Nghe Beatrice nói mà mặt mày ai nấy cũng bí xị , không
khí trong phòng chùng xuống thật nặng nề. Beatrice muốn phá tan đi cái
sự ngột ngạt này cô nói:
_ Mọi người có ai có sáng kiến gì mới ko , hãy đưa ra cho mọi người cùng tham khảo xem !
Nói rồi cô đánh mắt sang nhìn Dylan ý như muốn bảo anh hãy mạnh dạn nói
ra những kiến nghị của mình. Nhưng đáp lại cô là một ánh mắt lẫn tránh.
Anh lẫn tránh ko phải vì anh sợ khi đứng trước bao nhiêu người mà nói,
anh lẫn tránh là vì ko muốn tiếp tục nhìn vào đôi mắt to đen huyền làm
xốn xang lòng người của cô. Còn cô thì nghĩ ngược lại, chợt cô nở một
cười trên khóe môi rùi nói:
_ Giám đốc thiết kế hình như anh có điều gì muốn nói cho mọi người cùng nghe phải ko? (ss chơi độc thiệt )
Dylan trợn mắt nhìn Beatrice, anh ko nghĩ là cô lại gọi mình. Anh nhìn
cô trân trối còn cô thì cứ thản nhiên , làm lơ nhìn đi chỗ khác. Còn anh ko biết phải làm thế nào , đúng là cô đã đặt anh và thế khó xử rồi.
_ Giám đốc , anh có gì thì cứ nói đi ! - trưởng phòng kinh doanh lên tiếng thúc
Dylan đành ậm ừ đứng dậy và trình bày lại những gì mà ban nãy anh đã
cùng Beatrice thảo luận nói ra cho mọi người cùng lắng nghe. Sau phần
trình bày của anh thì............
_ BỐP.....BỐP........BỐP..............
Những tiếng vỗ tay nồng nhiệt vang lên hưởng ứng điều đó làm anh thấy
vui vui. Và Beatrice cũng thấy rằng sự lựa chọn của mình là ko sai . Cô
đứng dậy nói:
_ Nói hay lắm ! Có ai ko đồng tình với ý kiến này ko?
_..................................
_ Được ! Vậy chúng ta sẽ có một cuộc xâm nhập thị trường để tìm hiểu nhu cầu của khách hàng và sau đó ta sẽ lên kế hoạch thiết kế và tiếp thị
cho sản phẩm mới.
_...................................
_ Dylan à ! Kế hoạch này do anh nghĩ ra vì vậy giao cho anh phụ trách là phù hợp nhất - cô mỉm cười nhìn anh hỏi - có được ko?
Anh ko trả lời câu hỏi cô mà thay vào đó là cái gật đầu đồng ý. Rồi Beatrice đưa tay lên xem đồng , nói:
_ Thôi cuộc họp đến đây chấm dứt đi! À ! Ngày mai anh hãy làm bản kế họach thật đầy đủ rồi đưa tôi nha! - cô quay sang anh nói
Mọi người trong phòng lần lượt ra về, trong phòng giờ chỉ còn lại Dylan và Beatrice. Anh từ từ bước đến bên cô nói:
_ Tôi thật sự có nằm mơ cũng ko ngờ Tổng Giám đốc mới lại là cô.
_ Có ngạc nhiên ko hả ? - cô tinh nghịch cười hỏi
_ Ngạc nhiên đến muốn phát ngất - anh chọc lại
Rồi cả hai cùng phá ra cười , làm rộn vang cả phòng. Anh thích thú nhìn cô hỏi:
_ Sao ban nãy TGD ko nói với tôi chuyện đó?
_ Nói ra mất hay - cô cười cười nói
Dylan tươi cười nhìn sâu vào mắt Beatrice như tìm kiếm một thứ gì đó xa
xăm. Cả hai cùng nhìn nhau thật lâu, rồi anh mới nói tiếp nhưng đôi mắt
vẫn ko thể rời khỏi khuôn mặt khả ái và nụ cười thiên thần của cô:
_ Mà tôi chưa nói với cô tên của tôi sao cô biết hay vậy TGD ?
_ Anh quên tôi là ai rồi sao ? - cô nheo mắt hỏi lại - muốn biết anh là ai đâu có gì là khó!
Anh thọc hai tay vào túi quần nhìn cô mà ko nói nhưng trong ánh mắt đó
có một chút gì đó nồng ấp, một chút gì đó thích thú. Beatrice cảm thấy
ánh mắt đó có chút gì đó khác thường nên cô vội lãng sang chuyện khác:
_ Tôi thích người ta gọi tôi là Beatrice hơn là từ " TGD " đó . Nghe anh gọi tôi như vậy tôi cứ cảm tưởng như mình già lắm đó!
_ Hihihihi được ! Vậy tôi sẽ gọi cô là Beatrice nhé ! Nên cô cũng gọi
tôi là Dylan đi như vậy mối công bằng chứ ! - anh tủm tỉm cười nói
_ UHM ! - cô gật đầu, rồi nói - thôi tôi phải về phòng làm việc rồi. CÒn một đống hồ sơ chất đầy như núi đang chờ tôi giải quyết nè . Bye bye!
_ Bye
Dylan đứng đó nhìn bóng dáng bé nhỏ của Beatrice khuất dần mà trên môi anh lại bất giác nở nụ cười.
Tại căn phòng nhỏ trong ngôi biệt thự sang trọng, có ai thiên thần đang
còn ngủ say mặc dù mặt trời đã lên đỉnh đầu mất tiêu. Hia thiên thần đóa hem ai khác chính là Joe và Matt. Những tia nắng vàng vọt xuyên qua khe cửa và chiếu vào khuôn mặt Matt, làm anh giật mình tỉnh giấc. Bây giờ
anh mới cảm thấy ê ẩm cả người. Đêm hôm qua gần sáng anh mới có thể chợp mắt được nên bi giờ Matt rất mệt. Anh khẽ nhìn sang bên cạnh, Joe đang
nằm ngủ ngon lành trong lòng anh y hệt như một con mèo mướp . Anh mỉm
cườii , anh đưa tay vuốt nhẹ mấy sợi tóc xõa trước trán cô.
_ Đêm qua cô nhỏ bị hù sợ chết khiếp, tội nghiệp ! - Matt nhủ thầm
Rồi Matt vòng tay ôm chặt lấy Joe, và nhẹ nhàng đặt lên trán cô một nụ
hôn. Anh cũng ko hiểu sao mình lại làm vậy nhưng anh thật sự ko thể kềm
lòng mình được khi nhìn thấy khuôn mặt thánh thiện của cô lúc này. Anh
tựa đầu mình vào tường và nhắm mắt lại vì ko muốn đánh thức Joe, anh
muốn để cho cô ngủ thêm tí nữa mặc dù vai anh đang tê cứng lên. Một lúc
sau, Joe đã dậy . Cô giật mình khi thấy mình nằm trong lòng Matt, nhưng
chợt trên môi cô lại nở một nụ cười khi thấy Matt đang nằm đó. Cô nhẹ
nhàng đứng dậy, nhưng Matt đã thức và nhanh tay kéo cô lại. Do mất trớn, và một phần do bị kéo giật ngược lại, Joe té nhào vào người Matt. Môi
kề môi , hai đôi mắt nhìn nhau trân trối.
Thời gian như ngưng hẳn, bây giờ chỉ còn lại vị ngọt của nụ hôn đầu đang lan tỏa, hòa quyện vào không gian tĩnh mịch. Nụ hôn đầu diễn thật tình
cờ nhưng cũng ko kém phần lãng mạn. Năm phút, mười phút trôi qua, hai
người vẫn như hóa đá ở tư thế đó. Nhưng người đầu tiên lấy lại bình tĩnh là Joe, cô vội vàng đẩy Matt ra rồi nhanh ****ng đứng lên. Joe toan bỏ
chạy ra ngoài nhưng bàn tay rắn chắc của Matt đã giữ cô lại. Anh xoay
người cô lại , bắt cô đối diện mình và anh nhìn sâu vào mắt cô nói với
giọng nghiêm chỉnh nhất từ trước đến giờ:
_ Hãy đồng ý làm bạn gái anh nha !
_.....................................
Joe sững người mỏ to mắt nhìn Matt. Cô như ko còn tin những gì minh đang nghe thấy " Anh ấy vừa nói gì thế ? " cô thầm nghĩ. Đầu óc Joe giờ đây
rối bời ko biết phải làm sao. Nhận lời hay ko đây? Joe đang phân vân ko
biết làm sao. Matt nhìn cô bằng đôi mắt thành khẩn nhất và nồng nàn
nhất. Joe cụp mắt xuống ko dám nhìn tiếp. Nhưng Matt đã nâng cằm cô lên , buộc Joe phải nhìn mình. Đôi mắt mơ màng đen láy làm cho tim Joe đập
rộn mấy nhịp. Cô như ko có thể làm chủ được nhịp thở của mình nữa rồi.
Matt nói với cô bằng giọng trầm ấp :
_ Đừng lảng tránh anh nữa được ko, Joe ?
_ Em xin anh..... xin anh đừng nhìn em với đôi mắt ấy nữa có được ko? - Joe khó khăn nói
_ Ko được ! - Matt kiên quyết nói
_ Trời ơi anh ấy cứ nhìn mình bằng đôi mắt quá nồng nàn đó làm sao mà
mình có thể mở miệng đây ? Em xin anh đừng nhìn em như thế nữa có được
ko? - Joe thầm nghĩ mà đôi mắt cô nhìn Matt ngân ngấn nước.
_ Em trả lời anh đi Joe ! - Matt như chờ đợi
_ Em..... em.......- Joe ấp úng
_ Chẳng lẽ em ko tin anh sao ? - Matt dò hỏi - phải anh ko dám nói với
em rằng em là người đầu tiên anh yên nhưng anh có thể chắc chắc nói với
em rằng em sẽ là người con gái cuối cùng anh yêu. Anh sẽ mang lại hạnh
phúc cho em dù có bắt anh đánh đổi bất cứ thứ gì kể cả tính mạng này anh cũng ko hối hận - Matt nói với giọng thành khẩn nhất và kiên nghị nhất
_ Có... có thật ko ? - Joe giương đôi mắt tròn xoe hỏi anh
Biết là Joe đã rung động và chấp nhận tình cảm của mình, Matt sung sướng ôm chầm lấy cô mà nói:
_ Thật chứ ! Đây là lời nói thật nhất từ trước tới giờ của anh đó
Joe xúc động đến bật khóc , nhưng giọt nước mắt hạnh phúc cứ thi nhau
rơi trên khuôn mặt của Joe. Đôi bàn tay mạnh mẽ của Matt xiết chắc Joe
vào lòng mình như thể sợ khi buông ra cô sẽ biến mất. Joe thúc thít nói:
_ Nếu đây chỉ là một giấc mơ thì em mong nó sẽ kéo dài mãi mãi
_ Ngốc quá ! - anh cốc yêu cô nói
_ Đừng khóc! Anh ko muốn nhìn thấy em khóc đâu . Joe của ngày thường đâu rồi? - Matt lấy tay lau những dòng nước mắt cho cô và mỉm cười trêu
_ Cái anh này chưa gì đã chọc em rồi - Joe nói rồi lấy tay đánh thình thịch vào người Matt
Matt chụp lấy tay Joe và lần này ko phải là tình cở nửa mà anh đã từ từ
cuối xuống đặt vào đôi môi xinh xinh của Joe một nụ hôn đúng nghĩa. Cô
khép mắt đón nhận , nụ hôn của sự hạnh phúc, của niềm yêu thương chất
ngất và cũng là nụ hôn của những đê mê cháy bổng. Đôi tay Joe ko biết từ lúc nào đã choàng qua cổ Matt. Bây giờ trong mắt họ chỉ có hình bóng
của đối phương và vùng trời máu hồng của hạnh phúc mà thôi.
_ Chết rùi! - Joe bỗng dưng đẩy MAtt ra làm anh chàng ngơ ngác
_ Chuyện gì vậy em? - anh hỏi
_ Đã 10g rùi ! Mình trễ học mất tiêu òi - cô lo lắng nói - thế nào vào cũng bị phạt à!
_ Đừng lo ! Bất quá anh chịu phạt cùng em thôi ! - Matt cười nói
_ Hihihihi
Joe mỉm cười hạnh phúc nhìn Matt. RÙi cà hai người thay trong tay, cùng
sánh đôi đến trường. Do gia đình Matt và Joe đều là những gia đình có
thế lực, và gia đình Matt lại là người đã sáng lập ra trường học nên cả
hai người hiên ngang đi vào trường muh hem hề bị phạt gì cả
Tại căn tin trong trường, Rannie và Nana đang kể lại câu chuyện đêm qua cho Ariel nghe
_ Tiếc quá ! Tui chẳng được tham gia gì cả ? -Ariel nói với giọng tiếc nuối
_ Hum qua nhìn pà Joe sợ xanh mặt ôm ông Matt cứng ngắt tui nhìn muh hem nhịn được cười - Nana vừa nói vừa cười hô hố
_ BỐP!.....................
Rannie đá chân Nana một phát làm cô nàng đau điếng. Cô xuýt xoa cía chân mình noái:
_ Way ! Sao bà lại đá tui?
Rannie ko trả với muh cô và Ariel cùng hất mặt về phía sau. Nana chẳng
hiểu ất giáp gì cũng quay lại xem thì thấy Joe và Matt đang từ từ đi đến
_ Trùi ùi những gì mình nói nảy giờ bà cóa nghe hem vậy? - Nana thì thầm cùng 2 người kia
_ Chắc hem đâu ! Thui tới rùi kìa - cả hai cô nói muh mắt hem rời từng bước chân của Matt và Joe
_ Mấy bà đang nói gì mà bí mật quá vậy? Đang nói xấu tui đó hả? - Joe vừa nói vừa kéo ghế ngồi cạnh Nana
Nghe Joe nói trúng bóc , Nana giật mình nhưng cũng cười hì hì nói:
_ Đâu có..... tụi tui đang bàn xem tí nữa nên đi đâu chơi thui à !
_ À !
_ Ủa ? Bà hem ngủ nữa hả ? - Rannie tinh ranh hỏi
Joe ko trả lời mà chỉ lắc đầu. Khuôn mặt cô giờ đang đỏ lên như trái cà chua. Matt liền lên tiếng giải vây cho cô:
_ Mí thèng quỷ kia đâu òi
_ Kia kìa - ko hẹn mà cả ba cô cùng chỉ về phí quầy thức ăn
Ba anh đang khệ nệ ôm những khay thức ăn đi tới. Mồ hôi mồ kê nhuễ nhoại đầy người
_ RẦM.........................
Những mâm thức ăn bị các anh quoăn lên bàn ko thường tiếc, trừ một người là ko( hem noái mí ss cũng biết ai òi phải hem? ). Các cô bị giật mình, Rannie tức quá chịu hem nổi:
_ Nè ! Các anh đang làm cái trò gì vậy? Ko muốn bưng thì thôi làm gì dữ vậy?
_ Phải đó ! Mới bưng có chút xíu mà mặt mày đã nhăn nhó òi nhưng cũng
đâu cần dằn mặt tũi tui bằng cách đó - Nana căng mắt lên nói
_ Các anh nghĩ các anh là ai hả? - Rannie nói
_ Bi giờ các anh đang làm ốin choa tui nhá , đừng nghĩ mình coàn là công tử quyền quý nhá ! - Nana nói tiếp vào
_...............................
Cứ vậy hết Nana rùi tới Rannie , hết Rannie lại tới Nana . Mỗi người nói một câu làm các anh ****ng cả mặt. Mike nổi khùng lên quát:
_ Các cô bị điên hả? Có điên cũng vừa vừa thui chứ , chừa cho người khác điên với. Điên kiểu đó ai mà chịu cho nổi?
_ Nảy giờ các cô cứ táp vào mặt chúng tôi, dù có miệng tụi tui cũng có chỗ muh xen vào đâu ! - Danson cáu tiết
_ Giờ nói xong chưa? - anh nhướng mắt hỏi - nếu xong rùi tới phiên chúng tôi nhá
Danson lên tiếng trước rùi anh và Mike hít một hơi thật dài để chuẩn bị choa đòn phản công của mình:
_ Các cô đúng là tiểu thư mà , ko làm gì chỉ biết ngồi đó mà chỉ huy
thôi , có ngon thì đi làm đi , sai chúng tui làm chi? - Mike quát
_ Tuy là ôsin nhưng cũng có cái giá của ôsin chứ! - Danson nói
_ Hai cô quá đáng quá rùi, chịu hết nổi òi, con gái gì mà chằn như quỷ - Danson đập bàn nói
_ Thật xấu số choa những thèng nào sau nì làm bạn trai của các cô đóa - Mike nói mà lộ rõ sự chế giễu
_ Tui nhớ trong bản hợp đồng có một khoản là " ko bốc lột sức lao động " mà phải ko? - Danson đưa mặt sát vào mặt Nana hỏi với giọng sắc lẻm
Quả thật Mike và Danson đã làm cho hai cô sợ khiếp vía. Nana quay sang nhìn Rannie như nói:
_ Hum ni hai tên này uống nhằm thuốc rùi hay sao đó mà?
_ Nhìn mặt tên Mike trông kinh quá! - Rannie trao đổi bằng mắt với Nana
_ Uhm ! Tên Danson cũng thế, bình thường thấy hắn vậy mà khi giận nhìn ghê quá !
Hai anh chàng đứng đó đợi hai cô mở miệng , thấy lâu quá Mike gắt:
_ Sao ? Trả lời đi chứ!
Rannie tức quá , quắc mắt nhìn anh nói:
_ CHúng tôi mới nói có chút xíu mà mí anh chơi một tràn òi. Vậy là sao? Muốn gì đây hả? Đồ nhỏ mọn mà
_ Cô................. - cả hai anh cùng đồng thanh
_ Sao? - hai nàng đập bàn hùng hổ nói
Hai bên đứng đó kênh nhau tóe lửa. Không khí trong phòng ăn bi giờ nồng
nạc mùi thuốc súng. Mọi người trong đây đang nghẹt thở vì phải chứng
kiển cuộc chiến nảy lửa giữa các hoàng tử và công chúa đang xảy ra.
Ariel thấy tình hình có vẻ hem ổn liền :
_ Thui mà ! Hai bà bình tĩnh đi ! Đừng làm mọi người mất hứng chứ!- vừa nói cô vừa đẩy hai con bạn xuống ghế ngồi
Bên kia, Danson và Mike cũng được Joseph và Matt khuyên ngăn. Bốn người
ngồi đối diện nhau, cùng ném choa nhau những cái nhìn " trìu mến" nhất
mà ai thấy cũng sởn tóc gáy.
Để phá tan cái ko khí nặng nề này, Joe đành cười cười nói:
_ Thui ! Mọi người chắc ai nấy cũng đói rùi phải hem? Ăn đi mà sắp trễ giờ học rùi đó!
_ Phải phải , Joe nói đúng đó , bốn người cãi vậy ko sợ mọi người nhìn thấy sao? - Matt nói
Cả bọn giờ mới quay lại nhin thỉ thấy...................... cả cái phòng ăn giờ vắng hoe hem còn một bóng người. Vì họ sợ miểng chai văng trúng
nên đã đánh bài chuồn trước hết òi. Bi giờ ở đây chỉ còn mí anh chị thui à. Ariel nháy mắt với Joseph , như hiểu ý, anh vội đẩy hai dĩa thức ăn
đến trước mặt thèng bạn nói:
_ Hem ăn nguội là hết ngon à !
Dù đang bực mình lém, nhưng bao tử của bốn người đang biểu tình dữ dội.
Và họ ko thể nào cưỡng chế lại được trước mùi thức ăn thơm phức . Rùi
hai bên cùng cầm dao nỉa lên ăn mà vẫn ko thôi nhìn nhau . Đúng lúc đó
thì:
_ Joe à ! Em ăn cái nì đi - vừa nói Matt vừa gắp miếng gà đưa qua dĩa Joe
_ UHm ! Vậy anh ăn cái nì đi - cô cũng đưa sang dĩa ăn miếng thịt
_ Phụt................
Cả đám nghe hai người thân mật như vậy thì phát sặc , cơm trong miệng
mọi người đều văng ra ngoài làm lấm lem tùm lum. Còn hai anh chị nhà ta
thì cứ anh anh em em đâu có để ý gì đâu? Đến khi quay qua thì:
_ Trời ơi ! MẶt mí đứa sao kinh thế? - Matt thản thốt
Cả bọn vội quẹt nhanh cơm trên mặt rùi nhìn hai người như thể sinh vật lạ. Rùi đồng thanh :
_ Hai ..... hai người...................
_ Là vậy nè........
Matt vừa nói vừa nắm tay Joe đưa lên choa mọi người xem. Ai nấy cũng kinh hoàng
_ RẦM!!!!!!!!!!
_ RẦM!!!!!!!!!!!!!!!
_ RẦM!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Cả đám nghe xong , thấy xong thì bị té ghế nằm dài xuống đất. Matt và Joe hoảng hồn vội bay tới đỡ mọi người
_ Ba bà có sao ko?
_ Ko ......... sao - ba cô phẩy tay nói mặc dù tay kia vẫn còn xoa xoa cái lưng của mình
_ Nè ! Có cần phản ứng mạnh vậy hem? Chuyện anh mày quen bạn gái làm như kinh thiên động địa lắm vậy á ! - Matt lườm mí thèng em mình noái
_ Trời ơi ! Hai người này như mặt trăng với mặt trời, sáp lại là cãi như nước với lửa. Nay đột ngột tuyên bố quen nhau hỏi ai chịu cho nổi. Như
vậy mà ko phải kinh thiên động địa sao? - cả đám nhìn nhau như cùng ý
nghỉ
_ Sao nói đi chứ ! - Matt nhắc
_ Hì hì đâu có đâu ! Thui ăn đi ! Ăn đi sắp hết giờ bi giờ - Danson cười trừ nói
Rùi mọi người lại tiếp tục bữa ăn dở dang của mình. Mike chợt khựng lại nói:
_ Nảy giờ mọi người hem thấy là lạ sao?
_ Là lạ cái gì ? - một bọn tám chụm đầu lại
Miek ko trả lời vội mà nhìn qua bên Joseph. Anh chàng đang ăn ngon lành
thì thấy mọi người đang nhìn mình xăm xoi, anh nhíu mày hỏi:
_ Sao nhìn tui?
_ Mày khai mau đi ! Hum ni mày hem giống bình thường cho lắm à nha! - Mike nhìn anh nói
_ Khai cái gì ? - Joseph giả ngây
_ Còn ko nói? Bình thường mày cũng tám lắm mà, hum ni thấy bạn bè gặp
chuyện muh mày lại làm thinh à ! tao để ý từ sáng giờ òi ! Hãy thú tội
trước bình minh đi , đừng để tụi tao ra tay - Mike nham hiểm nói
Joseph kín đáo nhìn Ariel. Cô nàng đang cúi gầm mặt xuốnh nhưng cũng thể nào che đi khuôn mặt đang đỏ lên vì ngượng ngùng. Anh cười cười rùi nói với mí thèng bạn quỷ quái của mình:
_ Cò gì đâu mà nói? Tụi bây nhiều chuyện quá!
_ Vậy chứ đêm qua hai người ở đâu? - Rannie ranh mãnh hỏi
_.......... đêm qua .... đêm qua tui ngủ quên trong nhà vệ sinh - cô lắp bắp nói
_ Thật ko? - mọi người nhìn cô nghi ngờ
_ Thoi thôi mọi người tha cho bả đi ! - Nana lên tiếng nói
Có vậy mọi người mới chịu bỏ qua nếu ko thì có lẽ Joseph và Ariel khổ dài dài.
_ Hai người này nhất định là có gì rùi nếu ko thì sao..............- Nana thầm nghĩ rùi gật gù nhìn con bạn mình
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT