_Trinh…Trinh,tỉnh lại đi em… - Vũ thấy nó hơi cử động,anh gọi nó trong lo lắng
…..
Sau khi nói chuyện với mẹ xong,vừa bước vào phòng anh bàng hoàng khi
thấy Trinh nằm bất động dưới sàn…Anh sợ hãi đỡ nó lên,mặt anh buồn thăm
thẳm,có lẽ anh biết nó đã nghe đc tất cả câu chuyện mẹ anh nói…Anh ôm nó vào lòng nói rất nhỏ bên tai nó…
_Em đừng buồn…đó ko phải là lỗi của em…anh sẽ bảo vệ em…
…
Nó đã tỉnh,nhưng mặc cho Vũ cầu xin,lay nó dậy nó cũng bỏ ngoài tai,mắt
nó nhắm nghiền,nó ko muốn mở mắt ra,nó ko muốn đối diện với anh… Vì nó
và anh giờ đây là… kẻ thù của nhau…
Nó nhắm chặt đôi mắt để ko cho nước mắt tuôn trào…Vũ nhìn thấy nó tỉnh
lại anh cũng nhẹ nhõm bớt nỗi âu lo,nhưng anh cũng ko thôi xót xa…Anh
biết nó đau…nhưng anh mới là người đau hơn cả…vì anh là người đứng giữa 2 ngã đường…1 chữ hiếu…1 chữ tình…
Nó xoay mặt đi ko nhìn anh để che đậy những giọt nước mắt đang tuôn trào ko thôi…Từng lời nói của bà Khang lại ùa về….
------------
_Con ko thể đến với Trinh đc…vì…cô ta là… con của người đàn bà đó…Người đã từng làm tan nát cái nhà này đó, con hiểu ko?
Bà rớm nước mắt khơi lại bí mật đau thương mà bà hằn chôn giấu….
………….
Trên 1 con đường vắng tênh,1 chiếc xe hơ gia đình chở gia đình ấm cúng đang lướt chậm rãi trên con đường tối vang tiếng
cười của đứa trẻ thì………két ttttttttttttttttttttttttt…….Rầm… 2 chiếc xe
nghiến nhau vụn nát,tất cả ngập trong 1 biển máu đỏ,tiếng khóc của đứa
trả cất lên xé nát góc đường đen kịt…
………
_Ôi!!! Họ ra đi để lại đứa con gái này thế nào đây
_Tội nghiệp con bé
_Mới 15t mà đã mồ côi cha lẫn mẹ rồi,thật tội nghiệp…
….
Những tiếng nói rầm ran,thương hại k thể lau khô những giọt nước mắt đau khổ và sự mất mác to lớn với 1 cô bé...
---------
_Ông bà ngoại của con đã ra đi để lại mẹ 1 mình như vậy…Mẹ tưởng chừng
như cuộc đời đã kết thúc thì… - Bà Khang nghẹn ngào trong tiếng nấc quá
đầy tang thương
---------
_Cháu đi với chú…Chú là bạn thân của ba mẹ cháu,từ nay ta sẽ thương yêu,lo cho con ko thua gì ba mẹ con…
1 bàn tay to lớn chìa ra cứu vớt 1 linh hồn nhỏ dại…
…..
---------
_Và mẹ đã đã lớn lên trong vòng tay che chở của người cha nuôi đó cho đến ngày mẹ gặp ba con – Bà vẫn nghẹn ngào…
---------
_Thưa ba con đi học mới về…Ơ!!!nhà có khách à?
_Ngoan!! Con đến đây chào bác Khang đi,đây là bạn thân của ba…Còn đây là con trai bác Khang
_Chào em
Cậu bé có khuôn mặt đầy vẻ cuốn hút,khôi ngô và ấm áp đã làm trái tim 1 cô nhóc rung rinh,bồi hồi ngay từ ánh nhìn đầu tiên
_Này anh Khang,tôi thấy con bé nhà tôi có vẻ thích thằng con trai ông đấy?
_Ồ!! Tôi cũng thấy thằng con tôi ko có gì là ghét con gái anh,hay chúng
ta kết xui gia luôn đi,dù gì thằng con của tôi gần 25t đầu rồi,con bé
nhà anh cũng lớn rồi,thiếu nữa 18 chứ ít gì nữa
Tiếng 2 người dàn ông cười vang cho 1 mở đầu đầy màu hồng…
------
_Mẹ đã yêu ba con rất nhiều,yêu ngay từ cái nhìn đầu tiên,ba mẹ yêu nhau hơn 2 năm,nhưng mẹ thật sự ko biết rằng chỉ mình mẹ là yêu ba con
thôi…cho đến ngày…
------
_Này mày nhìn ở quầy bar kìa…
Một cô gái có mái tóc dài hơi xoăn,khuôn mặt lạnh như tiền,đôi mắt cơ hồ băng giá với cái dáng người quyến rũ hút hết hồn những ai nhìn vào nó…
_Nè,nè,cậu chủ nhà họ Khang…nhìn gì mà đứng hình thế??
_Tôi mời em 1 ly nhé
Cô gái băng giá cười nhếch lên,đưa điếu thuốc lên đôi môi căng mộng,phả ra 1 làn khói mong manh…
_Anh nghĩ mời tôi đc bao nhiêu?
_Nè nè,người đẹp,đừng coi thường anh này nhé,giới thiệu với người
đẹp,cậu chủ nhà họ Khang giàu có nhất nhì ở cái đất Sài Thành này nhé
Cô bước đi để lại phía sau 1 trái tim lỗi nhịp trong làn khói thuốc…
-------
_Cái ngày mẹ đã gặp mẹ Trinh…
-------
_Ba ơi con đi học về rồi ạ…
Trái tim 1 đứa con gái bỗng quặn thắt lại khi thấy người cha mà nó kính
yêu bấy lâu đang hôn 1 cô gái…1 cô gái có mái tóc dài hơi xoăn và 1 sắc
thái lạnh đến thấu xương…
_Em sao vậy? sao đứng thẫn thờ ở đây? – Anh chàng từ phía sau đi đến vỗ nhẹ hỏi
Cặp tình nhân buông vội nhau ra khi nghe thấy tiếng động…
_Ơ cô là… - Cậu chàng ngạc nhiên
_Ủa? Cháu mới đến hả Khang… Giới thiệu với 2 con đây là…Mai Trinh… Từ nay cô ấy sẽ
sống ở đây cùng chúng ta…
------
_Mọi thứ đã thay đổi khi cô ta xuất hiện,và mẹ biết… ba con đã thay
đổi…ánh mắt ba con luôn hướng về người đó,nó phảng phất đau buồn khi
thấy ông ngoại bên cạnh cô ta…Nhưng dường như cô ấy ko màn đến ba con
trái cô ta đã trao hết cho ngoại,ông ngoại con tuy hơn cô ấy gần 10t
nhưng có vẻ như tuổi tác ko ngăn đc họ…mẹ cũng chỉ ngậm ngùi cầu phúc
cho họ… đến 1 ngày… mẹ bước vào nhà thấy ba con đang ngồi ở phòng kế bên phòng ngủ của ngoại con,mặt ba con tối sầm,nỗi đau ko biết bắt nguồn từ đâu vò xé ba con….
--------
_Anh,anh sao vậy? – Cô gái bước vào căn phòng tối đặt tay lên chàng trai hỏi
_Mẹ đã tưởng đó là hạnh phúc mà ông trời ban tặng…cho đến khi nghe thấy 1 tiếng rên thật khẽ phát ra từ phòng kế bê,phòng của ngoại con…thì mẹ đã hiểu… Nhưng mẹ ko thể để mất ba con…trái tim và tình yêu của mẹ dành
cho ba con quá mù quán…dù đúng hay sai…mẹ cũng mặc kệ tất cả…
-------
_ Tôi muốn tuần sau sẽ tổ chức đám cưới trước khi cái thai lớn hơn,ông Khang nhỉ
_Haiz,tôi thật ko ngờ thằng con tôi lại…
_Ôi!! Chuyện vui mà ông bạn,đừng thế chứ
….1 cô gái hạnh phúc sánh bước bên người mà cô yêu nhất…
-------
_Vậy là nhờ có con mà mẹ đã có đc ba con…nhưng mẹ đã sai…đó ko phải là
hạnh phúc… Ở bên mẹ,nhưng trái tim và linh hồn của ông ấy luôn hướng về
người con gái khác… mẹ đã đau đớn…nước mắt dường như cạn kiệt hết… cho
đến cái ngày định mệnh ấy…
--------
_Á aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa
Một tiếng thét vang trời rồi bỗng im bặt…
---------
_Mẹ bước vào…trước mắt là 1 cảnh tượng hãi hùng,máu me bê bết ngập cả
căn phòng,2 người đang nằm gục trên sàn đó chính là ông ngoại con,còn cô ta …Mai Trinh…con dao còn cầm trên tay đã nhuộm đỏ thấm… Ngày cô ta
lãnh án tù chung thân củng là ngày tang của ông ngoại con…dù ông con ko
phải cha ruột của mẹ,nhưng đối với mẹ,ông ấy là người duy nhất mẹ kính
trọng và yêu thương nhất…vì vậy…mẹ ko bao giờ tha thứ cho cô ta…Ngày cô
ấy đi,ba con suy sụp 1 thời gian dài,mẹ khổ sở với từng đêm dằn vặt
trong nước mắt…cô ta ra đi…và mang theo 2 con người mà mẹ yêu thương
nhất... Mẹ căm hận cô ta…Con và Trinh…ko thể đến đc với nhau… Mẹ ko muốn con phải đau đớn như vậy nữa…mẹ ko thể để cô ta đến con cô ta lần lượt
tước đi những người mà mẹ yêu thương nhất – Bà Khang nghẹn ngào,đay
nghiến trong từng lời của hồi ức đau xót …
………
…..Một bí mật đau thương….Trong căn phòng bệnh u tối,nó thổn thức với
nỗi đau mà bà Khang phải chịu… và đau thương cho nỗi đau của mối tình
giữa nó và Vũ…. Trái tim của nó đã ko thể thở đc nữa rồi,đau..đau quá... đau như bị hàng nghìn mũi kim châm vào...hơi thở bỗng yếu dần,mắt nặng
trĩu tối sầm… Tất cả chìm trong ko gian đen tối…cô quạnh…1 đường thẳng
chạy dài trên chiếc máy đo nhịp tim….
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT