Hai mắt Vi Thắng nhắm nghiền, sắc mặt tái nhợt như tờ giấy. Bỗng nhiên, một dòng máu tươi từ trên thân Thí thần Huyết kiếm chảy ra, máu tươi chảy ra rất nhanh, càng ngày càng nhiều, nhìn thân kiếm trông như vừa được vớt ra từ trong ao máu vậy. Máu tươi sền sệt trông giống như vật còn sống, nó chậm rãi chuyển động dọc trên thân kiếm sau đó chảy qua bàn tay Vi Thắng rồi bò lên cánh tay.
Máu tươi liên tục từ trong Thí thần Huyết kiếm chảy ra, sau đó cuồn cuộn không ngừng chìm vào trong cơ thể Vi Thắng, giúp cho khuôn mặt trắng bệch của Vi Thắng dần dần hiện lên vẻ hồng nhuận.
Tuy nhiên ở trong đống bùn đất này, không ngờ khí tức của Vi Thắng đã hoàn toàn biến mất.
*
* *
Đủ các loại thành phần với nhiều hình dạng kì quái nằm chồng chất như ngọn núi ở bên cạnh Tả Mạc, hắn vẫn không dừng lại chút nào, từng thành phần được hình thành trên đôi bàn tay của hắn rồi sau đó bị vứt lên ngọn núi nhỏ đó.
Hắn không ăn, không uống, không ngủ, cũng không nghỉ trong năm ngày liền.
Cho dù ma thể của Tả Mạc như sắt thép cũng khó tránh khỏi có dấu hiệu mệt mỏi. Dù vậy, Thái Dương Thần Hỏa ở trước mặt hắn lại không có chút rung động mà nó vô cùng ổn định, thật vậy lúc này trình độ luyện khí kinh người của Tả Mạc mới được bộc lộ ra hết.
Lại thêm một thành phần nữa hoàn thành, hắn ngừng lại đôi chút rồi nuốt một viên linh đan vào trong miệng, sau đó tỉ mỉ cảm nhận quá trình linh lực thấm dần vào trong kinh mạch khô cạn. Nếu dùng hạt Thái Dương để khôi phục Thần lực là quá tốt nhưng Tả Mạc không nỡ dùng đến, hiện tại linh đan chất đống trong giới chỉ nên cứ thoải mái mà dùng, ngược lại đối với hạt Thái Dương nên tiết kiệm được bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu.
Trong lúc chờ đợi linh lực khôi phục, hắn xem kĩ Vương Cấm Thương Khung một lần nữa.
Do cấm chế được Kim Ô Doanh thiết kế nên đương nhiên nghiêng nhiều hơn về phù trận, vì thế Vương Cấm Thương Khung cũng không ngoại lệ. Tuy rằng có dùng đến ma văn nhưng mà thật sự phù văn vẫn chiếm đa số, đúng ra là phù văn chiếm đến bảy phần, còn ma văn chỉ chiếm ba phần mà thôi.
Quá trình luyện khí với số lượng khổng lồ đã giúp cho trình độ về pháp quyết của Tả Mạc cũng được rèn luyện rất nhiều, lại thêm có Mộ bia luyện thệ trợ giúp nữa, nên trình độ về pháp quyết trước đây vốn yếu nhất nhưng bây giờ bỗng tăng mạnh bất ngờ, chớp mắt đã đột phá Ất cấp, tính ra trình độ đạt tương đương với Têu thuật rồi.
Phần thiếu sót đã được bổ khuyết giúp cho thực lực của hắn tăng lên rất nhiều.
Bây giờ, dựa theo cách phân cấp của Bồ yêu thì Thần lực của Tả Mạc có cảnh giới Địa giai trung kì, còn thần thuật đạt Ất cấp. Nhưng mà như vậy vẫn còn kém xa so với Tê Giác Ma Thần, quả thật Thần lực của Tê Giác Ma Thần đạt tới cảnh giới Địa giai hậu kì trong khi Thần thuật được đánh giá là Giáp cấp.
Nếu không có Tiểu Mạc Báo Bát thì Tả Mạc khó lòng chống lại được Tê Giác Ma Thần.
Sau khi thần thuật của Tả Mạc đạt đến Ất cấp thì rõ ràng tốc độ luyện khí của Tả Mạc càng lúc càng nhanh, cộng với khả năng điều khiển Thái Dương Thần Hỏa cực kì kinh người, vì thế giúp cho hắn gần như không mắc phải sai lầm nào cả.
Về chất lượng của những thành phần được luyện chế bằng Thần Hỏa đương nhiên đã vượt xa so với mẫu vẽ chi tiết của Kim Ô Doanh.
Tất cả gồm mười tám ngàn thành phần to nhỏ khác nhau.
Mỗi một thành phần đều tinh xảo, đẹp mắt như một tác phẩm nghệ thuật, kèm theo đó là vẻ đẹp đặc trưng do Ma văn kết hợp hoàn mỹ với phù văn. Qua lần luyện khí này, Tả Mạc phát hiện ra khi dùng Thần lực để luyện khí thì hiệu quả đạt được càng xuất sắc hơn nhiều, quả thật Thần lực phối hợp với Thần Hỏa gần như đã loại bỏ được toàn bộ tạp chất, hơn nữa còn có thể chạm khắc ma văn và phù văn xuyên thấu vào trong tài liệu, tất nhiên cách chạm khắc này khác hẳn với việc dùng linh lực, càng nhìn thấy nó càng giống với sự hình thành theo quy luật tự nhiên hơn.
Ngoại trừ việc Thần lực tiêu hao quá nhiều, còn lại thì hiệu quả của nó làm cho Tả Mạc mừng rỡ như điên.
Toàn bộ những thành phần chủ chốt đều được Tả Mạc áp dụng bằng phương pháp luyện chế hoàn toàn mới kia, tạm thời Tả Mạc gọi phương thức đó là Thần luyện.
Trong số mười tám ngàn thành phần thì tổng cộng có tám mươi mốt thành phần được luyện chế bằng phương pháp Thần luyện, càng khiến cho Tả Mạc kinh ngạc và vui mừng là việc phát hiện ra Thần luyện có khả năng nâng cao trình độ của Thần thuật rất lớn.
Chính xác mà nói thì trình độ Thần thuật cũng là cách thức đánh giá trình độ khống chế Thần lực.
Lúc trước muốn nâng cao trình độ Thần thuật, Tả Mạc chỉ có mỗi cách nổ lực gia tăng trình độ ba lực mới có thể làm được, bây giờ có được phương pháp Thần luyện mới này hắn có thể dùng nó để nâng cao thêm Thần thuật, nếu như vậy thì hiệu quả đâu chỉ tăng lên mấy lần đâu.
Thế nhưng qua thực nghiệm cho thấy, Tả Mạc hiểu rằng không phải tài liệu gì cũng có thể dùng Thần luyện được.
Thông thường đối với tài liệu từ Lục giai trở xuống, khi ném vào trong Thần Hỏa rồi dùng Thần luyện sẽ lập tức hóa ngay thành đống tro tàn mà thôi.
Trước đây từ trong Kim diệp Tả Mạc đã tìm được mấy loại hoa văn tương tự như ma văn và phù văn, mà sau này hắn gọi nó là Thần văn. Khi đó hắn đã áp dụng một mẫu trên Thiên Sứ Cụ Trang, đó chỉ là mẫu đơn giản nhất. Hiện tại, Tả Mạc nắm trong tay hai mẫu Thần văn, ngoài mẫu dùng trên Thiên Sứ Cụ Trang thì hắn còn dư lại một mẫu khác nữa.
Tài liệu có thể chạm khắc lên được Thần văn thì ít nhất phải có cấp bậc bát phẩm!
Sở dĩ nói ít nhất là bởi vì khi Tả Mạc dùng thử trên một khối tài liệu thất phẩm thì đành phải trơ mắt nhìn nó biến thành một đống tro tàn. Còn bát phẩm tài liệu hắn cũng có mấy cái, nhưng hắn không nỡ lấy ra để làm thí nghiệm vụ này.
Cho đến tận lúc này, hắn mới cảm thấy kinh ngạc với đẳng cấp phôi thai được tạo ra bằng phương pháp Điệp Binh thuật, không ngờ nó lại có thể chịu được Thần văn, như vậy chẳng phải muốn nói lên một điều, phôi thai Ma binh được tạo từ Điệp Binh thuật đạt được ít nhất là bát phẩm?
Điều này làm cho Tả Mạc càng thêm tràn đầy hứng thú với Điệp Binh thuật.
Tuy giá trị của Ma binh Tướng giai không hề thấp, nhưng mà chỉ cần có ma bối là có thể mua được, còn tài liệu bát phẩm thì không phải cứ có ma bối là mua được đâu.
Nếu dùng cách này để đổi Ma binh Tướng giai thành tài liệu bát phẩm, thì việc buôn bán có lợi như vậy đương nhiên phải làm gấp mới được!
Tiểu Mạc ca phải cố gắng kiềm chế ham muốn kinh doanh ngay lúc này, mà duy trì cảm nhận quá trình khôi phục linh lực rồi chuyển hóa thành ba lực, đến khi Thần lực được tăng đầy từng chút một, hắn lại tiếp tục tập trung tinh thần vào việc luyện khí.
Tròn mười ngày sau.
Khi thành phần cuối cùng được hoàn thành, Tả Mạc nhìn một đám chồng chất như núi ở trước mặt mà trong lòng tràn ngập cảm giác hưng phấn vì thành công!
Mười tám ngàn thành phần!
Mình hoàn thành chỉ trong vòng mười ngày!
Tuy tất cả các bộ phận đã được hoàn thành, nhưng Tả Mạc cũng không lập tức tiến hành bố trí cấm chế mà chậm rãi trút một lượng lớn linh đan vào miệng rồi đả tọa nhập định.
Cũng chỉ có mình hắn mới dám dùng nhiều linh đan cùng lúc như thế, nếu đổi lại một tu giả khác thì chắc chắn bị nổ tung người mà chết rồi. Ma thể mà Tả Mạc được tu luyện mạnh mẽ vô cùng, cường độ kinh mạch của hắn đương nhiên vượt xa các tu giả khác, lại thêm hắn có thể liên tục chuyển hóa linh lực thành các lực lượng khác.
Ba ngày sau hắn mở mắt ra, lúc này Đại Nhật hoa văn màu vàng nhạt hiện lên trên cặp mắt hắn làm toát ra khí phách khó tả.
Toàn bộ lực lượng trong cơ thể, ngay cả tinh thần mệt mỏi rã rời lúc trước, tất cả đều đã khôi phục đến tình trạng cao nhất!
Hắn đứng lên tiện tay vung nhẹ trước mặt, lập tức toàn bộ đống thành phần chi tiết cao như ngọn núi đột ngột biến mất.
*
* *
Đại sư vừa xuất quan liền gọi gã tới, Dịch An vô cùng phấn chấn vì như vậy chứng tỏ Đại sư cực kì tín nhiệm gã. Nhưng sau khi biết lần này Đại sư không luyện chế thêm Địa Ma binh nữa thì Dịch An cảm thấy hơi thất vọng, quả thực khi nào Đại sư luyện chế ra Địa Ma binh thì hắn sẽ được chọn miễn phí hai thanh. Dù vậy, hắn vẫn thở phào nhẹ nhõm vì không xuất hiện thêm Địa Ma binh nữa sẽ không làm cho thế cục vốn đã khẩn trương như thùng thuốc pháo chực chờ nổ như hiện tại sẽ phải chịu thêm sức nén cao hơn.
Thật sự thế cục tại Bất Chu thành tràn đầy nguy hiểm làm cho Dịch An có phần hốt hoảng.
Nhưng lời nói sau đó của Đại sư lại khiến gã cực kì hoảng sợ, thậm chí suýt nữa đã nhảy dựng cả lên.
“Đại sư! Nghìn vạn lần không nên! Hiện tại Bất Chu thành đã như thùng thuốc nổ, chỉ cần hơi có chút gió thổi cỏ lay động cũng có thể lập tức bùng nổ! Thời điểm này mà tùy tiện ra khỏi thành, ngộ nhỡ…”
Dịch An ra sức khuyên can, cố gắng làm cho Tả Mạc bỏ đi ý nghĩ đó.
Tả Mạc biết gã lo lắng bèn cất lời an ủi: “Không sao đâu..., chẳng có gì đâu! Chỉ cần chúng ta cẩn một chút sẽ không ai biết được. Chắc hẳn ngươi rất quen thuộc với hoàn cảnh xung quanh đây, có biết nơi nào vừa có sông, vừa có núi, đồng thời có cả địa hỏa không?”
Vẻ mặt Dịch An tràn đầy lo lắng, mở miệng định nói, Tả Mạc nhìn thấy thần sắc của gã thì lập tức xua tay ngăn cản: “Không cần khuyên ta nữa, ta cũng biết bên ngoài không an toàn chút nào, nhưng mà thật sự có việc, còn nơi đây có thể bảo đảm an toàn cho ta không?”
“Nơi đây tương đối an toàn…” Dịch An đáp.
“Tương đối an toàn?” Tả Mạc cười lạnh nói: “Nếu như đối phương là Soái giai, vậy còn an toàn không? Mà nếu là hai tên Soái giai thì sao chứ? Rồi nếu tăng lên ba tên thì thế nào? Bây giờ trong thành đã có ít nhất năm gã Soái giai rồi đấy!”
Dịch An chảy mồ hôi ròng ròng, gã không thể phản bác.
Tả Mạc khoát tay, nhẹ nhàng khuyên giải: “Chuyện này cũng không thể trách ngươi được, nhưng ta chẳng thể không đề phòng chuyện xấu xảy ra, gần đây có nơi nào phù hợp với yêu cầu của ta không?”
Dịch An không phản đối nữa, nếu Đại sư đã biết rõ như vậy thì chắc hẳn có thủ đoạn gì đó mà mình không biết. Gã bèn suy nghĩ một lát rồi bỗng nhiên đôi mắt sáng ngời nói: “Cách phía tây bắc Bất Chu thành khoảng bảy trăm dặm có một nơi gọi là Phần Quỷ Cương. Ở đó có sông, có núi lại có địa hỏa nữa, nhưng mà nơi đó âm khí dày đặc, thường có Quỷ sát xuất hiện, lại thêm hết sức hoang vắng, xung quanh chỉ có đất sỏi khô cằn mà thôi”.
Tả Mạc nghe nói vậy liền không chút do dự: “Vậy đến Phần Quỷ Cương đi!”
Dịch An cắn răng, gật đầu nói: “Đại sư chờ chút.”
Không lâu sau, đội hộ vệ tinh nhuệ của Vật Hy Đường đã tập trung xong, Tả Mạc nhìn lướt qua bảy mươi tên hộ vệ ở trước mặt mà không khỏi âm thầm khen ngợi, quả thật Vật Hy Đường không hổ danh là thế lực lâu đời, chỉ riêng bảy mươi người này thôi đã là một lực lượng không nhỏ rồi.
Nhất là thực lực của tên Thủ lĩnh hộ vệ kia, y chính là Soái giai!
Tả Mạc không sao nghĩ ra được một gã Soái giai lại cam tâm tình nguyện đảm nhiệm chức vụ Thủ lĩnh hộ vệ của một thương hội nữa chứ. Chẳng trách sao Vật Hy Đường lại mạnh mẽ đến như thế, nếu đã có cao thủ cỡ này trấn thủ đương nhiên sẽ không phải sợ gì nữa.
Tả Mạc lại ngó quanh một lượt, A Quỷ, Tằng Liên Nhi, Đậu Nha đều có mặt ở đây, chỉ là không thấy Thanh Hoa Tuyết.
Nữ nhân quái quỷ kia đang làm gì?
Tả Mạc nghi hoặc đang định hỏi Bồ yêu thì mắt chợt hoa lên một cái, Thanh Hoa Tuyết đã đột ngột xuất hiện, nhẹ nhàng thi lễ: “Đã để ngài đợi lâu!”
Ngay khi Thanh Hoa Tuyết xuất hiện, tên Thủ lĩnh hộ vệ lập tức biến sắc, con mắt nhíu lại!
Tả Mạc quan sát Thanh Hoa Tuyết từ trên xuống dưới mấy lần, tuy vẻ mặt không có gì thay đổi nhưng trong lòng lại rất kinh ngạc.
“Bồ, ngươi đã... làm gì nàng ta vậy?” Tả Mạc âm thầm hỏi Bồ yêu. Hắn nhớ lúc trước chính là Bồ yêu từng đề nghị Thanh Hoa Tuyết đi Thập Chỉ Ngục, hết tám chín phần mười là tên này đã truyền thụ quái gì đó cho nàng ta rồi.
Cho dù là vậy thì tốc độ tăng trưởng thực lực của nàng cũng quá đáng sợ đi!
Bồ yêu đắc ý vô cùng: “Có gì ghê gớm đâu, chỉ là trên tay ta đúng lúc có sẳn Thanh Hoa hoàn chỉnh nên đưa cho nàng ta mà thôi!”
“Chỉ như vậy thôi à?” Tả Mạc không tin hỏi lại.
Bồ yêu bình thản nói: “Thanh Hoa gia đúng là một đám ngu ngốc, bỏ phí một hạt mầm tuyệt hảo. Tâm nàng cực kì yên tĩnh, thậm chí yên tĩnh đến mức làm người khác phải kinh ngạc, đó là người yên tĩnh nhất mà ta đã từng gặp qua. Nàng sinh ra đã rất thích hợp với Thanh Hoa rồi, những gì nàng tích lũy được là thứ mà ngươi thường khó có thể tưởng tượng nỗi, chỉ có điều nàng không có phần công pháp tiếp sau nên mới bị kẹt lại đó. Chắc ngươi không ngờ rằng thực lực của nàng ta từ lúc mười ba tuổi đến giờ chưa hề có biến chuyển gì khác biệt, người của Thanh Hoa gia thực sự là quá có mắt như mù mà! Nhưng nếu không phải do tâm nàng cực kỳ yên tĩnh đến như vậy thì chắc chắn đã nổ banh xác từ lâu rồi”.
“Thật … thật khoa trương quá đi”.
Lúc này nhìn Thanh Hoa Tuyết ở ngay trước mặt, lập tức khiến cho Tả Mạc kinh hãi vô cùng.
Trên đời này sao lại còn có quái thai đến như thế…
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT