Nam Nguyệt gọi một người bạn tốt của nàng tới, đó là Hồng. Thập Chỉ Ngục chỉ có thần thức hồn phách các loại mới có thể tiến nhập, tiền bạc không thể mang vào được. Nhưng lịch sử buôn bán đã phát triển từ rất lâu bên trong Thập Chỉ Ngục, mọi người tự nhiên tìm được biện pháp để thích ứng.

Có thương nhân chuyên môn đảm nhận sinh ý này.

Tại đây mọi người chỉ cần dùng tiền đổi lấy một hồn có chứa đặc thù thần hồn ấn kí của vị thương nhân này. Tại Thập Chỉ Ngục, những hồn này có yêu thuật ấn kí đặc thù, cái này tương đương với tiền. Loại sinh ý này chỉ có những thương nhân có tiền vốn hùng hậu mới có thể làm. Đảm nhiệm công việc sản xuất ra hồn chính là những yêu thụ hiếm thấy có khả năng dựng dục ra tử hồn, mỗi thương nhân sử dụng tử hồn khác nhau, mà thần hồn ấn kí trên tử hồn có thể phòng ngừa hữu hiệu hàng nhái.

Một số cửa hàng lâu đời trên phương này uy tín cực cao.

Hồng thu thập chính là loại tử hồn này.

Tiểu cô nương này có lá gan thật lớn, tuy rằng ngay từ đầu đã bị danh đầu của Tả Mạc doạ chết khiếp nhưng rất nhanh, nàng dần trở nên phấn khích. Nhất là khi nàng thấy dòng người báo danh không dứt, điều này làm nàng phấn khích đến cực điểm.

Thương Trạch thấy người đến báo danh đông nghịt, mắt tối sầm, thiếu chút nữa là ngất. Sau khi hắn nhìn lại chiêu bài của từng đại yêu tần, da đầu hắn tê dại đi, chút nữa thì điên mất. Không, trong lòng hắn gào lên những âm thanh đầy tuyệt vọng!

Phóng mắt nhìn tới, thực tế hắn đã nghe qua hầu hết các yêu tần, nhưng cũng có rất nhiều yêu tần hắn chưa từng nghe nói qua.

“Hơi nhiều rồi đó!” Hắc Yên yêu yếu ớt nói, hắn nuốt nước miếng ừng ực, số lượng người tới báo danh đã vượt ra khỏi dự liệu của hắn. Lúc này trong lòng hắn cảm thấy hơi hối hấn, lần này chơi lớn rồi…

Chanh Phát yêu không có chút khẩn trương nào, hắn đầy đắc ý, chống nạnh ngửa mặt lên trời cười to: “Ha ha ha ha, thời cuộc đã định trước ta sẽ dương danh thiên hạ! Ta rất nhanh sẽ vượt lên trước ngươi, huynh đệ, cảm thụ áp lực đi! Không nên khẩn trương, ta rất biết điều, không qua cầu rút ván đâu!”

Tả Mạc hoàn toàn không để ý tới lời nói của Chanh Phát yêu, trong mắt hắn chỉ có một hải dương tinh thạch, sóng lớn nhộn nhạo, sặc sỡ tới loá mắt.

Ha ha ha, chết mất thôi!

Nam Nguyệt đứng bên cạnh Tả Mạc cũng hơi kích động, nàng thầm nắm chặt tay, hạ quyết tâm, nhất định phải thay đại nhân kiếm thật nhiều tiền!

-----------------------

“Ai có thể ngờ được chứ? Ai có thể ngờ được chứ? Ngay khi Phong Tín Tử vừa mới trọng định ranh giới ngục thứ ba, những kẻ đang cười nhạo liên minh thiên tài đều im lặng không lên tiếng, Tiếu Ma Qua đã làm ra một việc ngoài dự đoán của mọi người, vở hài kịch đang có bước chuyển ngoặt.”

“Bất luận liên minh thiên tài cường đại ra sao, lúc trước Cơ Lệ Ngữ tiểu thử cùng Thanh Hoa Táng Thuỷ tiên sinh đều vấp ngã trước mặt Tiếu Ma Qua, không ai có thể phù nhận. Mọi người làm ơn nhớ cho, liên minh thiên tài luôn luôn mắt cao hơn đỉnh, nhưng Tiếu Ma Qua cũng không cho họ chút mặt mũi nào! Đương nhiên, có lẽ Cơ Lệ Ngữ tiểu thư và Thanh Hoa Táng Thuỷ tiên sinh không thể đại biểu cho liên minh thiên tài.”

“Nếu như song phương đang tiến hành một trận đánh cờ, như vậy nước cờ sắc bén này của Tiếu Ma Qua thật sự làm người ta khiếp sợ!”



-----------------------

Một chiếc mặt nạ màu xanh đen, đầy hoa văn màu bạc, tràn ngập khí tức quỷ dị. Lúc này, đôi mắt đằng sau mặt nạ hàn ý đại thịnh, sát khí giống như đao phong vừa chém tới. Nhưng rất nhanh, đôi mắt màu hổ phách này đã khôi phục sự bình tĩnh, giống như hồ nước sâu thằm.

“Tiếu Ma Qua…”

Dưới mặt nạ vang lên một tiếng than nhẹ, giống như làn khói nhẹ, thuỷ chung không thể tan biến.

Bước chân nàng nhẹ nhàng, chậm chạp, nửa người trên không chút thay đổi, giống như đang trượt trên mặt băng vậy, đẹp không nói lên lời, không mang theo chút khói lửa nào.

Nàng nhìn qua chỗ báo danh chật như nêm, thu hồi ánh mắt, quan sát ngục chiến trường đã thay đổi hoàn toàn.

“A!” Sau mặt nạ vang lên một tiếng thốt khẽ, ánh mặt nàng lộ vẻ kinh ngạc. Trận pháp! Tiếu Ma Qua còn am hiểu trận pháp, nàng ghi nhớ điều này. Trong chốc lát xem kĩ ngục chiến trường, nàng xoay người hướng chỗ báo danh đi đến.

Nơi nàng đi qua, đoàn người giống như bị một bàn tay vô hình đẩy ra, tạo thành một con đường.

Một số yêu tính khí nóng nảy, quay đầu đinh chửi ầm lên, khi thấy được chiếc mặt nạ màu xanh đen kia liền biến sắc, lời đến mép liền nuốt trở lại. Những vật có thể mang vào Thập Chỉ Ngục đều là bảo vật! Trên mặt yêu này là một chiếc thần hồn mặt nạ, là một loại bảo bối cực kì khó có được. Có thể có trọng bảo như vậy, không phú cũng quý!

Khi bọn họ quay lại nhìn, thân ảnh của nữ yêu mặt nạ giống như nước chảy, điều này khiến bọn họ kinh sợ. Họ đều biết phân biệt lợi hại!

Cứ như vậy, nữ yêu mặt nã không gặp bất cứ trở ngại nào, trực tiếp đến trước mặt Hồng.

“Ngươi muốn báo danh sao?” Hồng có chú ý tới vị nữ yêu khác thường này, ngẩng đầu hiếu kì hỏi.

“Đúng vậy.” Dựa vào âm thanh vang lên đằng sau chiếc mặt nạ có thể nhận ra đây là một vị nữ yêu, nàng ném ra một cái tử hồn.

Hồng nhận lấy, hơi giật mình hỏi: “Hai mươi vạn! Lẽ nào ngươi muốn trực tiếp khiêu chiến?”

“Chẳng lẽ không được sao?” Nữ yêu mặt nạ hỏi.

Hồng sửng sốt, vội vàng gật đầu: “Có thể, có thể.” Tiếp theo nói vọng vào trong trận: “Đại nhân, có một vị trực tiếp khiêu chiến.”

Gọi xong, nàng hướng nữ yêu nói: “Ngươi có thể tiến vào. Yên tâm, trận pháp sẽ không công kích ngươi.”

Nữ yêu mặt nạ không nhanh không chậm tiến vào ngục chiến trường, nàng dường như không chút sợ hãi đối với những biến hoá quỷ dị của trận pháp.

------------------------

“Trận pháp! Tiếu Ma Qua còn biết trận pháp sao?” Tô Vị quay sang, trên mặt hắn toát ra sự kinh ngạc: “Tên gia hoả này có chút phân lượng. Ta nhớ ra rồi, ngươi đối với trận pháp không phải luôn luôn cảm thấy hứng thú sao, sẽ không bởi nguyên nhân này mà chạy tới địa phương thấp kém như ngục thứ nhất này chứ? Còn kéo theo ta nữa chứ, đại ca, ta đang rất vội à!”

Minh Quyết Tử lắc đầu: “Đến bây giờ ta mới biết hắn còn biết trận pháp. Tên gia hoả này rất cổ quái.” Gã đầy ẩn ý nói: “Hắn có thể khống chế một ngục.”

“Cái gì?” Mắt Tô Vị trợn tròn: “Điều nay sao có thể!”

Gã biết rõ, có thể không chế một ngục có ý nghĩa như nào.

“Ngươi nhìn ngục chiến trường xem.” Minh Quyết Tử chỉ chỉ ngục chiến trường đã hoàn toàn thay đổi: “Nơi đây đã hoàn toàn thay đổi rồi.”

“Điều này không thể nói rõ được.” Tô Vị vẫn chưa tin, đầu lắc lắc: “Hắn trọng định một ngục tự nhiên có ưu thế sân nhà, loại cải biến này không thể nói rõ được.”

Minh Quyết Tử không biện giải: “Đợi chút sẽ biết.”

Gã đang hồi tưởng lại yêu thuật mà những ngày này đang nghiên cứu. Đây là do hắn tốn kha khá mới có thể từ một Kim Chấn tiểu yêu mua được. Kim Chấn tham gia ngày mà Tiếu Ma Qua hành động, trong yêu thuật kí lục này, tất cả đều được hắn ghi lại.

Quang lao chói mắt, yêu thuật khắc trên mỗi quang trụ thâm thuý khó hiểu khiến hắn cảm thấy khiếp sợ.

Gã biết rõ, trong mắt bọn họ, đám tiểu yêu tại ngục thứ nhất không đáng để bọn họ để tâm đến. Lúc trước Tô Vị còn cười nhạo gã lãng phí thời gian đối với một tiểu nhân vật nhưng những ngày này, càng nghiên cứu sâu, trong lòng Minh Quyết Tử càng cảm thấy kinh ngạc và nghi hoặc, càng ngày càng nhiều lên.

Có quá nhiều thứ gã không hiểu, không thể nghĩ ra.

Hai người đi theo bên cạnh Tiếu Ma Qua đều sử dụng yêu thuật cao giai, tư liệu gã mới tìm được đều tương tự nhau. Phát hiện này nhất thời khiến hắn chú ý tới. Bởi vì những yêu thuật cao giai này, đều không ngoại lệ, tất cả đều đã sớm thất truyền.

Gã đã điều tra bối cảnh hai người đi theo Tiếu Ma Qua, đáng mừng chính là, Tiếu Ma Qua tuy rằng lai lịch bất minh nhưng lai lịch hai người đi theo thì không khó để hỏi thăm.

Nam yêu xuất thân từ Thương tộc, một yêu tộc đã thoái trào. Nữ yêu xuất phát từ Thiên Nam đằng thị, một yêu tộc sắp tuyệt chủng. Thông minh như Minh Quyết Tử rất nhanh phát hiện ra điều ẩn dấu sâu xa trong đó.

Bất luận là Thương tộc hay là Thiên Nam đằng tộc, đều là những yêu tộc đỉnh cao tại ba ngàn năm trước. Mà cao giai yêu thuật của hai tộc này giống nhau đến lạ thường, đều bị mất tại cuộc chiến ba ngàn năm trước.

Mà trận pháp trước mắt có điểm giống với phù trận của tu giả…

Loại manh mối không tầm thường này khiến Tiếu Ma Qua càng ngày càng thần bí.

Nhưng gã không đem những suy nghĩ này nói cho Tô Vị, trong đó có quá nhiều do gã suy đoán ra, hơn nữa gã tin tưởng, Tiếu Ma Qua nhất định sẽ làm cho Tô Vị thất kinh.

Trong lòng Tô Vị không khỏi nghĩ thầm, tuy rằng Minh Quyết Tử không chuyên tâm vào việc gì đó nhưng khứu giác của hắn viễn siêu những yêu khác. Chẳng nhẽ Tiếu Ma Qua này thật sự có chỗ cổ quái?

Đúng lúc này, bỗng một thân ảnh quen thuộc đang tiến vào ngục chiến trường lọt vào mắt gã, vẻ mặt gã nhất thời trở nên cổ quái.

“Ngọc Tử Châu cũng tới rồi! Lẽ nào tên gia hoả này cũng muốn lên sân khấu?”

Minh Quyết Tử nhìn thấy thân ảnh kia, có chút sửng sốt.

----------------------

“Sư tỷ, thực sự không phái người đi sao?” Cơ Thành cố nén cười, nghiêm trang hỏi Cơ Lệ Ngữ.

Cơ Lệ Ngữ hừ nhẹ một tiếng: “Tiểu nhân như thế đáng để ta ra tay sao?”

“Hắn sỉ nhục danh dự của Cơ gia chúng ta, sao có thể bỏ qua được?” Cơ Thành giả vờ căm phẫn nói.

“Tha cho hắn?” Cơ Lệ Ngữ cười hì hì nói: “Hắn rất nhanh sẽ nếm trái đắng thôi.”

Cơ Thành vội vàng hỏi: “Lẽ nào tỷ tỷ có tin tức tình báo gì?”

“Muốn biết hả?” Cơ Lệ Ngữ nháy nháy mắt.

“Muốn chứ muốn chứ!” Cơ Thành liên tục gật đầu, trong lòng hắn rất hiếu kì. Hấn cũng nghĩ rằng tỷ tỷ rất nhanh sẽ phái cao thủ đi giáo huấn tên gia hoả này, Cơ gia không thiếu cao thủ, ai mà biết được tỷ tỷ ra lệnh cho tộc nhân nào đến gây sự với Tiếu Ma Qua.

Nếu không phải hắn luôn thấy tỷ tỷ bày ra bộ dáng hận không thể ăn sống nuốt tươi Tiếu Ma Qua, hắn còn tưởng tỷ ấy đã nhìn trúng Tiếu Ma Qua rồi.

“Ta khát nước rồi, đi lấy cho ta ít Nhuận Tâm quả đi.” Cơ Lệ Ngữ thuận miệng nói.

“Đệ biết rồi, lần nào cũng vậy.” Cơ Thành lẩm bẩm, ngoan ngoãn chạy đi lấy Nhuận Tâm quả, đưa tới trước mặt tỷ tỷ.

Cơ Lệ Ngữ bóc một quả Nhuận Tâm, những múi quả óng ánh cùng ngón tay ngọc trắng nõn của nàng tạo nên một hình ảnh tuyệt mỹ.

“Ngọc Tử Châu theo đuổi ta nhiều năm như vậy, cơ hội này sao gã có thể bỏ qua được chứ?” Nhẹ nhàng cắn một miếng Nhuận Tâm quả, vẻ mặt Cơ Lệ Ngữ giống như một đứa trẻ đang ăn vụng kẹo: “Tuy rằng ta không thích gã nhưng gã cũng là tay chân tốt đấy chứ!”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play