Liễu Y Y ngẩng đầu, dùng ánh mắt hoảng hốt có chút mê ly nhìn Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long nhìn lại cô với vẻ mặt bình tĩnh, Liễu Y Y run rẩy nói:

- Cho em… A Long, em muốn anh!

Vừa nói xong, Liễu Y Y cảm thấy xấu hổ, đúng vậy, hai lần rồi, không biết Trần Tuấn Long có đáp ứng không?

Kì thật, lo lắng của cô hoàn toàn dư thừa, Trần Tuấn Long muốn dùng hành động để trả lời. Trẩn Tuấn Long ôm lấy Liễu Y Y, một bên hôn lấy đôi môi đỏ mọng, một bên đem cô đặt lên chiếc bàn làm việc lớn, sau đó tay hắn bắt đầu di chuyển khắp cơ thể cô.

- Đừng…

Liễu Y Y được Trần Tuấn Long vuốt ve bắt đầu có phản ứng. Hắn vừa dịu dàng hôn cô, lại vừa đưa tay cởi bỏ quần áo của cô. Liễu Y Y nâng mông lên để phối hợp với hắn. Chỉ cần một hồi sau, cô và hắn đã cởi bỏ tất cả trước mắt nhau. Trần Tuấn Long triển lãm thân thể cường tráng trước mắt cô. Liễu Y Y không còn che giấu tình cảm của mình nữa, cô rướn thân ôm ấp Trần Tuấn Long, hai tay vuốt ve sau lưng phẳng lì của hắn. Cuối cùng, Liễu Y Y còn đưa đôi môi, cùng Trần Tuấn Long hôn sâu đậm.

Sau một hồi hôn nhau nồng nhiệt, Trần Tuấn Long và Liễu Y Y tách nhau ra, một tay Trần Tuấn Long vuốt đùi dưới, vừa rên rỉ gọi cô:

- Y Y… Y Y…

- Ừ…

Liễu Y Y nhẹ giọng trả lời

- Anh muốn có em trọn vẹn, được không?

Trần Tuấn Long bình tĩnh, nhưng tay hắn lại không như vậy mà liên tục cọ xát ở chỗ um tùm của cô.

Liễu Y Y bây giờ có thể nói không sao? Cô mở hai mắt thèm muốn, thấy được ánh mắt nóng bỏng của Trần Tuấn Long, Liễu Y Y đọc được một tín hiệu là Trần Tuấn Long nhất định sẽ tiếp đãi tốt với mình.

Liễu Y Y nhắm hai mắt lại, chậm rãi gật đầu. Trần Tuấn Long được cô đồng ý, gần như được khuyến khích, động tác của tay phải ở dưới bắt đầu nhanh hơn, mà tay trái thì đặt trên ngực Liễu Y Y mà nhào nặn.

Liễu Y Y ngửa đầu thở,

- A Long! Mau cho em, em muốn cũng anh làm tình!

Bây giờ Liễu Y Y cái gì cũng không muốn, không trông mong, cô thầm muốn buông thả…

Trần Tuấn Long mỉm cười, phóng người lên, đỡ phía dưới cô, nhắm ngay chỗ sâu của cô đi vào, nơi đã sẵn ướt mềm, làm cho Trần Tuấn Long co rúm, cảm giác đặc biệt thích thú.

Liễu Y Y được Trần Tuấn Long đút vào phía dưới cũng có cảm giác bị mê mẩn. Trần Tuấn Long cứng rắn khiến cho cô cảm thấy kích thích, cô chỉ mong cho Trần Tuấn Long có thể càng vào sâu một chút như vậy sẽ cho cô một cảm giác như bay lên. Trần Tuấn Long rất hợp ý cô, mỗi lần đều làm cho cô đến đỉnh, cô muốn Trần Tuấn Long đừng ngừng lại, cứ đem hết yêu thương cùng cô đi lên.

Trần Tuấn Long không để cho cô thất vọng, Liễu Y Y thực sự được thỏa mãn. Sự đam mê theo đuổi dục tính làm cho cô hoàn toàn quên hết những vấn đề đã xảy ra hôm nay. Cô bây giờ chỉ muốn trải nghiệm yêu thương với Trần Tuấn Long.

- A… a…

Liễu Y Y tiếng rên khe khẽ trong cổ họng, tiếng kêu này làm cho người ta điên đảo. Trần Tuấn Long cũng không khỏi tán dương tạo vật hoàn mỹ này. Thân thể của Liễu Y Y không giống với bình thường hắn đã cảm nhận, nhất là bông hoa mềm mại ướt át kia, chỉ có thể là . Phải nói rằng, cô quả thực rất xinh đẹp.

Trần Tuấn Long nhổm người lên, nhìn thân thể trắng nõn nà đang hưởng ứng bên dưới, Trần Tuấn Long mỉm cười, hắn đã chờ đợi để có được một đêm cảm xúc mãnh liệt quay lại như thế nào.

Xúc cảm mạnh mẽ này, hắn đã chờ đợi từ rất lâu, Liễu Y Y rốt cuộc cũng hoàn toàn thuộc về hắn, đây quả là chuyện hạnh phúc biết bao.

Liễu Y Y nghiêng đầu nhìn ra bên ngoài, qua khung cửa kính trong suốt, có thể nhìn thấy toàn cảnh đêm Bắc Kinh, dòng xe cộ đi lại tấp nập, những ngọn đèn trong mỗi gia đình sáng lấp lánh, nơi này dường như đã là đỉnh của thế giới, và cô thì đang ở nơi này cùng Trần Tuấn Long ân ái.

- A!

Cảnh tượng này thật làm cho người ta cảm thấy kích thích, Liễu Y Y ôm chặt Trần Tuấn Long. Cô thầm nghĩ làm sao để cuộc ân ái này cuồng phong mãnh liệt hơn.

Vẫn là chiếc xe Cadillac màu trắng, vẫn là người tài xế kính cẩn, khiêm nhường. Anh ta cung kính mở cửa xe cho Liễu Y Y và Trần Tuấn Long đi ra khỏi xe. Mặc dù thái độ của anh ta rất nghiêm túc, nhưng khuôn mặt của Liễu Y Y không khỏi đỏ ửng lên. Vừa rồi cô và Trần Tuấn Long đã cùng ân ái với nhau, quần áo vương vãi trên mặt đất, bây giờ nhìn lại cách ăn mặt, lại chỉnh tề như vốn không có chuyện gì xảy ra, gã tài xế có nhìn thấy không đây? Cô vội cúi người bước lên xe, Trần Tuấn Long gật đầu cười với gã tài xế.

Người tài xế cất tiếng, mờiTrần Tuấn Long lên xe, rồi đóng cửa lại. Khi anh ta ngồi vào ghế lái rồi, không ngoảnh đầu lại, hai tay giữ tay lái, hỏi Trần Tuấn Long:

- Anh Trần, xin hỏi bây giờ chúng ta sẽ đi đâu ạ?

- Ừ... Trước tiên hãy đưa cô Liễu về nhà đã, ở khu chung cư mới Sông Mã.

Trần Tuấn Long đáp.

- Vâng. Đến khu chung cư ạ.

Người tài xế gật đầu, khởi động chiếc Cadillac. Anh ta lái xe rẽ vào đường quốc lộ, hòa vào dòng xe trên đường.

Liễu Y Y và Trần Tuấn Long ngồi trong xe. Trần Tuấn Long hạ cửa kính xe xuống, một luồng gió mạnh bên ngoài thỏa sức thổi vào, tóc của Liễu Y Y bay phất phới, Trần Tuấn Long mỉm cười lấy tay túm lấy những lọn tóc của cô, Liễu Y Y hờn dỗi, không chịu nghe lời.

Vừa rồi ở trong phòng làm việc, Trần Tuấn Long đã lại cùng với cô. Liễu Y Y so với lần đầu tiên cùng Trần Tuấn Long thì hưởng thụ khoái cảm hơn rất nhiều. Kì thực, trong lòng của Liễu Y Y cũng thấy kì lạ. Đêm nay, cô lại có kích thích mãnh liệt đến thế, có phải là do đã kiềm chế quá lâu chăng? Lần trước, khi say rượu cô và Trần Tuấn Long đã cùng ân áivới nhau, có thể nói tác dụng của chất cồn đã kích thích ít nhiều, sở dĩ cô cũng là người tâm tình phóng túng, nên tất nhiên nó cũng có tác dụng nhất định. Nhưng đêm nay lại hoàn toàn khác biệt, cho dù cô vừa mới vào phòng làm việc, cũng có uống chút rượu, nhưng không biết tại sao, men rượu kia lúc sau làm cho người ta có cảm giác phiêu phiêu tiên dục như thế, dù thế nào cũng rất đỗi lạ kỳ.

Thấy Trần Tuấn Long xuất hiện, Liễu Y Y vẻ mặt dịu dàng, nhu mì nhìn Trần Tuấn Long, cảm nhận được hơi thở đàn ông mãnh liệt của hắn, Liễu Y Y không tự chủ được mình, lúc ấy cô đã thấy khuôn mặt mình nóng bừng lên. Hơi thở cô trở nên dồn dập, khi ấy trong lòng mình, cô chỉ mong chờ được cùng Trần Tuấn Long ân ái, để cô quên đi chuyện không vui.

Trần Tuấn Long cũng nhanh chóng đáp lại, đưa trái tim đang rạo rực, đưa khát vọngyêu đương của Liễu Y Y lên đỉnh điểm dục vọng, những gì xảy ra tiếp theo cũng chỉ là lẽ tự nhiên.

Liễu Y Y có cảm giác rằng, lần này cùng với Trần Tuấn Long dường như có chút gì đó bất thường, nhưng lúc ấy dục tình trong Liễu Y Y đã bùng lên như lửa đốt, muốn ngừng mà không ngừng được, cô hoàn toàn từ bỏ ý định tự vấn mình, hoàn toàn bị mê hoặc bởi sự tấn công của Trần Tuấn Long cảm giác chân thực mà kích thích như thế này rất nhanh đã đưa khoái cảm của cô đến mứccao trào, bây giờ cô vẫn nhớ rõ lúc Trần tuấn Long mạnh mẽ tiến vào, rồi đột nhiên dừng lại, nét mặt lộ rõ vẻ trêu đùa, yên lặng chăm chú nhìn cô, cô lúc ấy đã muốn lên đỉnh vu sơn, nhưng bỗng dưng ko chiếm được, Liễu Y Y liền ngây cả người, cô nhớ lúc ấy mình liều lĩnh nâng mông lên chờ đón, để dễ bề quay lại được với cảm giác trọn vẹn ấy. Nhưng Trần Tuấn Long vẫn cứ bất vi sở động, hắn hoàn toàn không có động tác nào, Trần Tuấn Long mỉm cười nhìn cô chăm chăm.

Cuối cùng, Liễu Y Y cũng chẳng còn cách nào, miệng bèn cất tiếng ư ư rên rỉ, van vỉ Trần Tuấn Long, muốn anh ta tiếp tục. Trần Tuấn Long cúi đầu, ghé sát bên tai cô, nhẹ nhàng hỏi một câu, khiến bây giờ nghĩ lại là cô cảm thấy đỏ mặt, mà khi ấy cô lại hết sức dâm đãng, chẳng để ý đến liêm sỉ đã gật đầu.

Hóa ra Trần Tuấn Long đã hỏi cô:

- Muốn anh cho vào bên trong không?

Liễu Y Y gật đầu lia lịa.

- Đồng ý để anh làm vậy sao?

Liễu Y Y vẫn gật đầu, cô không dám nhìn sâu vào mắt Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long bây giờ đang nhìn cô với ánh mắt nóng bỏng, ánh mắt này quả thực có thể khiến người ta tan chảy.

- Vậy thì, sau này em sẽ là người đàn bà của anh, Y Y! Em có đồng ý không?

Trần Tuấn Long hỏi cô.

Liễu Y Y đang miên man, nhưng Trần Tuấn Long không để cho cô có thời gian lưỡng lự, hắn từ từ kéo phần hạ thể rắn chắc kia ra khỏi thân thể cô, Liễu Y Y lập tức hoảng hốt, cô liều lĩnh ôm lấy hôngTrần Tuấn Long, không để cho hắn rút ra, cổ họng ko ngừng phát ra tiếng rên rỉ.

- Không… Đừng rời khỏi em, nhanh lên mà! Anh nhanh chút nữa đi... a… a...

Liễu Y Y đã không chịu được sự giày vò như thế.

Trần Tuấn Long chậm rãi khẽ nhịp thêm hai lần nữa, nhưng chưa làm Liễu Y Y thỏa mãn, cô vẫn điệu bộ làm nũng, trách móc Trần Tuấn Long không hiểu được cô, không biết thương hoa tiếc ngọc.

Trần Tuấn Long vẫn hỏi lại.

- Nói đi, em có đồng ý hay không?

Hắn vừa nói, vừa nhịp thêm hai lần nữa. Rốt cuộc Liễu Y Y cũng hoàn toàn bị khuất phục, cô cần phải sớm có được cơn khoái cảm này, cô cần có được cảm giác cao trào phóng túng này.

- A...a... Em… Em đồng ý, Anh Long. Em đồng ý vĩnh viễn sẽ là người của anh, xin anh, xin anh nhanh nữa đi, em… Em sắp tới rồi, a…

Liễu Y Y giờ phút này không còn để ý được đến liêm sỉ, cô kêu lên vẻ rất dâm đãng, cô cần được Trần Tuấn Long yêu, để được Trần Tuấn Long "yêu" như thế, cô bằng lòng trả giá bằng mọi thứ.

Trần Tuấn Long mỉm cười đắc thắng hào hứng tấn công, mạnh bạo cho hết vào, tất cả đều đã nằm trong lòng bàn tay hắn.

- Không, đừng có nghịch tóc người ta mà.

Liễu Y Y tựa vào cửa sổ xe, rồi lại dựa vào lòng Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long xấu xa đang vuốt từ lưng cô đi xuống, khẽ chạm vào mông cô. Phía sau làn váy, nhẹ nhàng xoa xoa cáikhe mông, khiến cho Liễu Y Y toàn thân như mềm nhũn ra.

Bây giờ cả thể xác và tinh thần của Liễu Y Y đã bị Trần Tuấn Long khuất phục. Trần Tuấn Long muốn cô như thế nào, cô sẽ như thế, cô sẽ không phản kháng , chỉ có phục tùng mà thôi. Một cô gái, nếu như tâm hồn và thể xác đều đã thuộc về một người đàn ông, vậy thì người đàn ông kia khác nào ông hoàng của cô ta đâu.

Trần Tuấn Long chính là ông hoàng của Liễu Y Y. Hắn phải trở thành vị chúa tể của cô, nếu như không nắm được Liễu Y Y trong tay, thì Trần Tuấn Long làm sao có thể hoàn toàn yên tâm mà giao phó cho cô xử lý một số việc được.

Trần Tuấn Long vừa xoa nhẹ lấy mông của Liễu Y Y, vừa xuýt xoa cảm khái thân thể hoàn mỹ của cô. Liễu Y Y quả đúng là người đàn bà mà ông trời đã ban cho hắn, có được Liễu Y Y rồi, Trần Tuấn Long sẽ phát huy nội lực, chân chính mà bộc lộ khả năng. Trong khoảng thời gian này, Trần Tuấn Long bất kể là làm chuyện gì, đều cảm thấy rất thuận lợi, đầu tiên là thu phục được hai người Quách Uyển Tây và Dương Hân. Sau đó tiêu diệt được Ngũ Hổ Bang, hôm nay, lại yên ổn mà có được một khoản tiền lớn. Còn có một cô gái nhan sắc tuyệt đẹp nằm dưới chân mình, tùy ý điều khiển. So với điều này thì còn có gì vui hơn đây?

Trần Tuấn Long mỉm cười, kéo eo Liễu Y Y, ôm cô vào lòng, rồi khẽ thì thầm vào tai cô, nhẹ nhàng nói:

- Y Y à… Anh còn muốn em nhiều lần nữa.

- A!

Liễu Y Y lúc này đã hốt hoảng kêu lên, vừa rồi, ở phòng làm việc trên tầng cao nhất của tòa nhà Tả Tự Lâu, Trần Tuấn Long đã muốn bắt nạt cô mấy lần, có lúc làm cho cô nằm sấp sát mặt đất, có lúc nâng cao hai chân lên, cũng có lần giúp cô chống tay vào cửa sổ, rồi hắn từ phía sau mạnh bạo đi vào. Trời ạ, cái tên hoang dâm vô đạo này, hắn rốt cuộc còn muốn bao nhiêu nữa đây.

Liễu Y Y đành phải ngồi thẳng dậy khẩn cầu:

- Anh Long, em... Không được đâu, em…

Nhưng Trần Tuấn Long thấy cô như vậy, lại nhìn dáng vẻ điềm đạm đáng yêu của cô, cơn dục tình trong lòng Trần Tuấn Long lại dâng trào lên, trong thâm tâm Liễu Y Y bẩm sinh đã là một cô gái rất kiêu hãnh , trước đó, cô đã nhiều lần cự tuyệt, cô chính là không chịu thừa nhận mối quan hệ của hai người, đối với chuyện xảy ra đêm hôm trước giữa hai người, Trần Tuấn Long cho rằng đấy chính là duyên trời định, đã kéo hai người xích lại gần nhau, có lẽ hai người vốn là hai đường thẳng chạy song song, nhưng rốt cuộc lại giao nhau tại một điểm. Trần Tuấn Long đã có được Liễu Y Y, mà Liễu Y Y cũng có đc Trần Tuấn Long, mãi mãi thuộc về nhau.

Kì thực, Trần Tuấn Long không chỉ là coi trọng thân thể của Liễu Y Y, hắn còn xem trọng tài năng của Liễu Y Y nữa. Hắn hi vọng có thể hoàn toàn thu phục được Liễu Y Y, khiến cho cô có thể vì hắn mà làm việc, đây là nguyên nhân hắn bỏ ra một số tiền lớn như thế. Khoản tiền hai triệu kia bỏ ra cũng không phải là uổng công vô ích, ít ra bây giờ Trần Tuấn Long đã có được người hắn muốn có, hai triệu phí đầu tư với hắn cũng không có gì đáng nói.

Hắn nhớ rõ rằng khi Liễu Y Y lên đến đỉnh vu sơn, trong đầu còn một chút tỉnh táo vẫn hỏi qua, vì lẽ gì hắn lại không để tâm đến số tiền vốn đầu tư hai triệu kia.

Trần Tuấn Long vừa cùng với cô, vừa trả lời một cách rành mạch:

- Y Y à, khoản tiền đó đối với anh mà nói chẳng phải là đồng tiền chết, có thể chân chính có được em mới chính là chuyện hạnh phúc nhất trên đời này.

Câu nói của hắn khiến cho Liễu Y Y cảm kích không ngừng. Cô càng ôm chặt lấy Trần Tuấn Long. Trần Tuấn Long động tác nhịp nhàng lên xuống rất nhanh, thoáng chốc đã đạt đến cao trào.

Lúc này, Trần Tuấn Long sao có thể bỏ qua được cô, đôi tay đầy ma quái của Trần Tuấn Long sờ soạng khắp người cô, kích thích Liễu Y Y khiến cô thở hổn hển, nếu như không vì kiêng dè người tài xế đang ở đằng trước, thì Trần Tuấn Long đã xử lý cô ngay tại chỗ.

Chiếc xe cuối cùng cũng đã tới sân khu nhà của Liễu Y Y, toàn thân Liễu Y Y như bị mềm nhũn ra, thiếu chút nữa đã không bước xuống được. Trần Tuấn Long nửa dìu nửa ôm đỡ cô vào thang máy.

Lên tới phòng, không ai nói gì cả, Trần Tuấn Long ôm lấy cô đặt lên trên giường. Lúc trước tại đây hai người đã điên cuồng ân ái, giờ đây cũng đang ân ái rất cuồng nhiệt. Trần Tuấn Long trên phương diện này cần hoàn toàn thu phục được Liễu Y Y, cô rất nhu mỳ, cũng rất ương bướng.

Trong cuộc chiến này, không có người thắng, cũng chẳng có kẻ thua, chỉ có kẻ được mà thôi! Là mỗi bên đều đã hoàn toàn có được đối phương, hiện tại, Trần Tuấn Long đã có được Liễu Y Y. Mà Liễu Y Y cũng đã có được Trần Tuấn Long.

Liễu Y Y nằm nghiêng người, ôm cái chăn nằm lỳ trên giường. Chân trái của cô hơi co lên, kẹp lấy chăn, với tư thế này, khiến Trần Tuấn Long từ phía sau nhìn lại, thấy được bông hoa dâm đãng kia không sót một chút nào, Trần Tuấn Long mỉm cười nằm đè lên cô, Liễu Y Y thì đang nằm rên rỉ hưởng thụ.

Trần Tuấn Long nằm trên người Liễu Y Y động tác rất nhịp nhàng. Hắn lại vừa lấy tay nâng đỡ khuôn ngực đang cương cứng, Liễu Y Y quay đầu lại, nhiệt tình đưa cái lưỡi thơm tho ra, để cho Trần Tuấn Long nhâm nhi thưởng thức.

Yêu đương chính là càng yêu càng phóng túng, càng yêu càng???????????

Trần Tuấn Long trong lòng thỏa mãn vừa bước ra khỏi thang máy, người tài xế của chiếc Địch Lạp cũng đã sớm chờ đợi từ lâu, anh ta mở cửa xe cho Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long bước lên xe.

Người tài xế theo như lệnh của hắn lái xe về hướng Hải Đào Hiên- Đại học Bắc Kinh, Trần Tuấn Long hạ cửa kính xe xuống. Làn gió mát mẻ làm cho thân thể đang nóng rực của hắn giảm nhiệt, Liễu Y Y, người con gái mà hắn cần nhất, cuối cùng cũng đã ngã vào lòng hắn, tin chắc rằng từ nay về sau trong cuộc sống, cô nhất định có thể giúp được hắn. Trong lúc Trần Tuấn Long đang mải suy nghĩ, điện thoại di động của hắn vang lên, hắn cầm lấy liếc qua, lạnh lùng cười một tiếng, rồi mới nghe máy:

- Xin chào, Tổng giám đốc Vương. Đã muộn thế này tìm tôi có việc gì sao?

Tiếc là Liễu Y Y bây giờ đang không có ở trên xe, nên không nghe được câu chuyện của Trần Tuấn Long với vị tổng giám đốc Vương kia, bằng không cô thế nào cũng phải nhảy dựng lên.

- Anh Trần, tôi muốn nói cho anh biết hôm nay tình hình hết sức lý tưởng, nếu như tôi nhìn không lầm, ngày mai chuyện chúng ta thâu tóm được toàn bộ số tiền đầu tư của những người đó sẽ nằm trong tầm tay, tất nhiên, là cũng bao gồm cả khoản tiền ba triệu tín chấp chứng khoán của Từ Thế Lâm. Tôi rất khâm phục con mắt tinh tường của anh đấy, anh Trần, lần này hành động của anh xem ra rất chuẩn xác, ra tay xuất thần, thật sự là sóng Trường Giang, sóng sau đè sóng trước, khiến những lão già như tôi, không phục cũng không đc.

Đầu dây bên kia, tổng giám đốc Vương đang tâng bốc.

- Thôi được rồi, tổng giám đốc Vương, chúng ta đã là thế nào rồi. Nếu như không phải là thông qua mối quan hệ của ông tìm tới được đồng sự bên Giang Tây, chúng ta cũng khó mà làm được như vậy, đây đúng là một chuyện có lợi cho cả ba mà. Với đồng sự ở Giang Tây, giá cả tăng lên đối với họ tuyệt đối là chuyện tốt. Ông ở đây, tiền hoa hồng cũng không ít. Dù thế nào cũng là chúng ta cùng hợp tác để kiếm tiền xem. Nói xem, ngày mai ông còn muốn làm những việc gì, cần bao nhiêu tiền? Tiền thì tôi có, ông cần bao nhiêu tôi đều có thể giúp nhưng...

Trần Tuấn Long nói đến đây, bật cười.

- Ha ha.

Hắn lạnh lùng.

- ... Nhưng ông cũng phải để cho tôi kiếm tiền, nếu không thì... Ha ha... Tổng giám đốc Vương, nghe nói ông có cô con gái rất đáng yêu vẫn còn đang du học bên Anh nhỉ, ông biết chứ, ha ha!

Đầu dây bên kia, tổng giám đốc Vương cười gượng, kì thực hợp tác cùng với Trần Tuấn Long chẳng khác gì cưỡi lên lưng cọp, hắn ngay cả việc cũng dám lấy ra chơi đùa, tổng giám đốc Vương theo nghiệp chứng khoán cũng đã lâu như vậy, quả thực là chưa từng thấy qua con người có thể tìm đường sống trong cõi chết như vậy, cũng chưa từng gặp qua người có thực lực hùng hậu như thế, thật sự đúng là không nên đánh giá con người qua vẻ bề ngoài.

- Không có đâu, anh Trần, đúng là có hoàn toàn nắm chắc tôi mới mời anh cùng làm, theo như kinh nghiệm của vị cố vấn, ngày mai chúng ta nhiều lắm cũng chỉ cần ba triệu nữa, như vậy nguồn đầu tư đó sẽ bị chúng ta thâu tóm hoàn toàn, tính toán khiêm tốn, thì lợi nhuận cũng sẽ vượt qua mức 1500%. Tôi rất có lòng tin, giờ chỉ xem anh có thể bỏ ra bao nhiêu thôi.

- 1500%?

Trần Tuấn Long cười, ở đầu dây bên kia, tổng giám đốc Vương liên tục gật đầu đồng ý.

- Hay là chúng ta thỏa thuận lại đi?

Trần Tuấn Long tiếp tục hỏi.

- À, được chứ, vậy thì anh tám phần, công ty hai phần.

Tổng giám đốc Vương vội vàng giải thích.

- Khoản tiền kia ngoài việc trừ đi ba tỷ tín chấp chứng khoán của Từ Thế Lâm, mặt khác cơ cấu cũng có rất nhiều nguồn tài chính còn rải rác, vốn là Từ Thế Lâm và Liễu Y Y lôi kéo cũng không ít người, những số tiền này ngày mai nhất định sẽ tìm cách chạy trốn, bọn họ số lượng ít, có thể dễ dàng bỏ đi một chút để thoát thân. Cố vấn của chúng ta nói, chỉ cần có thể tiếp tục nâng cao giá cả trên diện rộng, vào thứ sáu báo cáo cuối ngày sẽ không để cho bọn họ quay vòng vốn lưu động. Đến thứ hai chỉ cần bắt đầu phiên giao dịch, tôi sẽ xem họ vùng vẫynhư thế nào, ha ha...

Ở đầu dây bên kia, tổng giám đốc Vương bật cười gian xảo, ông ta dường như đã thấy được phảng phất mùi tiền, sao có thể không khiến cho ông ta động tâm điên đảo, hôm nay, trong phiên giao dịch ông ta và Trần Tuấn Long kiếm lời đc tổng cộng là 15 triệu, trừ đi số tiền Trần Tuấn Long đầu tư vào là hai triệu, còn lại thì ba triệu của Từ Thế Lâm ông ta cũng chiếm 20%, vậy phải là sáu chục triệu, trong một ngày mà kiếm được sáu chục triệu, còn có gì có thể làm ông ta sung sướng như vậy.

Trần Tuấn Long bỗng trầm ngâm, đầu dây điện thoại bên kia tổng giám đốc Vương sốt ruột chờ đợi, một lúc lâu sau, mới nghe thấy Trần Tuấn Long cười nói:

- Tổng giám đốc Vương, xem ra gừng càng già càng cay, ông quả thật rất xảo quyệt, nhưng mà, tôi thích, ha… ha…

Tổng giám đốc Vương trong điện thoại ở đầu dây bên kia cũng cười theo, ông ta không biết hiện tại Trần Tuấn Long có đồng ý hay không.

Trần Tuấn Long ngưng tiếng cười, hắn nói:

- Được rồi, tổng giám đốc Vương, sáng mai tôi sẽ cho người mang ba triệu đến cho ông, như thế đã đủ chưa?

Tổng giám đốc Vương vội gật đầu liên tục.

- Đủ rồi, đủ rồi.

- Ha… ha...

Trần Tuấn Long cười, tổng giám đốc Vương cũng cất tiếng cười theo.

- Như vậy hãy để cho chúng ta cùng nhau phát tài đi, ha ha…

Trần Tuấn Long cuối cùng lớn tiếng cười nói, tiếng cười sang sảng của hắn bay ra ngoài xe, lan truyền đi trong không gian.

Chiếc xe Cadillac chạy như bay trên đường, Trần Tuấn Long lại suy nghĩ tới trăm mối khác. Liễu Y Y nói quả đúng không sai, thị trường trong thời điểm này thật quả có sự thay đổi bất ngờ, cô đã thấy được và rất hy vọng vào chuyện lần này, nhưng hy vọng ấy lại hoàn toàn bị Trần Tuấn Long đè bẹp mất rồi, bởi vì Trần Tuấn Long cần phải ép Liễu Y Y vào bước đường cùng, cũng chỉ có như thế, hắn mới có thể thừa cơ hành động chiếm được món tiền khổng lồ này, kì thực cũng là rất phiêu lưu mạo hiểm, nhưng đời người chính là một canh bạc, Trần Tuấn Long đến cái chết còn không sợ, đem tiền vào đầu tư sao lại có gì phải sợ, cùng lắm là bại trận thôi, Trần Tuấn Long đúng là có khí thế, áp đảo được tất cả những khí thế khác. Huống chi lần này hắn đã dùng thủ đoạn đùa giỡn sau lưng, đồng sự ở Giang Tây sở dĩ đồng ý tuyên bố tin tức giảm sản lượng, hoàn toàn là do một tay hắn tính kế và thực hiện. Trần Tuấn Long nắm giữ được tất cả, thì hoàn toàn giữ thế chủ động.

Đồng thời, vận may cũng đang ở bên anh, Liễu Y Y đã thua, cô không chỉ thua trận về chuyện cô hy vọng, mà còn thua cả về thể xác lẫn tinh thần, bây giờ cô đã hoàn toàn là người của Trần Tuấn Long rồi.

Cứ nghĩ tới thân hình ướt át của Liễu Y Y là Trần Tuấn Long lại mỉm cười, hắn ngồi sát lại phía quầy rượu minu trong xe, mở tủ rượu nhỏ cầm trong tay hai chai rượu đem ra. Trong đó, 1 chai rượu đã bị ai đó uống mất một nửa. Trần Tuấn Long cầm bình rượu chỉ còn một nửa trong tay, lắc đầu cười cười, vặn mở nắp chai, lắc nhẹ một chút rồi đặt lên chóp mũi ngửi, sau đó cầm nắp chai rượu ném ra ngoài xe, Trần Tuấn Long cầm lấy chai rượu, vươn cánh tay ra ngoài cửa sổ, nghiêng chai rượu, mặc sức để cho rượu bay theo gió.

Ngoài ra, hắn cũng làm một việc như bình thường, cuối cùng sau khi đã nâng ly uống cạn, hắn ném chai rượu đi. Chai rượu bay thẳng ra ngoài kêu “loảng xoảng”, một tiếng rơi vỡ vụn ở trên đường quốc lộ.

Trần Tuấn Long cầm khăn giấy lau sạch rượu còn vương trên tay. Sau đó hắn vo lại thành một cục, ném ra ngoài xe.

Khi chiếc xe chạy về tới Hải Đào Hiên, Trần Tuấn Long rút ra từ trong ví ra mười tờ 100 tệ đưa cho người tài xế. Người tài xế vội cúi đầu nhận lấy, liên tục nói lời cảm ơn, Trần Tuấn Long mỉm cười hỏi anh ta.

- Sư phụ à, Tối nay những chuyện đã xảy ra, anh đều không nhìn thấy gì cả, phải không?

- À, đúng vậy.

Người tài xế kia vội vàng xác nhận.Vừa rồi, Trần Tuấn Long ngồi trong xe của anh, không biết là đã làm những gì. Sau đó như lời hắn dặn dò, đến công ty Chứng khoán Ngân Hà để chờ cô gái kia. Tài xế nghĩ chẳng qua mình cũng chỉ là một gã tài xế của Trường Thành mà thôi, những trò tiêu khiển của những kẻ giàu sang, chính mình còn cho rằng rất thú vị. Huống chi hiện giờ Trần Tuấn Long lại đưa nhiều tiền đến như vậy, gọi điện để thông báo tình hình là có thể nhận tiền. Tiền này quả thật cũng hơi dễ kiếm. Về phần cô gái kia có làm gì hay không thì sao chứ?

Trần Tuấn Long mỉm cười, đẩy cửa xe, bước ra ngoài. Kì thực, Liễu Y Y không thể có liên quan đến chuyện rượu đã bị uống trên chiếc xe này, hắn cũng đã chuẩn bị cho cô một chút ở văn phòng, tiếc là không dùng được, bởi vì khi tài xế đưa cô đến tòa nhà Hán Quang Vinh, đã ngay lập tức gọi cho Trần Tuấn Long, Liễu Y Y đã trúng chiêu, Trần Tuấn Long chỉ chờ thu lưới như thế nào thôi. Không thể phủ nhận rằng, đêm nay thu hoạch của hắn so với bình thường thật sự tốt hơn rất nhiều, nhưng thật ra, lúc này đây Trần Tuấn Long trong lòng vẫn còn có một cảm giác tiếc nuối không nhỏ, nếu như không dùng lời nói tổn thương kia, chỉ dựa vào sức hấp dẫn của bản thân thì Liễu Y Y có thể nhất nhất thuận theo lời của hắn, cuối cùng cũng chịu nằm dưới chân hắn không.

Trần Tuấn Long vừa mới bước ra khỏi xe, thì nghe thấy có tiếng cười đằng phía sau mình, một chiếc xe SPARK màu xanh lá dừng bên cạnh hắn, Trần Tuấn Long nhận ra đây là chiếc xe của bạn học cùng với hắn Tô Tiểu Đình, quả nhiên, rất nhanh đã nhìn thấy cô từ trên xe bước xuống.

Tô Tiểu Đình nhìn thấy Trần Tuấn Long, cũng nhìn thấy chiếc xe Cadillac đang rẽ nhanh chạy đi.

Nhưng cũng không thấy Tô Tiểu Đình để ý đến chiếc xe đó, cô nhìn Trần Tuấn Long, cười cười hỏi.

- Bây giờ anh mới về đến nơi à?

Trần Tuấn Long gật đầu mỉm cười nói:

- Ừ, em cũng vừa mới đến nơi à?

Tô Tiểu Đình nhíu mày.

- Nhưng mà bây giờ thì chuyển đồ thế nào đây.

Trần Tuấn Long bước tới hai bước, nhìn xuyên qua cửa kính xe ôtô đã thấy cô đang đẩy chiếc ghế sau chất đầy những túi hành lý lớn nhỏ, thế là hắn cười nói:

- Anh thấy hành lý của em rất nhiều đấy, xem ra em thật sự toan tính mang cả kí túc xá đến nơi này đấy à, ha... ha

Trần Tuấn Long cười cười rồi hỏi tiếp:

- Thế nào, cần anh giúp gì không?

Tô Tiểu Đình chợt thấy buồn rầu, vừa rồi ở ký túc xá lâu như vậy, thế mà tất cả hành lý này đều do một tay cô chuyển xuống dưới, cũng đã thấm mệt rồi, điều này cũng khó trách được, cô ở kí túc xá có thể nói là không có lấy một người bạn, bình thường khi đi học cũng không có một người nào, không có người bạn học nào muốn kết thân với cô, cô vốn dĩ bề ngoài là người lạnh như băng, một người mà cảm giác bộc lộ ở xa ngàn dặm. Trần Tuấn Long cũng là người như vậy, chỉ có điều hắn khá hơn một chút, hắn ngay từ đầu đã cố ý thay đổi bản thân mình, ít nhất hắn đã làm được. NhưngTô Tiểu Đình kiêu ngạo lại làm không được, cô tình nguyện chỉ có một mình, cũng không cần kết bạn với ai.

Lúc này, thật hiếm khi Trần Tuấn Long chủ động giúp đỡ, Tô Tiểu Đình trong lòng rất vui mừng, khuôn mặt tràn đầy vẻ tươi cười, cô nói:

- Vậy thì thật sự cảm ơn anh nhiều lắm.

Trần Tuấn Long cười cười rồi ra mở cửa xe, hai tay xách hai valy hành lý lớn.

- Này em tính nói chuyện gì thế hả, có gì phiền phức đâu chứ.

Trần Tuấn Long mỉm cười nói.

Tô Tiểu Đình cũng mở cửa xe lấy vài món hành lý nhỏ, sau đó cùng với Trần Tuấn Long đi đến chỗ thang máy.

Thang máy vừa mở ra, hai người bước vào bên trong, Tô Tiểu Đình không nói lời nào, trong lúc này nhất thời Trần Tuấn Long không nghĩ ra đc chuyện gì để nói, hai người có chút ngượng ngùng cứ đứng trong thang máy, lẳng lặng nhìn con số trên bảng hiển thị tầng từ từ tăng lên, cuối cùng, một tiếng “đing” vang lên, cửa thang máy mở ra, Tô Tiểu Đình đi ra ngoài trước, Trần Tuấn Long bước theo sau.

- Phòng em là 11903, vừa vặn là ở ngay trên phòng của anh.

Tô Tiểu Đình quay đầu lại nhìn Trần Tuấn Long nói.

Trần Tuấn Long cười cười, đến của phòng, Tô Tiêu đặt hành lý xuống, sau đó lấy chìa khóa ra mở cửa phòng, để Trần Tuấn Long bước vào trước.

- Phòng mới lắp đặt mọi thứ xong, vẫn còn nhiều chỗ chưa ổn lắm, mời anh vào.

Trần Tuấn Long gật gật đầu, lách người xách hai valy hành lý lớn bước vào. Căn phòng của Tô Tiểu Đình được trang trí rất tinh tế thanh lịch, nhìn qua cũng biết là đã phải chi ra một khoản tiền lớn, ở trường trong đám bạn học nhiều người như vậy, ấn tượng của Trần Tuấn Long về Tô Tiểu Đình là một cô bạn học giàu có.

Tô Tiểu Đình mặc dù có tiền, nhưng cô tuyệt đối không phải như những bạn học khác, Trần Tuấn Long ngược lại cảm thấy cô rất khiêm tốn, trong xã hội hiện nay, thật khó có thể thấy một cô gái như thế.

- Hành lý cứ để trong phòng khách đi, đã làm phiền anh quá, để cho em còn có chút việc để làm chứ, ha ha…

Tô Tiểu Đình đặt hành lý trên nền gạch ở phòng khách.

- Ừ, được rồi.

Trần Tuấn Long vừa rồi đang cố quan sát cách bài trí bên trong căn phòng, kỳ thực, bố cục trong căn phòng này với căn phòng của hắn ở bên dưới giống nhau như đúc, đúng là Trần Tuấn Long không quá để ý tới cách sắp xếp, lúc trước khi hắn thuê căn phòng ở tầng dưới, cũng chỉ là tùy tiện tìm một công ty trang trí nội thất, giao hoàn toàn cho bọn họ muốn làm gì thì làm. Lúc ấy Trần Tuấn Long đã nghĩ chẳng qua chỉ có một mình mình ở đây, cho nên cũng không cần làm cái gì cho đẹp mắt, đến cả bàn phấn trang điểm cũng không có, thảo nào mà sau đó Quách Uyển Tây lại muốn mua sắm thêm bao nhiều đồ dùng gia đình, chỗ của hắn thoạt nhìn qua miễn cưỡng giống như một gia đình nhỏ.

Nhưng phòng của hắn ở tầng dưới và phòng của Tô Tiểu Đình bây giờ là hoàn toàn không cách nào so sánh được, Tô Tiểu Đình trang trí nơi này rất tinh tế, trang nhã, từng chỗ, từng chỗ xem ra rất kì công, thậm chí có thể nói dùng tiền như thế cũng là đáng lắm.

Nhìn Trần Tuấn Long quan sát, tự nhiên Tô Tiểu Đình thấy vui vui, cô quay đầu lại hỏi:

- Thế nào, anh thấy chuồng cún này có thể ở được không?

- Tiểu Đình à, nếu nói nơi này là chuồng của lũ cún con, thì phòng của anh ở bên dưới chẳng phải sẽ thành chuồng heo à. Ha ha, em trang trí căn phòng thật sự rất đẹp, làm cho người ta có cảm giác rất thanh nhã, không tồi đâu, anh rất thích, sớm biết như thế, anh cũng giả vờ gọn gàng như vậy, em xem xem, đẹp thế này cơ mà.

Trần Tuấn Long gật đầu tán dương nói.

Thấy Trần Tuấn Long hào phóng khen ngợi chỗ này tốt như vậy, trong lòng Tô Tiểu Đình cũng vui như hoa nở, phải biết rằng đây là căn phòng nhỏ đầu tiên của cô, dĩ nhiên là phải được trang trí thật nổi bât, xinh đẹp, sáng sủa. Tô Tiểu Đình đã tốn không ít công sức, rất nhiều chỗ đều là cô đã tự mình tham gia thiết kế và giám sát thi công, đặc biệt có chỗ còn được cô thiết kế độc đáo, trang trí rất lộng lẫy.

Khi sắp xếp và trang trí, cũng thực hiện rất lâu, cô nghĩ rằng từ nay về sau rốt cuộc mình đã có được một thế giới riêng, Tô Tiểu Đình rất vui, những công sức mà cô bỏ ra đúng là không uổng phí, giờ đây ít nhất cũng đã nhận được lời khen của Trần Tuấn Long, cô có cảm giác như là một lời khen ngợi rất quý giá, giống như đứa trẻ nhỏ đem những gì mình âu yếm, trân trọng đưa cho người khác xem, thật vui mừng khi được họ yêu thích và tán thưởng.

Trần Tuấn Long giúp cô chuyển đồ thêm hai lần nữa, lúc này mới đem lên cho cô mấy cái xoong chảo, chum vại… vân vân…, bày tràn ra ở phòng khách, Tô Tiểu Đình muốn mời Trần Tuấn Long ngồi lại thêm chút nữa, nhưng Trần Tuấn Long từ chối, tạm biệt cô, rồi quay trở về phòng mình.

Trần Tuấn Long mở cửa phòng, Quách Uyển Tây và Dương Hân cũng không có ở trong phòng, bây giờ đã là 9h30 rồi, chắc họ cũng đang học bài.

Trần Tuấn Long cởi quần áo, bước tới phòng tắm, nhanh chóng tắm rửa cho sạch sẽ bằng nước nóng, vừa rồi hắn đã cùng Liễu Y Y có một cuộc chiến dài hơi, làm cho thân thể của hắn cứ nhơn nhớt mồ hôi.

Hắn mặc quần áo xong và đang ngồi trên ghế sofa, lau khô tóc cũng là lúc điện thoại kêu vang, nhấc máy lên nghe, hóa ra là Dương Hân, tối nay cô và Quách Uyển Tây không phải đang học mà đã ra ngoài rồi.

- A Long, bây giờ anh đang ở đâu thế hả?

Dương Hân ở trong điện thoại hỏi

Trần Tuấn Long lấy làm lạ kì nói:

- Anh đang ở Hải Đào Hiên mà? Anh vừa mới về.

- Lạ nhỉ, hôm nay tụi em thấy xe anh đỗ ở dưới nhà, người cũng đang ở trong nhà, biết anh đi đâu đó, vậy anh nhanh lái xe đến đón tụi em đi. Dương Hân trong điện thoại nói.

Trần Tuấn Long lắc lắc đầu, lau khô bọt nước trên tóc, đêm nay đi đâu tất nhiên có thể nói cho Dương Hân biết, Trần Tuấn Long chỉ hỏi:

- Em và Uyển Tây đang ở đâu thế?

- Tụi em đều đang ở bên ngoài, hôm nay cùng một người bạn đi dạo phố ở Tây Đan. À, đúng rồi, A Long à, tuần này làm anh phải vất vả rồi, anh chuyển về kí túc ở tạm nhé, bạn em đến Bắc Kinh mà không có chỗ ở, nên em định mời cô ấy đến chỗ chúng ta ở tạm vài ngày.

Trong điện thoại, Dương Hân thản nhiên vừa cười, vừa nói.

- Cái gì, cái gì?

Trần Tuấn Long nhất thời thấy đau cả đầu, thậm chí một chuyện như vậy, Dương Hân cũng không hỏi qua ý của hắn, mà tùy tiện đưa người ngoài về nhà. Phải biết rằng tính cách của Trần Tuấn Long rất không thích giao tiếp với người lạ, lập tức Trần Tuấn Long tức giận nói:

- Anh không đồng ý! Em đừng có nói người bạn đó của em là đàn ông chứ, Dương Hân?

Dương Hân bật cười ha hả mãi không thôi. Cô nghe thấy trong điện thoại tiếng Trần Tuấn Long vẻ rất tức giận, cũng biết Trần Tuấn Long cố tình nói như vậy thôi.

- Đừng có dễ nổi giận như thế, A Long. Bạn của em lần này là đặc biệt đến tham gia cuộc thi “Giọng hát hay toàn quốc”, em với cô ấy đã hơn nửa năm rồi không gặp. Ha ha, em nói cho anh biết nhé, đó là một đại mỹ nhân, nhưng mà...

Dương Hân thôi không cười nữa, kéo dài giọng trong điện thoại, nhưng ko đợi cô nói tiếp, Trần Tuấn Long cau mày nói:

- Nhưng thế thì sao, cô ta đâu phải là người của anh, Dương Hân. Em xem em đó, Tiểu Túy Túy, đúng là đồ quỷ nhỏ. Xem lúc anh đến sẽ xử lý em như thế nào, hừ! Ở yên đấy đi, bây giờ anh đi ngay đây, nửa giờ nữa anh sẽ có mặt, còn chuyện gì nữa ko?

Ở đầu dây bên kia, Dương Hân bị Trần Tuấn Long nói trúng tim đen, bèn bật cười ha hả, cũng không chút bận tâm.

- Anh đến đây nhanh đi, em đang cùng tụi Uyển Tây đi xem quần áo. Dù sao vẫn còn thời gian mà, nửa giờ nữa anh tới cũng không muộn. Em gác máy đây. Bye bye.

Vừa cúp điện thoại xong, Trần Tuấn Long lắc lắc đầu, dùng khăn mặt lau cho khô tóc, ngắm nghía qua loa một chút, rồi xuống nhà lái xe đi ra ngoài, phụ nữ thật là phiền phức, vừa rồi sớm biết như thế đã để bọn họ đi taxi về nhà, phải biết là Trần Tuấn Long và Liễu Y Y vừa trải qua một cuộc chiến chăn gối. Mặc dù Trần Tuấn Long rất mạnh mẽ đã giành phần thắng, nhưng thực tế cũng đã tiêu hao đi chút sinh lực. Liễu Y Y quả thật là một nàng công chúa cao ngạo, dù cô đã thua đi chăng nữa. Nhưng Trần Tuấn Long thắng được cô cũng là vì có mưu kế từ trước.

Trần Tuấn Long đang lái xe, lúc này, điện thoại lại vang lên, xem ra đêm nay còn có nhiều việc đây, lần này là Chương Nguyên Thông gọi đến, báo cho hắn một tin cũng không tồi. Ở Nam Mỹ, trùm ma túy lớn Steven đã chính thức gửi lời mời bọn hắn tháng sau đến Cô-lôm-bi-a, vì sang năm giá cả của Heroin sẽ có cạnh tranh.

Chương Nguyên Thông ở trong điện thoại xin chỉ thị Trần Tuấn Long, hỏi hắn có muốn đi hay không, Trần Tuấn Long suy nghĩ một chút, rồi liền gật đầu, hắn hỏi cụ thể về thời gian, để sắp xếp tính toán, cũng vừa vặn phù hợp, vì thế hắn để Chương Nguyên Thông đi trước lo liệu.

Chương Nguyên Thông có thể đi trước tiền trạm, hai ngày nữa sẽ lên đường sang Nam Mỹ, Trần Tuấn Long đoán chừng phải hết tuần mới đi, định bụng trong kế hoạch cũng đưa Liễu Y Y sang Thụy Sĩ, giải quyết một vài chuyện, sau đó hắn mới đi sang Nam Mỹ.

Nhận được chỉ thị của Trần Tuấn Long, Chương Nguyên Thông cũng yên tâm, phải biết rằng mối làm ăn ở Nam Mỹ này do gã tìm được, bây giờ rốt cuộc cũng đã có thể làm ăn, hơn nữa Phi Long Bang trong khoảng thời gian này phát triển cũng rất mạnh, Chương Nguyên Thông nghĩ về sau phải dựa vào chuyện buôn bán này thì nhất định là kiếm được bộn tiền, đến lúc này, Trần Tuấn Long có thể cho gã cai quản một phần, cũng đã là vinh hoa phú quý, lộc bất tận hưởng rồi, chẳng trách mà gã lại nhiệt tình đến như vậy.

Tây Đan không hổ là khu thành phố buôn bán sầm uất, lúc này, trên khắp mọi tuyến phố dòng xe cộ nhộn nhip, mọi người đi lại tấp nập, đi tới điểm hẹn, Trần Tuấn Long gọi điện cho Dương Hân, nhưng Dương Hân đều nói không nhìn thấy xe của Trần Tuấn Long trên đường, Trần Tuấn Long đành phải lái xe một vòng, cuối cùng cũng nhìn thấy Dương Hân và Quách Uyển Tây đứng ở ven đường, đằng sau các cô, là một cô gái dáng vẻ dịu dàng, điềm tĩnh, với mái tóc dài buộc gọn phía sau, khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt linh động, thông minh đang ngẩng đầu nhìn Trần Tuấn Long dò xét.

Quả nhiên là một mỹ nhân, Trần Tuấn Long nghĩ thầm, sau đó hắn cất tiếng gọi to:

- Lên xe mau đi, ở đây không dừng xe được đâu.

Dương Hân và Quách Uyển Tây liền đưa cô gái đó bước lên xe, Dương Hân và Uyển Tây đều xách theo túi lớn, túi nhỏ, xem ra tối nay họ mua sắm được cũng không ít, cô bé kia cũng nói đấy là mấy túi giấy quà tặng mà thôi, Dương Hân cùng cô gái ngồi xuống ghế sau, còn Quách Uyển Tây thì ngồi ở ghế trước.

Đợi tất cả mọi người ngồi hết lên xe rồi, Trần Tuấn Long bắt đầu lái xe, rẽ vào đại lộ, rồi hỏi:

- Tối nay các em lại đi mua đồ à?

Dương Hân cười mãi không thôi, cô đáp.

- Vâng.

Vốn là tuần trước Trần Tuấn Long đã cùng hai cô đi shopping, có điều lần đó đều là do Trần Tuấn Long trả tiền, mà hai cô không e dè chút nào, cứ cao hứng mua sắm, đối với những cô nàng thích chưng diện, Trần Tuấn Long luôn luôn không dám xem nhẹ. Quách Uyển Tây còn khá hơn một chút, hiểu được phải tiết chế, nhưng Dương Hân gia đình cũng có thể coi là giàu có, cho nên tiêu tiền như nước. Cho nên dù đêm nay không có Trần Tuấn Long “coi tiền như rác” ở đây, chỉ cần có Dương Hân, thì bọn họ cũng thu hoạch được không ít, trong số họ thì hôm nay Dương Hân chắc cũng mua sắm nhiều nhất.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play