-Ngậm miệng vào kô ruồi nó bay vào đó - Dương bình thản nói
-Tao tưởng mày học bên Pháp mà. Sao lại học ở đây? - Không hiểu sao tự dưng Kiệt lại gắt lên
-Tao không thích nữa. Bây giờ tao sẽ chuyển về VN vừa học vừa làm giúp
công ty của ba tao luôn. Mà sao mày ngạc nhiên thế? - Dương hỏi vì thấy lạ
-Thôi tao vào học đây. Mày vào sau nha - Dứt lời Kiệt đi luôn và kô quên cái vẫy tay với bạn mình
-----------Tại lớp học đầu giờ--------
-Cả lớp trật tự!!!!!!!- Tiếng cô giáo chủ nhiệm quát to khi thấy lớp mình quá mất trật tự
Sau khi thấy không khí trong lớp có vẻ xuống cô giáo nói tiếp
-Hôm nay lớp chúng ta vui mừng đón thêm bạn mới
Cô chủ nhiệm vừa nói xong từ “bạn mới” cả lớp đã ầm ầm lên với bao nhiêu lời bàn tán
-Này! Không biết đó là ai nhỉ? Không biết có đẹp trai như 3 bạn Phong, Kiệt, Triều kô nhỉ? – 1 HS nói
-Mà tốt nhất là đừng xấu như cái con Chi là được - 1 HS khác nói
-Tao cũng rất mong là kô xấu như con Chi. Xấu như nó chắc tao chuyển lớp mất - 1HS khác nói
-Nào! Trật tự các em! Chúng ta vui mừng đón bạn Cao Nam Dương
Vừa nghe đến đây thì có tiếng hai bạn bàn cuối hét lên
-NAM DƯƠNG!!!!!!!!!
-Đúng là mình đó. Vui kô các bạn - Dương vừa nói vừa bước vào lớp
Dương vừa vào lớp thì cả lớp lại ầm lên vì sắc đẹp trời ban của Dương
-Dương em muốn ngồi ở đâu?
Cô giáo vừa hỏi xong thì cả lớp lại ầm lên vì muốn ngồi cạnh bạn Dương
-Dạ em muốn ngồi cạnh Chi - Dương vừa nói vừa chỉ tay về phía Chi
-Mình á!!!!!!! - Chi ngạc nhiên khi Dương muốn ngồi với mình
-Em có đồng ý không Chi?
Chưa kịp để Chi trả lời thì Kiệt quay sang nói với Chi “Cô mà ngồi cạnh
Dương là tôi đuổi việc đó”. Không hiểu sao khi vừa nghe xong câu đó tự
dưng cô cảm thấy lo và trả lời cô giáo nhanh
-Dạ em ngồi cạnh bạn Kiệt là được cô ạ
-Vậy thôi em sẽ ngồi bàn bên cạnh Chi
-Ừm
Vừa về chỗ thì Dương đã quay sang Chi và nhìn vào mắt Chi và suy nghĩ
“Sao Chi lại kô ngồi cạnh mình chứ? Không hiểu Kiệt đã nói gì với em
vậy”
Cùng lúc đó thì tại bàn của Nhi và Ly lại đang nói 1 câu làm người khác không hiểu gì cả “Cuộc chiến tay 3 rồi”
-----------------Buổi chiều tại công ty----------
Chi đưa mắt nhìn vào ô cửa kính sau lưng
Căn phòng bên trong trống rỗng. Hôm nay Kiệt không đến công ty
-Tổng giám đốc cái kiểu quái gì mà đi làm bữa đực bữa cái thế này
Thì thầm một mình, Chi khẽ nhún vai quay lại chúi mũi vào mớ giấy tờ bề bộn trên bàn
-Chi ah
Giọng nói vang lên khiến Chi ngước nhìn
Ông Hoàng đang đứng bên bàn làm việc của cô, mỉm cười. Nụ cười dịu dàng nhưng lại khiến Chi có cảm giác lành lạnh
-Dạ. Cháu chào bác
Cố mỉm cười, cô đáp
-Kiệt có trong đó không?
-Dạ không
-Nó đi đâu cháu có biết không?
-Dạ hôm nay anh ta…ah Tổng Giám Đốc không đi làm ạh
Cái nhíu mày thóang qua trên mặt ông Hoàng. Thật khẽ. Đôi mắt ông chạm phải cuốn lịch trên bàn làm việc của Chi
-Hôm nay là ngày 18?
-Dạ
-Hèn gì……
Ông thì thầm trong cái nhìn đầy thắc mắc của Chi
Đúng lúc đó, thư ký Hoa từ đâu bước đến. Nhìn thấy ông Hoàng, cô vội vã cúi đầu
-Chủ tịch mới đến ạh
-Uhm. Cô đi đâu thế?
-Dạ cháu đến đưa hợp đồng cho Tổng giám đốc. Ngày mai là ngày kí kết rồi mà hôm nay tổng giám đốc lại không đi làm nên……
Đôi mắt ông Hoàng hơi nheo lại như đang suy nghĩ gì đó
-Chi này
-Dạ?
-Cháu đem hợp đồng đến cho Kiệt đi
-Dạ?
Lần này, cả Chi và thư ký Hoa cùng “dạ” đều một lúc. Trước giờ những
việc này đều do thư ký Hoa làm. Việc ông Hoàng bảo Chi đi khác nào tước
mất một phần quyền lực của cô và hạ thấy cô trước mặt nhân viên mới như
Chi
Về phần Chi, cô thực sự không hiểu tại sao ông Hoàng lại bảo cô đi
Chi cắn môi bối rối nhìn cái phong bì lớn trên tay
Chết thật nếu không đưa được cái này cho anh ta trong ngày hôm nay thì
coi như xong. Không lẽ cứ để đại ở đây.Nhỡ anh ta không nhìn thấy thì
sao?. Nhưng…vậy thì phải làm sao đây? Mà anh ta nói với mình là nếu chưa được phép thì kô được bước vào phòng anh ta.Asssshhhhhhhh anh đúng là
ôn thần mà Hoàng Gia Kiệt
Ah đúng rồi. Điện thọai. Gọi hỏi ông Hoàng là được rồi. Ya đúng là ngu quá nãy giờ nghĩ không ra
Mắt Chi sáng bừng lên với suy nghĩ vừa nảy ra trong đầu nhưng nó lập tức tối sầm lại khi cô nhìn cái điện thọai
Màn hình tòan một màu đen chứng tỏ nó vừa hết pin
Đúng là xui xẻo mà
Cô vừa nghĩ thầm vừa ngước lên nhìn trời. Mây đen giăng kín cả bầu trời báo hiệu một cơn mưa lớn
Bây giờ làm sao đây?
Chi dậm chân. Vô tình, cô đá phải chậu hoa ngay gần đó
Chiếc chậy xê dịch, để lộ ra cái chìa khóa nằm bên dưới
Ngạc nhiên, Chi cúi xuống nhặt nó lên ngắm nghía. Rồi cô quay lại, đút chiếc chìa khóa vào ổ
Vừa khít
Chi nhẹ nhàng xoay chiếc chìa khóa trong tay
Cạch
Tiếng mở khóa vang lên. Thóang ngạc nhiên, cô giơ tay đẩy cửa
Đặt chân vào nhà, Chi như bị bao trùm bởi một màu tím ngắt
Màu sơn
Màu gạch
Những bức tranh treo đầy trên tường
Thật chậm, cô bước vào trong, mắt vẫn ngơ ngác nhìn quanh
Thật khó lòng mà nghĩ rằng phòng của Hoàng Gia Kiệt lại là như thế này.
Cô không biết nên nói thế nào, chỉ là có thứ cảm giác rất lạ khi bước
vào căn phòng này. Nửa lạnh lẽo nửa ấm áp. Nửa xa lạ, nửa lại thân quen
Bước chân cô dừng lại nơi phòng khách
Bộ sofa trộn lẫn giữa màu tím và màu kem nhạt. Chiếc lò sưởi lớn lát gạch màu trà
Giữa căn phòng là bức chân dung rất lớn. Bức ảnh một người phụ nữ. Có lẽ khỏang gần ba mươi tuổi. Một người phụ nữ tuyệt đẹp. Vẻ đẹp trang nhã
và thanh cao nhưng trong đôi mắt nâu sẫm lại chứa đựng một nỗi buồn u
uẩn. Chi gần như bị hút vào đôi mắt sâu thẳm ấy. Cô đứng sững ngắm nhìn
bức tranh một lúc lâu, cho đến khi nghe tiếng đổ vỡ vang lên đâu đó
Giật mình, Chi chạy nhanh về hướng phát ra âm thanh đó
Bóng tối ập đến bao trùm lấy cô. Vài phút sau, khi đôi mắt đã quen dần,
cô mới nhận ra một người đang nằm dài dưới đất, cách chỗ cô đứng độ một
bước chân. Anh nhắm mắt, chiếc áo sơmi trắng loang lổ những vệt đỏ sẫm
Máu
Hoàng Gia Kiệt
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT