Đến hẹn lại lên,
người của Nam Phong đến dọn hành lý của Tuyết Ly đi. Tuyết Ly không có
gì nhiều vì cũng chỉ mới dọn ra khỏi nhà cách đây một tháng.
Trong khi chờ đóng gói hành lý của mình, Tuyết Ly quay qua nói chuyện với trợ lý Quang.
“anh Quang anh
theo Nam Phong lâu rồi anh có thể cho tôi biết một chút về tính cách của Nam Phong được không?”- Có câu nói Biết người biết ta trăm trận trăm
thắng. Tuyết Ly nghĩ thế nên hỏi
“Chủ tịch là người công tư phân minh, theo tôi thì chủ tịch hơi thầm lặng một chút”- trợ lý Quang nói.
“Hử? Công tư phân
minh? Trầm lặng?”- Tuyết Ly nghĩ và nói : “Vậy còn những cô gái mà chủ
tịch của anh đã chia tay, hình như tôi thấy trên báo có cả chuyện anh ta bắt cá hai, ba tay gì nữa, đúng không anh nhỉ?”
“Àh! Mọi chuyện
đều có nguyên nhân của nó hết àh cô Tuyết Lan. Àh! Hình như đồ đạc của
cô đã thu dọn xong rồi, mời cô lên xe cùng tôi về nhà của chủ tịch.”-
trợ lý Quang nói sang chuyện khác.
“Okey”- Tuyết Ly trả lời trợ lý Quang.
…
Đến nhà của Nam Phong.
Căn nhà ngoài sức
tưởng tượng của Tuyết Ly. Nó không rộng lắm, nhìn bao quát chắc đoán nó
được sơn gam màu trắng, của sổ, cổng, hang rào,… tất cả đều mà trắng
tinh. Trợ lý Quang lấy chìa khóa của căn nhà mở của ra. Chìa khóa này là do Nam Phong đưa cho trợ lý Quang để đón Tuyết Ly. Trợ lý Quang thắc
mắc càng thêm thắc mắc ngày trước đến giờ chưa bao giờ có một cô gái
được biết đến căn nhà của chủ tịch vậy mà chủ tịch lại phá lệ với cô gái này, một cô gái chỉ là bạn gái trong vòng 6 tháng, thật khó tin.
Bước vào căn nhà,
Tuyết Ly cảm thấy một cảm giác trống trải, tuy căn nhà không lớn lắm
nhìn quanh có thể đoán được căn nhà có một phòng khách, 1 bếp, 1 phòng
đọc sách và 3 phòng ngủ. Nhưng sao cảm giác nó thật lạnh lẽo, trống trải vô cùng
“Anh Quang cho tôi hỏi có ai ở trong căn nhà này không vậy?”- Tuyết Ly lên tiếng khi cảm nhận về căn nhà này.
“Không thưa cô,
ngoài chủ tịch ra thì còn dì Hai, dì là người dọn dẹp trong nhà này,
chắc hiện giờ dì đang đi chợ để chuẩn bị buổi tối”- anh Quang trả lời.
“Àh! Cám ơn anh Quang…. Cho tôi hỏi phòng của tôi ở chỗ nào vậy?” – Tuyết Ly lên tiếng
“Cô sẽ ở phòng cùng với chủ tịch ạh”- trợ lý Quang trả lời.
“CÁI GÌ? Anh không đùa tôi đấy chứ?!?”- Tuyết Ly hét lên.
“Xin lỗi cô, tôi
chỉ làm theo lời của chủ tịch thôi ạh”- trợ lý Quang lên tiếng nói cảm
thấy hơi khó xử với cô gái này nên trợ lý Quang dặn dò Tuyết Ly vài
điều, đem hành lý của cô lên phòng cua Nam Phong và sau đó nói rằng có
công việc phải giải quyết nên ra về.
Chỉ còn một mình Tuyết Ly trong căn nhà lạnh lẽo này, Tuyết Ly không nhát gan, nhưng cũng cảm thấy hơi sờ sợ. Bỗng…
Cạch cạch cạch
Tiếng mở cửa như có người chuẩn bị bước vào
AAAAAAAAAAA
AAAAAAAAAAA
Hai người cùng giật mình
“Cô là ai? Sao vào được nơi này” dì Hai hỏi Tuyết Ly.
Tuy bị giật mình, nhưng là người thông minh và nhanh trí nên Tuyết Ly nhanh chóng lấy lai bình tĩnh và nói
“Dạ chào dì , con là Tuyết Ly sẽ dọn vào đây sống khoảng 6 tháng ạh”- Tuyết Ly trả lời.
“Cô đã dược sự cho phép của chủ nhà??”- dì Hai hỏi Tuyết Ly. Dì khoảng 50 tuổi ,là một
người hơi mập, nhưng có khuôn mặt hiền từ..
“Dạ rồi thưa dì”- Tuyết Ly lễ phép trả lời. Dù được sống trong cảnh có người hầu hạ từ
nhỏ, nhưng chưa bao giờ Tuyết Ly lại khinh thường bất kỳ ai trong nhà,
vì cô quan niệm rằng, dù quyền cao chức trọng hay thấp kém nghèo hèn,
thì tất cả đều là con người với nhau đều là đồng loại của nhau. Nên cô
rất tôn trọng nhất là những người lớn tuổi hơn mình.
“Lạ nhỉ ? có bao giờ cậu đưa bất cứ ai về đây đâu ta?, cô có chắc là cậu Phong cho cô ở lại đây không?”- dì Hai hỏi Tuyết Ly.
Cũng khó trách dì, một đứa con gái tự dưng đứng trong nhà mà không có gì chứng minh thì cũng hơi khó tin.
Cạch
Quay người nhìn sang phía cửa chính
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT