Nó thắt dây an toàn vào , gương mặt lạnh lùng vô cảm , chẳng hề giống nó bình thường 1 chút nào ....
- Cô sao thế ??? - hắn vừa lái xe vừa liếc nhìn sang nó từ nãy đến giờ .
- Chẳng sao cả ... - nó nói với vẻ mệt mỏi .
- Có vấn đề về thần kinh à ? - hắn hỏi với cái giọng sặc mùi thuốc súng [mún gây chiến đây mùh]
- Uhm , có lẽ ... - nó trả lời , vẫn chẳng thèm nhìn sang hắn , đôi mắt
vô hồn đang nhìn xa xăm ....- Đừng nói chuyện với tôi lúc nài ....
Hắn nhìn sang nó , thở dài roy` lại típ tục chạy xe , nhìn thẳng về phía trước nhưgn đôi khi lại liếc nhìn sang nó .
Nó bây giờ cảm thấy mệt mỏi lắm , có wa' nhìu điều mà nó cần suy nghĩ
lúc này ... Nó cố gắng để nhớ lại những giấc mơ đó , cố gắng hoàn thành
một bức tranh đầy những miếng ghép vô hình ... nhưng , khó wa' .... bức
tranh chẳng thể nào hoàn chỉnh nếu thiếu đi một mảnh ghép - mảnh ghép
của kí ức ....
- Nài ... - nó lên tiếng , phá vỡ bầu không khí im lặng đến đáng ghét lúc này .
- Sao ? - hắn đáp , mắt vẫn nhìn thẳng , không way sang nhìn nó với đôi
mắt màu xanh lá lạnh lùng nhưng ấm áp của mình . Trái tim chợt cảm thấy
nhói đau , 1 chút , chỉ 1 chút thoy , 1 giây ngắn ngủi ....
- Nếu như .... có 1 cô bé lun lun tỏ ra mạnh mẽ vì cô bé đã hứa với 1
kậu bé rằng sẽ không bao giờ khóc khi không có kậu bé đó bên cạnh . Vậy
...kô bé có ngốc nghếch lắm không ?
- Kô bé đó không ngốc mà là ... wa' ngốc nghếch . Kô bé cứ cố gắng giữ
lời hứa của mình trong khi lời hứa của kậu ấy với kô bé thì vẫn chưa đc
thực hiện . Kậu ấy đã không ở bên khi kô ấy khóc … kậu ấy đã thất hứa ….
Nó nhìn hắn 1 hồi roy` way sang ngắm cảnh hai bên đường , chẳng hỏi ji` thêm nữa , nhưng nó chợt nhận ra 1 cái ji` đó …
- Nhưng sao anh bik kậu pé ấy đã thất hứa với kô pé ?
Nó mở to mắt nhìn hắn , chờ đợi 1 câu trả lời ….
Hắn chợt giật mình , way sang nhìn nó và vội vàng way đi khi nhận thấy đôi mắt màu hổ phách to tròn đang chăm chăm nhìn hắn ….
- Vì tôi thông minh !
Hắn đáp gọn lỏn và tự nhiên vô cùng .
Nó chớp chớp mắt , tỏ vẻ không hài lòng với câu trả lời vừa nhận đc
nhưng roy` nó cũng không nói ji` , lại way mặt đi , tiếp tục ngắm cảnh
vật hai bên đường và cố gắng tìm ra câu trả lời cho hang ngàn câu hỏi
trong đầu nó ….
Gió cứ thổi nhẹ nhàng , những chiếc lá cuối thu theo cơn gió lìa xa cây …. Cảnh vật yên bình nhưng lòng người thì không ….
Chiếc xe màu xanh lá dừng lại trước cổng học viện Như Hoa .
- Cô vào học viện trước đi , tôi gửi xe roy` sẽ vào sau .
Hắn nói , nhìn nó bằng ánh mắt lạnh lùng đến kì lạ ….
- Uhm , sao cũng đc .
Nó đáp , chợt cảm thấy trái tim nhói đau nhưng lại che dấu điều đó , vô cảm ….
Amy bước đi , đầu óc suy nghĩ vẩn vơ , chẳng để tâm đến kon người lạnh lùng kia nữa …
- Có lẽ … không nhớ ra lại tốt hơn đấy , pé mèo ạ ….
Nó bước vào học viện , đi dạo wanh sân …
Hôm nay là một ngày kì lạ ….
Cả nó , cả ai kia , cả cảnh vật trong khuôn viên học viện cũng khác lạ với mọi ngày …. Lạnh lùng và vô cảm ….
Nó cảm thấy bất ngờ đôi chút nhưng cũng kịp nhớ ra “Àh , hôm nay là Lễ kỉ niệm mà …”
Những thanh âm du dương dịu dàng vang lên , bài Love Story ngọt ngào , tiếng đàn violin ….
Nó bước dần theo tiếng nhạc dịu êm , cái cảm giác yên bình mà nó đang rất cần
Nó nhắm mắt lại , tận hưởng những giai điệu ngọt ngào ….
Bản nhạc kết thúc , nó chợt mỉm cười nhìn tác giả của thứ âm thanh dịu
dàng và yên bình kia , không bất ngờ lắm khi ng` đó chính là
Touya-sensei …
Touya mỉm cười nhìn nó , nhẹ nhàng như gió …
- Em đến đây làm ji` ? Sao không chuẩn bị để lát diễn kịch đi ?
- Chưa đến giờ mà thầy . – nó nói , khẽ mỉm cười ….Chợt cảm thấy khó
hiểu vì mình lại có thể cười đc , dù đó chỉ là 1 nụ cười gượng gạo …
- Uhm , mà em có chuyện ji` à ?
Touya hỏi , vô cùng tự nhiên dù bik rằng câu hỏi của mình đang khiến ai đó sững sờ vô cùng …
- Sao thầy lại hỏi vậy ?
- Thầy đã nói roy` mà – touya nói , đưa tay xoa đầu nó – sống thật với chính mình và thằng thắng với tình cảm của bản thân .
Nó gật đầu , mỉm cười …. Quá khư , kí ức , giấc mơ , tương lai , hiện
tại , tất cả đều không quan trọng , chỉ cần sống thật với chính mình và
thẳng thắng với tình cảm của bản thân ….
- Vậy còn thầy … thầy có thẳng thắng với tình cảm của bản thân mình
không ? – nó hỏi , chợt nhớ đến những dòng chữ mà chị Rika viết trên
trang giấy đẫm nước mắt hôm nọ …
Touya-sensei ngước mặt lên nhìn trời , bầu trời trong xanh…
- Đừng tò mò wa’ , sống thật với chính mình và thẳng thắng với tình cảm của bản thân đâu cần 1 tấm gương , phải ko ?
- Dzạ vâng , có lẽ vậy …
Nó mỉm cười , nụ cười thật lòng nhất trong suốt ngày hôm nay ….
- Dọn cái nài đi nhanh lên !
- Đem đạo cụ lại kia để nhanh .
- Các diễn viên phụ đủ hik chưa ?!
Những thanh âm ồn ào , mọi ng` ai ai cũng vội vàng av2 hối hả , chỉ có 1 số ng` là không như vậy ….
- Tèn ten , xong roy` nà !!! Amy mở mắt ra đi . – Miki cười thật tươi .
Nó mở mắt ra , nhìn vào người con gái trong gương … ngạc nhiên xen lẫn bất ngờ ….
Da trắng như tuyết , môi đỏ như máu , tóc đen như gỗ mun , đôi mắt to tròn màu hổ phách ….Bạch Tuyết ?!
- Hì hì , đẹp cỡ nào cũng đâu bằng cô bạn gái của kậu nhỉ ? - nó mỉm cười trêu chọc …
Gò má ai kia ửng hồng đáng yêu …
- Chà , người đã đẹp sẵn , khỏi cần make-up cũng đẹp roy` - Chinen chen vào nói , mỉm cười đáng iu
Miki liếc mắt nhìn Chinen – kẻ vửa phủ nhận công sức của nó
- Ý ji` đây ? Ý nói Miki make-up dở tệ chứ ji` ? Amy đẹp sẵn roy` nhưng make-up thêm nhìn đẹp hơn chứ bộ >:P
- Dzạ vâng ạ , em đùa tí thoy mùh – Chinen giả vờ nhún nhường roy` way
sang Hiro – Hixhix , chị dâu tương lai dữ wa’ à anh Hiro ơy !
- Dữ thế mới làm vợ anh đc ! – Hiro nhoẻn miệng cười , giọng nói mang hơi ấm của hạnh phúc …
- Ôi ! Amy nhìn đẹp wa’ , hợp với vai Bạch Tuyết ghê .
Giọng nói của ai đó khiến những tiếng cười ngưng hẳn …
- Công nhận đẹp thật , bình thường thì Amy cũng đẹp roy` . Đúng là tiểu thư tập đoàn Hyuga có khác .
Hana tiếp tục nói , mỉm cười hiền lành và vô tư , không hề để ý đến những cái nhìn chẳng mấy thiện cảm giành cho mình …
Chinen bước đến bên cạnh nó , như sợ chỉ cần rời xa n1o 1 chút thoy thì sẽ có người làm hại nó ngay lập tức …
Sự phòng bị không cần thiết này làm trái tim ai đó nhói đau … Nụ cười vẫn hiện hữu trên môi và trái tim vẫn đang rỉ máu …
Nó nắm áo hắn , giựt nhẹ như mún nói :” Hok sao cả , mình ổn mà !”
Hắn hỉu điều đó , trở về chỗ cũ nhưng đôi mắt vẫn không rời mục tiêu – Hana ….
- Tôi cần nói chuyện với cô !
Hắn nói và bước ra khỏi phòng . Hana vẫn đứng đó , mỉm cười ngây thơ
roy` mới từ từ tạm biệt nó và bước theo sau ng` kon trai kia …
Nó ngồi đó wang sát hai người họ từ nãy đến giờ , lòng dâng lên 1 cảm giác khó tả , 1 linh cảm chẳng lành ….
Tiếng xì xầm khen ngợi , bàn tán xôn xao của mọi ng` vây wanh lấy nó
nhưng nó dường như chẳng nghe thấy ji` cả , cho đến khi giọng nói trầm
ấm wen thuộc của ai đó cất lên ….
- Đúng là … Người đẹp nhờ lụa nhỉ ?!
- Ple`, kệ tôi >:P
Hắn kí nhẹ lên đầu nó (ghét , mới make-up xong >)
- Lúc nào cô cũng cười vui vẻ và cãi nhau với tôi như thế nài thì tốt roy` nhỉ ?
Hắn nói , mỉm cười dịu dàng và way lưng bước đi …
Nó nhìn theo cái dáng ấy xa dần , miệng mỉm cười tươi tắn , có cái ji`
đó gọi là hạnh phúc , ai kia đã way lưgn đi mất roy` , không kịp nhìn
thấy nụ cười do chính mình tạo ra cho 1 cô bé ngốc nghếch ….
- Chị đã nói là Yamada thix em mà .
Nó giật thót , way lại sau lưng . Là Rika .
- Em chào chị !
- Uhm , chào em . Trông em đẹp wa’ , đẹp hơn bình thường nhìu .
- Hix , chị nói dzậy là sao ? Ý chị nói bình thường em xấu lắm hả ? – nó nói , gương mặt phụng phịu :”>
- Hì , bình thường cũng đẹp , nhưng bây giờ đẹp hơn .
Rika mỉm cười , nụ cười dịu dàng và yên bình , ngay cả khi đang đùa thì
nó vẫn mang đến cảm giác ấy – yên bình và dịu dàng – cái cảm giác wen
thuộc với mẹ nó – Nadeshiko , ng` phụ nữ với nụ cười trong giấc mơ của
nó … là mơ hay là kí ức ….
- Chúc em diễn thành công , chị ra ghế khan giả ngồi đây !
- Dzạ vâng
Nó vẫy tay chào tạm biệt Rika , những suy nghĩ khó hiểu lại khiến nó phải suy nghĩ … Rika và Touya ?! ….
Cùng lúc đó , tại hành lang …
- Cô không có âm mưu ji` chứ ?
- Oh` , sao anh lại cứ nghi ngờ tôi vậy chứ ?
- Phải thế thoy , dù sao thì tôi cũng nói trước , tôi sẽ làm tất cả để bảo vệ Amy .
Chinen nói roy` way lưng bước đi thật nhanh như không muốn nhìn thấy cô gái mình đã từng yêu thêm 1’ nào nữa ….
I don’t love you . Like I did .Yesterday .
Hana lấy điện thoại ra ….
- Alo .
- Kế hoạch sắp thành công roy` . Chỉ còn chờ đúng thời điểm nữa thoy . Hôm nay chúng ta sẽ có kịch hay xem roy` .
- Sao cũng đc .
- Chà , đừng lạnh lùng vậy chứ , tiểu thư tập đoàn Hyuga .
- Đừng bao h` nhắc đến nó trước mặt tôi .
Nó nói và lạnh lùng cúp máy , lạnh lùng và vô cảm à ? Không đâu , đôi
mắt long lanh và cảm giác nghèn nghẹn ở cổ ….không vô cảm hay lạnh lùng
đâu ….
Nó đứng trong cánh gà và cố nhìn ra ngoài , chỗ khan đài , hết sức bất
ngờ khi số lượng khán giả đông gấp 5~6 lần tổng số học sinh của học viện này ==”
Những gương mặt lạ khiến tim n1o đập mạnh , lo sợ - dù sao đây cũng là
lần đầu n1o diễn kịch trong suốt cuộc đời – 15 năm , gần 16 năm của mình …
Chợt nó nhìn thấy một ng` đàn ông khoảng 40 tuổi cùng hai người vệ sĩ sau lưng , wen thuộc wa’ ….
Nó chạy vội ra khan đài , ôm chầm lấy người đàn ông ấy từ phía sau …
- Papa !!!
- Kon gái iu của ta – ng` đàn ông way lại , dang tay ra đón nhận cái ôm của nó .
- Papa kí hợp đồng xong roy` à ? Sao về nước mà ko báo kon ? – nó hỏi , nũng nịu như 1 đứa trẻ
- Uh , cũng hai tháng roy` còn ji` . Papa mún tạo bất ngờ cho kon . –
ông nói , mỉm cười nhìn nó – papa đi không bao lâu mà khi trở về kon đã
trở thành 1 thiếu nữ xinh đẹp roy` nhỉ ?
- Hì , kon giống mẹ mà .
- Uh , kon diễn kịch à ?
- Dzạ vâng , vai chính lun az’ .
- Chà chà , đúng là kon gái ta – ông nói , mỉm cười tự hào …-Thoy kon
chuẩn bị đi , sắp đến giờ diễn roy` kìa , lát cha kon ta nói chuyện sau .
- Dzạ , paiz papa
Nó nói roy` vội vàng chạy đi khi nghe tiếng Miki đang gọi nó , ông nhìn theo cái bong của kon gái mình ….
“Mái tóc của Amy ….”
Vở kịch bắt đầu ….
Giọng nói wen thuộc ngọt ngào vang lên , Miki đứng trong cánh gà , vừa nói vừa mỉm cười nhìn n1o động viên ….
Ngày nảy ngày nay …. Ở 1 vương quốc xinh đẹp và giàu có , có 1 nàng công chúa xinh đẹp tên là Bạch Tuyết …. Da trắng như tuyết , môi đỏ như máu , tóc đen như gỗ mun …..
Khúc dạo đầu wen thuộc của câu chuyện cổ tích Snow White nhẹ nhàng trôi wa ….
Chàng thở săn trẻ tuổi đã bị sắc đẹp của nàng Bạch Tuyết chinh phục ,
chàng đã vì sắc khinh bạn (==”) theo nàng vào rừng làm … ôsin . Những
tưởng những ngày hạnh phúc sẽ đến nhưng … làm sao mà hạnh phúc đc khi
làm ôsin chàng đã wa’ ngây thơ , nàng chẳng phải là ng` hiền lành như vẻ ngoài …
-Ê ku , giặt đồ nhanh lên roy` nấu ăn , ta đói bụng wa’ roy` .
-Lẹ lên không thoy ta đem ngươi vào rừng cho chó sói ăn thịt bi h` …
Chàng mù quáng vì tình iu và tiếp tục chuỗi ngày làm ôsin của mình …
Yamada đứng trong cánh gà và … ôm bụng cười . Bạn thân của hắn – Chinen
đang đc Bạch Tuyết “hiền lành” tuyễn làm ôsin , cho mặc đồ của Lọ Lem Ôi , còn đâu hình tượng hot boy nữa
Hắn đứng xem + cười và típ tục chờ đợi – chờ đợi đến khi vai diễn của hắn – chàng Hoàng tử xuất hiện ….
Amy đang say sưa diễn vai Bạch Tuyết của mình . Tiếng cười vang lên wa
từng câu thoại , đoạn đối đáp giữ nó và Chinen , à không , giữa Bạch
Tuyết và chàng thợ săn mới đúng ….
Một cái đèn sâu khấu trên cùng lung lay … rơi xuống , không vô tình , là cố ý …. Nụ cười của bông hoa …
-Pé mèo , coi chừng !!!
Yamada la lên và nhảy ra ôm chầm lấy nó , đẩy nó sang 1 bên . Trong phút chốc hắn đã gọi nó bằng cái tên của quá khứ …
Đầu nó va vào sàn sân khấu … ngất xỉu , hôn mê … pé mèo – cái tên của wa’ khứ - mảnh ghép còn thiếu của bức tranh vô hình ….
-Anh hoàng tử ….
Giọng nói ai đó yếu ớt vang lên ….
Khung cảnh hoản loạn , ai kia mỉm cười , nhìu ng` lo lắng , nước mắt rơi , có n`g hối hận ....
“Rõ rang , mình ở gần cô ấy hơn Yamada …”
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT