Rập nhưng ko thành nên hoàng gia đã cô lập ông và
luôn chèn ép trong chính trị lẫn thương trường. phần mất con gái lại bị
hoàng gia hất hủi ông ngoại anh sống
trong đau khổ dằn vặt rồi cuối cùng lại chết trong cô đơn uất hận. anh
tiếp nhận tập đoàn PR là vì ko muốn tâm huyết cả đời của ông ngoại bị
hủy trong tay đám con cháu vô dụng kia và anh tin là mẹ anh cũng ko muốn anh sống trong thù hận”
“ thật ko ngờ anh còn đáng thương hơn cả em” vẻ mặt thương tâm nhỏ nói. ( người ta mồ côi cả cha lẫn mẹ còn chị chỉ là bị nhầm lẫn thôi vậy mà
đáng thương cái gì ko biết nữa. đúng là ngố mà).
“thôi ko nói chuyện buồn nữa, anh đưa em tới bác sĩ khám bệnh nha”. Hắn vẻ mặt bình thản nhìn nhỏ nói.
“ em chưa hỏi xong mà.” Nhỏ trề môi nhõng nhẻo với hắn
“ lại chuyện gì nữa” hắn nhăn nhó nhìn nhỏ, thật sự thì hắn biết nhỏ sắp hỏi chuyện gì . nhưng hắn ko muốn trả lời vấn đề này nên cố ậm ừ cho
qua. Ko ngờ nhỏ vẫn cố chấp muốn biết tường tận. hắn biết nói dối hay
nói thật gì thì nhỏ cũng sẽ nổi giận tiếp thôi. đời hắn đúng là khổ thật mà.
“ chuyện anh và Bạch Y Y là thế nào?” nhỏ nghiêm giọng hỏi hắn. vẻ mặt
vô cùng lạnh lùng và mang theo 1 chút nghi ngờ trong ánh mắt.
“ chẳng là thế nào cả. anh và cô ta chỉ là bạn bè bình thường thôi.
ngoài ra ko có gì hết” hắn cương quyết phủ nhận mọi nghi ngờ của nhỏ.
Nhưng trong lòng cũng đang hồi họp chờ đợi trần cuồng phong từ nhỏ
“ nói rõ hơn xem nào. Chung chung quá em ko tin đâu.” Nhỏ vẫn nét mặt
lạnh lùng nói với hắn, lần nay trong ngữ điệu của nhỏ còn có 1 chút uy
hiếp “ tốt nhất anh đừng có giỡ trò nhé”.
“ thật là ko có gì mà. Anh và cô ta chỉ là bạn thanh mai trúc mã thôi,
cô ta nhỏ hơn anh 2 tuổi.gia đình cô ta cũng có mối quan hệ rất tốt với
ba mẹ nên….mẹ mới định….phần sau thì em hiểu rồi đó” hắn ấp úng trả lời
nhỏ kèm theo 1 vẻ mặt đáng thương vô tội.
“ thật là anh ko hề yêu thích cô ta ko? Chỉ xem cô ta là bạn thôi đúng
ko?” nhỏ vẩn hỏi hắn nhưng câu này có vẻ đã đôi phần tin tưởng, giờ chỉ
hỏi cho có lệ thôi.
“ thật.. thật mà. Anh thề tuyệt đối ko có yêu thích gì Bạch Y Y cả. suốt cuộc đời này chỉ có mỗi mình em thôi” hắn thề thốt huyện thuyên cho nhỏ nghe thật dễ chịu.
“vậy còn những cô tình nhân của anh thì sao?” nhỏ lại quét mắt nhìn hắn như tra khảo tội phạm.
“ ko sao cả, từ khi gặp em anh ko còn qua lại với bất cứ ai cả. họ ko là gì với anh cả, em đừng bận tâm nhé” hắn tráng toát mồ hôi vì nét mặt
của nhỏ. Tại sao hắn lại ra nông nổi thế này. Trước tới giờ làm gì nói
gì cũng ko cần quan tâm tới nét mặt của người khác. Chỉ có người ta sợ
hắn chứ hắn nào biết sợ ai. Thật ko ngờ người
con gái nhỏ bé trước mặt giờ này lại có đủ uy quyền khiến hắn chùng bước và dè dặt từng câu chữ. Đúng là mất hết thể diện mà.
“ uhm.. ko có gì nữa rồi, về nhà thôi. em cần đi tắm cho sạch đã. Ngủ
trên giường của anh em nghĩ cũng bị dính bẩn luôn rồi” nhỏ nói với vẻ
mặt thản nhiên nhưng làm hắn phải giật mình.
“ anh xin thề chưa bao giờ đưa cô gái nào về nhà cả. em là người con gái đầu tiên ngủ trên giường của anh đó” hắn lúng túng giải thích cho nhỏ
hiểu rằng hắn luôn trong sạch.
“ ko đưa về nhưng tới nhà người ta hay đi khách sạn thôi đúng ko?” nhỏ cười với vẻ mặt khinh bỉ.
“chuyện.. chuyện.. đó là trước khi có em mà. Bỏ qua nha em, đừng trách
anh nha, đừng bỏ mặt anh nha. Cô bé đáng yêu của anh” hắn vẻ mặt sủng
nịnh bước tới ôm chằm lấy nhỏ thì thầm
“ em cho anh hưởng án treo, sau này phải xem anh cư xử thế nào rồi quyết định” nhỏ nghiêm giọng nói cùng anh mắt cương quyết làm hắn chỉ biết
đứng cười trừ và thầm nghĩ “ có cơ hội là tốt rồi”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT