Mệt quá, toàn thân rã rời. Nhìn đồng hồ đã 11 giờ. Di động hiển thị mười mấy cuộc gọi nhỡ, đều là Trí Anh và Tiểu Mẫn gọi đến. Tôi đi về phía phòng học, trong lớp đang ồn ào náo nhiệt, có lẽ là giờ tự học. Cửa mở ra. Tôi nhìn thấy Trí Anh và Tiểu Mẫn.
"Tuấn Hỷ!! Tuấn Hỷ!!"
Nhìn thấy tôi như sắp ngất đến nơi, Trí Anh, Tiểu Mẫn và mấy bạn khác chạy bổ đến dìu tôi ngồi xuống ghế.
"Tuấn Hỷ? Là ai? Tên ******** nào? Tên nào dám hại cậu ra nông nỗi này hả? Nói đi!!! Có phải Phác Na Lệ và Y Giang Yến không?! Nói mau đi!!!"
Trí Anh xúc động đến mức tay run lẩy bẩy. Tiểu Mẫn vừa lau máu cho tôi vừa khóc. Tôi... lúc này rất nhớ họ. Họ cũng sẽ bảo vệ tôi như Phác Na Lệ bảo vệ Y Giang Yến chứ.
"Trí Anh. Được rồi... tớ không sao, muốn ngủ một lúc!!"
"Này! Cậu phải nói tớ biết chứ! Bọn khốn nào hả? Hả??"
"Tớ không sao..."
"Khốn kiếp!! Bọn nó chết chắc rồi!!"
Trí Anh nhào ra khỏi phòng học.
"Tiểu Mẫn, có chuyện này... tớ muốn hỏi cậu..."
"Hu hu... chuyện gì? Nói đi."
"Cẩm Thánh và Y Giang Yến từng qua lại với nhau à?"
"A?"
Tiểu Mẫn lúng túng không biết nên trả lời sao cho phải. Xem ra là thật rồi. Tâm trạng tôi tồi tệ quá, cực kỳ cực kỳ tồi tệ.
"Tại sao không nói tớ biết?"
"...... Xin lỗi. Nhưng Khương Cẩm Thánh và Y Giang Yến đã chia tay rồi. Dứt khoát hoàn toàn rồi."
"Nhưng Y Giang Yến vẫn không chịu thôi. Bây giờ tâm trạng tớ tồi tệ lắm, tớ ghét bản thân mình tại sao lại thích tên đó đến thế."
"Tuấn Hỷ, Cẩm Thánh là người thế nào, cậu chắc phải biết rõ hơn ai hết."
Tôi biết, biết Khương Cẩm Thánh là người thế nào, nhưng... không biết vì sao lại thấy tức giận. Tôi tức giận chuyện Cẩm Thánh và Y Giang Yến từng cặp với nhau... giận lắm, giận muốn chết!
Trí Anh lại trở về rồi.
"Tuấn Hỷ! Bọn khốn đó đâu rồi? Sao lại không có trong lớp học? Hả?"
"Thôi đi, Trí Anh, đừng quan tâm bọn nó nữa. Tớ mệt lắm..."
Tôi cảm thấy người mình nóng ran. Bây giờ mới thấy đau, nhưng tim còn đau hơn gấp bội. Tôi ngủ thiếp đi. Sau đó xảy ra chuyện gì, tôi cũng không biết.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT