- Mấy người bất ngờ hả??? Hả???-Nó thản nhiên. Sau đó thì quay qua
chủ nhà, cười nói.- Cảm ơn vì đã thông báo, Linh!
- HẢ??????
Hóa ra…là có sắp xếp ư???
- Nè!!! Lam Như! Bọn này đi đâu, cô có nhớ nhung chúng tôi quá thì cũng đợi khi tụi tôi kết thúc chuyến đi này rồi hãy làm phiền!
Nhé???-Cổ Ngân Châu là người đầu tiên khôi phục lại trạng thái
ban đầu. Từ sau khi biết Lam Như là người đẩy tôi xuống cầu
thang, nó giống như là muốn đích thân nguyền rủa mười tám đời
dòng họ nhà cô ta í! Xui xẻo, hôm nay lại có tấm bia cho Ngân
Châu luyện thanh rồi nè!!! Haizzz…
- Chúng ta không thân không thích, không thù không oán, sớm cút
đi!!!!!!!!-Lam Như vẫn chưa biết mình đang giáp mặt với “sư tử
cái” nên oang oang.
- CÁI GÌ???????? Mày có bệnh hả??? Tự nhiên bước vô đây mà còn la
hét, tao điện 113 tới áp đảo mày đi bây giờ!!!-Ngân Châu nổi
sùng. Đổi cách xưng hô và đổi luôn tư thế. Ban đầu thì ngồi
trên giường, tay còn ôm gấu bông còn bây giờ thì đứng phắt lên
giường, tay chống hông hùng hổ la hét.
- Ban đầu…thì tôi á, chỉ định “xử” mình cô thôi, không ngờ có con
vịt này thích làm ma nữ nên…-Nó nói, dáng vẻ như là đang bố
thí cho chúng tôi vậy. Tôi nhịn không được cũng cáu luôn:
- IM!!!!!!!! Đúng là cái thứ mặt dày như mặt lộ. Bị Thế Ưu mắng cho một
trận, bị giáng chức, bị người khác nói xấu mà không biết
nhục!...
- Không-biết-nhục!!!-Ngân Châu nói.
- Còn nữa! Mặt thì xấu như con gấu, à không, con gấu cũng dễ thương
nha! À! Xấu như con cá sấu. Cóc ghẻ mà đòi làm thiên nga. Quỷ
sứ mà mơ làm thiên thần. Phù thủy mà thích làm công chúa!!!!
HỨ!!!!!!!!!!!!!! Mơ tưởng!
Lion: "Hôm nay ăn phải gan hùm hay sao mà dám ăn nói thế hả???"
Candy: "Mi bộ là ba má ta hay sao mà ta phải sợ.
Tốt nhất đừng để ta thấy mặt mũi mi không ta liền chém, chém
và chém cho mi tiêu đời luôn! Hứ!!!"