_ Chúng tôi ko cố ý mà ! Thui đừng khóc nữa bộ mấy cô ko sợ người ta cười sao? - Dason cuối xuống cằm tay Nana lên xem rồi nói
_ Phải đó! Mọi người đang nhìn kìa - Mike hò theo
Lời nói của anh thật sự có hiệu quả , ngay sau đó các cô ko còn mè nheo nữa.
_ Nè! Anh lợi dụng nắm tay tôi như thế là đủ rồi đó - Nana nói mà mắt nhìn Dason lom lom
_ Oh! Xin lỗi tui ko cố ý - anh hoảng hồn buông tay cô ra và nói- chúng
tui có chuyện muốn nói với các cô , bây giờ thì đi theo chúng tui một tí
Nói xong các anh quan sat xem phản ứng của các cô thế nào nhưng ko thấy ai nói gì cả.
_ Một tí thui chẳng lẽ các cô sợ chúng tui đến thế sao? - Joseph biết ba cô nghĩ gì nên mới dùng chiêu khích tướng
_ Ai sợ chứ- ba cô đồng thanh - đi thì đi bộ sợ sao?
Thấy "con mồi" sập bẫy thì các anh cười khoái chí rồi dắt các cô lên sân thượng để thương lượng tiếp. Còn các cô cũng lon ton đi theo . Để xem
mí tên ngốc các anh giở trò gì - ba nàng thầm nghĩ .
Thật ra kế hoạch này các anh bày ra đã thành công được phân nửa rồi đó
chính là đã dụ được các cô nàng chanh chua này vào bẫy một cách ngon
ngọt . Cho dù có nằm mơ các cô cũng ko ngờ rằng ba anh chàng này cũng
rất ma ranh . Họ đã đặt ba nàng vào thế bí.
Lên tới sân thượng , chưa kịp thở thì Nana đã hạch hỏi:
_ Được rồi có gì nói lẹ đi chúng tôi còn trở về lớp để học nữa?
_ Từ từ đã Chu đại tiểu thư - Dason tiến sát gần cô và nói nhỏ vào tai cô .
_ Anh....anh...tại sao anh lại.....- Nana sửng sốt ko nói được.
_ Muốn điều tra các cô đâu phải chuyện khó khăn gì , có phải ko Dương
đại tiểu thư - Mike nói rồi nháy mắt với Rannie . Còn mí cô náng ta tức
anh ách
Joseph quẳng tờ báo cho Ariel . Cô xem xong chỉ biết đứng đó giương đôi mắt to hết cỡ mà nhìn anh.
_ Các vị tiểu thư xin bình tỉnh đi ! Nóng quá coi chừng lên tăng xông bây giờ - Joseph tỉnh bơ nói
_ Ba người dám điều tra chúng tôi à ?- Nana tức quá quát tướng lên
_ Suỵt! Cô làm gì hét lớn thế bộ muốn cho cả trường biết hay sao?- Dason vừa nói vừa đưa một ngón tay lên miệng cô
_ Vậy mí người muốn gì đây ?-Rannie quắt mắt nhìn Mike hỏi
_ Ko ! Có muốn gì đâu chỉ muốn các cô giúp chúng tôi một chuyện thôi - Mike khoái chí nhìn các cô nàng
_ Muốn gì thì nói đại đi- Ariel nóng lên
_ Chuyện là vầy, chúng tôi hiện giờ đang thiếu một người đầy tớ nên........- Joseph nói rồi rảo nhanh mắt nhìn ba cô
_ Các anh muốn dùng cái này để uy hiếp chúng tôi làm oxin cho ba người
chứ gì?- Nana hỏi mà nhìn Dason như muốn ăn tươi nuốt sống
_ Hahahaha ........- cả ba anh cùng cười man rợ - cô quả là thông minh , hiểu ý người khác - Dason ko vừa nói
_ Đúng chúng tôi muốn các cô làm nô lệ cho chúng tôi - Mike nhìn Rannie khiêu khích
_ Không bao giờ - ba cô đồng thanh hét lên
_ Các anh có thiếu cha gì người hầu sao cứ nhất thiết là chúng tôi chứ? - Nana hỏi
_ Phải đó ! Chỉ cần các anh mở miệng thì có hàng đống người tự nguyện "
dâng hiến " cần gì đến ba chúng tôi chứ - Rannie tức tối quát
_ Chúng tôi ko thích , chúng tôi muốn các cô, chỉ thế thôi - Mike nhìn Rannie tức tối làm anh sướng run người
_ Giờ chúng tôi hỏi lần nữa các cô có chịu hay ko? - Dason gian xảo hỏi
_ KHÔNG - các cô đồng thanh
_ Được thôi ! Nếu vậy ngày mai cả trường sẽ xôn xao lên vì tin " Các đại tiểu thư trốn nhà , lừa thầy dối bạn giả nghèo " hahaha - Joseph nói
rồi toan quay lưng bỏ đi
_ Anh.... đứng lại đó - Ariel hét lên gọi giật anh lại - Các anh thật bỉ ổi . Ko giống phong cách hành sự của một thiếu gia danh giá .
_ Cô......- bị sỉ nhục Joseph tức điên người nhưng anh phải gắng kiềm chế để hoàn thành việc lớn
_ Chúng tôi cho các cô từ từ suy nghĩ đó - Dason nói rồi kéo 2 người kia ra chỗ khác
_ Ê! Mày có chắc bọn họ sẽ chịu ko?- Mike vờ vực hỏi Joseph
_ Mày cứ yên chí đi - Joseph cười thầm
Về phía các cô nàng , giờ đây họ rất hoang mang ko biết phải làm sao.
Nếu để cho cả trường biết đồng nghĩa với việc thông báo cho papa các cô
biết
_ Bây giờ tính sao? Lời của ba tên đó có đáng tin ko? - Ariel lo lắng hỏi
_ Mấy bà để từ từ tui nghĩ coi đừng cóa hối nữa - Nana phát tiết lên
_ Nhìn mặt ba ông tám đó ko giống là nói giỡn đâu - Rannie nói mà lòng nóng như lửa đốt
_ Ko ngờ cũng có ngày mình bị chơi một cú như thế - Nana nhăn mặt nói -
giờ chỉ còn cách đồng ý yêu cầu của mấy tên đó thôi - nói rồi cô nhìn
hai con bạn như hỏi ý
_ Hai bà đã quyết định như vậy thì cứ thế mà làm đi - Ariel xụ mặt nói
_ Hứ! Muốn tụi tui làm oxin cho hả , được thôi ! Nhưng các anh đừng
tưởng bở. Các anh biết nắm tẩy của chúng tôi , bộ chúng tôi ngu sao? -
Nana cười thâm hiểm - tới lúc đó tui cho mấy anh " kêu trời ko thấu ,
kêu đất cũng ko được luôn"
Thế rồi ba cô đi đến chổ các chàng để " đàm phán" mà mặt ai nấy đều bình tĩnh đến bất bình thường .
_ Muốn chúng tôi đồng ý cũng được nhưng phải có điều kiện kèm theo - Nana nhìn ba anh ranh mãnh nói
_ Được ! Điều kiện của các cô là gì? Nói Đi! - Joseph nói mà trong lòng thầm lo ko biết cô nàng muốn giở trò gì đây
_ Thứ nhất chúng tôi muốn các anh làm hợp đồng đảm bảo cho lời nói của mình - Nana cao giọng nói
_ Các cô ko tin chúng tôi sao?- Mike hỏi
_ Không!! - cả ba đồng thanh làm các anh giật mình
_ Được ! Chúng tôi chấp nhận - Dason chịu hết nổi trước giờ có ai dám nói là ko tin các anh đâu.
_ Thứ hai nếu bản hợp đồng này bị một trong hai bên tiết lộ thì bên đó
sẽ phải bồi thường " tổn thất" cho bên kia , Ok? - Nana vẫn tiếp tục
_ Chuyện đó là đương nhiên . Nhưng bồi thường cái gì ? - Mike khó hiểu
_ Nếu bên nào tiết lộ thì phải làm oxin cho bên kia mà ko được hó hé lời nào , sao hả ? - Rannie vênh mặt vừa nói vừa kênh với Mike
_ Cô ... ngon lánh . Ok thôi , tui sợ cô sao ?- Mike vừa nói vừa dí tay chỉ vào mặt Rannie
_ Thứ ba chúng tôi chỉ làm oxin cho các anh trong vòng ba tháng thôi ,
Ok? Các anh ko muốn tụi tui cũng đành chịu , sao quyết định đi ! - Nana
tiếp tục bản " tấu sớ" dài ngoằn của mình
_ Ok ! CÓ còn hơn ko - Dason gật đầu
_ Thứ tư chúng tôi sẽ ko làm những việc phi pháp, trái với lương tâm .
Còn nữa, các anh ko được quyền bóc lột sức lao động của chúng tôi. Ok? - Nana đứng khoanh tay nói
_ Ok - ba anh đồng thanh vì quá bực mình
_ Còn gì nữa ko nói luôn một lần một đi chúng tôi mệt quá - Mike phát quạu
_ Cuối cùng ko được xâm phạm thân thể hay bất cứ những gì gọi là riêng
tư của chúng tôi . Sao hả? Bấy nhiêu đó có làm được ko?- Nana nhướng mắt hỏi
_ Các cô có cho tụi tui cũng ko thèm - ba anh cùng nói
_ Anh.......... - các nàng tức phì khói
_ Ừ !Nhưng có cho đâu mà thèm - Nana mát mẻ
_ Cô..... yên tâm đi thời gian còn dài, từ từ hành hạ các cô vẫn chưa muộn - Dason mặt gian trá nhìn cô nói
_ Chúng tôi sẽ cho các cô biết mùi vị thế nào khi xúc phạm đến tôi - Joseph nhìn Ariel vừa nói vừa cười cười
_ Ok ! Những yêu cầu của các cô chúng tôi sẽ cố gắng thực hiện. Bây giờ
các cô về lớp đi sau giờ học là bắt đầu " công việc" nhá' - Mike nói
xong rồi cùng Danson và Joseph bỏ đi nhưng ko quên để lại cho ba cô
những cái nháy mắt chít người
_ Trời ơi ! Chắc chết quá , có ai cứu tui hem? Tự nhiên đi làm oxin cho ba ông tám đó - Rannie than vãn
_ Thui tụi tui cũng vị thui , đi vào lớp đi mắc công hồi bị la nữa -
Nana kéo Rannie và Ariel về lớp mà trong lòng tức lộn ruột khi nghĩ tới bản mặt đáng ghét của Danson
Bước vào lớp các cô đã bị Joe kéo đi hỏi chuyện.
_ Mí bà ko sao chứ? Họ có làm gì ba bà hem ?- Joe lo lắng hỏi
_ Có gì đâu chỉ là nói chuyện thui - Rannie trấn an bạn
_ Thật ko?- Joe nghi ngờ- vậy mí bà định xử ba ông đó ra sao?
_ Sau khi nói chuyện , chúng tui đã quyết định đình chiến - Nana nói mà giọng bùn bùn
_ UHM! Vô học thôi - Joe nói xong rồi bỏ vào lớp .
Còn ba cô thì thầm thương cho số phận hẩm hiu của mình sắp tới ko biết trôi về đâu.
+Cùng lúc đó tại sân bay:
_ CHuyến bay từ New York mang số A3255 vừa hạ cánh tại sân bay . Xin quý khách nhanh ng đến bộ phận hải quan để kiểm tra hành lí..- tiếng cô
tiếp viên vang trên loa
Sau mười lăm phút làm việc với hải quan thì cuối cùng cô cũng đặt chân
xuống mảnh đất quê hương của mình. Cô vừa bước ra đã thu hút biết bao
ánh mắt hướng về mình. Với mái tóc dài tung bay trong gió , khuôn mặt
thanh tú đã làm xiu đổ nhiều chàng trai .
_ Đại tiểu thư! Đại tiểu thư tôi ở đây nè !- ông người đàn ông ngoài sáu mươi đứng từ xa vẫy tay với cô gái
_ Bác Ngô ! Phiền bác ra đây đón cháu quá - cô gái từ từ tiến đến và mỉm cười
_ Có gì đâu đó là nhiệm vụ của tôi mà ! - người đàn ông cười hiền nói- giờ tiểu thư về nhà chứ?
_ Ko hãy đến D&D trước - nói rồi cô bước lên một chiếc xe màu đen sang trọng rồi lao đi
_ Lần này ko biết tiểu thư về đây có chuyện gì ko?- người đàn ông vừa
lái xe vừa hỏi- chắc chuyện lần này quan trọng lắm nên đại tiểu thư mới
đích thân giải quyết phải ko ạ?
_ Bác quả là người hiểu cháu nhất - Beatrice cười nhẹ nói - bác thử nghĩ coi còn ai trên đời này khiến cháu phải chạy đôn chạy đáo thế này?
_ Chẳng lẻ là.............nhị tiểu thư ?- ông Ngô ngạc nhiên nói mà mắt
mở to kinh ngạc- ko phải cô ấy đang ở nước ngoài sao ? sao lại về đây
được?
_ Con bé đó đã để lại một mảnh giấy với vài dòng tin nhắn rồi trốn qua
đây , bây giờ ở bển đang náo động vì nó. Ba cháu đang tức giận lắm nên
mới bảo cháu qua đây bắt nó - cô cũng hết cách với cô em bướng bỉnh của
mình vì cô biết rằng điều gì nó muốn là nhất định phải làm cho được .
Chiến này coi bộ đi công cóc rồi , cô thầm ngao ngán
Chưa đầy mười lăm phút , chiếc xe sang trọng đã đổ trước cửa một tòa cao ốc đồ sộ. Beatrice bước xuống với dáng vẻ tự tin nhưng cũng ko mất sự
sang trọng, quý phái toát ra trên người .
_ Bác ở đây đợi cháu một tí nha, cháu sẽ xuống liền - dặn dò ông Ngô xong cô đi thẳng vào trong.
Cô đi tới quầy tiếp tân và nhã nhặn hỏi :
_ Làm ơn cho hỏi phòng tổng giám đốc ở lầu mấy?
_ Dạ..... dạ ở... lầu tám ạ - cô tiếp tân choáng ngợp trước vẻ đẹp của cô
_ Cám ơn cô - cô mỉm cườii vớii cô tiếp tân rồi xoay người bỏ đi
Vừa mới đặt chân lên lầu 8 cô đã nghe giọng một người con gái vang lên phía sau:
_ Cô là ai? có hẹn trước với tổng giám đốc hay ko?
_ Hẹn trước? Bộ cần phải hẹn trước nữa sao? - Beatrice tỉnh bơ trả lời mà ko hay là khuôn mặt của cô gái nọ bắt đầu đanh lại
_ Nếu ko có hẹn trước thì mời cô về cho . Tổng giám đốc đang họp - cô gái khó chịu nhìn Beatrice
_ Mà nói nãy giờ vậy cô là ai mà có quyền đuổi khách vậy? - Beatrice vẫn thản nhiên hỏi cô gái nọ
_ Tôi là Amy, là thư kí của tổng giám đốc như thế được chưa? - Amy kênh kiệu nói ( cái nì lấy đại tên thui nha)
_Cho dù tôi ko có hẹn đi nữa thì cũng đừng dùng thái độ đó mà đối xử với khách hàng - Beatrice nhìn thẳng vào mắt Amy mà nói làm cho cô ta có
phần khiếp sợ - Tôi sẽ vào phòng ngồi đợi tổng giám đốc của cô .
Nói là làm Beatrice bỏ đi một nước vào phòng tổng giám đốc mặc cho Amy đang đứng đó nhìn cô mà tức tối.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT