“Hey My này!”

“Ừ?”

“Chuyện hôm qua cậu nói với mình ý, mình biết phải làm sao rồi.”

“Làm sao?”

“Hôm nay là sinh nhật Siro”

“Mình biết.”

“Vậy cậu hãy nói thật với Siro đi.”

“Hả? Nói với cậu ấy á?”

“Ừ, thay vì để Gigi đem cậu ra làm trò cười, cậu hãy dũng cảm nói điều đó với cậu ấy đi, đừng sợ!”

“Đừng sợ? Cậu nghĩ mình có thể nói được không? Sự thực là mình không thể!”

“Không! Nghe này, cậu có thể mà! Chỉ là nói ra với cậu ấy rằng cậu thích cậu ấy, điều đó có gì là xấu xa đâu?”

“Có đấy. Siro sẽ chẳng đời nào thích mình đâu.”

“Vớ vẩn. Làm sao cậu biết được?”

“Chuyện này thực sự rất là mệt mỏi đấy…”-My thở dài ngao ngán.

“Cậu…hãy trở thành người đẹp nhất tối nay đi!”

Cái mặt của My lúc đó trông hệt như thế này -> O_o

“Hả? Trở thành người đẹp nhất? Cậu đang đùa mình đấy à?”

“Không đùa! Mình sẽ giúp cậu làm điều đó, trở thành người đẹp nhất và là tâm điểm của sự chú ý tối nay!”-Tôi rất tự tin.

“Ôi trời! Thật chứ?”

“Ừ, chắc chắn mình sẽ giúp cậu làm được điều đó!”

“Nhưng bằng cách nào?”

“Mình sẽ mượn tạm một ít đồ của chị Sam, chiều nay chị ấy đi làm thêm ở tiệm Romance , mình sẽ làm tóc và trang điểm cho cậu.”

“Wow!”

“Thế nào, cậu sẽ dũng cảm nói ra điều đó chứ?”

“Mình không biết nữa…có thể…”

“Tốt! Vậy chiều nay chúng ta sẽ thực hiện kế hoạch nha, okay?”

“Okay!”

Chẳng hiểu sao khi nhận lời giúp đỡ My, tôi bỗng cảm thấy rất rất vui.



Trường Isaac Newton, lớp 11E.

Bọn tôi bước vào lớp và thấy không khí thật là nhộn nhịp.

Trên bảng là một dòng chữ rất to và nổi bật:

“CẢ LỚP MÌNH TỐI NAY 7H ĐẾN DỰ SINH NHẬT NẤM ĐÔNG CÔ NHA!”

Ừ tất nhiên là phải đi rồi!

Chưa gì bọn tôi đã thấy Siro cầm cái khăn lau bảng chạy quanh lớp đuổi theo Long Hôi Nách vì cái tội dám ghi Nấm Đông Cô. Đứa nào đứa nấy cũng cười sặc sụa.

Mãi đến năm cấp Ba tôi mới học cùng Siro. Nhưng chỉ vài buổi là bọn tôi bắt đầu thân thiết. Thỉnh thoảng rảnh rỗi, tôi rủ cả Siro và My đến nhà chơi hoặc đi thăm ông bà, và Siro cũng hay rủ bọn tôi đến nhà cậu ấy ăn uống và chơi game Nintendo. Nhà cậu ấy đẹp thật! Chẳng phải là quá giàu như mấy VIP tập đoàn ăn chơi Isaac nhưng bố mẹ cậu ấy đều có mắt thẩm mĩ siêu tuyệt vời.

Tôi kết nhất là vườn nhà Siro, chỗ mà mọi lần cậu ý tổ chức sinh nhật. Woa…đó là khu vườn đẹp nhất mà tôi từng được thấy!

Vườn nhà cậu ấy có thảm cỏ xanh mát, trên hàng rào và quanh vườn trồng rất nhiều hoa hồng dây, đủ mọi loại màu: hồng nhung, hồng vàng, hồng bạch…

Nhìn chúng thật là hay, bé xiu xíu như những vì sao vậy. Phía trong những bụi hoa bé xinh ấy là những chiếc xích đu gỗ nhỏ màu trắng. Ngồi lên đó thích cực ý!



Nhà của tôi, tôi và My đang rón rén lên phòng.

Tôi chạy đến trước cửa phòng Sam và toan mở ra.

Phụt.

BÀ SAM BÀ Ý KHOÁ CỬA!

Giời ạ! Sao hôm nay lại dở chứng khoá cửa cơ chứ!

Ông trời nhiều khi không thương người ở lành!

“Cửa khoá rồi My ơi”-Tôi mếu máo-“Hình như tại hôm trước mình vào phòng chị ấy lục lọi nên hôm nay chị ý khoá.”

“Ôi”-My “xù” ôm trán và thở dài.-“Mình biết mà, mình không thể nào trở thành người đẹp nhất được đâu.”

Không được, tôi phải nghĩ ra một cách nào đó. Không thể xài tạm đồ của Sam, hay là…mượn đỡ đồ của mẹ vậy!

Ừ được đấy, coi như đó là phương án hai đi. Tôi nghĩ thế và mau chóng thực hiện.

Việc đầu tiên tôi cần làm đó là chạy xuống nhà và theo dõi mẹ. Giờ này mẹ ít khi lên phòng, và My sẽ đứng ở chân cầu thang canh mẹ cho tôi.

“Này, My canh mẹ cẩn thận đấy!”

“Ừ…”

Tôi ngay lập tức đột nhập vào phòng mẹ, và tất nhiên là phòng mẹ không bị khoá như phòng Sam rồi, hura!

Tôi mau chóng gom lấy túi đồ trang điểm và một vài chiếc váy của mẹ (í ẹ), cùng những thứ linh tinh trông hay hay nữa mà tôi trông thấy.

Hoàn thành phi vụ, tôi cả My chạy thật nhanh vào phòng tôi và đóng cửa chặt lại.

“Cái gì đây hả Kem?”

“Son môi, phấn, nước hoa, bút kẻ mắt, macsara…”

“Bắt đầu từ cái gì thế? Mình chưa dùng những cái này bao giờ.”

Thì mình cũng đã đụng vào bao giờ đâu.

“Mình biết làm mà, yên tâm đi!”

“Ừ”

Tôi đã nhìn thấy mẹ và chị Sam trang điểm vài lần và tôi đang cố nhớ lại và thực hiên theo.

Đầu tiên là thoa kem nền nè, sau đó đánh phấn nè, gì nữa nhỉ? À bôi son!

Tôi loay hoay chọn cây son có màu đỏ nhất để tô cho My. Sau đó tôi kẻ lông mày thật đậm, và tất nhiên là đánh cả má hồng nữa.

Xong!

Tôi đem cái gương nhỏ ra cho My soi:

“Đẹp không My?”

“…”

“Sao vậy?”

“Nhưng mà mình thấy cứ kiểu gì ý, nhìn buồn cười lắm.”

“Không đâu, rất đẹp mà, chắc là cậu nhìn không quen thôi!”-Tôi tự tin khẳng định.

“Ừ, chắc là thế. À mà cậu có chắc là Minh Nhật sẽ thích bộ dạng này của mình không?”

“Chắc chắn là cậu ấy sẽ thích mê cho mà coi!”-Tôi quả quyết.

“Cảm ơn Kem nha!”

“Không có gì không có gì!”

Sau đó tôi chọn một chiếc váy hoa màu xanh nõn chuối mặc vào cho My. Tôi thấy chiếc đó mẹ tôi mặc khá là hợp, chắc My cũng vậy luôn.

“Woa nhìn My thực sự là lộng lẫy đó!”

“Cậu có chắc không?”

“Chắc mà, cậu phải tin mình chứ!”

Hình như còn thiếu thiếu cái gì đó, à, TÓC!

Tôi cần phải thiết kế cho My một kiểu tóc thiệt là đẹp. Kiểu gì đây ta? Từ trước đến giờ tôi chỉ biết có mỗi kiểu tết thôi.

À! Tôi quyết định tết tóc hai bên cho cậu ấy rồi búi lên giống kiểu của Lương Bích Hữu ngày trước.

Và tôi không quên gài lên tóc cậu ấy hai chiếc nơ màu đỏ tươi.

Woa…

Cuối cùng cũng xong xuôi! Nhìn cô ấy đẹp như một con búp bê vậy, thật đấy!

“Ê Kem ơi, mình thấy kiểu tóc này cứ làm sao ý…nhìn kì lắm!”

“Không, đẹp mà! Mình mà thấy đẹp là đẹp rồi, cậu đừng lo. Chắc chắn cậu sẽ trở thành người đẹp nhất!”

“Mong là thế.”

6h30.

Bọn tôi nhanh chóng tìm cách rời khỏi nhà mà không để mẹ trông thấy My (mẹ mà thấy My mặc váy cả tô son môi của mẹ thì mẹ sẽ nổi khùng lên mất).

Tôi mặc bình thường, quần Jean và áo jacket. Tôi chạy vào bếp và cố tình bắt chuyện với mẹ, tranh thủ lúc đó thì My chạy thật nhanh ra ngoài ngõ, sau đó tôi sẽ lẻn ra sau.

“Đi đâu thế Kem?”

“Dạ con đi sinh nhật bạn Minh Nhật.”

“Nhớ về sớm đấy!”

“Vâng ạ.”

Tôi liếc ra và khi đã chắc chắn My đã ra ngoài ngõ thì tôi cũng chuồn theo.

Bọn tôi vừa dắt xe ra khỏi cửa thì Sam về. Lại đi với một anh bạn trai!

Chị ấy xuống xe và trố mắt ra nhìn tôi như kiểu bọn tôi là người ngoài hành tinh không bằng! Cả anh bạn trai nữa, anh ấy nhìn chúng tôi với ánh mắt rất chi là kì dị.

Sao thế, tại My xinh quá nên hai anh chị ngạc nhiên à?

“Này, tụi mày định đi đâu đây? Đi tấu hài à?”-Sam lên tiếng.

“Bọn em đi sinh nhật, chị không biết gì thì thôi đừng có xen vào, lêu lêu.”

Rồi tôi quay sang nói với My “xù”:

“Tụi mình đi mau thôi, kệ chị ý!”

Nói rồi tôi phóng xe đèo My vút qua trước mặt bọn họ, còn Sam thì cứ đứng đó trố mắt ra nhìn tụi tôi. Chắc dễ thương quá đây mà!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play