Vị mặt lạnh sư phó của mình hoàn toàn không có nửa điểm ý tứ đi ra đan phòng.
Trên tay có tinh thạch, Tả Mạc quyết định mài luyện luyện đan một chút. Thấp nhất là đan dược cơ sở như tích cốc hoàn, mình nên loại bỏ vấn đề tỷ suất thành công. Tài liệu mua từ sư muội Hứa Tinh, Tả Mạc bắt đầu liều mạng luyện tập một chút tích cốc hoàn. Thu nhập cùng chi phí cơ bản có thể cào bằng, Tả Mạc gặp phải vấn đề lớn nhất là tận lực tránh thất bại. Luyện hỏng một lần, ý nghĩ tổn thất 3 viên tinh thạch cấp 2
Độ thành thục hiện nay rất nhanh đề thăng, quá trình luyện chế cũng rút ngắn từ năm canh giờ còn ba canh giờ. Nhưng trả giá cũng rất lớn, hơn hai mươi viên tinh thạch cấp 2 của hắn, tất cả đều bị tiêu sạch, toàn là thất bại gây họa. Chẳng qua nghĩ tới tương lai, cũng chỉ cắn răng chấp nhận.
Hôm nay chỉ còn lại phần tài liệu cuối cùng, nếu như luyện chế thành công, mình còn thiếu sư muội Hứa tinh ba viên tinh thạch cấp 2. Mấy ngày này sư muội Hứa Tinh cũng quen mặt, ngày ngày mua dược tài luyện dược, hắn hiện tại cũng có thể được nợ.
Tả Mạc cũng không muốn thiếu nợ, luyện xong viên tích cốc hoàn anyf, hắn tính toán nghĩ ngơi một đoạn thời gian, chờ khi linh dược trên linh điền thành thục. Tuy nhiên chỉ có một phần tài liệu, hắn cũng không khẩn trương. Những ngày này cực cao cường độ lặp đi lặp lại luyện chế, hiện nay qusa trình luyện chế tích cốc hoàn hắn đã rất thành thục. Cũng không biết có phải vì thần thức, hiện nay hắn sử dụng đầu óc dễ hơn rất nhiều. Trước kia cũng không yếu, nhưng vẫn khiến hắn có chút cảm giác mơ hồ, hiện nay cảm giác như gạt ra mây mù.
Chẳng lẽ tu luyện thai tức luyện thần còn có thể khiến người biến thông minh sao?
Cách nghĩ này không quá đúng, ngay cả Tả Mạc cũng cảm thấy quá hoang đường, ném qua một bên.
Vẫn như thường, Tả Mạc ném các loại dược tài vào lò luyện đan, đặt tay dán lên bàn bát quái, liền luyện chế. Thần thức càng mẫn cảm với sự biến hóa của linh lực, hắn ngẫu nhiên thậm chí cảm giác được sự biến hóa linh lực của dược tài trong lò, có bị kích phát, có cái hơi lóe mà biến mất, có cái dần dần tiêu tán…
Dù đã rất quen thuộc với tích cốc hoàn, nhưng mỗi lần cảm giác được sự biến hóa linh lực của dược tài, chấn động, y nguyên khiến hắn bất giác mê mẩn.
Không biết từ lúc nào, tinh thần có chút thất khống, hai tay dán trên bàn bát quái như ngứa ngáy, đột nhiên biến động tư thế.
Một quang tuyến màu đạm kim sắc từ trên trời hạ xuống, rơi vào tay hắn, bắn hướng là luyện đan.
Qua hồi lâu, hắn dần khôi phục thanh tỉnh, đợi khi nhìn tới nửa căn kim tuyến, tức thì trợn mắt, mình sao lại vận dụng xích viêm quyết?
Hắn lập tức giật mình, đáng chết! Đừng hủy lò đan dược này nha! Hắn còn thiếu Hứa Tinh sư muội ba viên tinh thạch cấp 2, lò đan này mà luyện hỏng, vậy thật đúng là thiếu nợ.
Thần thức thấu qua lò luyện đan, bên trong không có phản ứng gì, Tả Mạc lòng máy động, vội vàng mở lò luyện đan.
Một viên đan dược màu lục an tĩnh nằm đó, Tả Mạc mới thở phào nhẹ nhõm, xem ra không có hỏng. Nhặt lên tích cốc hoàn, đang chuẩn bị bỏ vào túi, hắn đột nhiên nhìn thoáng qua kim mang lóe lên, trước là sửng sốt, sau đó vội vàng cẩm khỏe tích cốc hoàn này lên trước mặt xem kĩ càng.
Tỉ mỉ xem xét mới phát hiện tích cốc hoàn có chút khác biệt so với trước đây luyện chế. Màu sắc lục đậm, mà không phải bích lục, cẩn thận xem xét, còn có thể phát hiện trên nó xen lẫn những kim văn cực nhỏ, Tả Mạc đã biết kim văn này từ đâu mà tới. Mà phân lượng vào tay, so với phổ thông tích cốc hoàn còn nặng hơn.
Đây còn là tích cốc hoàn sao? Tả Mạc không biết làm sao.
Ăn sạch thí nghiệm, Tả Mạc không dám. Ném đi lại tiếc, bán cho sư muội Hứa Tinh, Tả Mạc sợ mình bẫy người khác. Hắn biết, biến hóa này nhất định là lúc thất thần vô ý thức niệm động xích viêm quyết đưa tới. theo lý thuyết, xích viêm quyết là dẫn tinh hoa của mặt trời, tính hỏa, không đến nỗi có hại mới đúng.
Nghĩ ngời hồi lâu, hắn vẫn tính toán lưu lại viên đan dược này, chờ sư phò từ đan phòng đi ra, mới hỏi rõ ràng.
Sư phó tiến đan phòng đã hơn mười ngày, cửa lớn đan phòng vẫn khép chặt. Có lúc Tả Mạc đã nghĩ, chẳng lẽ tu giả luyện đan lợi hại đều là loại này sao?
Nhiệm vụ luyện đan sớm đã hoàn thành, sư phó cũng không có dậu hiệu muốn mở cửa đan phòng, Tả Mạc quyết định kiên trì tu luyện. năm loại pháp quyết của linh thực phu, hiện tại có điều kiện, hắn tu luyện tới đầu, muốn tiến thêm một bước cần ngọc giản tiếp theo.
Trừu mỗi ngày luyện tập chỉ pháp, tránh việc giảm sút, thời gian còn lại hắn đều dùng để tu luyện thai tức luyện thần cùng tôi luyện kiếm ý.
Hắn không biết có tính là thôi luyện không, nhuwgn hắn cảm giác rất giống. hiện tại kiếm ý của hắn chỉ mới có chút hình dáng, như một cái kiếm phôi, cần phải không ngừng mài dũa mới có thể trở thành một thanh bảo kiếm. Kiếm ý sư thúc Tân Nham khắc sâu trong đầu hắn, dưới đạo kiếm ý kinh thiên này hắn đã chết vô số lần.
Hắn cần phải làm là kiệt lực mô phỏng kiếm ý của sư thúc. Dù là không rất giống, ít nhất cũng là dược mơ hồ, dạng này ít nhất có thể dọa người.
Hắn quyết định chủ ý, sau này không tới vạn bất đắc dĩ, tuyệt không ra tay. Ngay cả Du Bạch đều có thể nhìn rõ lai lịch của mình, nếu rơi vào trong mắt sư thúc sư phó, không sinh nghi tâm mới lạ. sư thúc Tân Nham trước nay không dạy hắn, truy vấn, sự tồn tại của Bồ yêu chỉ sợ không giấu nổi. Vừa nghĩ tới ánh mắt lạnh như băng của sư thúc Tân Nham, Tả Mạc lạnh xương sống.
Vô luận môn phái nào, học trộm đều là trọng tội.
Tả Mạc hiện tại thật hối hận lần ra tay tại Đông Phù, ai có thể nghĩ tới ánh mắt Du Bạch sắc như vậy, cư nhiên một lời nói phá lai lịch kiếm ý của mình.
Chẳng qua hiện tại hối hận cũng không có tác dụng, ngược lại binh tới tướng ngăn, nước tới đắp đất, chân trần không sợ đi hài. Hắn ngược lại càn thêm cần cù luyện tập.
Hắn không cách nào vận chuyển phi kiếm, chỉ có thể dùng canh kim quyết tới vận chuyển. Hắn chăm chỉ luyện tập từng chút một, hắn lại luyện tập một ít kiếm quyết cơ sở trong ngọc giản sư huynh Vi Thắng cho hắn. Trước kia không có cảm giác, hiện tại lược thông kiếm ý, Tả Mạc phát hiện nhưng kiếm quyết cơ sở này tuy giản đơn, lại không một cái không cực trọng yếu. Cho nên hắn mới quay đầu lại, lại một lần nữa tu luyện kiếm quyết cơ sở.
Trước đây, Tả Mạc trước nay không tu kiếm, phương diện này có thể nói trống trơn. Bị Bồ yêu dùng kiếm ý sư thúc Tân Nham chém vô số lần, cuối cùng có điều lĩnh ngộ. Nhưng hắn cuối cùng căn cơ quá kém, cho dù có lĩnh ngộ, cũng vô pháp tiêu thụ, nếu không củng cố, linh tính rất nhanh sẽ bào mòn.
Chỉnh bởi thế, hắn hiện nay quay đầu lại tu luyện những kiếm quyết cơ sở này.
Nhưng kiếm quyết cơ sở này, toàn bộ là Vi Thắng trong vô số huyết chiến tổng kết ra, vũng chức hữu hiệu. Mà Tả Mạc mới lĩnh ngộ một tia kiếm ý, có thể từ độ cao càng cao tới xem xét các kiếm quyết cơ sở này, học lên tự nhiên cực nhanh. Những kiếm quyết cơ sở óc thể bổ sung tầng đáy thiếu sót của Tả Mạc.
Tây Phong tiểu viện, Tả Mạc một mình luyện tập cơ sở kiếm quyết.
Kiếm quyết rất đơn giản, vừa học liền biết, Tả Mạc lại như nhập mà, từng lần từng lần không chán nản luyện tập.
Trước khi gặp Bồ yêu, không có sư huynh Vi Thắng, hắn am hiểu nhất là tiểu vân vũ quyết là như vậy từng chút luyện ra, trong mắt hắn, không có gì so với kỹ nghệ từng chút rèn luyện ra càng thực tế.
Càng là đồ vật hoa mỹ, sau lưng càng nhiều khó khăn, càng nhiều tịch mịch.
Tuy luyện thai tức luyện thần cũng phải tâm ứng thủ, linh lực vững bước tăng trưởng, so ra, tăng trưởng thần thức phải nhanh hơn nhiều. hắn như một tu giả khổ hạnh, mỗi ngày an bài thời gian khít khịt, một chút thời gian cũng không lãng phí.
Đáng may mắn là, đoạn thời gian này, điên nữ nhân đáng chết không tới làm phiền hắn.
Thời gian cứ vậy trôi qua.
Chân trời, một đạo kiếm quang phi tới, Tả Mạc đang luyện kiếm trong viện dừng lại, sư phó đi ra.
Nhảy lên nóc nhà, nhảy lên lưng nhạn mỏ tro, một tiếng cao vút, gương cánh bay lên không, cõng theo Tả Mạc bay về phía Hành Phương viện.
Hành Phương viện.
Thi Phượng dung mặt hiện vẻ mệt mỏi, hơn một tháng luyện đan, tiêu hao cũng cực lớn. Tả mạc chạy tới, Hứa TInh đang bẩm báo nàng về tình trạng tiểu viện thời gian qua.
Nhìn thấy Tả Mạc tới, Thi Phượng dung sắc mặt biến lạnh: “năm viên tích cốc hoàn ngươi đã luyện thành?”
“đã luyện chế thành.” Tả Mạc cúi đầu dâng lên năm viên tích cốc hoàn sớm đã chuẩn bị tốt.
Thi Phượng Dung sắc mặt mới nguôi, tỏ ý Hứa Tinh thu lấy, gật đầu hòa hoãn nói: “Tốt, xem ra ngươi không có lười biếng. ngươi mới vượt qua luyện đan, có vấn đề gì hiện tại có thể hỏi.” Hứa Tin đứng bên hâm mộ ra mặt, nàng tuy nhiên là thủ tọa ngoai môn đệ tử trong Hành Phương viện, cũng được Thi Phượng Dung tín nhiệm, nhuwgn chỉ có thể học, lại không có quyền lợi hỏi. Chẳng qua nàng rất nhanh bình tĩnh, nàng không có bị đuổi ra, là cho phép nàng nghe, cơ hội khó được.
Tả Mạc nghe thế, vui mừng, vội vàng hỏi mấy vấn đề hắn vẫn nghi hoặc.
Thi Phượng Dung nhất loại giải đáp.
Tả Mạc đột nheien nhớ tới viên đan dược mình dùng xích viêm quyết luyện chế, vội lấy ra: ‘sư phó, đây là một viên đan dược ta vô ý luyện chế ra, so với tích cốc hoàn có chút khác biệt, đệ tử không biết rốt cục vì sao, còn thỉnh sư phó minh giám.”
Thi Phượng Dung tiếp lấy đan dược, không khỏi kêu nhỏ, tỉ mỉ xem xét.
Một lát sau hỏi: “ngươi nói ngươi luyện chế thế nào.”
Tả Mạc liền đem toàn bộ nói ra, Thi PHượng Dung nói: “viên tích cốc đan này, dẫn thái dương tinh hoa, dược tính chí dương, có thể nhập linh đan cấp 1. Sauk hi dùng có thể khiến người phấn khích, kích phát linh lực, chẳng qua sau đó di chứng không nhỏ. Loại đan dược này ta còn chưa từng thấy qua, ngươi có thể tự mình đặt tên. Tìm sư thúc Diêm Nhạc của ngươi nhờ bán dùm, kiếm chút tinh thạch.”
Tả Mạc ngây ngốc hỏi: ‘một viên này có thể bán bao nhiêu?”
Thi Phượng Dung mặt ngọc biến lạnh: ‘tự đi mà hỏi.” Nõi xong không để ý tới Tả Mạc.
Tả Mạc cũng không biết mình đắc tội vị sư phó mặt lạnh chỗ nào, chỉ có thể kính cẩn cáo lui. Chẳng qua rất nhanh, hắn lại lần nữa khoan tâm, mình không ngờ vô ý luyện thành một loại linh đan. Tích cốc hoàn có thể tính là đan dược, căn bản không xưng được linh đan, càng đừng nói tới nhập phẩm. Tả Mạc vẫn rõ ràng, nhưng phàm là linh đan có thể nhập phẩm, giá tuyệt đối không thấp.
Đối với Tả Mạc đang khuyết thiếu tinh thạch khẩn cấp, có gì so với tìm được một biện pháp kiếm tinh thạch càng khiến hắn hứng phấn?