Hắn thấy một cô gái dung nhan so với Liễu Nguyệt Sương còn muốn xuất sắc hơn ngồi đối diện với mình. Mái tóc dài mềm mại đen óng dùng miếng lụa mỏng màu tím buộc lại, tùy ý mà buông xuống trên vai. Khuôn mặt tinh xảo của nàng lấy góc nhìn của Hàn Phong, quả thực đạt tới mức gọi lại hoàn mỹ. Lúc Hàn Phong nhìn nàng, nàng cũng nhìn Hàn Phong, đôi mắt to lung linh lóe sáng, giống như meo meo vậy, ẩn hiện như sơn cốc thâm đàm, trong suốt sáng ngời. Đúng là hấp dẫn, khiến người ta không tự chủ được mà trầm mê trong đó.
Hàn Phong giật mình.
Cô gái nọ lúc mới bắt đầu còn có dũng khí cùng Hàn Phong đối mặt. Nhưng sau mười mấy giây đồng hồ, trên mặt nàng bắt đầu hiện ra một cổ đà hồng (hồng như say rượu ấy), y như quả táo chín, trông rất đẹp mắt. Nàng cuối cùng giận dữ trừng mắt nhìn Hàn Phong liếc mắt một cái, sau đó quay đầu đi không thèm nhìn hắn nữa.
Mà Hàn Phong vẫn như cũ ngơ ngác nhìn bên kia, vẫn không nhúc nhích.
Một lát sau, cô gái lại hướng hắn bên này nhìn thoáng qua. Phát hiện Hàn Phong dĩ nhiên còn đang dùng ánh mắt hết sức thuyết phục nhìn chằm chằm nàng. Vì vậy lông mày hơi nhíu lại, nhẹ "hừ" một tiếng, rối đứng lên, cầm lấy bộ sách trên bàn, thay đổi bàn khác.
"Soạt - -"
Lúc cô gái đứng dậy, động tác có chút hơi lớn, làm cho cái ghế cùng sàn nhà cọ xát phát ra thanh âm hơi lớn. Nhưng tại trong phòng tham khảo an tĩnh, lại có vẻ rất đột ngột.
Mà Hàn Phong, lại hình như là bị một cái trọng lực va đập một chút. Thân thể mạnh mẽ ăn một trận, sau đó từ trạng thái thừ người khôi phục lại.
"Má ơi!"
Hàn Phong trong lòng hô to một tiếng, xoa xoa mồ hôi lạnh trên trán. Hắn vội vàng quay đầu đi, không nhìn nữ sinh kia nữa.
Hắn quả nhiên là bị hù dọa rồi. Bởi vì mới vừa rồi hắn mém chết máy lần nữa!
Nếu không phải thanh âm vừa rồi, ngẫu nhiên dẫn phát một đoạn trong hệ thống siêu cấp. Hắn nhất định sẽ lại như lần trước, tiến vào trạng thái "trì hoãn".
Đối với lần chết máy trước, Hàn Phong ấn tượng rất sâu sắc, lại không nghĩ rằng nhanh như vậy mém chút thể nghiệm loại cảm giác này. Mặc dù cô gái đích xác làm cho tim hắn đập thình thịch, nhưng là dựa theo tính cách của hắn, cũng tuyệt sẽ không vô lại như vậy mà nhìn chằm chằm vào người ta không tha. Trực tiếp khiến người đó bị hù dọa chạy mất, thật sự là bởi vì hắn mới vừa rồi trong nháy mắt mất đi khống chế thân thể. Nghĩ muốn cử động, nhưng lại không động đậy được.
"Sao lại như vậy? Đã xảy ra chuyện gì? Tại sao lại gặp phải tình huống này chứ……"
Một cái nghi vấn thật lớn không ngừng xoay quanh trong đầu Hàn Phong.
Lần trước đụng phải tràng cảnh ướt át khiến người ta phải hộc máu. Hàn Phong thậm chí đối với Liễu Nguyệt Sương xảy ra phản ứng sinh lý, do đó mới bị chết máy.
Nhưng còn lần này? Tình hình lần này cùng lần trước khác nhau rất lớn, Hàn Phong căn bổn không có sinh ra tư tưởng nào không thuần khiết. Gần như chỉ bị mỹ mạo cùng khí chất của đối phương chinh phục. Sau khi chứng kiến nữ sinh này, hắn lần đầu tiên có loại cảm giác trống ngực tăng nhanh.
Chẳng lẽ chính là vì nguyên nhân này?
Suy nghĩ hồi lâu, Hàn Phong thật sự không nghĩ ra cách lý giải nào hợp lý khác.
Đúng là không cho người ta con đường sống mà!
Hàn Phong tận trong đáy lòng không khỏi phát ra một tiếng kêu than.
Xem ra vấn đề này rất nghiêm trọng, không thể mặc kệ được, phải lập tức giải quyết. Nghĩ đến đây, Hàn Phong cũng không còn tâm tư ở lại chỗ này xem. Vì vậy đem sách trả lại chỗ cũ, vội vã rời thư viện.
Trở về phòng ngủ, Hàn Phong đẩy cửa đi vào, nhìn thấy ba người bạn cùng phòng.
Mà bọn họ đều đang vội vàng lo việc của mình, nhìn thấy Hàn Phong tiến vào, đều ngừng lại mọi chuyện trong tay, quay đầu nhìn hắn.
"Người anh em này, cho hỏi anh bạn có chuyện gì?" Tay ôm y phục phơi khô, từ ban công một mãnh nam(con trai tướng đô con) hỏi, thanh âm của hắn rõ ràng mang theo khẩu âm Sơn Đông. Âm lường cùng hình thể giống nhau, vang vọng cởi mở.
Hàn Phong cười cười: "Chào mọi người, ta là Hàn Phong, cũng ở phòng này, ngày hôm nay mới vào, người Hồ Nam."
Mãnh nam nghe xong, ha ha cười, nói: "Nguyên lai ngươi chính là Hàn Phong hả, hoan nghênh gia nhập phòng 301, phòng chúng ta rốt cuộc cũng đông đủ rồi! Ta tên là Hứa Lâm Hổ, đến từ Sơn Đông Tể Nam, ngươi trực tiếp gọi ta Lâm Hổ là được." Chữ trâu mạnh mẽ hiển nhiên là phong cách hảo sảng nhiệt tình của người Sơn Đông. Theo Hàn Phong nhìn thấy, hắn thân cao ít nhất 1m85. Giờ phút này hắn trên tay trắng sáng, cơ bắp cuồn cuộn, tràn ngập lực lượng mang tính bạo tác.
"Ta gọi là Lý Vượng, đến từ Đông Bắc Cát Lâm. Ta đây, tính cách hiền lành, ngươi nếu cấp cho ta mặt mũi, có thể gọi ta một tiếng Vượng ca……" Nói chuyện chính là tên mập mạp đang ở trên ghế trước giường xem tranh, da tay ngâm đen, giọng nói có chút the thé, khuôn mặt tròn tròn, rất xứng với thân hình ung béo của hắn, phảng phất như phật Tây Tạng sống.
"Hahaha…… Vượng ca…… Vớ vẩn! Lại còn Vượng ca…… Hàn Phong, đừng nghe hắn nói nhảm, ngươi cùng ta giống nhau, trực tiếp gọi hắn Vượng Tài là được." Hứa Lâm Hổ cười to nói (Cái tên Vượng Tài của Lý Vượng có lẽ là do tác giả ý bảo hắn mẹp + nhiều tiền ấy)
"Cái con hổ bệnh nhà ngươi, dám bảo ta là Vượng Tài. Kháng nghị, ta mãnh liệt kháng nghị - -" Lý Vượng nhảy dựng lên, lớn tiếng nói. Bất quá thanh âm cùng hình tượng của hắn, thật sự có chút khiến cho người ta không nhịn được mà cười.
Lúc này, đồng học ngồi ngồi trước máy tính ngồi chơi trò chơi đánh giá Hàn Phong một lúc, đột nhiên hỏi: "Ngươi là người nơi nào ở Hồ Nam?"
"Là Gia Nam."
"Gia Nam? Tiểu địa phương, chưa nghe nói qua." Vị đồng học này kiêu ngạo biểu môi khinh thường nói. Sau đó hắn dùng cằm hướng Hàn Phong nói, "Ta gọi là Tôn Nhạc, người Chiết Giang Hàng Châu". Nói xong, liền không thèm nhắc lại, vùi đầu vào chơi trò chơi. Từ trong mắt hắn, Hàn Phong thấy được một tia miệt thị.
Hứa Lâm Hổ hướng Hàn Phong làm một cái mặt quỷ. Sau đó miệng chỉ chỉ Tôn Nhạc, ý bảo hắn đừng để ý.
Hàn Phong không nghĩ tới Hứa Lâm Hổ một mãnh nam như vậy. Trên mặt cư nhiên lại có thể làm vẻ mặt phong phú, không khỏi lộ ra nụ cười, hắn nhún nhún vai, tỏ vẻ mình không sao cả.
Vào cửa nói ngắn ngủn mấy câu, Hàn Phong đối với bạn cùng phòng mình cũng hiểu rõ sơ lược. Hứa Lâm Hổ cùng Lý Vượng hai người tính cách không sai. Đáng giá giao hảo, về phần Tôn Nhạc, Hàn Phong đã loại bỏ ra bên ngoài.
Hàn Phong trở về, là muốn hoàn toàn đem nguyên nhân chết máy của mình làm rõ. Vì để biết rõ, phải làm cho mình tiến vào tình cảnh đặc thù. Tình hình trước mắt, là một loại khiến mình sinh ra dục vọng, mặt khác một loại còn lại là làm cho trống ngực mình tăng nhanh lên.
Hiển nhiên, loại sau không dễ dàng đạt được, Hàn Phong lựa chọn bắt đầu từ loại thứ nhất.
Ký túc xá học sinh có wireless inte bao trùm, cho nên Hàn Phong từ trong túi xách ra cái laptop. Có thể trực tiếp lên mạng, Hàn Phong quyết định lên trang vàng(Web đen xXx ấy), tìm kiếm hình ảnh, tiểu thuyết này nọ có liên quan đến tâm tình.
"Hàn Phong, ngươi hiện tại cũng mua laptop rồi à?" Hứa Lâm Hổ chứng kiến laptop của Hàn Phong, kinh ngạc nói.
"Uhm, loại mới, vừa mới mua àh?" Lý Vượng vừa thấy, đã hăng hái, buông bức tranh trong tay, đi tới phía sau Hàn Phong xem, "Đây là loại Legend Corporation gần đây mới phát hành."
"Ặc…… Cái này là sau khi ta thi đậu đại học, người thân cho ta thôi."
"Để ta xem tính năng nó thế nào. Nếu tốt ta cũng mua một cái giống vậy."
"Uhm, vậy ngươi xem một chút đi." Hàn Phong ra khỏi vị trí.
Lý Vượng liền ngồi lên, bắt đầu thuần thục dò xét tính năng cùng phối trí trong máy.
Hứa Lâm Hổ đối với máy tính không thể nào quen thuộc, đứng ở phía sau Lý Vượng hỏi này hỏi nọ, chuyên tâm cầu học. Mà Hàn Phong cũng thỉnh thoảng tiếp cận một hai câu. Thấy có người cổ vũ, Lý Vượng hăng hái càng cao, thỉnh thoảng lại hướng Hàn Phong cùng Lâm Hổ phô trương kỹ thuật của mình đối với máy tính.
Tôn Nhạc thỉnh thoảng lại hướng bọn họ bên kia nhìn lại, nhưng lại không hề có tâm tư tiếp tục chơi trò chơi. Chỉ cảm thấy thanh âm hai người Lý Vượng cùng Hứa Lâm Hổ dị thường om sòm, nghe xong trong chốc lát, rốt cuộc không nhịn được nói: "Cái máy tính phối trí như cặn bã, so với máy của ta còn kém xa!" Hắn vốn không rõ, tại sao Lý Vượng cùng Hứa Lâm Hổ hai người đối với cực phẩm laptop không thèm đếm xỉa. Ngược lại đối với cái máy cặn bã của Hàn Phong nọ lại khen ngợi không thôi.
Ba người lập tức đình chỉ nói chuyện, quay đầu nhìn Tôn Nhạc ba giây đồng hồ. Sau đó lại tiếp tục đề tài họ mới nói.
Tôn Nhạc thấy mình lần nữa không bị nhìn, trong lòng rất là căm tức, gáy nóng lên, bật thốt lên nói: "Cũng khó trách, loại trình độ như các ngươi, cũng chỉ xứng dùng loại máy tính đó. Máy tính cao cấp mà để cho các ngươi dùng, quả thực……"
"Mày câm miệng lại cho tao!" Không đợi Tôn Nhạc nói, Hứa Lâm Hổ trừng lớn con mắt, hướng về phía Tôn Nhạc quát.
Tôn Nhạc lại càng hoảng sợ, hắn từ trên ghê đứng lên, lui về phía sau vài bước. Thấy Hứa Lâm Hổ cũng không có tiến thêm bước nào, lúc này mới không kiên trì nổi nói: "Mày…… Hứa Lâm Hổ, đừng tưởng mày lớn họng, là tao sợ mày."
Hứa Lâm Hổ tiếp tục quát: "Tôn Nhạc, miệng mày tốt nhất phóng ra cho sạch sẽ một chút, tự cho mình là giỏi. Đừng tưởng mày có một ông già là ngưu B là tao không dám đánh mày……Hắn…… Shit…… Ông mày nhịn mày lâu lắm rồi!"
Gia tộc của Tôn Nhạc tại Hàng Châu là có chút quyền thế, ông già là chánh hiệp ủy viên, bà già là chủ tịch tập đoàn nào đó. Trong nhà có rất nhiều tiền, từ nhỏ, hắn đã là cục vàng được mọi người sủng ái đến lớn. Cho nên đã dưỡng thành tính cách đại thiếu gia con nhà giàu. Đối mặt với bạn cùng phòng của mình, tâm lý hắn vốn là xem thường. Ngày đầu tiên tới, hắn liền trực tiếp đem gia thế khoe ra, sau đó nói thẳng để cho bọn họ đi theo mình hầu hạ, cam đoan nổi tiếng có ăn có uống, nhưng ai biết được Hứa Lâm Hổ cùng Lý Vượng hai người căn bản không chịu lép vế.
Bây giờ lại tới một Hàn Phong nữa, từ cách ăn mặc của hắn cho thấy, cũng là một thằng nhà quê. Tôn Nhạc quả thực ngay cả để ý cũng không thèm để ý đến hắn, nhưng lại ngờ, Hứa Lâm Hồ cùng Lý Vượng đối với hắn lại đặc biệt nhiệt tình. Ba người mới vừa gặp mặt lại giống như bạn già lâu năm không gặp vậy, liền trò chuyện liên miên không dứt. Điều này khiến cho Tôn Nhạc hết sức căm tức, bọn họ ba người, là cố tình dao động cô lập hắn.
Cho nên hắn phát điên lên.
Nhưng mà Tôn Nhạc không nghĩ tới Hứa Lâm Hổ lại có phản ứng lớn đến như vậy, sợ đến nỗi liền lui lại mấy bước, bối rối la lên: "Hứa Lâm Hổ…… Mày, mày muốn làm gì, mày đừng có làm xằng bậy đó……"
Hứa Lâm Hổ thân hình to như vậy, đích xác rất kinh khủng. Nếu như động thủ, Tôn Nhạc hoài nghi dù là mấy người như mình đi chăng nữa cũng không đủ cho hắn.
Lý Vượng lúc này cũng vội vàng kéo Hứa Lâm Hổ lại, khuyên bảo hắn đừng xúc động. Dù sao đánh nhau với sinh viên mà nói, không phải chuyện tốt. Nếu gây lớn, đối với hắn khẳng định không có chỗ tốt.
Hứa Lâm Hổ chỉ vào Tôn Nhạc nói: "Tôn Nhạc, tao nói cho mày biết, đừng tưởng rằng có mấy đồng tiền thối là giỏi, tao cũng cóc cần nó! Sau này ở trước mặt tao ít làm trò khỉ một chút, nếu không tao đem mày ra làm điểm tâm ăn!"
Hàn Phong vẫn không nói chuyện, hắn vừa tới, không biết bọn họ có chuyện gì trong mấy ngày nghỉ. Chỉ là cảm thấy kinh ngạc chính là, Hứa Lâm Hổ nguyên bổn nhìn qua rất hào sảng và nhiệt tình, không nghĩ tới lại có tính tình cáu kỉnh tới như vậy. Về phần Tôn Nhạc, căn bản là không ảnh hưởng tới Hàn Phong, chỉ là một thằng nhóc không hiểu chuyện mà thôi, Hàn Phong không rảnh cùng hắn chấp nhặt.
Bất quá, quan hệ của Tôn Nhạc cùng bạn cùng phòng, mới vừa khai giảng đã náo nhiệt như vậy. Sau này còn bốn năm nữa, làm thế nào mà ở chung đây? Lấy góc độ của Hàn Phong mà nhìn, ở cũng một chỗ với bạn cùng phòng, nên cùng hắn với chiến hữu trước kia của hắn giống nhau, là thân như huynh đệ tay chân. Trong đó có thể tuyệt đối tín nhiệm lẫn nhau, bất quá Tôn Nhạc này hiển nhiên không có "huynh đệ" Trong phạm vi ở đây.
Trải qua một hồi nhốn nháo, không khí trong phòng ngủ có chút nặng nề. Hứa Lâm Hổ từ dưới sàn lấy ra một trái bóng rổ, nhìn Hàn Phong cùng Lý Vượng nói: "Ta đi đánh bóng rổ, đi chung chứ?"
Lý Vượng lập tức hưởng ứng: "Được rồi, ta cũng đang muốn giảm béo, đi rèn luyện chút cũng tốt."
Hàn Phong vốn cũng muốn đi, nhưng là tay chân mình không linh hoạt. Nhất là hai tay, tạm thời chỉ có thể hoạt động bốn ngón. Cho nên, hắn lắc đầu: "Các ngươi đi đi, ta không đi đâu, ta muốn lên inte xem tư liệu."
Sau khi Hứa Lâm Hổ bọn họ rời đi, Tôn Nhạc nhận một cú điện thoại, rồi cũng đi theo ra ngoài.
Không ai quấy rầy, Hàn Phong liền lên mạng, bắt đầu bắt tay giải quyết vấn đề chết máy của mình.
Hắn dùng thẻ đại lý ở các trang web vàng nước ngoài, tìm được một ít hình ảnh đặc sắc.
Giải nén xong, hắn bắt đầu xem các hình ảnh hấp dẫn đó. Nhìn hồi lâu, tựa hồ không có cảm giác gì, đành phải down xuống hai bộ phim AV. Lúc này hắn có cảm giác rồi, sau đó hắn lập tức nhắm mắt lại, không dám xem thêm nữa.
Hàn Phong rõ ràng có thể cảm giác được, động tác của mình bắt đầu cứng ngắc. Ngay cả tay cũng khó khăn cử động. Hắn lập tức tiến vào trong nhìn kỹ trạng thái, theo vĩ mô quan sát biến hóa trong cơ thể.
Siêu cấp hệ thống giờ phút này đang cố gắng vận chuyển, xử lý các thông tin cực kỳ chậm. Đại lượng tín hiệu từ các nơi cảm thụ khí trong thân thể truyền ra, hướng đại não truyền lại, mà trung khu thần kinh trong đại não cũng sinh ra tín hiệu vô cùng mạnh mẽ truyền xuống. Nhưng là, tín hiệu này thật sự là nhiều lắm, quá mức hỗn tạp, thế nên cái hệ thống siêu cấp bản cũ mà Hàn Phong biên soạn căn bản xử lý không được. Vì thế xảy ra bế tắc tin tức nghiêm trọng, quấy nhiễu tới tín hiệu truyền thâu bình thường của hệ thống vận động.
Bởi vì Hàn Phong chỉ là hơi có chút cảm giác liền lập tức nhắm hai mắt lại. Cho nên tình huống phụ tải của siêu cấp hệ thống cũng không phải rất nghiêm trọng. Hơn nữa trong thân thể tin tức cảm thụ khí rất nhanh liền suy yếu xuống. Cuối cùng biến mất không gặp, lúc này siêu cấp hệ thống cũng khôi phục vận chuyển bình thường.
Vì vậy Hàn Phong liền lại bắt đầu xem AV, chờ có cảm giác, bật người tiến vào bên trong trạng thái quan sát. Như thế lặp đi lặp lại, Hàn Phong phát hiện lúc này, một khi mình có cảm giác, toàn thân sẽ có rất nhiều bộ vị hoặc khí quan đồng thời phát sinh biến hóa. Biến hóa này dính dáng đến hệ thống vận động, hệ thống hô hấp, hệ thống tuần hoàn máu, hệ thống phân bô cho đến hệ thống tín hiệu thần kinh, quả nhiên là phức tạp rắc rối. Hắn quan sát lâu như vậy, đối với hàm nghĩa cụ thể của tính hiệu, gật đầu một cái cũng không có. Nhất thời suy nghĩ muốn giải quyết vấn đề này, không khác gì chuyện trong mơ. Xem ra chỉ có thể từ từ tiến thôi.
Hàn Phong từ bên trong tỉnh lại, vừa mở mắt ra, liền phát hiện Hứa Lâm Hổ cùng Lý vượng hai người không biết lúc nào đã trở về. Giờ phút này, bọn họ hai người không nói được một lời đứng ở phía sau hắn. Mở lớn hai mắt, nhìn vào biểu hiện trên laptop của Hàn Phong. Mà bên trong, giờ phút này đang diễn ra một hồi đại chiến kịch liệt.
"Kịch!" Hàn Phong lập tức đem laptop khép lại.
Hứa Lâm Hổ cùng Lý Vượng hai người đồng thanh kêu "A" Một tiếng, sau đó hồ: "Đừng đóng lại!"
"……" Hàn Phong có chút không biết nói gì, nói "Ban ngày ban mặt, xem AV ảnh hưởng không tốt đâu?"
Hứa Lâm Hổ cùng Lý Vượng hai người nhìn nhau liếc mắt một cái. Sau đó đồng thời hướng Hàn Phong làm cái thủ thế khinh bỉ, đồng thời mắng: "Cầm Thú!"
Hai vị đại ca, em xem AV là muốn giải quyết vấn đề chết máy của hệ thống siêu cấp trong não, chứ đâu phải vì dục vọng đâu trời! Hàn Phong tự trong đáy lòng nói.
Nhưng mà nếu nói như thế bọn họ hai người sẽ tin tưởng sao? Khẳng định sẽ không. Cho nên Hàn Phong không có giải thích, chỉ có thể mất tự nhiên cười cười.
Hứa Lâm Hổ cảm khái mà nói: "Ta nói Hàn Phong ngươi, ta còn tưởng rằng ngươi là một người thành thật, thật không nghĩ tới ôi chao không nghĩ tới……"
"Đúng thế, đúng thế." Lý Vượng liên tục gật đầu, nói tiếp, "Khó trách ngươi không cùng chúng ta đi ra chơi bóng, thì ra một mình một người trốn ở chỗ này xem sex hả ~Suy nghĩ thế là không tốt đâu nhé bạn hiền!"
"Hơn nữa, có thứ tốt, lại còn đem giấu, không cùng huynh đệ chia sẻ. Quả nhiên là đáng hận, ghê tởm, xấu hổ……"
Hàn Phong cảm thấy xấu hổ, còn để bọn họ nói nữa, mình khắng định trở thành một trong thập đại ác nhân rồi, hắn vội vàng đầu hàng: "Hai vị đại ca, em biết sai rồi. Mời ngồi mời ngồi, nhanh ngồi vào đi rồi từ từ thưởng thức."
Hai người đồng thanh nói: "Vậy mới đúng chứ!"
Bất quá, bọn họ cũng chỉ là nói một chút thế thôi, cũng không có thật sự đi thưởng thức. Dù sao vẫn còn là một đại tân sinh, vẫn còn giữ nét ngây thơ của học sinh trung học. Vừa rồi nếu không phải thấy Hàn Phong chẳng kiêng nể gì mà xem, bọn họ thật đúng là không nghĩ tới sẽ xem cái này.
Mới vừa đánh bóng xong, hai người liền thay phiên nhau vọt vào toalet tắm rửa. Hứa Lâm Hổ đề nghị ba người buổi tối đi ra ngoài liên hoan. Về phần Tôn Nhạc, cũng đã cố ý vô tình bị bọn họ loại bỏ rồi.
Sau khi phát sinh sự kiện AV, Hàn Phong ở trong mắt Hứa Lâm Hồ cùng Lý Vượng, liền biếng thành chiến sĩ sắc lang. Sau này cứ cách một đoạn thời gian, bọn họ hai người đều hướng Hàn Phong hỏi thăm một chút, gần đây có hàng nào tốt không. Nếu như Hàn Phong phủ nhận, bọn họ liền kêu to "cầm thú", Hàn Phong không có biện pháp, không thể làm gì khác hơn là thường lệ thỏa mãn nhu cầu của bọn họ - - Đương nhiên đây là chuyện sau này mới nói.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT