- Đó...là con chó. Con chó ấy tên là Bông Nhỏ.
Con...con chó??? Mặt mũi tôi đoan trang thế
này...lại đi ghen...với một con chó??? Huhu...Nhục quá!!! Để tôi chết đi cho xong!!! Huhu...
- Haizzz...Vốn dĩ anh không định nói ra, nhưng thấy
em...ghen tuông dữ dội như vậy xem ra anh phải nói rồi!!!-Anh thở dài. Tôi bán tín bán nghi nhìn anh.
- @#%*@%^&///...???...!!!...T___T...^O^-Anh kể liên miên cho một hồi. Tôi nghe xong, ngây ngất mất 3s sau đó cười ha
hả. Có ai thăm người bệnh mà khùng như tôi không trời!!!
...
Hồi lúc anh 5 tuổi, ba mẹ anh đem về con chó nhỏ, anh đặt tên cho nó là Bông Nhỏ.
Anh rất là thương nó, xem phim cũng cùng nó xem.
Anh nâng niu nó như vậy, yêu thương nó như vậy nhưng ba mẹ anh lại đem Bông Nhỏ cho người khác. Khi anh đi học về, anh tìm mãi
không thấy Bông Nhỏ, sau khi biết ba mẹ đem nó đi, anh òa khóc.
Giận dỗi 3 ngày trời.
Về sau, ngay cả lúc đã lớn, đã trở thành người
đàn ông chững chạc, anh cũng muốn nuôi một con chó nhỏ, xem nó
là Bông Nhỏ để đối đãi. Đáng tiếc, chó chưa tìm đến cửa thì
tôi đã vác xác đến. Vậy là, cái đêm đó anh say đến mơ mơ hồ
hồ, nhìn kiểu gì từ một cô gái dễ thương như tôi lại hóa
thành con chó Bông Nhỏ nhà anh!!!