Tả Mạc xoay người lại, thần sắc nghiêm túc. Hắn trầm mặc cả nửa ngày mới phun ra được một câu. Khục, hóa ra chữ của ta năm xưa lại xấu như vậy ah!"

Thôi xong rồi, câu nói này không được rồi. Nói như vậy sẽ làm khí thế của ca yếu đi a. . .

Tả Mạc thầm hối hận trong lòng, nhưng cũng nhờ những lời này mà hắn cũng bớt đi xấu hổ.

Khi nghe thấy câu nói nọ thân hình Lê Tiên Nhi bỗng cứng đờ, nàng dùng ánh mặt không thể tin nổi nhìn Tả Mạc giống như gặp quỷ vậy.

"Năm xưa ngươi trêu chọc ta đến thảm, khục, quả nhiên là nhân quả báo ứng. Câu này thật là đúng nha, không ngờ cuối cùng thì ngươi cũng rơi vào ma chưởng của ca, oa ha ha. . . "

Sau khi hết xấu hổ, Tả Mạc bắt đầu dương dương đắc ý, làm ra cái bộ dạng tiểu nhân đắc chí. Nhưng dù sao hắn cũng không còn chút hận ý nào với Lê Tiên Nhi, mà ngược lại, hắn có cảm giác yên bình vô tư. Cảm giác này giống như khoảng thời gian mà hắn sống ở Vô Không Sơn, đó cũng là khoảng thời gian hắn sống vô ưu vô lo nhất.

Lê Tiên Nhi vẫn ngây người ra nhìn Tả Mạc cả nửa ngày trời mà chưa thể thốt lên nổi câu nào.

Còn Tả Mạc lại thoải mái nở nụ cười : "Yên tâm, ca sẽ nhìn vào giao tình năm xưa mà không làm khó ngươi đâu. Chỉ cần chờ đến lúc Thiên Hoàn phái sứ đoàn đến đây, sau khi bàn bạc kĩ điều kiện thì ca sẽ phóng thích ngươi a"

Nói xong Tả Mạc quay mặt về phía A Quỷ bảo:"A Quỷ, dẫn nàng đi, chúng ta rời khỏi đây thôi. "

A Quỷ gật đầu, rồi dẫn theo Lê Tiên Nhi. Tả Mạc dẫn Thi Bội rời khỏi Sát Uyên lao tù.

Sau khi hội họp với Chung Đức, hắn để mọi người thấy Lê Tiên Nhi. Điều này khiến ai ai cũng tỏ vẻ vui mừng. Đến lúc này con bài trong tay bọn họ cũng tăng lên khá nhiều, như vậy bước tiếp theo của kế hoạch lần này sẽ suôn sẽ hơn rất nhiều.

Kế hoạch của Chung Đức rất có sức hấp dẫn, nhưng có quá nhiều vấn đề nẩy sinh khiến chỉ cần nghĩ đến cũng đủ cho da đầu người ta run lên. Đối với Tả mạc, khi phải tiếp nhận địa bàn lớn như vậy, đừng nói là trong thời gian chiến tranh mà ngay cả trong thời gian hòa bình cũng là một nhiệm vụ vô cùng gian khổ.

Chỉ cần không cẩn thận một chút thôi sẽ khiến cả kế hoạch sụp đổ.

Sau khi cao hứng, Chung Đức liền cáo từ li khai, dù sao lão vẫn còn một đống việc cần phải làm. Cần phải có một lí do hợp lí để giải thích cái chết của Chưởng môn, bởi vì điều cần nhất ở Tây Huyền lúc này là ổn định. Chung Đức có lợi hại đến cỡ nào đi nữa thì trong tay lão cũng chỉ có một chi chiến bộ, nếu như cả Tây Huyền bị lâm vào rối loạn thì một mình lão không thể khống chế được cả cục diện.

Hơn nữa những gia tộc ủng hộ lão và Cốc Lương Đao cũng bắt đầu rục rịch muốn lão an bài thỏa đáng sự thay đổi này.

Đây chính là một quy trình to lớn và rườm rà.

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※

Ở Mạc Vân Hải.

Tin tức mà Tả Mạc truyền về khiến cả cao tầng Mạc Vân Hải trở lên sôi trào. Trời ạ đây chính là ba trăm giới đó nha! Tất cả mọi người khi biết được kế hoạch này đều không khỏi hít vào một hơi, ai ai cũng bội phục Tả Mạc sát đất.

Quả nhiên không hổ danh là lão đại a!

Chỉ cần ra ngoài đi dạo một vòng, tay không bắt giặc mà làm một nhát đã kiếm về hơn ba trăm giới!

Ngay cả Biệt hàn cũng cảm thấy khó chịu không thôi, y cực khổ kéo theo cả đám người Đường Phỉ và Ma Phàm, chiến đấu liên tục, ngay cả Nghiệt bộ cũng trở thành tàn phế, thật vất vả mới kiếm được bốn mươi năm giới. Còn Tả Mạc thì sao, hắn chỉ đi ra ngoài lắc lư một vòng đã đem về hơn ba trăm giới.

Như thế thì làm sao để cho người ta sống nữa đây!

Giữa người với nhau sao lại chênh lệch đến như vậy a!

Ngoại trừ Biệt Hàn tỉnh táo lại thì mọi người còn đang mải so sánh hai chức nghiệp Chiến tướng và gian thương xem làm thế nào thì có lợi nhất, điều này đươc giới cao tầng Mạc Vân Hải rất ủng hộ. Sau đó dưới sự chủ trì của Công Tôn Sai, rất nhiều ban ngành bắt đầu vận chuyển để chuẩn bị tiếp nhận hơn ba trăm giới kia.

Mọi người đều biết rằng đây chính là hành động có quy mô lớn nhất từ trước đến nay, mà ngay cả trong lịch sử Tu Chân giới cũng chắc gì đã có hành động đại quy mô như này

Vật tư, Chiến bộ, nhân viên. . . . được tập kết nhanh chóng.

Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, Mạc Vân Hải làm tốt việc chuẩn bị tiếp nhận.

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※

Ngoại trừ Tả Mạc và Cốc Lương Đao ra không ai biết được ý đồ chân chính của Chung Đức. Có lẽ chẳng ai có thể ngờ được trên đời này vẫn có một tên điên sẵn sàng tặng không cho người khác hơn ba trăm giới.

Tuy nhiên lúc này hoạt động trong phạm vị thế lực của Tả Mạc và Cốc Lương Đao đang thu hút sự chú ý của mọi người. Chiến bộ tập kết, vật tư đã chuẩn bị, hơn nữa có rất nhiều quan viên được mời vào Vân Hải giới.

Tất cả những dấu hiệu này chứng tỏ hai bên đang chuẩn bị một chiến dịch đại quy mô.

Nếu người nào không biết còn tưởng hai bên chuẩn bị đánh nhau chí tử. Nhưng những ngươi hơi có chút kiến thức cũng biết quan hệ đồng minh giữa Tả Mạc và Cốc Lương Đao là không thể phá bỏ, hơn nữa gần đây không có chút tin tức nào thể hiện hai bên có mâu thuẫn vì thế khả năng hai bên chiến đấu với nhau không thể xảy ra.

Vậy chỉ còn một khả năng duy nhất, đó chính là hai bên liên kết với nhau.

Nếu vậy thì ai sẽ là mục tiêu của họ ?

Các thế lực lớn như Côn Luân, Thiên Hoàn, Ma Thần Điện. . . lập tức bước vào trạng thái cảnh giác cao độ.

Nếu hai bên Mạc Vân Hải và Cốc Lương Đao liên kết với nhau, thì chiến lực mạnh mẽ đến mức không ai có thể bỏ qua. Khả năng Biệt Hàn xuất chiến là không lớn, nhưng đừng có quên rằng, Mạc Vân Hải còn có một vị chiến tướng nằm trong top thập đại, đó chính là Công Tôn Tiểu Nương bài danh thứ tư. Hơn nữa chiến lực của Chu Tước doanh dưới tay hắn vẫn còn nguyên vẹn không sứt mẻ. Còn bản thân Cốc Lương Đao cũng có thực lực kinh người, y là chiến tướng bài danh thứ năm đấy.

Hai đại chiến tướng bài danh thứ tư và thứ năm mà liên thủ với nhau sẽ tạo thành đội hình xa hoa đến cỡ nào a, e rằng ngay cả Côn Luân cũng phải run rẩy a.

Hiện giờ Cửu Đại Thiền Môn cũng đang rất khẩn trương, trong đầu rất nhiều người ở Cửu Đại Thiền Môn nảy ra cái suy nghĩ, không biết có phải thời gian lúc trước bọn họ chọc giận Mạc Vân Hải nên bây giờ họ vác quân đến thanh toán nợ nần không.

Còn Dưỡng Nguyên Hạo lại không có chút khẩn trương nào, y có ánh mắt rất xuất sắc, hơn nữa lại hiểu rõ con người Tả Mạc. Với cái phong cách của gã Tả Mạc này, nếu đã muốn đánh hắn không bao giờ dùng thành thế lớn như vậy đâu.

Thằng này là phần tử trung thành của "đảng đánh lén' mà!

Công khai không phải là phong cách của hắn!

Tuy y không biết, rốt cuộc Tả Mạc và Cốc Lương Đao muốn làm cái gì nhưng y có thể khẳng định hai gã kia không đánh ai cả.

Y không để mấy cái lo lắng như đám ngươi ở Cửu Đại Thiền Môn ở trong lòng, y biết rằng, chỉ cần Cửu Đại Thiền Môn không nghiêng hẳn về phía Thiên Hoàn thì chắc chắn Mạc Vân Hải sẽ không xuống tay với Cửu Đại Thiền Môn.

Mấy ngày gần đây y luôn suy ngẫm lại mấy lời mà Chưởng môn đã nói.

Lúc trước y cho rằng Mạc Vân Hải không thể chống lại thế công của Thiên Hoàn, nhưng hiện tại y bỗng ngủi được một tia Mạc Vân Hải đang chuẩn bị lật lại thế cờ.

Chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra.

Dưỡng Nguyên Hạo cũng ý thức được, Mạc Vân Hải đang lặng lẽ biến hóa. Nếu như Mạc Vân Hải có thể lật ngược thế cờ thành công thì Mạc Vân Hải sẽ trở thành một thế lực tốt nhất để đầu nhập vào.

Đây chính là thời điểm phải đưa ra quyết định cuối củng rồi.

Trong đâu nảy ra suy nghĩ như vậy Dưỡng Nguyên Hạo liền đứng dậy.

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※

Lúc Tả Mạc nhận được hạc giấy của Chưởng môn Lôi Âm tự, hắn rất ngạc nhiên.

Thông tin bên trong hạc giấy của Chưởng môn có nói, bọn họ nguyện ý trở thành một phần của Mạc Vân Hải. Ngoại trừ tin tức của Lôi Âm ra còn có tin tức do Liên Tôn Tự đồng thời gửi đến. Chúng tỏ hai bên đã thống nhất với nhau trước rồi.

Tả Mạc không hề ngạc nhiên khi Liên Tôn tự tỏ ý muốn đầu nhập, bởi vì bọn họ đã dứt khoát đối đầu với Côn Luân và Thiên Hoàn, vì vậy muốn tồn tại phải tìm được một thế lực để dựa vào.

Thế nhưng Lôi Âm tự cũng tỏ ý đầu nhập khiến Tả Mạc cảm thấy rất bất ngờ. Lôi Âm tự không chỉ là môn phái đứng đầu Cửu Đại Thiền Môn, mà còn có cả một vị chiến tướng cường đại, đó chính là Dưỡng Nguyên Hạo, vì thế bọn họ có thực lực không thể coi thường.

Chẳng lẽ buổi nói chuyện lần trước của mình đã phát huy tác dụng? Trong lòng Tả Mạc liền tự hỏi.

Tả Mạc không trả lời ngay lập tức, mà cẩn thận suy nghĩ.

Hắn không bị miếng bánh rơi xuống từ trên trời đập cho chóng mặt. Nếu để Lôi Âm tự và Liên Tôn Tự đầu nhập vào Mạc Vân Hải thì có chỗ lợi mà cũng có chỗ hại.

Lợi ích chính là, sẽ làm thực lực của Mạc Vân Hải tăng lên một lần nữa, hơn nữa lại có thêm một vị Đỉnh giai chiến tướng là Dưỡng Nguyên Hạo sẽ làm cho chiến lực của Mạc Vân Hải đạt tới đỉnh phong.

Nhưng không phải là không có chỗ hại, Một khi thông tin Lôi Âm tự và Liên Tôn Tự đầu nhập vào Mạc Vân Hải bị lộ ra thì lập tức liên minh Cửu Đại Thiền Môn sẽ sụp đổ. Khi Cửu Đại Thiền Môn không còn tồn tại nữa, thì các phái còn lại vì đường sống của mình sẽ phân hóa nhanh chóng, sau đó tìm một thế lực có thể dựa vào, kết quả là các phái đó sẽ đầu nhập vào ba thế lực là Mạc Vân Hải, Thiên Hoàn và Côn Luân.

Trước kia Tả Mạc coi Cửu Đại Thiền Môn là bức tường chắn sóng, và cũng là khu vực để giảm xóc ngăn cản thế công của Thiên Hoàn và Côn Luân.

Vì thế, nếu cục diện Cửu Đại Thiền Môn bị giải tán xảy ra, cũng có nghĩa là bức tường chắn sóng này sẽ mất đi. Lúc đó địa bàn của Mạc Vân Hải sẽ giáp với Côn Luân và Thiên Hoàn. Tình thế đó khiến áp lực đè lên Mạc Vân Hải sẽ nặng hơn rất nhiều.

Sau khi cẩn thận suy nghĩ, Tả Mạc liền trả lời Chưởng môn Lôi Âm tự, hắn tỏ về cùng hoan nghênh mọi người gia nhập vào Mạc Vân Hải, cũng đồng ý đãi ngộ Chiến bộ Dưỡng Nguyên Hạo cùng cấp bậc với Chu Tước doanh và Nghiệt bộ, nhưng yêu cầu bọn họ giữ bí mật chuyện này, đồng thời nhắn với Chiến bộ của Dưỡng Nguyên Hạo chuẩn bị sẵn sàng.

Tả Mạc lại nghĩ đến lúc hắn và Chung Đức bàn bạc kế hoạch trong trướng,

Nếu Lôi Âm tự gia nhập vào Mạc Vân Hải vậy có nghĩa là bọn họ không cần phải mượn đường để hình thành lên một cây đinh phía sau lưng Thiên Hoàn, hơn nữa chỉ cần có thời cơ thích hợp thì sẽ để Chiến bộ của Dưỡng Nguyên Hạo đột nhiên phát động công kích, nhất định sẽ khiến cho Thiên Hoàn bất ngờ.

Lúc đó bọn họ chỉ cần lấy cấy đinh này làm điểm tựa sau đó đánh xuống chia cắt đại bàn của Thiên Hoàn.

Hơn nữa đây không phải thời cơ thích hợp để Cửu Đại Thiền Môn bị phân liệt.

Trong lòng Tả Mạc tràn ngập ý chí chiến đấu, Lôi Âm tự tự mình đến sẽ giúp hắn có thể một con bài tẩy. Kế hoạch lần này càng thêm yếu tố để tin tưởng.

Sau khi sử lí xong việc đầu nhập của hai phái kia, Tả Mạc lại vùi đầu vào nghiên cứu Chức Nữ Toa một lần nữa. Hắn vô cùng hứng thú với hệ thống thần văn mới của Thiên Hoàn.

Nếu như có thể nghiên cứu được hệ thống này sẽ giúp hắn hoàn thiện hệ thống cho Mạc Vân Hải.

Phải biết rằng Thiên Hoàn nghiên cứu Thần văn sâu hơn Mạc Vân Hải rất nhiều.

Hắn chúi đầu vào nghiên cứu Chức Nữ Toa không thèm để ý tới Lê Tiên Nhi. Hiện tại Lê Tiên Nhi chính là bảo bối trong tay hắn, là điểm mấu chốt để kế hoạch này thành công, vì thế không thể để nàng xảy ra chuyện được.

Nghe nói sứ đoàn của Thiền Hoàn đang cấp tốc đến đây, dù vậy Tả mạc cũng biết bọn họ không bao giờ từ bỏ ý điịnh cứu viện Lê Tiên Nhi, hiện tại có rất nhiều ánh mắt đang âm thầm nhìn hắn chằm chằm.

Vì phòng ngừa con vịt sắp lên bàn lại bay mất, Tả Mạc dứt khoát đem Lê Tiên Nhi cầm cố bên cạnh mình. Còn đám người A Quỷ, Vi Thắng, Tằng Liên Nhi, Tông Như. . . thì kết thành một vòng tròn bảo vệ, còn vòng ngoài cùng là Uyên Lao Chiến bộ của Chung Đức.

Thủ vệ nghiêm ngặt như vậy, e rằng ngay cả con ruồi cũng không bay vào được.

Nhưng phải như vậy thì Tả Mạc mới an tâm xem xét những thứ còn lại của Thiên Hoàn.

※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※ ※※※※※※

Lê Tiên Nhi không thể hiểu tâm tình lúc này của mình gọi là gì nữa.

Tờ hạc giấy kia đại biểu cho trí nhớ lúc còn nhỏ của nàng khiến mỗi lần nàng nghĩ đến lại nở một nụ cười vui vẻ. Trên lý thuyết thì việc này chỉ là một việc nhỏ ngoài ý muốn trong cuộc sống của nàng mà thôi. Nhưng dù vậy nàng luôn hoài niệm "Người bị hại " không biết tính danh kia.

Vì thế nàng không ném tờ hạc giấy kia, mà giữ trong giới chỉ làm kỉ niệm.

Không biết có phải tại đối phương tỏ ra ương ngạnh đã để lại cho nàng ấn tượng khắc sâu không? Mà dù bây giờ nàng đã trưởng thành, cũng nhiều khi nghĩ lại, không biết trò đùa lúc nhỏ của mình có quá đáng quá không?

Loại tính khí hiếm thấy này ít khi xuất hiện trên người nàng.

Bởi vì xung quanh nàng toàn những người tao nhã, toàn những người có tài hoa hơn người, ngôn từ và cử chỉ của bọn họ không thể bắt bẻ được.

Nhưng bọn họ không hề làm cho nàng có được cảm giác như người kia.

Thế nhưng không thể ngờ được, người đó lại là Tả Mạc.

Vì thế vài ngày nay nàng đều sống trong hoảng hốt.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play