"Mấy ngày qua, Liễu Nguyệt Sương vẫn không thể ngủ ngon được. Vì lo lắng cho bệnh của mẹ, vì vấn đề tiền bạc mà đau đầu, khiến cho thần kinh có chút suy yếu.
Thời khắc nàng nghe được tin tức của mẹ, nàng thật sự cảm giác được cả bầu trời như tối sầm lại, trong lòng tràn ngập khủng hoảng cùng sự vô lực cực độ. Lúc đó người đầu tiên nàng nghĩ muốn tìm nhất, chính là Hàn Phong. Nàng rất muốn lập tức nhào vào lòng Hàn Phong mà khóc một trận, nhưng mà Hàn Phong lại đi tham gia quân huấn, nàng chỉ có thể một mình chịu đựng đả kích này.
Ba của nàng cầu xin nàng ở chỗ này chờ đợi Hàn Phong. Mấy ngày qua, nàng một mực tưởng tượng tràng cảnh mình cùng Hàn Phong gặp mặt. Tưởng tượng khi Hàn Phong nghe thấy thỉnh cầu của nàng, sẽ làm ra phản ứng gì. Nàng thực sự sợ Hàn Phong cự tuyệt. Cũng may Hàn Phong lúc đó ngay cả 2 mắt cũng không hề chớp lập tức đáp ứng, dứt khoát khiến cho Liễu Nguyệt Sương có chút không thể tin được.
Mặc kệ là như thế nào, Hàn Phong đã trở về. Hơn nữa cũng đáp ứng hỗ trợ, cảm giác an toàn đã mất của Liễu Nguyệt Sương lại trở về trên người. Nàng ngoan ngoãn nghe lời Hàn Phong, rửa mặt sạch sẽ, sau đó lập tức lên giường ngủ.
Sáng sớm, Liễu Nguyệt Sương bị điện thoại đánh thức. Ngày hôm qua nàng ngủ rất say, lâu rồi không có cảm giác ngủ đã như vậy.
Cầm điện thoại lên nhìn, thì thấy là Hàn Phong gọi tới, Liễu Nguyệt Sương lập tức nhớ tới lời hắn nói hôm qua, trong lòng lập tức khẩn trương. Trong đầu thì đang suy nghĩ hắn rốt cuộc là thành công, hay là không giúp được nhỉ?
"Vậy xuống dưới đi, anh đang ở dưới lầu. Tiền anh chuẩn bị rồi."
"Thật ư?! Được, em lập tức xuống liền!"
Liễu Nguyệt Sương bất chấp quấy nhiễu mấy chị em khác trong phòng ngủ, vội vàng thức dậy. Sau đó lấy tốc độ cực nhanh rửa mặt một chút, rồi vội vàng chạy xuống.
Hàn Phong 2 tay đút túi quần, đứng ở trước cửa ký túc xá nữ đi tới đi lui, khiến cho mấy nữ sinh ra vào ký túc xá sáng sớm cuống quít nhìn lén.
Có vài nữ sinh nhận ra, anh chàng dễ nhìn này, chính là đệ nhất tinh anh quân huấn hôm về trước, là phó đội trưởng hô khẩu hiệu đó.
Hắn đang đợi ai đây? Bạn gái hắn sao? Mấy nữ sinh này trong lòng thầm đoán.
Một lát sau, Liễu Nguyệt Sương từ trong ký túc xá nữ chạy ra.
"Phong tử!" Liễu Nguyệt Sương thở hổn hển nói.
Hàn Phong từ trong túi tiền lấy ra card VISA, trực tiếp đưa cho nàng: "Đây, mật mã giống lần trước. Tiền bên trong đủ rồi, nếu không đủ, thì nói ta."
Liễu Nguyệt Sương tiếp nhận tấm card. Mừng rỡ mà khóc: "Cám ơn! Phong tử, cám ơn anh!"
"Tốt lắm, đừng có khách khí với anh nữa, tốt xấu gì anh cũng là con nuôi của mẹ nuôi, ít ra cũng phải thể hiện lòng hiếu thảo một chút chứ. Đừng khóc nữa, em mau trở về đi, bệnh của mẹ nuôi quan trọng hơn. Nhớ kỹ giúp anh vấn an mẹ. Bảo nàng dưỡng bệnh cho tốt, những chuyện khác không cần phải lo lắng."
Điều Hàn Phong bây giờ có thể làm, cũng chỉ có thể đạt đến mức này thôi.
*************************************
Buổi sáng sau tiết học của giáo sư Lý Trọng Văn, Hàn Phong lại đến thư viện, tiếp tục nhiệm vụ học tập của mình.
Dữ liệu ký ức trong thuật toán "phép cộng" của hắn gặp phải khó khăn, cũng không phải đơn giản là giải áp súc(giải nén), nó cùng với cách giải áp súc và áp súc(nén) bất đồng. Thuật toán "áp súc cao độ" trước đó của hắn cũng không phải sẽ hoàn toàn đảo ngược. Nói cách khác, trải qua loại thuật toán này để bảo tồn dữ liệu, cũng không thể nào hoàn toàn khôi phục nó giống như đúc ban đầu được. Bản thân Hàn Phong chủ động đi đọc, thì cũng chỉ có thể khôi phục lại ý tứ đại khái, giống như một vòng tròn nguyên vẹn, khi dùng thuật toán áp súc đem vòng tròn này cắt thành một vòng cung, trung gian sẽ thiếu rất nhiều khoảng trống, mà thuật toán "phép cộng" chính là đem cái vòng cung này nối lại lần nữa, nhưng mà cuối cùng cho dù nối thành hình tròn, thì căn bản cũng không thể nào là một hình tròn bóng loáng được. Chỉ có thể nói đó là một hình tròn có chu vi đầy đủ mà thôi. Ngay cả những chỗ tiếp điểm, cũng rất quanh co khúc khuỷu. Thuật toán phép cộng, kỳ thật chính là động tác đem tin tức "bổ sung nguyên vẹn".
Bản thân Hàn Phong hiểu rõ, nếu muốn chính thức thực hiện thuật toán "phép cộng bổ sung nguyên vẹn", cũng không phải thuật toán trí năng đơn giản là có thể đối phó. Cho nên hắn tạm thời bỏ qua cho việc tiếp tục nghiên cứu thuật toán đó, để sau này quay lại làm tiếp.
Trọng điểm của hắn bây giờ là quan sát nguyên lý cụ thể của trí nhớ trong não con người. Kết cấu mặt đại não thần kinh inte là hình lập thể 3D, có thể bao hàm số liệu, so với 2D hạn chế tiến vào nhiều lắm. Hàn Phong muốn đem hết toàn lực quan sát xem biến hóa kết cấu trong đó, để biết rõ ràng cơ chế của nó rốt cuộc là như thế nào mà vận hành.
Bất quá, công việc này hiển nhiên không phải dễ dàng hoàn thành như vậy. Đại não bên trong thần kinh inte thật sự rất lớn. Nếu muốn nhất thời hiểu rõ được một nửa ý tứ đại biểu cụ thể thôi, sợ rằng còn khó hơn lên trời.
Hàn Phong ở trong thư viện vừa đọc sách, vừa so sánh với kết cấu bên trong thân thể mà mình tiến hành "nhìn trong", so sánh tiến hành học tập nghiên cứu, bất tri bất giác, thời gian một ngày đã trôi qua như thế. Hàn Phong thậm chí quên cả ăn cơm trưa. Bất quá hắn hôm nay dùng não có chút quá độ, khiến cho bản thân mình có chút cháng váng đầu cùng hoa mắt. Sau đành phải vội vàng chạy ra ngoài ăn nhiều một chút để bổ sung năng lượng.
Rèn sắt thì phải thừa dịp còn nóng mà rèn. 2 ngày này, toàn bộ tâm tư của Hàn Phong đều nằm ở phương diện đó.
Buổi tối trở lại phòng ngủ, Hứa Lâm Hổ nhìn hắn nói: "Phong tử, huấn luyện viên bọn tao bảo muốn mày tham gia đội bóng của trường, ý mày thế nào?"
**********
Lần trước sau khi thi đấu hữu nghị, Hứa Lâm Hổ thuận lợi tuyển vào đội bóng rổ trường, mặt khác còn có cả Lý Dịch cùng 3 tân sinh khác.
Huấn luyện viên đội bóng rổ đối với việc điểm số của đại học Thủy Mộc có thể đánh tới mức độ này cảm thấy phi thường khó tin. Cuối cùng hỏi qua vài người, mới biết rõ cụ thể xảy ra chuyện gì, căn cứ theo kinh nghiệm của hắn, hiển nhiên cùng người khác bất đồng, hắn rất nhanh liền đem tiêu điểm tập trung lên người Hàn Phong, biết được tác dụng mấu chốt của Hàn Phong trong đó.
Trường học không ngờ còn có một nhân tài như vậy, huấn luyện viên đội bóng đương nhiên không thể bỏ qua rồi. Sau khi biết được Hàn Phong là bạn cùng phòng của Hứa Lâm Hổ, hắn trước tiên ủy thác cho Hứa Lâm Hổ thử dò xét, hỏi một chút xem ý tứ của Hàn Phong.
Nếu là trước kia, Hứa Lâm Hổ khẳng định sẽ rất kinh hỉ mà nói cho Hàn Phong tin tức này. Hơn nữa còn cho rằng Hàn Phong sẽ cao hứng mà đáp ứng. Nhưng mà bây giờ, hắn cơ hồ có thể khẳng định, tỷ lệ Hàn Phong đáp ứng cơ hồ chẳng khác gì con số 0.
"Tao gần đây bận nhiều việc tối tăm mặt mũi, đâu ra thời gian mà đánh bóng rổ cơ chứ." Hàn Phong lắc đầu trực tiếp cự tuyệt.
Lý Vượng kỳ quái nói: "Tao nói Phong tử, mày cả ngày cứ bảo mình bận, nhưng tao có thấy mày bận gì đâu, đến thư viện đọc sách cũng gọi là bận ư?"
Hàn Phong cười cười: "Mày không hiểu đâu."
"Mẹ, mày không nói tao làm sao mà hiểu!" Lý Vượng khinh bỉ nói.
"Lại đây, mọi người lại đây xem!" Sở Suất đang ở trên mạng đột nhiên nói, "Đại hội thi đấu hacker quốc tế HPS sắp bắt đầu rồi kìa!...... Wow, năm nay tiền thưởng lớn quá, giải nhất tới 20 vạn USD!"
"20 vạn USD? Mẹ ơi, cái này chẳng phải hơn 100 vạn nhân dân tệ sao?" Lý Vượng vội vàng lao tới giúp vui, "20 vạn USD này nếu vào tay tao thì thật là tốt quá. Hơn 100 vạn a, có nó cả đời cũng không cần phải lo nữa rồi."
"Biến, mày đúng là không có tiền đồ!" Sở Suất bĩu môi, "Cả đời buôn bán chỉ được 20 vạn USD? Mày phải học sinh đại học Thủy Mộc không vậy!"
"Yêu cầu của tao không cao, hơn 100 vạn, đủ tao xài rồi, khục khục!" Lý Vượng nham nhở cười nói, "Đáng tiếc ta không có đủ kỹ thuật, bằng không ta khẳng định sẽ đóng năm chặt sáu rồi, đem mấy lão ngoại quốc này toàn bộ chém té xuống ngựa hết. Hắc hắc, thật là sảng khoái!" Lý Vượng trên mặt lộ ra thần sắc mơ ước.
Sở Suất lần này cũng không có đả kích hắn, trầm mặc một chút, rồi hắn ngữ xuất kinh nhân nói: "Tao quyết định tham gia!"
"Hả?" Lý Vượng sửng sốt, "Mày muốn tham gia? Được hay không đó?"
"Không quản nhiều như vậy, dù sao tao cũng muốn tham gia. Cuộc thi đấu này chính là hướng ra toàn thế giới, tất cả mọi người đều có thể tham gia. Đại hội thi đấu hacker này, cũng không nhất định là phải so kỹ thuật hacker inte, rất có khả năng là so biên trình, so nội dung thuật toán. Cho dù không lấy được thứ hạng, thì cũng coi như là một kinh nghiệm trọng yếu đi. Sau này cùng người khác nói chuyện, tao có thể nói, năm đó tao tốt xấu gì cũng là người đã tham gia qua đại hội thi đấu hacker toàn cầu, haha!"
Sở Suất tốt xấu gì cũng từng ở Khoa Đại Thiếu Niên Ban một thời gian, kỹ thuật vi tính không tồi, nhất là ở phương diện biên trình, trình độ rất cao, tự tin tham gia thi đấu đương nhiên là có rồi.
Lý Vượng trịnh trọng nói: "Mày tham gia đi, tao ủng hộ mày! Nếu mày có vận *** chó, bắt được tiền thưởng, đến lúc đó phân cho tao một nửa là được."
Sở Suất mắng: "Biến mẹ mày đi!"
Hàn Phong lúc này xen vào nói: "Đại hội thi đấu hacker này, tao ở trên mạng cũng có nghe nói qua. Hơn nữa, căn cứ theo tin tức lưu truyền trong mạng. Nội dung thi đấu rất có thể là mã hóa thuật toán giải mật, mày có thể hướng phương diện này chuẩn bị."
Sở Suất nghi hoặc nói: "Phong tử, mày nghe thấy được tin tức này ở đâu? Sao tao không hề nghe nói tới?"
"Uhm...... Lần trước ở trên mạng ngẫu nhiên chứng kiến, bất quá quên mất ở đâu rồi."
Tin tức kín mà ngươi có thể khinh địch dễ dàng nghe được thì không phải là tin tức kín rồi. Hàn Phong không thể làm gì khác hơn là tùy tiện đáp cho có lệ một chút. Hắn chung quy không thể nói, đây là do một mail nước ngoài nói cho hắn.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT