Đến trường.. sau gần một tuần nghỉ học. Sự xuất hiện của
nó làm Lyl cực kì ngứa mắt. Đầu tiên là Hoàng cùng Ki đưa nó về. Lyl
không biết vì lí do gì mà Hoàng lại xem vào việc của người khác như thế. Thêm vào đó, ba ngày hôm nay Hoàng, kể cả Ki cũng không đi học. Lyl gọi cho Hoàng không biết bao cuộc điện thoại mà không được. Còn giờ con nhỏ kia (là nó) lại xuất hiện trước mắt Lyl. Và Lyl nghĩ, nhất định đã có
chuyện xảy ra giữa Hoàng, Ki và nó... Giữa nó và Hoàng, nhất định là có
chuyện gì rồi!
- Á! – Nó kêu lên vì đau.
- Nói đi! Giữa mà và Hoàng có chuyện gì hả! Có phải mày mồi chài, hẹn hò người yêu của tao không hả? – Lyl quát thẳng vào mặt nó
- Chị bị điên à! Tự dưng không đâu nhảy bổ vào người khác, quát tháo ầm ĩ! – Nó nạt lại.
- Này! Chị buông tay ra! Chị là cái gì mà dám đánh tôi!
- Thế mày là cái gì mà định cướp người yêu tao hả! Mày tưởng mày được
Hoàng để ý, bênh vực là hay à! Đừng hòng! Không bao giờ tao buông tha
cho Hoàng đâu!
- Chị thật buồn cười! Tôi chẳng cần ai để ý hay bênh vực cả! Mà chị nói
tôi quyến rũ Hoàng à! – nó cười khẩy – Chị không có đủ tự tin để giữ
người yêu của mình sao? Tội nghiệp cho Hoàng, lúc đầu tôi nghĩ chị cũng
xứng đôi với anh ý, nhưng bây giờ, có lẽ tôi nên thử xem sao nhỉ?
Chát..! – Lyl tát nó.
- Mày thử xem! Mày có còn muốn sống nữa không hả? – Lyl trợn mắt
- Dĩ nhiên là muốn rồi! Mạng sống sao từ bỏ dễ dàng thế được ! – Nó
khinh khỉnh. Trước giờ, nó chưa từng biết run sợ trước những lời nạt nộ. Có tí gan góc, có tí khùng khùng, cũng có tí bản lĩnh.. Thế mới đúng là nó chứ ! Ki thường nói với nó, lần sau có chuyện gì thì tránh đi, để Ki giải quyết dùm cho. Ki hay đi đánh nhau, hay đi đua, cũng hay đi bar.
Có thể Ki là một thằng ăn chơi... Nhưng nó không thích núp bóng người
khác. Nó sẽ tự giải quyết chuyện của nó.. dù.. nó đang rất mệt mỏi.
- Thế thì cút ra khỏi người yêu tao ! Đừng có lởn vởn như cái bóng bên Hoàng nữa ! – Nó lại cười khẩy !
- Mày cười á ! Cười hả ! Đánh nó đi chúng mày ! – Lyl hét lên, vừa đấm túi bụi vào nó.
- Này ! Làm gì thế hả ? Cút – Không biết từ đâu, Hoàng chạy tới. Chỉ còn 2 tiết nữa mà cậu ta cũng chăm chỉ thế sao ?
- Anh ! – Lyl chạy đến bên anh, nhưng anh lại chạy đến bên nó, đỡ nó dậy !
- Anh làm cái gì thế hả ! – Lyl hét lên với Hoàng !
- Em đang làm cái gì thì có ! Tự xem lại mình đi ! Chẳng ra đâu vào đâu
cả ! Không nhìn xem đây là đâu hả ! Định tỏ vẻ hống hách với ai thế ! –
Anh nói rồi bế thốc nó, bước ra phía cổng trường. Hôm nay, Ki vẫn nghỉ
học sao ? Mấy ngày qua, Ki không qua nhà nó, Ki cũng không đi học. Ki
đang làm gì vậy ? Nó rút điện thoại, nhắn tin cho Ki. Anh đặt nó lên yên xe.
- Em không sao chứ ! – Anh nhẹ nhàng hỏi nó !
- Anh không cần phải làm như vậy đâu ! Em không sao cả ! Em vào lớp đây ! – Nó toan đứng dậy thì anh giữ nó lại, chụp mũ bảo hiểm lên đầu nó.
- Mất công ra đến đây rồi thì trốn đi thôi! Anh đang ngồi ở quán nước
sau trường, con Mèo nhắn tin cho anh bảo em bị Lyl đánh. May mà em không sao?
Nó im lặng. Anh lái xe lao vút đi ! Nó không quen với cách cư xử này của anh ! Không phải trước giờ, nó luôn là một con nhỏ phiền phức sao, anh
luôn tránh xa nó, ghét bỏ nó. Giờ.. tại sao lại thay đổi ?
Từ cái góc hội trường bé nhỏ mà Nhím luôn ngồi, Ki nhìn thấy Hoàng bế
Nhím rời khỏi trường. Khó chịu! Cậu ta luôn ở bên Nhím, chứng kiến bao
người con trai thích Nhím rồi lại phải từ bỏ, chưa ai vượt qua được trái tim băng giá của Nhím. Nhưng giờ lại khác, người đang tán Nhím là người Nhím yêu suốt 4 năm nay. Chưa một lần thay đổi. Nhím nói Nhím sẽ từ bỏ
Hoàng, vì Ki. Nhím làm được không ? Làm sao Nhím có thể từ bỏ cơ hội duy nhất mà nó chờ đợi 4 năm qua. Cho đến tận bây giờ !
Ki sợ ! Ngày nào đó, người ở bên cạnh Nhím, sẽ không còn là Ki nữa.
Trước giờ, Ki luôn ghét Hoàng, bởi trong trái tim của Nhím, chỉ có
Hoàng. Ki không chịu làm người yêu của Nhím mà chỉ là bạn cũng chính vì
điều này. « Con nhỏ ngốc nghếch, giữa nam và nữ, làm gì có một tình bạn
mãi mãi chứ. Tình bạn của tao, chỉ chờ đợi cho đến một ngày nào đó, nó
có thể trở thành tình yêu mà thôi ! Nhưng mày.. không hề cho tao cơ hội
đó. Điều cuối cùng tao có thể làm cho mày, có lẽ chỉ là.. rời xa mày ! » - Ki nhìn về phía Nhím, buột miệng thốt lên.
Ring.. Ring ! – Tin nhắn đến : « Mày biến đi đâu mất rồi ! Đừng có bỏ tao đấy? »
Anh đưa nó về nhà ! Nhà của anh ! Anh bê chậu nước ấm pha muối ra, lấy
bông chấm chấm vào mấy vết xước của nó. Anh đưa khăn lạnh cho nó, kêu nó áp vào má cho đỡ sưng. Anh lại làm những việc khác với con người anh !
- Em đói không ? – Anh hỏi nó !
- Anh đang làm gì vậy ? Những hành động không thuộc về anh !
- Vì ai mà anh đang thay đổi ! Không phải em đang đòi hỏi tình yêu của anh sao ?
- Em không đòi hỏi tình yêu của anh ! Mà là không cần đến tình yêu của anh ! Đã quá muộn để anh có thể bước đến bên em rồi !
Ring.. ring ! Tin nhắn đến : “Chắc là đã đến lúc tao rời bỏ mày rồi! Mày đã có thể có được tình yêu mà mày chờ đợi 4 năm nay còn gì? Đưa tay ra
mà nắm lấy hạnh phúc đi! Không lẽ mày chưa từng nghĩ rằng, tao luôn ở
bên mày là vì.. tao yêu mày!”.
Em đánh rơi điện thoại, nước mắt giàn giụa! Tôi bất giác nhặt điện thoại lên xem! Là tin nhắn của Ki sao? Tôi biết đối với em Ki quan trọng biết bao, và chắc hẳn Ki cũng như vậy thôi. Nhưng điều tôi không thể ngờ
tới.. đó là tình cảm của Ki dành cho em.. Và có một điều mà tôi không
hiểu nổi.. Ki luôn hòa nhã với tôi và ủng hộ tôi đến bên em. Nếu như chỉ vì em, mà Ki có thể làm mọi điều.. thì… tôi phải làm sao? Tôi.. không
thể vì em mà từ bỏ tất cả được!
- Anh! Cho em về! – Người em run bật lên! Đối với em, Ki quan trọng đến thế sao?
- Ừa! Anh đưa em về!
Lúc này, tôi không biết phải làm sao cả. Tôi nhìn em thất thểu bước vào
nhà... Trái tim tôi quặn lại.. Có thể Ki sắp đặt mọi chuyện để đẩy tôi
đến bên em. Có thể Ki làm tất cả chỉ vì em.. Nhưng.. tôi đang nghi ngờ.. tình cảm của em.. liệu có phải.. đã thay đổi hay không? Trong lòng em
không hề có tôi! Mà hình bóng đó, phải là Ki mới đúng... Tôi muốn chạy
ngay đến để hỏi em.. Nhưng rồi tôi lại quay xe và bỏ đi..
“Mày thật nhẫn tâm! Ki à !„ – Tin nhắn đến. Ki tắt nguồn, vứt máy sang
một bên. Hy vọng. Điều cậu ta làm là tốt nhất dành cho Nhím. Chỉ khi
thoát khỏi cái bóng của Ki, Nhím mới có thể sống mạnh mẽ được. Chỉ khi
rời xa Ki, Nhím mới có thể dũng cảm nắm lấy hạnh phúc của mình được. Ki
tin rằng ! Dù có đau đớn cho đến chết ! Nhím nhất định vẫn sẽ đứng dậy
bước đi !
Trước khi đi, Ki để một mảnh giấy !
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT