- Phong ca, vừa rồi là anh cố ý nói thế phải không?

Tới khu giảng dạy, vào thời điểm sắp chia tay Hàn Phong, Liễu Nguyệt Sương bỗng dưng hỏi.

Hàn Phong cười nói:

- Haha, chỉ có em là thông minh! Tên Robert kia không phải thứ gì tốt, nếu hắn thật sự có ý đồ đối với em, anh khẳng định cũng sẽ không đáp ứng.

Liễu Nguyệt Sương rất thật lòng nói:

- Em sẽ không yêu thích những người khác đâu!

Nói xong, nàng liền xoay người chạy đi.

Hàn Phong nhìn bóng lưng nàng phía xa xa, thở dài:

- Cô bé ngốc!

Trong mắt Hàn Phong, tình cảm của Liễu Nguyệt Sương đối với hắn cao lắm hẳn chỉ là cảm kích, chứ không phải là tình yêu nam nữ chân chính. Theo thời gian trôi qua, nàng sẽ từ từ ý thức được điểm này. Mà chính hắn trong mấy năm gần đây, cũng thật sự đối đãi với nàng như em gái mình vậy.

Nhẹ nhàng lắc đầu, Hàn Phong bước vào lớp.

Giáo sư Lý Trọng Văn lúc này đang ở trên bục giảng chờ tiếng chuông bắt đầu học, giương mắt thấy Hàn Phong tiến vào, ông mỉm cười nhẹ gật đầu chào hắn, Hàn Phong vội vàng bắt chuyện lại.

Khóa học của giáo sư Lý Trọng Văn vẫn đơn giản sâu lắng như thế, thông tục dễ hiểu, có thể hấp dẫn thành công được lực chú ý và ảnh hưởng đến tâm tình của mỗi học sinh bọn hắn.

Trong lúc có ý mà lại vô ý, Lý Trọng Văn còn có thể ngẫu nhiên đưa ra một ít thành quả nghiên cứu mới nhất của ông, mặc dù chỉ rải rác vài câu thoáng qua, nhưng lại khiến cho Hàn Phong mở rộng tầm mắt, dẫn dắt chỉ rõ phương hướng học tập và nghiên cứu cho hắn.

Thời gian hai tiết trong lúc bất tri bất giác trôi qua, đối với những dạng chương trình học đặc sắc như vầy, thông thường mọi người đều cảm thấy thời gian trôi qua rất nhanh, tất cả đồng học đều có chung một cảm giác đó.

Giáo sư Lý Trọng Văn thu thập giáo án xong, sau đó hướng Hàn Phong khẽ gật đầu, ý bảo Hàn Phong đi theo ông.

Dù sao hai người cũng đã có một thời gian ngắn không nói chuyện rồi, Hàn Phong cũng muốn hiểu rõ trong thời gian qua nghiên cứu của giáo sư Lý Trọng Văn cuối cùng được tiến hành như thế nào, cho nên hắn lập tức đuổi theo Lý Trọng Văn.

- San San, Hàn Phong tựa hồ cùng với ba của cậu rất quen thuộc nha, mình đoán Hàn Phong khẳng định lại có vấn đề hỏi riêng thầy Lý rồi.

Lưu Á nhìn San San nói, ánh mắt nàng còn dừng lại ở cửa ra vào, theo hướng bóng lưng Hàn Phong vừa biến mất.

- Hả? Sao cậu lại nghĩ thế?

Lý San San hỏi.

- Mình thấy hắn và thầy Lý hai người thường xuyên ở chung một chỗ nói chuyện phiếm, hơn nữa bộ dáng còn rất hợp ý với nhau.

Sân trường vốn có một cái hồ không lớn cũng không nhỏ, được mọi người gọi là hồ tình lữ, bởi vì bờ hồ chính là địa phương tuyệt vời nhất cho các cặp tình nhân vào ban đêm.

Lý San San hơi chút kinh ngạc. Nàng cũng không biết có chuyện này.

- Thường xuyên ư?

- Đúng vậy, mình bắt gặp hai lần rồi.

Lý San San nghi ngờ nói:

- Làm sao cậu thấy, chẳng lẽ cậu......

Lưu Á nghe Lý San San nói, khuôn mặt đột nhiên trở nên đỏ rực. Trầm mặc nửa ngày, nàng đột nhiên nói ra:

- San San, mình phát hiện ra mình thích Hàn Phong rồi, cậu nói mình nên làm gì bây giờ?

Lý San San cười nói:

- Không thể nào?

- Lời tớ nói là thật!

Lưu Á chẳng quan tâm đến chuyện ngượng ngùng hay không, nàng đột nhiên rất nhiều chuyện đưa miệng kề sát tai Lý San San, nhỏ giọng nói:

- Mình đã nói với cậu rồi, Hàn Phong chính là bạch mã vương tử trong mắt rất nhiều nữ sinh trong lớp. Có rất rất là nhiều người yêu thầm hắn!

- Ặc...... không có khoa trương như vậy chứ?

Trên mặt Lý San San có chút mất tự nhiên.

Lưu Á nói:

- Sao lại không có khả năng! Hàn Phong ưu tú như vậy, quả thực là nam sinh hoàn mỹ mà! Mọi người yêu thích hắn là chuyện vô cùng bình thường!

Ngay sau đó, Lưu Á đem từng chuyện từng chuyện Hàn Phong làm từ lúc đến Thủy Mộc tới giờ kể cho Lý San San nghe. Kể cả việc chơi bóng rổ, đại biểu cho hội tin học xuất chiên cùng người khác...... một chuyện cũng không thiếu! Ngay cả địa chỉ Hàn Phong ở ở bên ngoài nàng cũng biết. Nếu hiện tại Hàn Phong đang đứng bên cạnh, nhất định sẽ cho rằng Lưu Á mời thám tử tư đi điều tra mình.

Có rất nhiều chuyện Lý San San căn bản ngay cả nghe cũng đều chưa từng nghe qua, thật không biết Lưu Á từ chỗ nào mà biết được, hơn nữa còn kể một cách sinh động như vậy.

- Tớ đã nói cậu rồi, trong lớp có rất nhiều nữ sinh đều lén vụng trộm gửi thư tình cho Hàn Phong mà.

- Hả?

Lý San San nhỏ giọng hô một tiếng.

- Này San San, cậu kinh ngạc như thế làm cái gì?

Lưu Á kỳ quái nói.

- Chuyện giống như vầy cũng rất bình thường mà, nam sinh tốt như thế, nhiều người muốn tranh đoạt, đương nhiên phải thế rồi.

Nàng nói tựa hồ có chút đạo lý, Lý San San hơi suy nghĩ rồi gật đầu, nhưng trong lòng thở dài, các người há có thể đoạt được từ tay Nancy?

Lúc này, Lý San San đột nhiên nhớ tới cái gì đó, cười nói:

- Haha, vậy cậu có lén gửi thư tình cho hắn chưa?

Sắc mặt Lưu Á ửng hồng:

- Chưa có.

- Tại sao vậy? Mới vừa rồi không phải cậu bảo phải chủ động sao?

- Mình sợ. Trước đó cũng có người gửi thư tình, cuối cùng đều rơi vào trong sọt rác. Hàn Phong suốt ngày mặt mũi lạnh lùng, ai cũng không thể tiếp cận bên người hắn nửa bước, cậu nói nếu mình đưa thư tình như thế, vận mệnh cuối cùng khẳng định là giống như mấy người kia, tớ mới không có ngu như vậy!

......

Hàn Phong đi theo giáo sư Lý Trọng Văn tới phòng thí nghiệm khoa thần kinh.

- Hàn Phong, thầy hiện tại đã có thể tin chắc tính chính xác của lý luận này.

Giáo sư Lý Trọng Văn nói:

- Trong khoảng thời gian gần đây, thầy đã làm đi làm lại thí nghiệm rất nhiều lần, đều là nhằm vào sóng đơn mà tiến hành. Tuy rằng bị hạn chế điều kiện, thầy không thể nào chứng minh chính diện rằng xung mạch thần kinh được truyền bá theo hình thức sóng đơn trong cơ thể, nhưng các phương pháp đo đạc thí nghiệm gián tiếp lại biểu hiện đầy đủ rằng, xung mạch thần kinh đích xác là một loại xung mạch cơ giới!

Giáo sư Lý Trọng Văn xuất ra một chồng số liệu thí nghiệm đưa cho Hàn Phong, những số liệu này đều là kết quả đo đạc được của ông trong khoảng thời gian thí nghiệm.

Mấy ngày nay, ông ở trong điều kiện có hạn, phân biệt theo điện, thanh âm, từ, ánh sáng và nhiệt độ các loại phương diện để thực hiện các kiểm tra đo lường xung mạch thần kinh cực kỳ tinh vi, dựa vào đó mà đưa ra kết luận hiện tại. Ông phân biệt đo đạc đặc tính trở kháng của chất môi giới điện truyền tải trước và sau màng thần kinh của xung mạch thân kinh, tần số chấn động cực thấp của đặc tính truyền sóng, các thông lượng từ tính siêu dẫn biến hóa siêu thấp từ thiết bị giao thoa lượng tử, biến hóa nhiệt độ cùng với điện từ trường cao tần thông qua hiện tượng phóng điện phát sáng.

- Đương nhiên, những số liệu thí nghiệm này đều được thầy đo đạc trên thân động vật, trước mắt còn chưa có đo đạc trên cơ thể con người. Bất quá, đó cũng không phải là điểm mấu chốt, bởi vì ở phương diện này, con người cùng động vật là hoàn toàn giống nhau.

Lý Trọng Văn tiếp tục nói.

Hàn Phong cẩn thận đọc lấy những số liệu thí nghiệm này, nói thật, trong đó có một số từ ngữ học thức quá chuyên nghiệp, hắn xem không hiểu. Tuy nhiên, đại bộ phận thì vẫn hiểu được, dù sao trong khoảng thời gian này hắn cũng không có bỏ không uổng phí.

Kỳ thực trong đáy lòng Hàn Phong đã triệt để tiếp nhận suy đoán của Lý Trọng Văn, bởi vì có rất nhiều số liệu trong đó khá giống với những gì hắn thường quan sát, mà suy đoán giải thích cho hiện tượng này có thể nói là hoàn mỹ.

Thế nhưng khoa học là nghiêm cẩn, nếu muốn đem kỳ biến trở thành lý luận sự thật, thì ngoại trừ số liệu thí nghiệm ra, còn nhất định phải có chứng cứ hữu lực mạnh mẽ. Ví dụ như, năm đó Russel từ việc quan sát nước chảy phát hiện ra hiện tượng sóng đơn. Rồi khoảng mười năm sau khi ông chết, hai nhà toán học Korteweg cùng de Vries đã bằng vào số học chứng minh ra sự tồn tại của sóng Russel, bọn họ đã viết ra một phương trình gọi là phương trình KdV, vừa lúc cũng chính là phương trình sóng đơn Russel.

Hiện tại dụng cụ thí nghiệm trong nước còn chưa đủ để đo đạc chuẩn xác những số liệu cực kỳ nhỏ của xung mạch thần kinh, những số liệu mà hắn đang đọc đều còn rất thô ráp và mơ hồ, rõ ràng còn chưa có giá trị để tiến thêm một bước nghiên cứu.

Bất quá, ở điểm này, Hàn Phong lại có thể giúp ông, nói đến vi mô, tin rằng cho dù là dụng cụ tinh tế nhất thế giới cũng kém xa công năng "nội thị" của Hàn Phong.

Lý luận này của giáo sư Lý Trọng Văn, có thể nói đã mang tới sự dẫn dắt vô cùng lớn cho Hàn Phong, khiến cho hắn bắt đầu chậm rãi dựa theo góc độ khoa học mà đi lý giải thân thể của mình. Thậm chí còn có thể mở ra bí ẩn của đan lưu cùng nội lực. Cho nên, Hàn Phong quyết định giúp giáo sư Lý Trọng Văn một tay, cũng coi như là vì quốc gia làm ra chút cống hiến. Nếu giáo sư Lý Trọng Văn bởi vì dụng cụ thí nghiệm không đạt tới yêu cầu mà ra nước ngoài làm, thì đến lúc đó lý luận được sinh ra ở nước ngoài sẽ có chút oan ức.

Vì thế, sau khi trở lại chỗ của mình, Hàn Phong tạm thời đem công tác biên chế siêu cấp hệ thống vứt qua một bên, bắt đầu bắt tay dựa theo giáo sư Lý Trọng Văn quan sát đường truyền của xung mạch thần kinh.

Đúng hệt như lời của giáo sư Lý Trọng Văn, trong nháy mắt xung mạch thần kinh truyền đi, chất môi giới bên trong màng thần kinh từ thể lỏng chuyển thành thể rắn một cách kỳ lạ. Hơn nữa đây còn là một sự biến hóa hóa học, nói cách khác, thành phần tạo thành trước và sau màng thần kinh đều phát sinh biến hóa, nhưng mà sự biến hóa hóa học phát sinh này chỉ xảy ra trong thời gian ngắn. Nếu như không phải Hàn Phong cẩn thận quan sát như vậy, thật đúng là không thể phát hiện được.

Phương pháp ghi chép bản số liệu của Hàn Phong rất đơn giản, hắn biên soạn một phần mềm kiểm tra cường độ xung mạch thần kinh nhỏ, nhằm vào những chỗ đặc biệt của xung mạch thần kinh, sau đó chặn lại cường độ biến hóa của xung mạch thần kinh trước và sau một số dây thần kinh, bỏ thời gian điều chỉnh lại tham số, rồi sau đó hắn đem những tham số này bảo tồn theo cách thức cố định vô não bàn.

Đây là một quá trình đơn điệu mà buồn tẻ, cho nên Hàn Phong chỉ kiểm tra quan sát vài cái quan trọng, rồi không tiếp tục chú ý nữa, mà bắt đầu phân tích những số liệu được ghi chép kia.

Sau khi tìm tòi hết hai ngày, Hàn Phong cuối cùng đưa ra được một phương trình vi phân đạo hàm riêng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play