Ánh nắng ban mai rọi vào căn phòng của cặp vợ chồng " đin đin khìn khìn ". Tiếng chuông đồng hồ cũng bắt đầu reo lên inh ỏi. Thiên vươn vai, ngáp lên ngáp xuống rồi vặn người qua vặn người lại tập thể dục. Nhưng vừa vặn người sang bên phải, cô lại thấy cái mặt của Quân đang nằm " chảy phệ " bên cạnh cô. Là BÊN CẠNH đấy ! tối qua xảy ra chuyện gì thế ? Thiên chẳng nhớ được cái gì cả ! vốn cô đâu có trí nhớ tốt chứ !

_Quân ơi ! Quân, dậy thôi ! tối qua có xảy ra chuyện gì không thế ? Quân ơi ! trả lời tớ đi !_Cô lây Quân thật mạnh rồi hỏi

Quân cựa người rồi tự dưng ôm chầm cô xuống giường 1 cách bất ngờ mà cô không kịp phòng thủ.

_Để ông xã ngủ thêm 1 lát đi ! hôm qua xảy ra chuyện gì tớ cũng quên rồi !_Quân chỉ ôm gọn Thiên trong lòng 1 đáp lại 1 câu rất " dài "

Thiên sùng máu, cô thộn cùi chỏ của mình vào bụng anh rồi chạy nhanh xuống lầu, để lại Quân đang đầu tê tái ôm bụng mà khóc ròng. Chiêu thộn cùi chỏ vào sáng sớm như thế này hình như Thiên học từ anh trai mình, Ân.

Thiên chạy xuống lầu, thì thấy cha mẹ chồng mình đã ngồi đó. Cô vội sửa lại quần áo, tóc tai rồi bước xuống chào hỏi 2 người

_Chào ba mẹ !

Ông, bà Đỗ nhìn cô cười rồi tự dưng ông Đỗ không " kiềm " được nữa hỏi

_Tối hôm qua thế nào ? 2 đứa con có cái " chi chi " không ?

Thiên vốn ngây thơ [ vô ] số tội, nên cô giả lơ như không biết cha chồng mình hỏi cái gì. Có vẻ như phụ nữ hay hiểu phụ nữ. Bà Đỗ thúc tay chồng mình rồi bảo

_Tụi nó có cái " chi chi " cũng không rảnh để kể cho ông nghe đâu !

_Tối hôm qua tụi con " vui " lắm cha à !_Quân từ đâu bước xuống lên tiếng.

Câu nói của anh khiến ông bà Đỗ và lẫn cả Thiên cũng đỏ mặt. Cô liếc xéo anh 1 phát, nhưng anh lại cười lại, nụ cười đểu hơn bao giờ hết !

_Các con mau ăn sáng rồi còn đi học !_Bà Đỗ kết thúc bầu không khí ngượng ngùng đó bằng 1 câu nói

_Vâng ! để con phụ mẹ dọn đồ ăn sáng !_Nói rồi cô theo bà Đỗ xuống bếp

Còn ông Đỗ thì kéo nhanh thằng con về phía mình mà " hỏi tội "

_Tối hôm qua con có làm gì con bé không thế ? nhìn nó có vẻ khỏe nhỉ !

_Hihihi, cha à, 1 nam 1 nữa trong phòng giữa đêm hôm, cha nghĩ tụi con sẽ làm gì nào ?_Quân nhe răng cười nói

Ông Đỗ bây giờ đã rõ, ông chỉ cười thầm hay nói đúng hơn là đang " mừng hụt "

_Thằng nhóc này ! mau xuống ăn sáng đi !_Ông Đỗ bảo

Quân cúi chào ông rồi bước xuống bếp, để lại ông đang " làm duyên " vì biết mình sắp có cháu bế !

***

**

*

Bữa ăn sáng của gia đình nhà họ Đỗ kéo dài khoản nữa tiếng thì kết thúc. Quân và Thiên bước ra xe riêng để xuất phát đến trường. Chiếc xe màu đen sang trọng " độc quyền " của nhà họ Đỗ nổ máy rồi phóng đi.

Trên xe, Thiên đều lo nghĩ không biết rồi mọi người sẽ đối xử với cô như thế nào khi biết cô là vợ của Quân đây ? Không biết họ có nghĩ xấu cho cô không ? cô có tâm trạng không tốt về chuyện này !

_Thiên ! cậu đừng lo nữa, chắc không có gì xảy ra đâu !_Quân ngồi bên cạnh trấn an cô

Thiên cười lại để cảm ơn lời động viên của Quân. Nhưng sao hôm nay mắt phải cô cứ giật hoài, cô nghe nói, người nào mà có mắt phải giật là có điều xui. Cô vốn không hề mê tín, nhưng lần này xem như ngoại lệ !

Chiếc xe dừng trước cổng trường, Quân và Thiên bước xuống, mọi ánh nhìn đều chiếu sang họ. Nhưng những ánh nhìn đó không phải là ghen tị, hay xấu gì. Những ánh nhìn đó là sự chúc mừng, vui vẻ !

_Đi học rồi đó à cô ngốc !_Ngọc từ đâu xuất hiện từ đằng sau, cú 1 phát ngay đầu Thiên rồi nói

Quân thấy cảnh đó tự dưng trề môi rồi bảo

_Sao lại đánh vợ yêu dấu của tớ chứ ?

_Ối hai người làm con nổi da gà, còn " vợ yêu dấu " nữa chứ ! nghe chói tai thật đấy !_Ngọc chọc quê

Còn Thiên thì đang tính xách dép phán cho 2 người này hai phát. Nhưng cô mừng rằng, mọi chuyện vẫn bình thường. Có vẻ như những chuyện mê tín đều không có thật.

_Cuối cùng cũng tìm được các người rồi !

Ở xó nào đó của ngôi trường, những cái bóng phát ra câu nói bí ẩn !

Vụ gì đây ?

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play