Trúc nằm trên giường, hôm nay nó quyết định ngủ sớm, thực ra nó ko có tâm trí nào mà học nữa…Nó nghĩ đến chuyện giữa nó và Hoàng, cảm giác lúc đó thật lạ…nó cho tay lên môi mình rồi tủm tỉm cười (hâm chưa). Nhưng…nó lại nghĩ đến Long…một cảm giác tội lỗi trong nó…phải rồi…sao nó lại làm thế cơ chứ…thật là điên rồ…Nó thấy xấu hổ vì bản thân mình, thật tội lỗi…Long mà biết chuyện này thì Long sẽ buồn lắm…có khi nào Long sẽ ghét nó ko? Ôi đầu nó vỡ tung mất…- Trúc cứ nghĩ mãi đến lúc tất cả thành một mớ bong bong, nó chán nản úp mặt xuống gối và… “hét”

Hoàng bên kia cũng đang trằn trọc ko ngủ đc, nó đang hậm hực vì cuộc điện thoại kia, phá vỡ mất khoảnh khắc đẹp của nó…Mà sao Long kêu sẽ ko đính hôn với Minh Hồng nữa mà vẫn tổ chức lễ đính hôn nhỉ? Lại còn kêu Trúc nhớ đến nữa…Hay là…hắn ta định bày trò để… thay thế cô dâu…hắn sẽ lôi Trúc lên tuyên bố đính hôn với Trúc…Không đc…nhất định ko đc…Còn lâu nó mới để Long làm chuyện đó...- Hoàng ngồi bật dậy vì cái suy nghĩ đó, nó lại vò đầu bứt tai trông đến là khổ sở…Nó điên hết cả đầu lên rồi , Hoàng vớ lấy cái gối úp mặt vào đó và … “hét”

…………………………………………� �…………………………………………� ��…….

Ngày đính hôn cũng đến, hôm đó đúng vào chủ nhật nên việc chuẩn bị cũng thuận tiện hơn. Sau việc hôm đi sinh nhật chị của Hùng, Trúc đã mua thêm cho mình 1 ít váy phòng trường hợp những dịp như thế này. Dung đã kéo Trúc sang nhà nó từ sáng, con nhỏ rất hứng thú với việc chuẩn bi váy áo và trang điểm cho Trúc, nhưng Trúc thì ko thích trang điểm phô trương quá, nó thích trang điểm nhẹ nhàng hơn. Trúc chọn cho mình chiếc váy voan màu trắng tinh, cổ thuyền điệu đà, tay lửng xẻ đến vai làm chiếc váy thêm phần thướt tha nhẹ nhàng, trước ngực có đính một bông hoa hồng cũng màu trắng. Trúc xõa mái tóc dài mượt mà đến lưng của mình và cặp nhẹ nhàng 1 bên tóc bằng chiếc cặp đính pha lê óng ánh. Trông con nhóc đẹp tinh khiết như 1 thiên thần vậy. Có vẻ nó rất hợp với màu trắng. Dung cũng chọn cho nó một chiếc váy màu hồng phấn rất đáng yêu sát nách phần dưới xòe ra trông thanh tao nhẹ nhàng, cổ Dung đeo một chiếc dây chuyền ngọc cũng màu hồng rất hợp với chiếc váy, tóc buộc nhẹ đằng sau nhìn dễ thương vô cùng…

Sau khi 2 đứa chuẩn bị xong, nhìn thành quả của 2 đứa Dung hài hòng cười tít mắt.

- Bồ đẹp lắm í, mình là con trai thì mình chết mê chết mệt bồ

- Trời bồ đẹp hơn cả mình nữa í, thảo nào anh Hùng ko để ý đến ai ngoài bồ nhá, bồ làm thế nào mà sát thủ tình yêu như anh Hùng từ hồi quen bồ thì ko để ý cô nào hết thế?

- Ơ, mình có làm gì đâu…- Dung ngại ngùng

“Cái tay cái tay nắm lấy cái tay, nắm lấy cái tay với cả cái đầu…” Điện thoại của Dung kêu lên. Con nhỏ chạy ra với lấy cái điện thoại. “Anh Hoàng calling”

- Alo anh Hoàng ah, em nghe đây ah

-

- Dạ xong rồi anh

-

- Dạ một chiếc váy màu trắng đẹp lắm anh, anh mà nhìn chỉ có ngất ngây thôi hi hi hi

-

- Dạ, em chào anh

Dung cúp máy quay ra nhìn Trúc đang soi gương, có vẻ con nhóc hơi khó chịu khi đi đôi giày cao gót.

- Hoàng gọi hả, có chiện gì thế? – Trúc hỏi Dung

- Àh, anh hỏi 2 đứa chuẩn bị xong chưa, lát anh và anh Hùng qua đón…

- Vậy sao? Dung àh, mình thấy mặc bộ này sao sao í, - Trúc cười ngại ngùng khều khều đôi giày cao gót

- Sao là sao, đẹp mà, trông bồ như tiên nữ í hí hí hí

- Tiên gì mình, bồ cứ an ủi.

- Mà Trúc nè, chuyện anh Hoàng và bồ í, bồ đã hỏi lại bố chưa?

- Ah, mình hỏi rồi, bố đã xác nhận chuyện này là có thật và còn rất vui nữa chứ, bố cứ hỏi đi hỏi lại về Hoàng, làm mình chẳng biết trả lời ra sao nữa. Híc híc

- Thế bồ có tình cảm gì với Hoàng ko?

- Mình…mình ko biết nữa – Trúc ngại ngùng bối rối

- Bồ có ghét anh Hoàng ko?

- Không. Trước kia thì có nhưng bây giờ thì không, ngược lại mỗi khi ở bên Hoàng mình thấy rất thoải mái và vui vẻ, thậm chí…

- Thậm chí gì?

- Àh, ko có gì, chỉ là cảm thấy bên cạnh Hoàng có 1 cảm giác ấm áp (con nhỏ tý nữa lộ ra chuyện nó cảm thấy hạnh phúc khi ở bên Hoàng…cái kiss đó ko dám nói ra)

- Ờ, vậy là rõ rồi, bồ có tình cảm với anh Hoàng, nhưng vì có Long nên bồ ko xác định rõ đc tình cảm của mình đúng ko?

- Mình ko biết nữa…thôi bồ đừng hỏi chuyện này nữa…cứ nghĩ đến chuyện này là mình lại rối hết cả lên…- Trúc nhăn nhó khổ sở…

- Được rồi…được rồi…kể ra đc 2 anh chàng đẹp trai vậy thích cũng sướng hen… - Dung nháy mắt trêu Trúc

- Bồ trêu mình hả, chọt lét nè nè – Trúc chọt chọt vào người Dung làm con nhỏ cười năc nẻ

Có tiếng gõ cửa, 2 con nhóc thôi cười, Dung ra mở cửa

- Dung àh, bạn cháu đến đón rồi đó – bác Lê dịu dàng nói

- Vậy sao bác, cháu xuống liền…mà bác thấy chúng cháu hôm nay thế nào – Dung cười toe xoay 1 vòng

- Cháu gái bác xinh lắm, trông 2 đứa như công chúa vậy – Bác Lê cười tươi

- Hi hi thế hả bác, Trúc ơi, mình xuống nhà thôi

2 con nhóc đi xuống cầu thang, Trúc lễ phép chào bác Lê trước khi ra ngoài. Trông 2 đứa xúng xính trong 2 chiếc váy nhìn đáng yêu thật. Khỏi phải nói Hùng và Hoàng sững sờ thế nào khi thấy 2 cô nhóc. Hùng chạy ngay về phía Dung còn Hoàng cười tươi nhìn Trúc.

- Ôi, em xinh quá – Hùng xuýt xoa nói với Dung làm con nhóc sung sướng cười đỏ cả mặt

- Các anh trông cũng đẹp chứ bộ - Dung cười

Quả thật hôm nay trông 2 tên nhóc này đẹp hết xảy, Hoàng thì chơi nguyên một cây trắng, quần trắng, áo sơ mi cách điệu trắng trông lịch sự mà ko kém phần điệu đà,trên cổ thằng nhóc đeo một sợi dây truyền trông y như của Trúc vậy Hùng thì mặc quần trắng và áo somi hồng nhạt. Trông cả 2 đều đẹp trai vô cùng…(ngất ngây quá)

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play