- Á Á Á ! – Nó hét lên. Nhưng rồi giật mình mở mắt ra !
Không có gì ! Mèo đã kéo nó ra khỏi cái vũng asits đang cháy xèo xèo
dưới đất kia. Người nó run lên bần bật.
- Này ! Muốn chơi thì tìm đối tượng khác mà chơi nhá ! Ở đây không có ai rảnh rang mà chơi với mấy người đâu ! Cút đi ! – Mèo hét lên.
- Á à ! Mày cũng mạnh mồm gớm nhỉ ! Đúng là bạn bè ! – Cái lũ đứng sau
Rem với Lyl bây giờ mới lên tiếng. Đúng là đánh ghen.. sao có thể đi hai người được..
- Sao nào ! Dọa đánh tôi hay dọa đổ asits lên người ! Nhìn lại mấy người xem có phải đối thủ của tôi không ? Còn cái lọ asits kia nữa ! Chắc
cũng chẳng còn gì đâu ? Sao không dự kiến tình hình mà đem theo vài lọ
nữa ! – Mèo thách thức. Lyl quay sang nói thầm với Rem : « Con nhỏ này ! Đai đen takondo, vô địch toàn quốc đấy ! »
- Lên ! – Rem khoát tay ! Nó chưa bao giờ đi đánh ghen mà phải nhượng bộ bất kì ai! Mấy con nhỏ cứng đầu ! « Anh ! Gọi cho em mấy thằng nữa lên đi ! Cho mấy con này thân tàn ma dại luôn » - Rem cay cú. Bây giờ thì
không còn là đánh ghen nữa đâu..
- Nhím ! Đứng dậy và biến đi ! Định ngồi đó đến bao giờ ! – Mèo quát lên với nó ! Nhưng nó còn chưa hoàn hồn.. Hic
- Đi nào ! – Xíu nói, cùng anh đỡ nó đứng dậy !
- Làm gì thế hả Lyl ! – Anh nói.
- Anh.. ! Em.. ! – Lyl lúng túng..
- Anh em cái gì ! Tụi này đánh ghen đấy.. muốn can thiệp à ! – Rem nói
- Ghen tuông gì ? Tôi đã nói với cô rồi, Lyl.. Đến lúc tôi với cô phải chia tay rồi!
- Nhưng em không muốn chia tay! Suốt đời em cũng không buông tha cho anh đâu! – Lyl bước đến gần anh, quàng tay qua vai anh nhưng anh gạt phắt
cô ta ra.. Hóa ra là anh bỏ rơi cô ta rồi.. Thế nên, người gánh chịu hậu quả mặc nhiên là nó.
- Này Lyl! Mày bỏ cái kiểu yêu đuối đấy đi nhá! Nhìn ngứa con người lắm! – Rem nói. Châm điếu thuốc hút hồn nhiên
- Còn cô nữa, Rem.. hết việc để làm kéo nhau đến đây chơi mấy trò trẻ con này à?
- Trẻ con ư! Không phải đâu! – Mèo trỏ tay xuống đất và trỏ tay vào bình asits nằm lăn lóc… Anh quay lại nhìn nó – Nếu là đùa thì con nhỏ kia sẽ không sợ tới mức ấy đâu! – Mèo lại nói tiếp!
- Rem! Tôi không ngờ cô có thể chơi cả những cái trò như thế này nữa đấy!
- Còn nhiều trò hay hơn nữa cơ! – Rem cười khẩy.. Tôi biết Rem không
phải loại dễ chơi! Trong cái tình thế như thế này, tôi thì không thể
đánh con gái, nhưng cũng không thể giương mắt nhìn con gái đánh nhau.
Hơn nữa, chắc rằng, cái đống ở đây không phải chỉ có thế.. Nên chuồn
trước thì nghe có vẻ hợp lí hơn..
- Đi thôi! – Anh nói.
- Đi á! Anh bỏ qua dễ dàng như thế sao? – Mèo cay cú lắm.
- Em dừng lại đi! Nếu không, người thiệt chắc chắn là chúng ta! Chuyện
này, chưa thể kết thúc được.. để dành hơi sức sau này mà xử lí.. Cô em
ạ! – Hoàng nói nhỏ đủ để cho mấy đứa nghe thấy..
- Em tán thành! Đi thôi! – Xíu nói.. Nhất trí! Anh bế nó lên. Sau cái vụ đánh ghen vừa rồi, đứng là nó được mở rộng tầm mắt.. Không ngờ.. có
ngày nó lại được nhìn thấy cái thế giới của Ki trước đây..
- Không! Em không cho anh đi! Anh phải là của em chứ! – Lyl chạy theo,
kéo tay anh, tí nữa thì nó ngã. Anh đặt nó xuống đất.. dìu nó..
- Bỏ tay ra đi, Lyl! Cô đã để mọi việc đi quá xa rồi đấy! – Anh nhẹ nhàng nói.
- Anh không hiểu em làm tất cả chỉ vì anh sao! Tại sao anh lại nhẫn tâm
như thế hả! Sao anh có thể bỏ rơi em được! – Lyl gào thét
- Anh xin lỗi, Lyl! Nhưng anh không thể làm khác được! Em bỏ tay ra đi! – Anh lạnh lùng gạt tay Lyl ra!
- Vì nó phải không? – Lyl hất gương mặt đầy nước mắt, giương ánh mắt căm thù nhìn nó – Nếu thế em nhất định không tha cho nó đâu..
- Không phải vì Nhím! Sao cô không hiểu được vấn đề nhỉ! Tôi với cô..
vốn không nên yêu nhau!! – Giọng nói anh pha chút bực dọc,,
- Anh hối hận sao?
- Tôi mệt mỏi lắm rồi! Bỏ ta đi! – Lần này anh dứt khoát gạt tay Lyl ra, mặc cô ta ngã.. Anh dìu nó đi tiếp.. Nó thấy có lỗi. Nó đứng im nhìn
anh cư xử lạnh lùng với người yêu cũ – người con gái yêu anh hết lòng.
Nó biết, Lyl làm cho chuyện này ầm ĩ cũng chỉ vì Lyl muốn anh quay đầu
lại nhìn Lyl.. Nhưng, nó biết, anh không phải là một người biết thương
hại người khác! Tự dưng trong lòng nó nhen lên một cảm giác.. muốn chiếm hữu! Nói thật thì, khi cướp được cái gì đó từ trong tay người khác và
biến nó thành của mình.. thật quá sướng!
- Em nhất định không chia tay anh đâu! Nhất định không! – Lyl hét lên..
- Thật là quỵ lụy! Không ngờ mình lại có một con bạn như thế này! – Rem
lại nhếch mép cười. Cô ta hay có cái điệu cười khinh thường người khác.. Hình như cô ta quá đề cao bản thân mình thì phải! Rem tiến lại gần và
đặt tay lên vai Lyl..
- Nếu tao là mày! Tao sẽ không để cho con nhỏ đó sống yên ổn đâu! Cái gì không thuộc về tao, thì đừng hòng ai có được, chứ không nói đến cướp
đoạt.. – Lyl cắn chặt môi. Lời Rem nói như cho Lyl thêm cái quyết tâm
tranh giành. Lyl không phải là một người con gái hiền lành nhưng cũng
không thủ đoạn như Rem. Bây giờ, Lyl đang toan tính điều gì???
- Anh xin lỗi! Vì anh mà Lyl với Rem gây chuyện với em! – Anh nói sau khi đưa nó về tới nhà.
- Anh không cần phải nói gì cả! Em chịu đựng đến thế này là quá đủ rồi!
Bao nhiêu chuyện xảy ra.. chưa đủ hay sao lại còn gặp phải những chuyện
phiền phức đến như vậy nữa..
- Thời gian vừa rồi! Có lẽ chưa phải là lâu nhưng.. hình như.. em..
- Em làm sao? – Nó ngạc nhiên quay sang nhìn anh. Chuyện gì mà anh lại lung túng đến vậy?
- Trái tim của em.. suy nghĩ của em.. hình như đang hướng về.. phía Ki.. Anh nghi ngờ những lời em nói.. tình cảm của em.. có phải là đang thay
đổi rồi không?
- Anh đừng nên biết làm gì! Tất cả tình cảm em dành cho anh.. cùng với
những gì em.. anh.. Ki và những người khác phải chịu đựng… nó đều khiến
tất cả chúng ta mệt mỏi.. Em không còn sức lực để bước về phía anh nữa.. càng không đủ dũng cảm để yêu anh như những ngày đầu.. Thực sự.. em rất muốn.. rất muốn chiếm hữu anh.. Em đã có thể cướp anh từ tay Lyl, cũng
có thể khiến anh yêu em.. em còn phải lo sợ điều gì nữa? Nếu em và anh.. vậy còn Ki.. còn Xíu.. cả Lyl nữa.. tình cảm của họ liệu không quan
trọng sao? Trái tim của họ đều bị em làm tổn thương.. Chính em khiến
cho.. Ki – người bạn luôn ở bên em buộc phải ra đi; Xíu – luôn mạnh mẽ,
vững vàng tuôn trào những giọt nước mắt cay đắng, đau khổ; Lyl – người
con gái yêu anh chân thành, luôn hết lòng vì anh trở nên ngoa ngoắt,
đáng ghét, tuyệt vọng níu kéo một tình yêu.. Và.. khiến cả anh.. không
phải là chính anh.. Em nghĩ.. anh cũng quá mệt mỏi rồi! Em nghĩ.. giữa
em và anh.. có lẽ.. nên dừng lại đi thôi! – Nó tiến lại gần anh, áp bàn
tay nhỏ bé lên má của anh..
Những lời nói của em khiến tôi trở nên hồ đồ… Tôi cũng không biết phải
làm gì nữa.. Tôi muốn ở bên em.. che chở em.. Nhưng.. như em nói.. có lẽ nên kết thúc đi thôi! Tôi không thể thay đổi em.. không thể khiến em
cười.. Tôi kéo em vào trong lòng…
Nó đang chìm trong một giấc mơ hạnh phúc… Anh nhẹ nhàng hôn nó… anh ôm
nó thật chặt.. Những điều nó mong muốn, nó hy vọng.. nó đều có thể có
được rồi.. Cần gì phải chiếm hữu, cần gì phải tranh giành nữa.. Câu
chuyện của nó.. nên kết thúc ở đây thôi!
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT