"Ai da, nàng vĩnh viễn đều tràn ngập sức sống, yểu điệu thùy mị như thế a!" Nhìn bóng lưng Hạ Nam đi xa, Dương Thành cảm thán nói.

"Cậu thích nàng?" Hàn Phong hỏi.

"Nói nhảm!"

Hàn Phong tự hỏi trong chốc lát, rồi nói: "Cậu út, cháu phát hiện cậu có chút khuynh hướng chịu ngược đãi."

"……" Dương Thành một trận nóng mặt, phản bác nói, "Ta thích, ngươi quản được ta à! Không chém gió nữa, lên xe, chúng ta đi ăn cơm."

Dương Thành lái xe, ngừng lại tại khách sạn lớn Hoàng Gia Bắc Kinh. Hàn Phong ngó qua, phát hiện dĩ nhiên là nhà hàng bốn sao.

"Cậu út, không cần phải xa xỉ như vậy, ăn bữa cơm thôi mà." Hàn Phong nói.

"Ha ha, hôm nay ăn cơm, ta trở về là được trả lại, thật vất vả mới có cơ hội một lần như vậy, bỏ mất đã có thể nói là rất có lỗi với chính mình rồi. Ngươi đừng quản nhiều như vậy, hôm nay ngươi chủ yếu ăn là chính, muốn ăn cái gì thì cứ việc kêu, đừng theo ta khách khí! Ngươi cao hứng thì, ăn một phần, bỏ bọc một phần đem về cũng được!"

Ăn cơm tối xong, Dương Thành liền mang Hàn Phong đi dạo, tiếp đó ném cho hắn một cái chìa khóa chỉ đạo vài câu, liền rời đi.

Địa phương Dương Thành chuẩn bị cho Hàn Phong là một gian hai phòng đầy đủ các thiết bị vật dụng lắp đặt trong nhà. Mà lúc đầu Hàn Phong cũng chỉ là ta van ngươi giúp đỡ ta thuê một phòng đơn độc một người mà thôi. Bất quá sau khi Hàn Phong nhìn thấy, cũng không nói cái gì. Tác phong này của cậu út, phỏng chừng ngay cả phòng ở cũng không quá tệ.

Mà Dương Thành đối với Hàn Phong, hắn không có cái gì phải lo lắng. Hắn đối với Hàn Phong khá hiểu rõ, thậm chí so với cha mẹ Hàn Phong còn muốn khắc sâu hơn. Một năm trước sau lần đầu tiên tiếp xúc cùng Hàn Phong, hắn cũng đã không đem hắn xem như một đứa trẻ.

Hàn Phong một đời chính là làm lính, cho nên đối với Dương Thành cũng rất thân cận. Có chút gì đó không quan trọng, cũng không tận lực giấu diếm hắn. Sự thật đã chứng mình, quyết định này của hắn rất chính xác, Dương Thành cũng không phải cái loại người thích dò la bí mật của người khác, rất nhiều chuyện cũng không cần giải thích nhiều lắm.

Theo lý thuyết mà nói, Hàn Phong hẳn là phải đi bái phỏng thân thích nhà ngoại trước, nhưng nếu Dương Thành không nhắc đến việc này, hắn cũng chẳng muốn nói. Việc này nguyên vốn không phải chuyện hắn quan tâm, dù sao hắn cũng không có hứng thú với đại gia đình nhà ngoại. Lý tưởng lớn nhất của hắn bây giờ chính là nhanh chóng đem "Siêu Cấp Hệ Thống" trong đầu mình hoàn thiện, để mình có thể cùng người bình thường có cuộc sống giống nhau. Sau đó kiếm lời một ít tiền, tìm một cô vợ xinh đẹp hiền lành một tí, rồi cùng với ông bà già an ổn mà sống qua ngày.

Theo góc độ của Nhạc Phong mà nói, lý tưởng này hình như có chút ích kỷ rồi, hắn tựa hồ hẳn là phải vì quốc gia làm chút chuyện. Nhưng mà, Nhạc Phong đã chết, hắn đã dùng bản thân mình hồi báo sự bồi dục của tổ quốc. Kiếp này, hắn là Hàn Phong, chỉ là một hài tử bình thường trong một gia đình bình thường mà thôi.

Lại nói về chỗ ở, điện thoại di động của Hàn Phong reng lên, nhìn qua, nguyên lai là Liễu Nguyệt Sương gọi tới. Liễu Nguyệt Sương là con gái duy nhất của chị em tốt Khâu Lam của mẹ. Đồng thời cũng xem như là con nuôi của mẹ, từng qua nhà Hàn Phong chơi đùa mấy lần. Nàng so với Hàn Phong nhỏ hơn một tháng, bất quá thường xuyên tự xưng mình là chị, năm nay theo học năm hai tại đại học Thủy Mộc, hệ tin học.

"Ồ, là tiểu Sương tử à?"

"Tiểu Phong tử, nói bao nhiêu lần rồi không biết, không chính xác gì cả, đã bảo không được vô lễ như vậy, phải gọi ta là chị!" Đầu điện thoại nọ truyền đến thanh âm oán trách của Liễu Nguyệt Sương, "Ngươi bây giờ ở chỗ nào, yên ổn rồi chứ?"

"Ừ, không tệ lắm, cậu út tìm cho ta một phòng ở, ngay phụ cận đại học, đi chừng vài bước là tới trường, khá tiện lợi."

"Wow, đã vậy?" Liễu Yên Nguyệt hâm mộ cực kỳ, "Phòng của người như thế nào?"

Hàn Phong thành thật trả lời: "Một gian hai phòng."

"Một gian hai phòng hả, he he, ngươi ở một người, xem ra hơi lớn một chút. Cậu út ngươi thật có năng lực đó, phòng ở phụ cận trường đại học muốn tìm cũng không được, vẫn khó phù hợp yêu cầu. Ta tìm mấy tháng rồi, còn chưa được chỗ thích hợp. Cậu út ngươi cư nhiên còn có thể tìm được tới một gian hai phòng, lắp đặt có phải thuộc loại đầy đủ hết không?"

Hàn Phong cảm giác có chút không ổn: "Khá hoàn hảo."

"Ha ha, ta biết rồi. Tiểu Phong tử, ta quyết định rồi, ta muốn chuyển đến ở cùng ngươi!"

"KHÔNG ĐƯỢC!" Hàn Phong không hề nghĩ ngợi trực tiếp cự tuyệt, hơn nữa ngữ khí rất kiên quyết.

Đầu điện thoại bên kia tựa hồ không ngờ rằng Hàn Phong phản ứng lớn tới như vậy, ngừng một hồi lâu không nói chuyện.

"Tiểu Sương tử?" Hàn Phong hô một tiếng.

Liễu Nguyệt Sương vừa khôi phục mê hoặc liền hùng hổ: "Tiểu Phong tử, ngươi muốn bị đánh à, dám lớn tiếng nói chuyện như vậy với ta. Có người đẹp chuyển đến cùng ngươi hợp thuê, tiện nghi cho ngươi rồi, vậy còn không chịu đáp ứng."

"Không được nhất định là không được, chuyện này khỏi thương lượng. Như vậy đi, nếu như ngươi thật sự muốn chuyển, ta giúp ngươi tìm một phòng."

"Hứ......Quỷ hẹp hòi, ta không chuyển nữa, bây giờ dù ngươi có cầu xin, bổn tiểu thư cũng không chuyển nữa." Liễu Nguyệt Sương tựa hồ tức giận, : "Ngày mai nhớ kỹ sớm rời giường một chút, đến trường làm thủ tục nhập học." Nói xong, nàng liền trực tiếp cúp máy cắt đứt điện thoại.

Nghe tiếng gác máy "cụp" một cái, Hàn Phong có chút bất đắc dĩ, lắc đầu cười khổ, liền bắt đầu động thủ mang hành lý bên trong lấy ra.

Không phải hắn hẹp hòi, cũng không phải hắn không có thói quen cùng hợp thuê, thật sự là bị bất đắc dĩ, bởi vì hắn có nhiều bí mật không hy vọng để cho người khác biết. Một người ở, tự do tự tại, làm chuyện gì cũng không chỗ nào cố kỵ. Nếu như vô duyên vô cớ nhiều hơn một người, còn phải đề phòng nàng phát hiện một chút bí mật của mình, chuyện thật sự hết sức không tiện.

Sau một hồi bề bộn, xem một chút thời gian, đã tám giờ tối, Hàn Phong bắt đầu theo kế hoạch, rèn luyện thân thể của mình.

Bởi vì Hàn Phong mười mấy năm qua một mực bị vây trong trạng thái tê liệt trên giường. Mặc dù thường xuyên dựa theo bác sĩ tiến hành xoa bóp chuyên nghiệp, thậm chí còn trang bị máy chuyên môn xoa bóp bộ vị trên thân thể, nhưng đúng là phát dục có ảnh hưởng rất lớn.

Đầu tiên là thân cao, Hàn Phong bây giờ thân cao chỉ hơn một mét bảy, ngay cả Liễu Nguyệt Sương cũng so ra hơn nàng vài centimet.

Tiếp theo là khả năng chịu đựng của thân thể cùng xương cốt. Lúc mới bắt đầu, Hàn Phong mặc dù đã có thể khống chế cơ thể của mình rồi, nhưng là còn phải tìm một đoạn thời gian rất dài mới thành công. Nguyên nhân chủ yếu là do cơ thể cùng xương cốt hắn cường độ không đạt đủ yêu cầu.

Cho nên hai năm qua, hắn một mực dựa theo kế hoạch tập thể hình của mình, thân thể tiến hành rèn luyện có hệ thống.

Kiếp trước Hàn Phong từng chịu qua đặc huấn của quân nhân. Trong quân đội tự có một bộ phương pháp tập thể hình, hắn căn cứ phương pháp tập thể hình trong quân đội này (đại loại như quân thể quyền đẳng), tự thân kết hợp tình huống cụ thể, sáng chế ra một bộ động tác có độ khó cao.

Sở dĩ nói là độ khó cao, là bởi vì động tác này tại trong mắt người bình thường, là phi thường khoa trương. Tỷ như hai tay mười ngón xen lẫn nhau khép lại, duỗi thẳng về phía trước. Sau đó lấy vai làm trục, khuỷu tay cong hướng lên trên, trực tiếp quay 360 độ ngược trở ra tới sau mông.

Cái ví dụ trên chỉ là rèn luyện dây chằng, ngoài rèn luyện dây chằng ra còn có rèn luyện cường độ cùng thăng bằng thân thể. Tỷ như trồng cây chuối bằng quả đấm, sau đó cánh tay nhịp nhàng ấn theo tiến lên uốn lượn mở rộng ra phía trước cùng lúc.

Bộ động tác này, cũng không phải vì độ khó cao mà khó khăn cũng cao, một phần là vì khống chế khôi phục thân thể mà sắp đặt, về mặt khác thì đích thực bởi vì bộ động tác này đối với thân thể có chỗ tốt rất lớn.

Bởi vì có thể cảm giác được biến hóa của tín hiệu thần kinh trong cơ thể. Hàn Phong phát hiện, lúc hắn làm ra một vài động tác nào đó, thì trong cơ thể liền gặp phải một loại thần kinh sinh hóa xung mạch phi thường kì lạ.

Loại xung mạch này sỡ dĩ kì lạ, là bởi vì loại thần kinh xung mạch này cùng với xung mạch tế bào khác sinh ra tác dụng rõ ràng bất đồng.

Tác dụng của xung mạch khác, trên cơ bản là truyền vào hoặc là truyền ra tin tức. Tín hiệu không phải rất mạnh, hơn nữa tốc độ phi thường nhanh, có thể đạt tới mỗi giây hơn một trăm thước. Mà loại thần kinh xung mạch này, tín hiệu phi thường mãnh liệt, mà tốc độ cũng phi thường chậm chạp giống như nước chảy vậy, chậm rãi lưu động trong kinh mạch.

Hơn nữa, loại xung mạch này còn có một tác dụng khiến cho Hàn Phong phi thường khó có thể giải thích. Nó tựa hồ có công năng cường đại kích thích tính chất sống của tế bào, chỉ cần nó chảy qua địa phương nào, thì tính chất sống của tế bào chung quanh sẽ được tăng cường thật lớn, thậm chí có thể vượt qua gấp mười lần ban đầu.

Nó giống như là một loại linh đan diệu dược, cung cấp đầy đủ dinh dưỡng cho tế bào, làm cho tế bào bên trong cơ thể Hàn Phong trước đó đã héo rút lại một lần nữa bùng phát đầy rẫy sinh cơ.

Hàn Phong đặt cho loại xung mạch kì lạ này một cái tên, gọi là "Đan Lưu", ý tứ là cái gì đó giống như nước chảy, công hiệu cùng linh đan diệu dược giống nhau.

Hắn cũng không cần biết tại sao đan lưu có công hiệu này. Hắn chỉ cần biết rằng làm như thế nào để có thể lập tức sinh ra đan lưu vậy là đủ rồi. Hắn phát hiện, cũng không cần khống chế bất cứ tế bào gì, chỉ cần để thân thể thực hiện một ít động tác đặc biệt, là có thể sinh ra xung mạch này.

Vì vậy, hắn bắt đầu tiến hành thử nghiệm bất cứ động tác gì mà mình có thể làm được.

Hắn kinh ngạc phát hiện, rất nhiều động tác tập thể hình học được trong quân đội, cũng có thể đủ hiệu nghiệm để sinh ra đan lưu. Mặc dù đan lưu sinh ra có mạnh có yếu, nhưng dù sao cũng đích xác đã sinh ra. Hắn lúc đó mới biết, thì ra sớm đã có người phát hiện qua đan lưu tồn tại rồi. Sau đó căn cứ theo nguyên lý này, xếp đặt ra động tác tập thể hình chuyên môn.

Bất quá, Hàn Phong tin tưởng không ai có thể nhận biết hoặc cảm thụ rõ ràng mạnh yếu của đan lưu.

Hắn đem động tác của mình tự nhủ xem "thứ nào là cặn bã, thứ nào là tinh hoa", chuyên môn lựa chọn những động tác có thể sinh ra đan lưu cường độ cao. Hơn nữa tự mình sáng tạo một ít động tác, hình thành một bộ động tác tập thể hình mới.

Bộ động tác mới này khó khăn có phần hơi lớn, thực hiện quả thực thống khổ dị thường. Sau khi Hàn Phong thực hiện, mỗi lần đều đau đến mức toàn thân đều là mồ hôi lạnh, mỗi lần đều muốn dứt khoát bỏ nó cho xong.

Vì vậy, Hàn Phong dứt khoát tại trong não mình tập hợp các mệnh lệnh hoàn thành động tác, "giả lập" thành một bộ mệnh lệnh tập. Mỗi lần muốn rèn luyện, tự mình hạ xuống một cái mệnh lệnh đặc thù. Sau đó thân thể liền tự động tiến vào trạng thái tự động tập thể hình, dù nghĩ muốn đình chỉ cũng đều không thể được.

Hàn Phong sau khi chuẩn bị xong, hít sâu một hơi: "Bắt đầu đi."

Trong phòng nhất thời vang lên một tràng tiếng kêu thảm thiết sói tru quỷ khóc.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play