Sáng hôm sau, đã 7h mà mãi không thấy họ ra chuẩn bị cho cuộc thi đua thuyền còn 1 tiếng nửa là bắt đầu. T.Đình quyết định đi tìm họ.

Từ ngoài vườn căn nhà lá, cô đã thấy xơ xác những vụn vặt như gai nhím,đuôi cá la hán, đầu rắn lông khỉ...cứ như 1 bãi rác bùi nhùi.

- Đã có chuyện gì xảy ra, ko lẽ họ bị thú rừng tấn công :??: ( thật ra họ mới chính là người tấn công thú rừng )

Cô lấy hết can đảm mà bước từng bước chân vào, từ từ hé cánh cửa ra, thò đầu nhét vô trong, bất chợt cô phì cười như tiếng hú taczan

- Hú...hú...hú ...cuối cùng thì công lao của mình cũng được đền đáp, họ đã ngủ chung với nhau rồi

NGhe tiếng động, Selina mơ màng mắt nhắm mắt mở, thấy gì đó đè lên mặt mình, tưởng đùi gà cô dùng sức nhai của người tiền sử cắn ngấu nghiếng

- Ẳng..ẳng ...éc..éc...( tiếng rên rỉ vì đau của tên đầu heo bị đột biến gen lai chó, ngủ kế bên anh đã đặt cái chân dài thoòng lên mặt Selina, cắn hoài ko ra thịt, Selina ra sức cắn điên dại, anh duỗi chân làm sái luôn quai hàm của Selina )

- Á.......... ( Selina la lên khi thấy dây kéo áo bị tuột xuống ):scold: Anh đã làm gì tôi sao khi tôi ngủ say, trời ơi, ko biết có bị dính bầu ko ? ( Nhưng sis ơi, do Hebe kéo của sis đấy chứ )

Vừa nói ngón chân cô vừa duỗi ra đút ngay vào...chỗ mà Selina đã kéo xuống của quần T.trư, T.trư nín bặt đỏ cả mặt mà co rút :scowl: ( Nhưng thật ra sis định đá đại vào 1 vcho64 nào đó chứ đâu định... đút vào chỗ kia )

Nghe tiếng la của selina, sàn nhà run lên một hồi. Hebe dần tỉnh giấc. Thấy Ella nằm tự nhiên trên cái chỗ dưới lưng quần 1 chút ( Chỗ đó hơi bị tế nhị nên ko tiện nói ra ), cô lập tức chòm dậy, báo hại Ella rớt đầu xuống sàn cái cốp vang dội rõ đau.

Cô xoa xoa đầu mà ngồi dậy, cúi đầu dòm bản thân, thấy áo đã bị rách vài chỗ ko nên rách, lập tức cô kéo gối che lại

- Cậu....sau khi tháo dây nịt của mình ra...còn làm gì nữa không vậy ( Hebe ngượng ngùng hỏi, thật sự thì tại thằng Jay đó sis )

- Mình có tháo dây nịt của cậu ư, mà tại sao cậu lại xe áo toàn chỗ hiểm của mỉnh ko vậy ( Ella hỏi lại, trời ơi, mọi người bị mất trí hết rồi, do con quỷ N.S chứ bộ ), có phải, cậu đã chấp nhận mình ( cười ) :blush:

- Mình đi thay đồ đây ( Đừng phắt dậy, quên mất dây nịt và các thứ linh tinh đã bị tháo ra hết, thế là quần cứ thế mà tuột ) á.......

Sàn nhà bị nứt ( nhà này dỏm quá ), Jay giật dậy trợn tròn con mắt thấy cảnh tượng, Ella lập tức che lại giùm cho Hebe

- Hình như...đùi cô thì phải, rất tuyệt ! ( Câu nói zo zien )

Hebe phóng dao, anh lấy gậy gạt sang 1 bên, chiếc dao phóng xẹt qua mông N.S

- A......ai làm gì tôi thế này ( Nhìn thấy Ella che cho Hebe ) 2 cậu, 2 cậu đã làm gì nhân lúc mình ngủ, có biết trinh tiết của người con gái quan trọng thế nào ko ?

- Lạ nhỉ, cho dù có làm gì thì mình và Hebe cũng đều là nữ sinh, liên quan gì đến trinh tiết ở đây, học nhiều nên ngu à ?

- Cậu bội mình như vậy bảo mình làm sao cưới cậu, làm sao mang cậu về gia đình để ra mắt :huh:

Ella lấy cây chổi mà đập cho anh ta mềm nhũn ra

- Mình bảo là lấy cậu hồi nào, tuyên bố với mọi người rằng, người mình thích duy nhất, chỉ là Hebe, nghe rõ không hả ( quay qua Hebe ), Hebe, mình thay quần cho cậu

- Đủ rồi chưa, đám cưới đám tang gì hãy đợi đua thuyền xong hẳn tính ! ( T Đ quát tháo ) :chem:

****************************

Thế là cuộc thi đua thuyền bắt đầu, họ phải chèo thuyền vượt qua 1 dòng sông rộng lớn, rồi các trướn ngại vật và những thử thách trên sông

Nhóm 6 người bắt đầu ra sức chèo, cái họ cần là sự phối hợp tuyệt đối và ăn ý với nhau. Tuy họ đã ko còn xích mích như trước, nhưng chèo thuyền gì chứ, ko phải người này huơ trước thì người kia huơ sau, cây gậy cứ thụt ra thụt vào thụt luôn lên trán, và cứ lắc lư siêu vẹo, họ phải mất nhiều phút mới ổn định được đội hình, lúc này 3 anh chàng vì mỹ nhân mà garlang,đứng chéo thuyền để họ ngắm phong cảnh

- Hebe này, cậu có thấy cái gì rất đẹp đằng trước ko ? ( Ella )

- Cái gì là cái gì ?

- Thì cái mà rất đẹp đó

- Nhưng cái rất đẹp là cái gì ?

- Là cái này ! ( Selina thò ngón tay ra )

- Xấu quắt ! ( H.E )

- Này, cậu có thấy gì ướt ướt ko ? ( Selina )

- Thấy gì là thấy gì ?

- Thì thấy cái mà rất ướt ấy

- Nhưng cái rất ướt là cái gì ?

- Là cái này ( Hebe giơ chân lên, quần dài của cô đã ướt thẳm )

- Ôi trời ( Ella hốt hoảng ), thuyền chúng ta bị thủng rồi này, đây là đâu ?

- Chết tiệt, đây là giữa lòng sông ( T.Trư )

- Mà trong khi mình ko có chiếc phao nào, ở đây lại ko có cái bờ nào ! ( N.S thêm vào ) :noidea:

- Mình ko muốn chết ở nơi này, hu, hic...mình ko biết bơi ( Selina khóc lên )

Vừa lúc đó một chiếc thuyền chạy rất nhanh phóng qua mặt họ, họ mừng rõ gọi theo, chiếc thuyền dần lại tới gần họ

- Hi, mấy con rùa, thế nào, thuyền ngồi êm chứ

- Học trưởng Q, anh đã **c thủng thuyền chúng tôi ư ? Đã thế, đây là cuộc thi chèo thuyền, tại sao anh lại sử dụng thuyền máy ( Ella )

- Thế nào, tố cáo ta đi, chỉ sợ cứu bản thân còn ko nổi

Anh ta cười hả hê phóng thuyền đi, và thế là chiếc thuyền từ từ chìm xuống. Cũng may ngoài Selina ra 5 người còn lại đều biết bơi, vì thế,cô phải ôm chặt xác thuyền để làm phao

Lênh đênh trên biển nửa tiếng mà họ chưa bơi về được 2/4 đường, chỉ tại Selina ko biết bơi nên mọi người phải luân phiên nhau vừa bơi vừa kéo chiếc thuyền để kéo cô đi theo. Cũng mừng vì ít ra, họ đã bắt đầu biết lo cho nhau.

Trời bỗng dưng bất chợt chuyển sắc, may đen kéo đến trong tít tắc

- ko phải chứ, đã vậy còn mưa sao ( Ella )

- Mình đề nghị là hãy bỏ con chim seven color lại để bơi về cho nhanh ( N.S )

- Tên khỉ đột lai người, đừng có mà đối xử với mình như vậy :chem:

Nói được vài câu thì trời đã mưa, mua ko quá lớn nhưng cũng ko thể gọi là nhỏ, sóng biển bắt đầu đao đao dâng hạ. Gió nổi lên ngược hướng bơi của họ. Thậm chí có lúc họ đã bị sức sóng làm lật người. Phút chốc trận cuồng phong kéo đến, khí trời ngày một tệ đi, nó bắt đầu làm cho con người khó khống chế, 1 cơn sóng to như vũ bảo đánh vào họ. Tất cả mọi người bị đẩy bật ra tứ tung, Jay cố sức nắm lấy tay Hebe, nhưng rồi cũng chịu buôn bất lực trước làn nước ghê rợn muốn nuốt chửng con người đó. T.Trư ôm chặt lấy Selina và xác thuyền

- Cậu yên tâm, mình chỉ buôn tay nếu như cậu chết đi, do đó, nếu cậu sống, cẫu sẽ chẳng bao giờ thoát khỏi tay mình

- Đây có phải là lời cậu nói ko, sao lại khác hẳn với mọi ngày, cậu sắp chết rồi hả....hic...hum....( Ôm chặt cổ T.Trư ) :oa_oa: :oa_oa:

N.Sướng thì vớ được cái áo của Ella

- Cầu trời, áo cậu đừng rách ngay lúc này, nếu lần này thoát, mình hứa là sẽ làm cho cậu 1 cái áo ko bao giờ rách :nammo:

1 cơn sóng khổng lồ dội tới lần thứ hai, thế là tất cả đã bị đánh bật ra cuốn đi theo mọi hướng

Hebe bắt đầu ngộp thở và sặc nước, cộng với vết thương hôm qua bị rớt xuống đồi, cô mất sức dần và rồi ngất đi. Chìm từ từ vào làng nước trong xanh. Những hình ảnh gia đình, những vụ thoát hiểm, hình ảnh cô TĐ, bạn bè, Selina, Ella và Jay mất dần trong chí óc cô, cô muốn cựa quậy nhưng dường như bất lực,chỉ có thể buôn xuôi chìm dần để làng nước nuốt chửng

Bỗng 1 đôi môi chạm vào miệng cô, đôi môi mềm mỏng và dịu nhẹ. Cô cảm nhận được mình đang được tiếp hơi, và cô cũng cảm nhận được mình đang được nâng lên bởi 1 bàn tay ấm áp. Trong hôn mê cô vẫn nhận được 1 cảm giác rất kì lạ, cái cảm giác khó tả bằng lời, nó cứ êm đềm và tràn đầy an toàn, và dường như, nếu có thể, cô cũng ko muốn từ chối nó.

Tuy nhiên, hình ảnh lãng mạn này đã ko thuộc về 1 cặp nam nữ, bạn cứ nghĩ rằng là Jay sao, bạn đã lầm rất nặng nề, ngược lại, nó lại chính thuộc về 1 cặp nữ nữ ( Ko lẽ họ...)

May mắn Ella tìm được 1 bờ sông gần đó, Ella kéo Hebe lên, ra sức ép vào hông Hebe để nước trào ra, và thậm chí cô còn tiếp tục đặt môi mình lên hô hấp nhân tạo ( Cảnh này ko phải độc quyền của Hoàng tử ếch và Diệp Thiên Du sao )

1 lúc sau, Hebe sặc nước và dừng tỉnh lại,cô ngơ ngác khi thấy người ngồi trước mặt mình là Ella, vì tuy hôn mê, nhưng cô cũng biết được những gì xảy ra khi nảy, cô vội ngồi dậy, tựa mình vào vách đá, co chân tay ôm chặt đầu gối lúng túng nói :

- Mình biết rồi, cậu đã hô hấp nhân tạo để cứu mình như hoàng tử ếch phải ko, cậu yên tâm, mình sẽ ko ngốc nghếch như Diệp Thiên Du, mình có thể phân biệt được hô hấp nhân tạo và hôn

Ella nhìn thẳng vào mắt Hebe

- Nhưng mình lại ko thể phân biết được, và mình cứ nghĩ là, mình đã dùng nụ hôn để cứu cậu

Hebe tránh khỏi ánh mắt

- Đó...là hô hấp nhân tạo mà

Ella xích đầu lại gần, rồi canh sự mất cảnh giác của đối phương mà kiss thêm 1 cái trực tiếp vào miệng nữa

- Đây chính là cảm giác ban nãy, hoặc nếu ko thì cậu cũng có thể chỉ cho mình biết hô hấp nhân tạo là gì

Và rồi Ella ghé vào tai Hebe xì xầm gì đó 1 lúc lâu, xong quay qua nhìn Hebe cười dễ thương hé hai răng khểnh ^_^

Hebe vẫn vẻ mặt lạnh lạnh và ngầu ngàu đó nhìn lại Ella ko buôn, sóng biển vỗ vào bờ liên tục, gió lại tiếp tục nổi lên, mưa vẫn còn rãi rác chưa dừng

Bỗng Hebe mỉm cười gật đầu

- Được, mình chấp nhận cậu ^_^ ( Trời, 2 nàng nhà ta muốn làm gì đây hả, nhức đầu quá )

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play