- Đại nhân, ngài cảm thấy thế nào?

Chu bổ đầu cung kính hỏi Quan phủ phủ Thuận Thiên Triệu Ứng Long, về Quan phủ Triệu Ứng Long này cũng xin được giới một chút. Trước khi làm Quan phủ phủ Thuận Thiện, ông ta là kẻ lưu manh đầu đường xó chợ, không học hành và cũng chẳng có tài cán gì, nhưng lại tự xưng là con cháu mấy đời của Triệu Khuông Tông thái tổ, có sở trường đá cầu, bởi vậy mà nhận được sự sủng ái của Thiên tử đương triều, ngay cả đến chức quan trọng yếu ở phủ Thuận Thiên như vậy hắn ta cũng được gánh vác, có thể thấy hắn có địa vị rất cao trong lòng Thiên tử đương triều. Vào thời đó, hình phạt đã rất hà khắc rồi, giết người phải đền mạng, cái nghuyên tắc này sớm đã được ban bố, cho nên những việc mà phủ Thuận Thiên xét xử đều là những vụ án nhỏ kiểu như trộm gà bắt chó, án mạng giết người một năm cũng không quá vài vụ, giống như vụ mưu sát cách đây không lâu, tình tiết rất nghiêm trọng, gây chấn động lão bách tính, có thể coi là vụ án mạng nghiêm trọng nhất mười mấy năm qua. Cho nên Triệu Ứng Long đã rơi vào bế tắc trong quá trình điều tra, bên trên ra kỳ hạn phá án, may thay vụ án này cũng khá dễ giải quyết, không thì sợ rằng cái vị trí Quan phủ phủ Thuận Thiên đó đã có người lên thay cho Triệu Ứng Long rồi.

- Chu bổ đầu à, cậu cũng làm Bổ đầu mười mấy năm rồi, lẽ ra cũng không cần ta phải giáo huấn chứ, cậu có phải đầu lợn đâu, Quách lão gia là cha đẻ của Quách Thiên Hùng và Quách Tiểu Phong, bọn họ sao có thể sát hại Quách lão gia chứ?

Triệu đại nhân vừa nghiến răng vừa mắng Chu bổ đầu .

- Còn Lý Phiêu Phiêu nữa, cô ta là con gái của Lý đại nhân, Lý đại nhân lại là Ngự y trong triều, sao có thể là hung thủ được. Hung thủ là ai ta không cần biết, tóm lại nội trong ba ngày ngươi phải tìm ra hung thủ cho ta, và phải có đầy đủ chứng cứ nữa. Không thì, cậu đừng làm Bổ đầu nữa.

- Ba ngày? Đây là vụ án mạng phức tạp, sao có thể phá nhanh như vậy được?

Chu bổ đầu kinh ngạc nói.

- Nói vậy tức là cậu cảm thấy làm bổ đâu cho ta hơi lâu có phải không? Không sao, ta lập tức thay người, cậu chỉ làm phí cơm rượu của ta thôi.

Triệu Ứng Long tức giận nói.

- Đừng đừng đừng…ba ngày thì ba ngày, tôi sẽ cố gắng hết sức vậy.

Chu bổ đầu cười khổ nói, anh ta không muốn vì vụ án này mà ảnh hưởng đến tiền đồ phía trước, sau ba ngày không phải là không điều tra được gì.

- Không phải là tận lực, mà là nhất định, nếu ngươi không điều tra ra hung thủ, thì ta giữ không nỗi chiếc mũ quan này đâu.

Triệu Ứng Long nhỏ nhẹ nói.

Tuy bề ngoài Chu bổ đầu đều răm rắp nghe theo, nhưng thực ra anh ta đang nguyền rủa, đay nghiến tên cẩu quan này, cẩu quan, ông vẫn không phải vì chiếc mũ quan của ông sao, tôi hận mười tám đời tổ tông nhà ông.

Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng vẻ ngoài vẫn phải răm rắp tuân theo ông ta, Chu bổ đầu là vì tiền đồ của bản thân thôi, làm người cũng phải biết chút mùi vị cuộc đời mà. Chu bổ đầu chỉ có thời gian ba ngày, người đáng bị tình nghi nhất là Bạch Nguyệt Quang, đương nhiên trước tiên phải đi dò la trước, Chu bổ đầu đã tới Bách Hoa lầu, vì là ban ngày, cho nên hoạt động làm ăn của Kỹ viện vẫn rất vắng vẻ, bà chủ của Kỹ viện đon đả chào hỏi Chu bổ đầu:

- Ai….Chu bổ đầu, cơn gió nào đưa ngài đến đây vậy?

Bà chủ này thừa biết người của Nha môn mà đến đây lúc thanh thiên bạch nhật thế này, chung quy lại chẳng có chuyện gì tốt đẹp cả, nhưng bước vào cửa tức là khách, cũng không nên để người ta vội bước ra ngoài.

- Không có chuyện gì đâu, bà chủ, tôi hỏi bà, Bạch Nguyệt Quang có ở đây không? Chu bổ đầu vào thẳng vấn đề.

Bà chủ cười gượng đáp:

- Hóa ra là muốn tìm Bạch cô nương, thật không may, hôm nay Bạch cô nương xuống phố rồi, nếu được thì tối ngài lại tới đây một chuyến vậy. Bạch cô nương của chúng tôi bán tài không bán thân, tôi nghĩ chắc ngài cũng biết.

Bà chủ vẫn muốn nói tiếp nhưng lại bị Chu bổ đầu chặn ngang

- Được rồi, được rồi….cô ta không có ở đây, bà qua đây.

Chu bổ đầu ra vẻ bí mật nói.

Thấy vẻ mặt thần bí của Chu bổ đầu, bà chủ cũng tò mò, thấp giọng hỏi:

- Chu bổ đầu, chuyện gì thế?

- Ta hỏi bà, bà có biết chuyện của Quách phủ không? Chuyện Quách lão gia bị chết thảm, Quách công tử mấy ngày nay có tới đây không?

Chu bổ đầu hỏi.

- Ồ, ngài nhắc tới Quách công tử à, tôi nhớ lần cuối cùng Quách công tử tới đây là trước khi Quách lão gia chết một ngày. Ngài nghi ngờ Quách công tử sao?

Bà chủ hiếu kỳ hỏi.

Chu bổ đầu nghe xong thì nghiêm giọng nói:

- Không được nói bậy bạ, không được bịa đặt, biết chưa?

- Biết rồi ạ, nhưng chẳng phải trên phố bây giờ người ta đồn rằng Quách công tử đã giết Quách lão gia sao?

- Bớt phí lời đi, ta lại hỏi bà tiếp, Bạch Nguyệt Quang là ngủ một mình à?

- Đương nhiên rồi, các cô nương của Bách Hoa lầu chúng tôi đều phải tiếp khách, chỉ trừ Bạch Nguyệt Quang.

Lúc này đây, bà chủ không quên nhắc nhở Chu bổ đầu Bạch Nguyệt Quang bán tài không bán thân.

- Vậy a đầu ngủ ở đâu?

Chu bổ đầu hỏi.

- Các cô nương đều ngủ ở dãy phòng phía đông, lũ a đầu thì ngủ ở căn phòng phía tây.

Bà chủ trả lời một cách dứt khoát.

Bạch Nguyệt Quang và a đầu của cô Viên Viên đang xách túi lớn túi bé vui vẻ trở về sau buổi dạo phố.

- Bạch cô nương, xin dừng bước.

Chu bổ đầu lên tiếng.

Bạch Nguyệt Quang quay đầu lại, để lộ ra dung nhan mỹ lệ.

- Thật xinh đẹp !

Chu bổ đầu thốt lên lời khen ngợi. Bạch Nguyệt Quang nhìn bà chủ với ánh mắt nghi hoặc:

- Ma ma, người đó là ai vậy?

- À, ta là Chu bổ đầu Chu Cương của phủ Thuận Thiên.

Không đợi bà chủ trả lời, Chu bổ đầu đã lên tiếng trước.

- Ồ, hóa ra là Chu bổ đầu, nghe danh đã lâu, thất lễ, thất lễ rồi. Không biết Chu bổ đầu hôm nay đến tìm tiểu nữ có việc quan trọng gì?

Bạch Nguyệt Quang tò mò hỏi.

- Tin là Bạch cô nương cũng biết chuyện về cái chết của Quách lão gia, cho nên hôm nay Chu mỗ đến đây là có một số chuyện muốn hỏi Bạch cô nương.

Bạch Nguyệt Quang có nằm mơ cũng không ngờ rằng, cái chết của Quách lão gia lại liên quan đến mình, song bản thân mình chẳng làm chuyện gì, anh ta muốn hỏi thì cứ để anh ta hỏi vậy.

- Xin hỏi Bạch cô nương, vào đêm Quách lão gia chết, cô ở đâu?

Chu bổ đầu hỏi.

- Lúc đó, là nửa đêm, hôm đó tôi khó ngủ, cho nên vào lúc đó tôi ăn đêm.

Bạch Nguyệt Quang liền trả lời.

- Chu bổ đầu, không phải là ngài đang nghi ngờ tôi đấy chứ?

- Tôi không có ở hiện trường, nếu nói tôi giết Quách lão gia, vậy tôi làm sao có thể đột nhập vào Quách phủ để mà giết người chứ?

Bạch Nguyệt Quang tự tin trả lời.

- Được rồi, khỏi cần nhiều lời, người đâu, mời Bạch cô nương tới Nha môn một chuyến, Bạch cô nương, hi vọng cô đồng ý, tránh để Chu mỗ ta khó xử.

Chu bổ đầu lạnh lùng nói.

Bạch Nguyệt Quang dù gì cũng là danh kỹ Kinh thành, tuy không vừa lòng nhưng vẫn đi cùng Chu bổ đầu.

Về tới Nha môn, Chu bổ đầu đã làm một việc, tình hình hiện nay, cơ bản đã có thể đoán Bạch Nguyệt Quang là hung thủ, nhưng nếu Bạch Nguyệt Quang vẫn một mực phủ nhận, Nha môn cũng không làm gì được cô ta, nếu không có vật chứng, rất khó để định tội Bạch Nguyệt Quang. Cho nên Chu bổ đầu đã tới xin Triệu Ứng Long hai tờ lệnh khám xét điều tra, một tờ là để ngày mai tới nhà của Lý Phiêu Phiêu tra xét, một tờ để ngày kia đến Bách Hoa lầu.

Sự việc dường như đã dần “Thủy lạc thạch xuất” , nhưng thật sự có thể phá án dễ dàng như vậy sao? Vẻ ngoài xinh đẹp của Bạch Nguyệt Quang có thật sự ẩn chứa một nội tâm độc ác không? Tiếp tục với diễn biến của vụ án ở những chương tiếp theo…

Chú thích:

Bổ đầu: tên một chức danh thời xưa, chỉ người làm việc cho Quan phủ, có thể gọi là đầu mục bắt người.

“ Thủy lạc thạch xuất” : cụm từ bốn chữ cố định, có nghĩa là lộ chân tướng, sự thật được phơi bày. Ở vụ án đầu tiên này, sẽ có bốn chương cuối được tác giả đặt tiêu đề là “ Thủy lạc” và “ Thạch xuất”.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play