Vừa lúc ấy, Linh Phụng cũng theo ra tới nơi, sau khi đặt thi hài lão Thẩm Gia Quân trên chiếc trường kỷ.
Nhìn thẳng quái nhân trùm khăn đó Phi Bằng quát hỏi :
- Ngươi vừa sát hại Võ Sử tiên sinh phải không?
Quái nhân gật đầu :
- Phải chính ta. Nhưng các ngươi phải cảm ơn ta đó.
Chàng trai gằn giọng :
- Cảm ơn ngươi?
- Đúng vậy, bởi Thẩm Gia Quân toan sát hại các ngươi. Lão đã cho các ngươi uống thuốc độc. Cô gái kia chưa kịp uống còn ngươi đã uống. Vậy mà tiểu tử ngươi chưa lăn đùng ra chết cũng lạ thật.
Phi Bằng quát to :
- Điều ấy chúng tỏ ngươi nói láo.
Giọng quái nhân như nghẹt mũi, thanh âm thật khó nghe :
- Hừm, nói láo à? Chẳng những lão định ám toán các ngươi, mà trong vườn nhà lão còn có hai tên Vạn Độc Quỷ môn nữa đấy.
Linh Phụng kêu lên :
- Ôi, có bọn ma đầu ấy nữa à?
Giương ngay song thủ lên, Phi Bằng thét :
- Linh muội đừng tin lời lão già bất minh này, để huynh giết lão rửa hận cho Võ Sử tiên sinh.
Chưa dứt lời Phi Bằng đã quật một chiêu Thiên Vương Tróc Quái vào ngực quái nhân đang lắc lư phía trước.
Linh Phụng la lên :
- Tống huynh, ngừng tay.
Rầm...
Cô gái can ngăn không kịp, luồng áp khí mãnh liệt quật vào quái nhân thật dữ dội.
Tiếng nổ rung chuyển tòa nhà...
Quái nhân chỉ nẩy lên như một cái bóng mờ. Vuông vải đen trùm mặt rung nhẹ, quái nhân buông một chuỗi cười lạnh lẽo, nghe khó... dị thường :
- Tiểu tử, ta không thèm chấp bọn hậu bối. Sau này ngươi sẽ hiểu ra những bí ẩn ngày hôm nay, ta đi đây...
Phi Bằng gầm lên :
- Lão già, dừng lại.
Bùng...
Tả thủ của gã đẩy ra một chiêu Quái Điểu Ly Sào chặn lối, kình khí tuôn mờ mịt. Lúc không gian trong sáng lại thì quái nhân cũng biến mất như một bóng ma.
Linh Phụng và Phi Bằng đảo một vòng quanh khu vườn.
Đến bên ngọn giả sơn, Phi Bằng thấy tên tiểu đồng bị điểm huyệt nằm chèo queo.
Còn Linh Phụng thì la lên :
- Xem kìa, hai xác người.
Phi Bằng nhảy tới lật xem hai xác chết. Chúng cùng mặc y phục màu xám trên ngực có dấu hiệu nhện độc đen thui.
Cô gái hoảng hốt bảo :
- Bọn Vạn Độc Quỷ môn, lão tiền bối nói đúng rồi.
Ngẩn mặt ra suy nghĩ, Phi Bằng chợt nổi cơn tức giận. Hai tên Vạn Độc này bí mật đi theo để bảo vệ gã và đã bị lão già giết chết. Trầm trọng hơn nữa, lão đã dùng độc trâm tru sát Võ Sử tiên sinh Thẩm Gia Quân vừa đúng lúc ông sắp tiết lộ hành tung Kim Điêu Đại Kiệt.
Gã gằn giọng :
- Lão già dối trá. Nếu Võ Sử tiên sinh cho uống rượu độc thì huynh đã chết rồi.
Linh Phụng lắc đầu :
- Vị tiền bối không dối trá đâu. Muội nhận thấy cặp mắt Thẩm Gia Quân đầy gian xảo. Huynh không trúng độc vì có lẽ thời gian qua huynh đã uống một độc chất gì mạnh hơn rượu độc của lão.
Lời nói của Linh Phụng làm Phi Bằng nhớ ra gã mới uống Độc Thù Thần Tửu, nọc nhện độc đang luân lưu trong máu của gã và Linh Phụng... Gã hiểu là Linh Phụng có lý... Nhưng quái nhân đã vô tình phá hỏng ý đồ của gã, còn giết chết hai tên Vạn Độc Quỷ môn bảo vệ gã từ xa...
Quay nhìn Linh Phụng, gã quắc mắt :
- Lão già hiểm độc đã làm mất của chúng ta một nguồn tin quý báu. Ta phải tìm hướng khác thôi.
Dứt lời, Phi Bằng phóng vụt ra khỏi trang viện, Linh Phụng cũng phải vọt theo.
Miệng nàng lẩm bẩm :
- Kỳ... lạ thật, vị tiền bối ấy là ai?
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT