Tiểu Đường đứng ở cửa, khó xử nhìn hai người đang cãi cọ, lại không thể chen miệng vào, y chỉ đứng đó nghe mà không nói được tiếng nào.

Trần Tuấn Long nói cô như vậy, lập tức khiến cho Liễu Y Y rất mất mặt, nhất là trước mặt cấp dưới của mình. Liễu Y Y hít sâu vài cái, với giọng nói lạnh lùng:

- Tại sao tôi lại là người nhát gan, chẳng qua vì tiền của anh mà tôi phải suy xét thôi.

Cô càng bực tức thì giọng càng lớn tiếng.

- Không phải đâu, tiểu thư Y Y.

Trần Tuấn Long vừa khơi mào cơn tức giận của Liễu Y Y một cách thành công, xem ra dụ cô phạm sai lầm cũng không khó.

- Tôi nói, trước mắt 300% lợi nhuận, tôi sẵn lòng cho dù có mạo hiểm, Nếu như là tôi thao tác….

Nói tới đây, Trần Tuấn Long dừng lại một chút, hắn làm Liễu Y Y thêm tò mò, Tiểu Đường đang đứng ở chỗ cửa hứng thú nghe, hai người đều lắng tai nghe hắn nói.

-Ha hả

Trần Tuấn Long cười, nhưng đột nhiên sắc mặt lại trầm xuống, nghiêm túc nói:

- Tôi sẽ dốc toàn bộ vốn để đầu tư, muốn thay đổi tất cả. Tiểu thư Y Y, chẳng phải cô đã nói “Đầu tư càng nhiều thì lãi càng cao” hay sao?

- Phải rồi…

Liễu Y Y nghe Trần Tuấn Long vừa nói như thế, trong thâm tâm nghĩ: “Xem chừng không khí rất nặng nề, nếu như mình vẫn quá cẩn thận, thì làm sao có khả năng thu hút vốn từ nước ngoài vào đầu tư sẽ cao được chứ.”

Liễu Y Y trầm ngâm, Tiểu Đường đứng ở cửa, cũng không dám phát biểu ý kiến của mình. Trần Tuấn Long nói chuyện, hai tay khép lại, chống đỡ cằm, nhìn Liễu Y Y cười.

-Tiểu Đường!

Liễu Y Y kêu to.

-Vâng, Liễu tiểu thư!

Tiểu Đường đứng ở cửa đáp lại.

- Lại thêm một lệnh đầu tư một trăm ba mươi triệu đi. Lập tức đẩy lệnh đi.

Liễu Y Y dường như quyết tâm cao độ, đập bàn đứng dậy, kiên quyết nói.

- Vâng! Lệnh mua một trăm ba mươi triệu!

Tiểu Đường đáp lại, vừa âm thầm sợ hãi. Đây cũng là lần đầu tiên cậu ta thao tác một khoản vốn đầu tư nhiều đến vậy, một trăm ba mươi triệu, lập tức hướng mắt nhìn về phía Liễu Y Y gật đầu, rồi sau đó liền xoay người, một mình đi ra ngoài đặt lệnh.

Trần Tuấn Long lúc này tiếp tục nhàn nhã nhấm nháp tách cà phê, Liễu Y Y thì đứng ngồi không yên, cô đứng dậy đi tới đi lui trong phòng. Liễu Y Y lo lắng đến phản ứng của thị trường, phải biết tập trung vào trọng tâm, nếu như thêm tiền đầu tư vào, bọn họ tuyệt đối sẽ chứng kiến cảnh Liễu Y Y cướp đi thứ đang trong tầm tay của mình.

Thời gian trôi qua, Trần Tuấn Long và Liễu Y Y rõ rang là có quan điểm không thống nhất về việc đặt lệnh. Dường như hai người đã thay đổi vai cho nhau. Đáng lẽ là chuyện mà Trần Tuấn Long phải lo lắng, thì giờ đây người hoang mang lại là Liễu Y Y.

Trần Tuấn Long không nhịn nổi, thầm thấy buồn cười. Cũng khó trách, bọn họ có địa vị, tầng lớp khác nhau cho nên đến thể hiện ra lập trường cũng khác nhau. Trần Tuấn Long không thèm để ý gì đến hai tỷ tiền vốn kia. Dù có thế nào đó cũng chỉ là loại tiền đen lấy được từ chỗ Ngũ Hổ Bang, cũng không phải là do bản thân hắn liều mạng mà kiếm về được. Hắn có tiêu thế chứ tiêu nữa cũng chả có gì đau lòng cả. Còn Liễu Y Y thì lại khác, cô cần lần giao dịch này để tìm lại sự tự tin của mình. Cô đã vứt bỏ cả thói quen và quan điểm trước kia của mình, cũng là đang nỗ lực và tìm kiếm một con đường nào đó phù hợp với bản thân mình.

Bọn Tiểu Đường đang nhìn cặn kẽ vào biểu đồ phát triển của giao dịch, thỉnh thoảng lại tiến vào thông báo tình hình diễn biến giao dịch với Liễu Y Y. Càng ngày càng có nhiều tin tức, nhiều người muốn đầu tư, Liễu Y Y có ưu thế một chút, về lực lượng thì hơi kém, không có nhiều nguồn đầu tư dồi dàm để chống đỡ lại.

Nghe Tiểu Đường báo cáo xong, Liễu Y Y trở lại ghế ngồi. Giơ tay ra hiệu kêu Tiểu Đường ra ngoài, cô gõ máy tính, bàn tay lướt nhanh trên bàn phím, trong lòng thầm tính toán lợi hại nhất định ở thời điểm này. Hiện tại trên tay mình có thể sử dụng tiền vốn là hai mươi triệu, khoản vốn cô định đến cuối phiên giao dịch mới đổ vào. Cô có thể hình dung được phiên giao dịch cuối cùng này sẽ có lợi thế thế nào.

Nhưng lúc này, Trần Tuấn Long đứng đối diện lại thong thả nói:

- Vì sao không giành đến cùng? Trong tình huống như bây giờ, tiểu thư Y Y, tôi thấy cô còn do dự quá. Trong làm ăn, kiêng kỵ nhất là không đủ tự tin, sợ đầu sợ đuôi. Tôi thật khó tin rằng, trước mắt tôi là người đã lèo lái thành công khống chế được cả bạc tỉ để rồi thu mua một tập đoàn. Chậc chậc…

Trần Tuấn Long lắc đầu tiếp tục nói:

- Là tôi, tôi sẽ không do dự trong vụ giao dịch này đâu.

- Ồ… Nghe anh nói như vậy, tôi đang hoài nghi liệu số tiền này có phải của anh hay không, anh không cảm thấy tiếc hay sao.

Liễu Y Y lo lắng nói,

- Lẽ nào anh không biết, số tiền kia chính là hi vọng cuối cùng của chúng ta sao, Trần tiên sinh?

Trần Tuấn Long không quan tâm nhưng cô thì có chứ. Chẳng qua hiện giờ Liễu Y Y quả thật là có phần mất niềm tin vào khả năng phán đoán của chính mình.

Chỉ nghe Trần Tuấn Long cười, số tiền này hoá ra không phải của hắn thật. Nhưng hiện giờ Trần Tuấn Long đang bắt đầu dụ dỗ Liễu Y Y:

- Cô mà không dùng nốt chút hy vọng cuối cùng này đithì tôi sợ cô chỉ còn lại sự thất vọng mà thôi. Có những người hành động rất quyết liệt, thích kiểu như không lưu lại con đường sống, cứ như là núi xanh còn đó thì lo gì thiếu củi đun vậy. Kỳ thật đây chỉ là họ tự kiếm cái cớ cho mình. Từ xưa đến nay, muốn thành công chỉ có một con đường, không phải thành công thì phải là thất bại, không có con đường nào khác cả. Dù có cố hết sức rồi thất bại một cách oanh liệt, còn hơn, thành công mà cái gì cũng sợ sệt.

Liễu Y Y cảm thấy lúc bây giờ không phải cô mà ngược lại, là Trần Tuấn Long đang khống chế tình hình. Nhưng như lời nói của Trần Tuấn Long dường như đang đưa cho cô sự lựa chọn, một là phụ trách chuyện này, vì dù sao đây cũng không phải là tiền của mình, hơn nữa Trần Tuấn Long cũng muốn như thế, không hể đặt áp lực cho cô, mà còn khuyến khích đồng ý cô làm như vậy. Vậy rốt cuộc là sao? Chẳng lẽ, hắn không thèm quan tâm tới hai tỷ tiền vốn kia? Hay là hắn quá tự tin về bản thân mình?

Liễu Y Y biết, hiện giờ cô có thể bị mất phương hướng, cuối cùng, cô nghĩ sẽ sử dụng số tiền kia.

Suy cho cùng, dẫu có cùng đường bí lối thì rồi vẫn sẽ có hi vọng. Ngay lúc Liễu Y Y bàng hoàng vì không thể can thiệp gì thì điện thoại của cô kêu lên, cô lấy điện thoại ra xem, lập tức vui mừng, sau đó cầm chiếc điện thoại di động, đi tới chỗ cửa sổ nghe máy.

- Alô!

Liễu Y Y giữ tinh thần bình tĩnh, với giọng nói hết sức bình thường.

- Liễu Y Y! Đã lâu rồi không liên lạc gì, hôm nay cô thật là quyết đoán.

Đầu dây bên kia của điện thoại là một giọng nói rõ ràng. Anh ta nói với Liễu Y Y bằng khẩu khí mạnh cứ như kẻ bề trên. Nhưng Liễu Y Y lại nở một nụ cười hướng về phía Trần Tuấn Long, ra hiệu hắn ra ngoài kêu Tiểu Đường vào.

Trần Tuấn Long nhìn thấy bộ dạng cô khẩn trương như vậy thì đứng dậy lắc đầu, sau đó đi ra bên ngoài gọi Tiểu Đường vào. Chỉ nghe Liễu Y Y từ phía sau nói:

- Từ sư huynh, anh gọi điện thế này, xem ra là anh cũng coi trọng chuyện giao dịch làm ăn này. Thế nào, anh có hứng thú hợp tác không?

Thì ra là thế, là cùng hợp tác à. Trần Tuấn Long mỉm cười, vẫy tay gọi Tiểu Đường. Cậu ta chạy chậm lại bên này. Hai người cùng lắng nghe Liễu Y Y nói chuyện điện thoại.

- Công ty chứng khoán Quốc Tín của chúng tôi phần lớn là đầu tư bậc trung thôi. Theo đuổi kết quả một cách hợp lý thôi, Liễu Y Y, cô cho tôi một cái lý do, tại sao tôi phải cùng cô chơi trò này.

Đối phương điềm tĩnh hỏi, đột nhiên thể hiện thái độ,

- Hơn nữa, cô lần này, đầu tư lớn như vậy, nếu không phải có người bật mí cho tôi rằng thao tác lần này là do cô đặt lệnh thì tôi thật sự rất khó mà tin tưởng được đấy. Liễu Y Y, cô so với trước kia có phong cách làm việc rất khác nhau đó.

“Đấy chẳng phải là do cái tên Trần Tuấn Long kia áp bức mà ra nữa sao?” Liễu Y Y nghĩ thầm, xem ra mình phải cẩn thận, và rành mạch. Sau đó cô nhanh trí đáp:

- Nếu đầu tư rõ ràng, tiền bày ra trước mắt mà chúng ta còn không đi lấy, lại còn cẩn thận thận trọng như vậy, thì là một người thao tác có tiếng, tôi cảm thấy bản thân mình quá thất bại rồi. Cái này chính là phiêu lưu càng cao thì tiền lời càng lớn. Tôi tin tưởng vào đạo lý này.

Cô vừa nói chuyện qua điện thoại, vừa mang theo di động tiến tới chỗ bàn, ngay cạnh tờ giấy trắng viết vài từ, rồi đưa cho Tiểu Đường.

Tiểu Đường nhận tờ giấy, để trước mặt Trần Tuấn Long, hai người thấy, trên giấy chỉ viết:

- Đặt lệnh, hai mươi triệu.

Tiểu Đường chăm chú nhìn Liễu Y Y bằng ánh mắt dò hỏi. Cậu ta nghi ngờ, đem hết vốn đổ vào, đây không giống cách làm việc của Liễu Y Y, vì thế Tiểu Đường muốn xác nhận lại. Liễu Y Y một tay cầm điện thoại, vừa gật đầu dứt khoát với Tiểu Đường, biết rằng cô đã khẳng định, Tiểu Đường vội vàng xoay người, đi ra ngoài đặt lệnh.

- Cô sẽ còn thất bại thôi, Liễu Y Y ạ. Sư huynh như bọn tôi đây mà vẫn còn chưa dám lăn lộn. Ai mà không biết sư muội cô là trụ cột của chứng khoán Ngân Hà chứ.

Đối phương dường như cũng không sốt ruột, vẫn tiếp tục nói với Liễu Y Y:

-Từ sáng đến giờ vẫn chưa đến hai tiếng đồng hồ, cô vừa nhập hơn một trăm triệu tiền vốn, cô có thể bảo là chúng tôi không lo lắng sao? Chúng tôi vẫn dõi theo cô đó, ha hả…

Liễu Y Y rủa thầm trong bụng một câu: “Cáo già!” Mắng thì mắng nhưng cô vẫn cười ngọt nói:

- Từ sư huynh, nghe nói anh luôn tập trung vào thị trường chứng khoán, sao đột nhiên lại có hứng đầu tư vào tiền đồng vậy?

- Do thị trường cổ phiếu lợi nhuận quá ít, cho nên lần này tôi quyết định theo cô chơi một chuyến, đầu tư vào tiền đồng. Cô thấy thế nào? Có hoan nghênh chào đón Từ sư huynh của cô gia nhập không?

- Hoan nghênh chứ, mọi người cùng nhau hợp tác kiếm tiền mà.

Liễu Y Y nói qua quít.

- Chứng khoán Ngân Hà chúng tôi cũng hy vọng có thể cùng một công ty có thực lực bắt tay hợp tác, liên hợp giao dịch. Nếu công ty chứng khoán Quốc Tín của các anh có lòng tin, thì chứng khoán Ngân Hà chúng tôi lúc nào cũng hoan nghênh các anh gia nhập.

Liễu Y Ycùng đối phương nói trên trời dưới biển, cô hiểu rõ nói những lời này với mọi người đều là vô ích, nhưng vị Từ sư huynh này thân phận siêu nhiên. Nếu anh ta đã hỏi về chuyện này, Liễu Y Y đoán rằng, điều này cũng không phải đơn giản, bọn họ nhất định đã xem trọng chuyện đầu tư vào thị trường tiền này lâu rồi, chỉ là chưa đủ quy mô để đầu tư vào thị trường thôi. Mà lần này có Trần Tuấn Long đầu tư, mình mang theo hai tỉ tiền này lại giống Trình Giảo Kim tiên phong tiến vào đầu tư, chắc sẽ làm rối trí nhiều người đây.

Huống chi vị Từ sư huynh này vốn nổi tiếng là người rất cẩn thận và thao tác rất chu đáo. Chuyện mà anh ta đã xem trọng chắc chắn không phải do nhất thời bị kích động. Hiện giờ sẽ cùng nhau hợp tác trước khi đối phương suy đoán ra nội tình bên trong.

Liễu Y Y lo lắng bây giờ đã khẳng định sẽ kiếm được bao nhiêu tiền, đối phương rất xem trọng hiệu quả, hiện tại gia nhập vẫn chưa muộn, chỉ là cơ hợi tốt đã bị mình cướp đi, nhưng nếu đối phương chiếm giữ về mặt tài chính, thì mình thêm phiền toái.

Cho nên giờ cô phải ổn định đối thủ, không thể để cho vị Từ sư huynh này nhìn thấu được lá bài của mình.

-Ha hả.

Từ sư huynh nở nụ cười, với giọng điệu tương đối kiêu ngạo:

- Liễu Y Y, cô cũng biết tôi mà, thà làm đầu gà còn hơn là đuôi phượng. Nếu lần nàycông ty chứng khoán Ngân Hà các cô rút trước, cơ hội này sẽ là của các cô, lần sau chúng ta lại hợp tác.

Nghe những câu nói này của Từ sư huynh, công ty chứng khoán Quốc Tín bọn họ sẽ không tham gia đầu tư lần này.

Liễu Y Y nghe xong lập tức nóng nảy, chính cô nhử mồi, đối phương lại không dính câu, vừa định nói chuyện, chợt nghe đầu dây bên kia có người chạy tới, hổn hển nói:

- Vừa lấy được tin, bên công ty chứng khoán Ngân Hà vừa thêm vào một lệnh giao dịch hai mươi triệu. Hiện bây giờ tổng số giao dịch của bọn họ đã lên đến hai tỉ rồi.!.

Người đó nói giọng rất lớn, cũng rất vội, âm thanh xuyên qua điện thoại tới tai Liễu Y Y, Từ sư huynh bên kia vội bịt kín ống nói.

Liễu Y Y vừa nghe xong lập tức nở nụ cười, xem ra bọn họ vẫn chú ý tới mình. Rất nhanh, giọng nói củaTừ sư huynh từ bên kia đầu dây không nhanh không chậm lại vang lên, đáp lại:

- Hay cho Liễu Y Y! Có phải là còn có tin tức gì mà tôi chưa nắm được không? Bây giờ nói thẳng cho tôi biết, trong tay cô có bao nhiêu tiền vốn chưa sử dụng đây?

Từ huynh bên kia lên mặt hỏi vòng vèo.

- Ha hả, Từ sư huynh, tôi chỉ có thể nói cho anh biết khách hàng của tôi lần này có rất nhiều tiền vốn, nhưng con số là bao nhiêu thì xin lỗi tôi không thể trả lời được.

Liễu Y Y giờ không còn nóng nảy nữa, cô muốn xem phản ứng của anh ta sẽ như thế này.

Nói như vậy, nghề chứng khoán khi thao tác thường theo thông lệ, tới thời điểm cuối cùng sẽ quyết định lợi thế cuối cùng. Cũng giống như đánh giặc cũng phải có đội dự bị, mỗi tay thao tác hoặc ít hoặc nhiều đều phải để lại một ít vốn dự trữ. Giống như cơ cấu đầu tư của Liễu Y Y ở chứng khoán Ngân Hà, Liễu Y Y có thể ngay trong buổi sáng đã nhập hai tỉ tiền vốn, lại chiến đấu tiếp ở buổi chiều, có thể suy ra, trong tay cô phải có ít nhất là một đến ba tỉ vốn di độngtrở lên, mà có thể sẽ nhiều hơn cũng không chừng.

Tiền công giao dịch kỳ hạn có thể nói là ở một con số không hề nhỏ. Lúc này lại đến lượt Từ sư huynh của công ty chứng khoán Quốc Tín trầm ngâm suy nghĩ.

Hoá ra ý tưởng giao dịch tiền đồng thì vị Từ sư huynh này sớm đã có rồi. Anh ta còn âm thầm bí mật liên hệ với một số công ty chứng khoán có thực lực, định chuẩn bị đặt lệnh giao dịch. Mấy ngày qua, giá tiền dao động rất mạnh, có khi có cơ hội, nhưng cũng có không ít nguy cơ. Anh ta khống chế và điều khiển tiền vốn của công ty chứng khoán Quốc Tín, cũng như các khoản đầu tư ngắn hạn, cũng đã định bắt đầu kế hoạch hành động trong vòng hai ngày tới. Không ngờ đồng Luân Đôn đột nhiên lại dao động mạnh, ảnh hưởng gián tiếp tới các lệnh giao dịch tiền đồng trong nước. Mọi người ai nấy đều thận trọng, anh ta cũng nghĩ không thể can thiệp gì khác hơn nữa, đành phải đợi.

Nhưng bất ngờ sáng sớm hôm nay lại có thay đổi, Chứng khoán Ngân Hà của Liễu Y Y đột nhiên dốc vốn vào thị trường tiền đồng với những giao dịch rất quy mô, làm anh ta không kịp chuẩn bị cho sự việc này. Một người thao tác dành nhiều thời gian nghiền ngẫm như vậy, anh ta quả thực rất coi trọng vị sư muội đi sau này. Hai năm trước Liễu Y Y đã thành công trong vụ thu mua được tập đoàn Xương Hâm, anh ta đã bắt đầu chú ý đến cô sư muội ít tuổi còn học ở Đại học Bắc Kinh này, vẫn định kéo cô vào cùng nhóm thao tác giao dịch với mình. Nhưng rồi thông qua tiếp xúc anh ta phát hiện, Liễu Y Y còn non nớt trên nhiều mặt, nói trắng ra là chưa đủ lòng lang dạ sói. Người như cô phụ trách các hạng mục đầu tư lớn như thế này, có thể nói là tạm được thôi. Thấy cô bản tính không độc, thì cần phải bàn gì thêm nữa.

Cho nên anh ta cũng không liên lạc gì với Liễu Y Y nữa. Nhưng lần này anh ta hoàn toàn bất ngờ, cô tiểu sư muội này vốn quá nổi tiếng với tính cẩn thận, thế mà không ngờ cô lại mạo hiểm giao dịch tiền đồng với quy mô lớn thế này, quả là khiến anh ta mở rộng tầm mắt.

Cũng tốt, để xem thực lực của cô thế nào, cuối cùng Từ sư huynh nói:

- Quá tốt, Liễu Y Y, tôi thích phong cách của cô trong khi làm việc như thế đó. Phải độc ác lên. Trước kia kiểu trẻ con của cô có vẻ thận trọng quá, tôi nhìn mà cũng sốt ruột. Lần trước tập đoàn Xương Hâm phát hành cổ phiếu mới, tôi thấy sốt ruột thay đấy. Cô có biết chúng tôi đợi cô bao lâu rồi không? Nếu tôi mà xử lý thì thu mua xong đã phát hành cổ phiếu mới ngay được rồi, có như thế mới kích thích được khát vọng đầu tư của nhà đầu tư chứ. Còn cô, cô để cho chúng tôi đợi khoảng ba tháng rồi cơ đấy, ha hả

Liễu Y Y cũng cười,

- Từ sư huynh, tôi tin lúc ấy tôi để tập đoàn Xương Hâm đưa cổ phiếu mới ra thị trường sau ba tháng là cũng có lý do. Sau này anh cũng nhìn thấy đó, giá cổ phiếu tăng lên rất nhanh, năm mươi triệu cổ phiếu mới phát hành của tập đoàn Xương Hâm không phải là còn hơn một tháng để thị trường tiêu hóa hết sao?

- Cô quả rất may mắn! Liễu Y Y, hy vọng lần này hợp tác tốt. Cô có thể sẽ toả sáng, tốt lắm. Như vậy, tôi cũng muốn thử giao dịch xem thế nào. Hôm nào chúng ta cùng nhau ăn bữa cơm đi, rồi cùng nhau bàn bạc thêm.

Từ sư huynh vẫn nói với cái vẻ ngạo mạn như thế.

Liễu Y Y gật đầu nói:

- Vâng, thế còn chuyện chúng ta liên hợp lại cùng thao tác giao dịch thì thế nào?

Cô hỏi.

- Tôi sẽ thông báo cho cô sau, bên này có động tĩnh gì, cô tốt nhất cũng báo cho tôi một tiếng, để chúng ta còn phối hợp.

Từ sư huynh vẫn dùng thái độ “cả vú lấp miệng em” đó mà nói chuyện, sau đó cúp điện thoại.

Liễu Y Y cười nhạt bỏ điện thoại lại trên bàn, người ta thật là ghê gớm đấy nhỉ. Vị Từ sư huynh này là người của công ty chứng khoán Quốc Tín, tên thật là Từ Thế Lâm, cũng là nghiên cứu sinh tốt nghiệp Khoa Kinh tế của Đại học Bắc Kinh. Có điều anh ta ra trường từ năm 90. Ở trong giới chứng khoán, không người nào là không biết đến Từ Thế Lâm. Anh ta có phong cách làm việc tàn nhẫn, mà còn vững vàng, hơn nữa lại am hiểu chuyện lèo lái. Năm trước, trong tình trạng cổ phiếu của công ty nông sản ST trên thị trường liên tục bị rớt giá, giá cổ phiếu cũng bị ảnh hưởng, nhưng giá cổ phiếu của anh ta lại ngược lại, lội ngược dòng trên thị trường, tăng 4.54 lần so với giai đoạn trước, làm đảo ngược cục diện vượt qua 160%. Ấy thế mà nông sản T sau khi qua một thời gian điều chỉnh lại dừng tại chỗ

Nghe nói lúc đó Từ Thế Lâm đã nhận phụ trách xử lý trường hợp này, anh ta đã kiếm được nhiều tiền lắm. Thực lực của Từ Thế Lâm thể hiện ở chỗ anh ta có thể khống chế và vận dụng được nguồn tài chính của nhiều công ty chứng khoán. Sở trường của anh ta chính là thường tập hợp lại nguồn vốn hùng hậu để gây mưa gió trên thị trường chứng khoán với những khoản giao dịch vốn cực lớn.

Liễu Y Y không tiếp xúc với anh ta nhiều lắm, lại biết người này tính cách rõ ràng, có thể bỏ qua cho người khác đắc tội với mình được. Không ngờ rằng lần này hai người lại chạm mặt nhau trên thị trường giao dịch tiền đồng. Cũng may là lần này lại cùng chung chiến tuyến với “sói” chứ không phải là đối kháng.

Gác điện thoại chưa được bao lâu, cuối cùng cũng có tin tốt truyền đến, nhiều công ty gia nhập vào thị trường, cùng bỏ vốn đầu tư và đặt lệnh. Đương nhiên, trong số đó có cả khoản tài chính của công ty chứng khoán Quốc Tín. rong một thời gian ngắn, mức tập hợp lệnh giao dịch thật lớn, giá cả tiền đồng lúc lên lúc xuống. Đúng là sẽ có người vui mừng, có người lo.

Liễu Y Y thấy tình hình như thế thì đương nhiên là mừng rỡ như điên rồi. Nhìn số tiền vốn không ngừng thâm nhập vào thị trường, đặt lệnh và giao dịch trong khi những đối thủ lại phản kháng yếu kém không có lực, quả thực là đã bỏ lỡ mất thời cơ tốt. Hiện tạinhân tố xác định duy nhất là báo giá của đồng Luân Đôn đêm nay. Nếu đồng Luân Đôn tiếp tục lên giá, như vậy sẽ có ảnh hưởng rất lớn đến giao dịch thị trường ngày mai. Nếu đồng Luân Đôn có điều chỉnh, thì Liễu Y Y sẽ lại tạo được một huyền thoại trong giới đầu tư.

Trần Tuấn Long yên lặng rời đi trước sự reo hò vui mừng thành công của mọi người, thậm chí bỏ đi mà cũng không thèm chào hỏi Liễu Y Y nữa. Thật đúng là một tên quái gở, Liễu Y Y nghĩ vậy. Lúc đó cô vừa ra ngoài một chút, quay trở lại hỏi mọi người mới biết là hắn vừa mới đi.

Buổi chiều, tất cả các loại tiền đồng đều có sự điều chỉnh, có thể cảm giác rằng tiền dự trữ đã đủ, nhưng giờ phút này muốn phản kích đã là quá muộn rồi. Liễu Y Y trên tay bây giờ không có vốn lưu động, đành trơ mắt nhìn công ty chứng khoán Quốc Tín bọn họ dùng chứng khoán để đầu cơ buôn bán. Cũng còn may là trong tay cô đang có giao dịch hai tỷ, đã có nhiều nhà đầu tư bắt đầu đầu tư vào.

Mặc dù không có giao dịch, nhưng Liễu Y Y vẫn liên tục không ngừng hoạt động, cô tiếp tục chỉ huy nhóm thao tác của mìnhgiám sát chặt chẽ từng động tĩnh của các giao dịch. Buổi chiều sau khi nhận được báo cáo, cô cùng với Tiểu Đường vẫn ở phòng làm việc tiếp tục chú ý tình hình thị trường nước ngoài, rồi tổng hợp lại, phân tích, ghi lại tất cả các giao dịch trong ngày.

Cuối cùng, đã chín giờ tối rồi, cô buông lỏng cơ thể mệt nhoài của mình, đi ra khỏi văn phòng của cong ty chứng khoán Ngân Hà. Vừa đi ra tới cửa chính của tòa nhà, cô đã phát hiện chiếc SPARK đang ung dung đứng ở ngoài, Trần Tuấn Long đang tựa vào xe, chân đứng thẳng, mỉm cười chờ ở chỗ đó

- Nghỉ làm rồi à? Hôm nay thật vất vả cho cô quá!

Trần Tuấn Long nhìn Liễu Y Y đi ra, mỉm cười nghênh đón.

- Anh vẫn chờ ở chỗ này sao?

Liễu Y Y nhìn Trần Tuấn Long, cô hơi ngạc nhiên, buổi sáng không phải hắn đã bỏ đi rồi hay sao? Làm sao bây giờ đã lại trở lại rồi? Nhìn dáng vẻ hắn, dường như đang cố gắng chờ mình.

- Xem là như thế đi.

Trần Tuấn Long trả lời khá chung chung:

- Hôm nay cô đã bận cả ngày, còn không ăn cơm đi, tôi mời cô đi ăn, nơi đó cũng không tồi, coi như là trả công vất vả hôm nay cho cô.

Trần Tuấn Long thành ý mời Liễu Y Y.

- Không cần đâu, cảm ơn anh.

Liễu Y Y từ chối Trần Tuấn Long, cô mệt chết đi được, thầm nghĩ nếu giờ này mà về nhà nghỉ ngơi thì tốt biết bao, ngày mai còn phải chiến đấu vất vả hơn, cô nhất định phải nghỉ ngơi dưỡng sức.

Nhưng Trần Tuấn Long không thèm để ý đến sự từ chối của cô, thấy Liễu Y Y sắp đi, hắn đưa tay ra ngăn cản:

- Không cần như vậy đâu tiểu thư Y Y, tôi đâu đến mức làm cho cô chán ghét như vậy, tôi rất biết ơn cô vì đã rất nhiệt tình giúp tôi kiếm tiền, nên đêm nay tôi mới có thành ý mời cô đi ăn tối, tuyệt đối không có ý gì khác, xin cô yên tâm!

Trần Tuấn Long lại hướng lời mời về phía Liễu Y Y. Kì thực lúc này Liễu Y Y đã quá mệt rồi, không muốn giằng co lôi thôi với hắn nên suy nghĩ một lúc rồi đành miễn cưỡng gật đầu đồng ý.

Trần Tuấn Long nghiêng người mở cửa xe cho Liễu Y Y. Liễu Y Y liếc nhìn hắn một cái, Trần Tuấn Long có vẻ rất là vui sướng. Cái tên này thật là biết cách ga lăng với phụ nữ đẹp, Liễu Y Y thầm nghĩ, cô lập tức khom lưng ngồi xuống.

Trần Tuấn Long trở lại vị trí lái ở đầu xe, hai người thắt chặt dây an toàn, rồi Trần Tuấn Long khởi động máy, rồ ga chạy nhanh lên quốc lộ, hòa vào dòng xe cộ.

- Anh muốn đưa tôi đi ăn cơm phải không?

Liễu Y Y hỏi, cô thấy Trần Tuấn Long đang chạy trên con đường này chính là đường dẫn về nhà trọ của cô.

Trần Tuấn Long quay đầu nhìn Liễu Y Y khẽ mỉm cười nói:

- Chỗ đó rất gần nhà trọ của cô, ngay bên cạnh Sông Mã, đợi đi tới đó rồi cô sẽ biết. Ha ha…

Liễu Y Y dựa vào ghế ngồi, hôm nay Trần Tuấn Long không có mặt ở côngty, lại không tìm thấy hắn, cho nên cô cảm thấy ắt là hắn cần được biết báo cáo về tình hình số vốn đầu tư của ngày hôm nay. Vvì thế Liễu Y Y ngồi thẳng, nghiêng người về phía Trần Tuấn Long nói:

- Trần tiên sinh, tôi …

Lời Liễu Y Y vừa nói ra đã bị Trần Tuấn Long cắt ngang:

- Tiểu thư Y Y, chúng ta vừa ở công ty ra, nên cô không cần phải gọi tôi là Trần tiên sinh, cứ gọi tôi là A Long đi, như vậy tốt hơn nhiều.

Trần Tuấn Long nói lời này là để lấy thiện cảm với Liễu Y Y, sao mà hắn lắm mồm lắm miệng thế không biết, Liễu Y Y không biết làm thế nào đành nghe theo lời hắn

- Được rồi A Long, tôi nói cho anh biết, hôm nay chúng ta đã đầu tư cả toàn bộ hai tỷ đồng vào thị trường rồi. Đêm nay….

Cô vừa mới bắt đầu nói đã bị Trần Tuấn Long cắt ngang:

- Tiểu thư Y Y, tôi thấy hôm nay cô đã làm việc khá mệt rồi, giờ đã hết giờ làm rồi, tạm thời chúng ta nên quên công việc kia đi được không?

Liễu Y Y cũng không nghĩ đến là Trần Tuấn Long lại quan tâm chăm sóc mình đến như thế, liền ngừng lời, thở dài, ngồi im lặng trên ghế. Trần Tuấn Long quay đầu lại nhìn cô rồi hỏi:

- Sao vậy Y Y, tôi nói thế làm cô mất hứng à?

Liễu Y Y lắc đầu:

- Tôi nào dám mất hứng với ông chủ lớn chứ. Tiền của anh anh không lo, để cho người khác lo, anh thật là giỏi đó.

Liễu Y Y nói có chút trách móc.

Đúng vậy, chính mình còn muốn vì hắn mà lo lắng, còn hắn một chút quan tâm cũng không có.

Nghe Liễu Y Y nói như thế, Trần Tuấn Long cười, một hồi lâu mới nói:

- Liễu Y Y ơi là Liễu Y Y, cô có nghe qua về câu chuyện hoàng đế Lưu Bang nhà Hán lập quốc khi xưa không…ha ha….

Liễu Y Y thấy ngạc nhiên, chuyện cô trách móc với Lưu Bang thì có liên quan gì với nhau, vì thế cô im lặng nghe Trần Tuấn Long kể chuyện.

- Chuyện kể rằng Lưu Bang đã đánh bại Hạng Võ, lên ngôi hoàng đế. Ông ta đã phong thưởng cho các đại công thần, rồi hỏi họ vì sao mà ông ta có được thiên hạ. Câu trả lời của đại thần rất khác nhau, nhưng đều không làm Lưu Bang hài lòng. Cuối cùng ông ta đã đắc ý nói ra bí quyết của mình: “Lập mưu trong trướng, quyết thắng ngoài ngàn dặm, ta không bằng Tử Phòng. Trấn quốc an bang, làm yên lòng dân chúng, cấp quỹ khen thưởng, chi phí lương thực, ta không bằng Tiêu Hà. Cứ đánh là thắng, có công là lấy trên chiến trường, ta không bằng Hàn Tín. Ba người này là ba người tài trong cả thiên hạ của chúng ta hiện nay. Nhưng ba người này lại đều có thể do ta sử dụng. Cho nên ta mới có thể đoạt lấy thiên hạ.”

Trần Tuấn Long vừa lái xe vừa từ tốn kể, lời văn rất chi là trôi chảy.

- Cho nên Liễu Y Y này, tiền của tôi mà cô lại lo lắng thay cho tôi là đúng rồi…ha ha… cô thấy tôi nói có đúng không?

Trần Tuấn Long cười nói.

- Hừ! Anh nghĩ sao cũng được! Tôi đâu có tài cán gì mà để anh sử dụng chứ.

Liễu Y Y từ hôm qua đến giờ vì hai tỷ đôla của hắn mà thức cả đêm, rồi ban ngày làm việc nữa, mệt đến ngất ngư, nên nghe được những lời hàm ý của Trần Tuấn Long vừa rồi, cô cũng biết là Trần Tuấn Long đang khen ngợi tài năng của mình, dĩ nhiên là trong lòng Liễu Y Y có vui lên một chút.

Trần Tuấn Long cười lớn, nhưng rất nhanh, hắn liền lấy lại vẻ sắc sảo của mình:

- Thật ra Liễu Y Y nè , lúc này cô có thấy cô mệt mỏi, có biết tại sao không?

Hắn hỏi Liễu Y Y, không đợi cô trả lời hắn lại nói tiếp:

- Đó là bởi vì hiện tại cô không đứng ở một cấp độ cao hơn để nhìn nhận vấn đề, cô cứ cho rằng cô đang đứng ở vị trí của một người nhân viên môi giới trong công ty chứng khoán Ngân Hà, làm tốt công việc của mình là được rồi, tôi nóicho cô hay, nếu như cô cứ nhìn nhận vấn đề theo kiểu như vậy, thì tầm nhìn của cô sẽ luôn bị hạn chế ở cấp độ này, chỉ ở mức độ là một nhân viên môi giới giao dịch chứ mãi mãi không bao giờ nâng cao được.

Những lời này của Trần Tuấn Long làm Liễu Y Y chợt hiểu ra. Quả đúng như lời hắn nói, từ khi vào chứng khoán Ngân Hà tới nay, với cái danh hiệu vẻ vang này, cô cũng có được nhiều thành tích, nhưng xem ra cô thấy những thành tích đó cũng rất bình thường, chẳng qua là làm việc theo một khuôn mẫu sẵn có mà thôi. Cô vốn là một người môi giới, tự nhiên là muốn rèn luyện kỹ năng thao tác của mình rồi. Mà cùng lúc đó, Trần Tuấn Long lại đưa hai tỷ tiền nhàn nhã của hắn vào tay cô, thoải mái tùy ý cô thao tác. Nói một cách tương đối thì hắn biết cách thả lỏng, còn bản thân mình thì lại cứ bị quanh quẩn, hạn chế trong phạm vi của những thao tác tài chính này.

Hèn chi mà hắn không hề lo lắng về lợi nhuận của số tiền này. Hóa ra trong suy nghĩ của hắn thì việc quản lí số tiền này là nhiệm vụ của cô, hắn là ông chủ, đương nhiên là hắn không cần phải sốt ruột rồi.

Con người Liễu Y Y rất thông minh, cô hiểu hết những gì mà Trần Tuấn Long nói, cùng với thái độ của hắn. Không phải là hắn không quan tâm, mà hắn chỉ quan tâm là cô có hoàn thành được nhiệm vụ của cô hay không thôi. Thì ra là thế!

Liễu Y Y nghĩ đến đó liền quay đầu nhìn Trần Tuấn Long, cùng lúc đó Trần Tuấn Long cũng quay lại, hai người nhìn nhau, ngầm hiểu ý nhau, cả hai cùng mỉm cười. Từ lúc gặp Trần Tuấn Long đến giờ, Liễu Y Y hiểu thêm về hắn hơn một chút. Trần Tuấn Long có thể giảng giải được cho cô như vậy, chứng tỏ là cô đã chấp nhận sự tồn tại của Trần Tuấn Long ở trong suy nghĩ của mình, không còn ác cảm đối với hắn nữa.

Xe đi tới một quán cà phê rất thanh lịch, quán này nằm bên cạnh Sông Mã, cách chỗ ở của Liễu Y Y khoảng một cây số. Liễu Y Y chưa từng tới nơi này, ngày thường cô bề bộn nhiều việc, đi làm về là kiếm đại cái gì để ăn cho thật no. Thành ra như Trần Tuấn Long nói, cô luôn dậm chân tại chỗ ở cái cấp độ của mình, xem ra cô cần phải thay đổi bản thân mình mới được, phải biết thưởng thức cuộc sống hằng ngày của mình!

Nơi này có vẻ làm ăn không được khấm khá lắm, theo như sự quan sát của Liễu Y Y, trong bãi đỗ xe chỉ có lác đác vài chiếc. Nhưng lúc Trần Tuấn Long dẫn cô đi vào nhà hàng, cô chợt giật mình, nhà hàng từ trong ra ngoài đều có người phục vụ đứng xếp thành hai hàng, người phục vụ mang găng tay trắng khom người cung kính mời Trần Tuấn Long và Liễu Y Y đi vào cửa chính, rồi quay người hướng về Liễu Y Y và Trần Tuấn Long, tất cả đều đồng thanh hô:

- Hoan nghênh được tiếp đón Liễu tiểu thư và Trần tiên sinh!

Liễu Y Y lúc này mới chú ý, căn phòng rộng như vậy mà không hề có một vị khách nào, chắc chắn là nơi này đã được Trần Tuấn Long bao hết, hắn đúng là đại gia, chắc chắn vụ này đã ngốn không ít tiền đâu. Không biết thế nào mà Liễu Y Y lại cảm thấy thích thú trong lòng với khung cảnh hoành tráng thường chỉ thấy trên các bộ phim truyền hình thế này.

Trần Tuấn Long và Liễu Y Y đi tới ngồi ở vị trí giữa phòng, người bồi bàn mở khăn ăn, châm nến rồi cúi người lui ra. Cách bàn ăn không xa là một cây đàn dương cầm. Lập tức không khí trong phòng ăn trở nên sống động, vui vẻ hẳn.

Xem ra người ta đến nơi này không chỉ đơn thuần để ăn, mà còn để hưởng thụ. Liễu Y Y vừa uống một ngụm nước vừa nghĩ. Để lấy lòng mình, Trần Tuấn Long cũng bỏ ra khá nhiều công sức, công phu đấy! Kỳ thực, mỹ nữ trời sinh là cần một người đàn ông đến che chở. Trần Tuấn Long cũng không ngại làm ít nhiều gì đó vì Liễu Y Y. Chỉ cần Liễu Y Y vui, không gì là Trần Tuấn Long không thể làm.

Lúc này Liễu Y Y nhận thực đơn của người bồi bàn đưa tới, xem xét kĩ lưỡng. Hôm nay là một ngày mệt mỏi của mình, và bây giờ mình có quyền được thụ hưởng một chút. Đầu bếp của nhà hàng này là người Pháp, Liễu Y Y không chút khách khí chọn một phần bít tết, còn muốn có thêm một ít salad và rượu nho. Cô đang giảm béo, mặc dù bụng rất đói, nhưng cô cũng không dám tùy tiện, chỉ chọn đủ ăn.

Trần Tuấn Long thấy Liễu Y Y chọn bít tết, cũng gọi bít tết, người bồi bàn châm rượu cho hai người. Rượu là loại vang đỏ, thuần túy hương nho.Trần Tuấn Long luôn mẫn cảm với các loại đồ uống có cồn, nhưng vì món ăn mà Liễu Y Y gọi đặc biệt rất hợp khi được kích thích bởi rượu, nên Trần Tuấn Long đành nângly với cô.

- Chúc cho chúng ta sớm có được 300% lợi nhuận!

Trần Tuấn Long mỉm cười nói.

- Tôi cũng hi vọng như thế.

Liễu Y Y nhấp nhẹ một ngụm rượu nho, rồi cô bỏ li ly rượu xuống, hỏi Trần Tuấn Long:

- A Long, anh không ngại khi tôi hỏi anh một vấn đề khá là riêng tư chứ?

Liễu Y Y chăm chú nhìn Trần Tuấn Long, như muốn nhìn xuyên thấu con người hắn. Cô vẫn rất tò mò về Trần Tuấn Long. Mình ở trước mặt hắn như bị hắn đọc được hết mọi bí mật, trong khi đó mình hoàn toàn không biết gì về hắn cả. Liễu Y Y thầm nghĩ, cô chỉ muốn biết thêm một chút về Trần Tuấn Long thôi.

Trần Tuấn Long gật đầu mỉm cười, làm động tác như ra dấu “mời”.

- Anh có bạn gái chưa?

Liễu Y Y nhìn chằm chằm Trần Tuấn Long. Vừa mở miệng là Liễu Y Y đi thẳng vào vấn đề, Trần Tuấn Long khôi ngô như vậy, chắc chắn có rất nhiều bạn gái, sao hắn còn vương vấn tới mình làm gì, cho nên Liễu Y Y muốn hỏi thử để biết.

Trần Tuấn Long cũng không ngờ Liễu Y Y lại hỏi hắn một cách thẳng thừng như thế, hắn lập tức mỉm cười:

- Ha ha, tôi đây phong lưu phóng khoáng, là thanh niên tốt trong xã hội, người gặp người thích rồi. Đương nhiên là…

Thấy Liễu Y Y đang chăm chú lắng nghe, hắn mỉm cười trong lòng, cố ý kéo dài:

-… chưa có bạn gái.

Lời nói nửa đùa nửa thật của Trần Tuấn Long thật là làm người khác khó phân biệt thật giả. Chỉ có điều Liễu Y Y nghe vậy thì biết là phần nhiều không đúng sự thật. Cô lắc đầu “hừ” một tiếng, ra vẻ không tin, nhưng không biết thế nào mà cô lại không hề có ác cảm với cái “thiện ý lừa gạt” này của Trần Tuấn Long, ngược lại, trong lòng còn khấp khởi hi vọng, tựa như câu trả lời vừa rồi của Trần Tuấn Long làm cô vừa lòng vậy.

Thực ra thì đây là cái tính ích kỉ cố hữu của phụ nữ. Đêm nay vì cô mà Trần Tuấn Long đã chuẩn bị một buổi tối thịnh soạn như thế - bữa tối dưới ánh sáng đèn nến lung linh, một buổi “hẹn hò” quá lãng mạn thế này đúng là lần đầu tiên kể từ khi cô đi làm. Đúng là “ước mơ” mấy chục năm qua của cô giờ trở thành sự thật. Thật ra lúc trước cũng có nhiều người theo đuổi cô, nhưng do lúc đó cô quá đam mê công việc nên đều từ chối bọn họ thẳng thừng. Phải đến ba tháng trước cô mới chấp nhận sự theo đuổi của người bạn trai Tống Chí Hào. Liễu Y Y chỉ không ngờ gã tiếp cận và theo đuổi mình chỉ nhằm mục đích là để biển thủ công quỹ. Cho nên bây giờ đối với sự “theo đuổi” của Trần Tuấn Long lúc này, mặc dù hai người đã có mối quan hệ về mặt thể xác, nhưng cô vẫn hết sức thận trọng.

- Anh không gạt tôi đấy chứ?

Liễu Y Y nói:

- Lần trước tôi còn thấy hình như có một cô gái ngồi ở hàng ghế phía trên xe của anh mà. Đừng nói với tôi đó là em gái của anh đấy!

Trần Tuấn Long biết ngay là cô đang nói đến Tiểu Mẫn. Vì thế hắn liền cười đáp:

- Cô nói chí phải, đó chính là em gái của tôi

Nhìn bộ dạng không tin của Liễu Y Y, hắn lập tức sửa lại lời nói:

- Là em gái của bạn tôi. Ha ha…

- Đúng là giấu đầu lòi đuôi.

Liễu Y Y nói mỉa mai

- Anh có bạn gái hay không thì cũng đâu liên quan đến tôi chứ.

Trần Tuấn Long khẽ cười trong lòng, đương nhiên là cô có quan tâm thì mới hỏi chứ, nhưng hắn cũng không nói ra lời đánh giá đó. Hắn lại mỉm cười nói:

- Y Y à, thực ra thì tôi muốn có một người bạn gái giống như cô nhất.

Trần Tuấn Long nói ra trắng trợn như thế, hơn nữa hắn nhìn Liễu Y Y với ánh mắt nóng bỏng khiến cho Liễu Y Y lập tức đỏ mặt. Rõ ràng là Trần Tuấn Long có ý với cô, từ giờ khắc này, trong lòng cô bắt đầu có chút xao động. Lời nói của Trần Tuấn Long làm cô cảm thấy ấm áp. Lúc này, khi cô còn đang do dự thì người bồi bàn đem thêm đồ ăn tới. Thừa dịp này, Liễu Y Ytranh thủ điều chỉnh lại cảm xúc của mình một chút.

- Xem ra bít tết tối nay sẽ rất là ngon đây.

Liễu Y Y mượn vấn đề về đồ ăn để thoát ra khỏi cái đề tài kia.

Trần Tuấn Long cảm thấy tiếc nuối, lúc nãy hắn đã thấy Liễu Y Y có chút xao động rồi, nhưng cuối cùng cô đã không tỏ vẻ thêm gì nữa, hắn tự an ủi mình là không sao, cần phải kiên trì hơn thì mới được.

Ngay lập tức hai người cùng thưởng thức món bít tết vừa mới được bưng ra, hương vị quả không tồi, Liễu Y Y cắt ra theo hình khối, bỏ vào miệng nhấm nháp, Trần Tuấn Long thì nhấp nhẹ một ngụm rượu nho, hắn đang yên lặng quan sát Liễu Y Y.

Lúc này tiếng đàn dương cầm tạm ngưng, từ một góc có tiếng đàn vi-ô-lông vang lên, một vị nữ nhạc sĩ đang kéo đàn du dương, từ từ tiến đến bàn ăn của hai người, Liễu Y Y và Trần Tuấn Long đều ngừng ăn, chăm chú lắng nghe tiếng nhạc động lòng người kia, không khí trong phòng trở nên hết sức lãng mạn, Liễu Y Y cảm thấy lâng lâng, cô cầm lấy Liễu Y Y rượu, nhấp nhẹ một ngụm rượu vang đỏ, nhân cơ hội đó liếc trộm Trần Tuấn Long một cái, Trần Tuấn Long ngồi đối diện cô chỉ mỉm cười.

- A Long, tôi còn không biết anh làm cái gì?

Đặt chén rượu xuống, Liễu Y Y cầm dao nĩa lên, nhìn Trần Tuấn Long hỏi.

- Ha ha … lẽ ra cô phải biết rồi chứ nhỉ.

Trần Tuấn Long cắt miếng bít tết ra, nhìn Liễu Y Y nói:

- Lần trước cô đã từng đi với tôi đến nơi đó rồi.

- Ý anh là đang nói về cái công ty chứng khoán kia à?

Liễu Y Y nghi hoặc, cô đang bỏ một ít bít tết vào trong miệng, tay nghề đầu bếp ở đây quả không tồi.

- Đúng vậy.

Trần Tuấn Long nói:

- Tôi vẫn còn chưa muốn làm công việc cụ thể nào, bởi vì tôi chưa tìm được người hỗ trợ.

- Ừ.

Liễu Y Y gật đầu đồng ý.

- Anh có biết muốn thành lập công ty chứng khoán cần làm bao nhiêu thủ tục không, phải trải qua rất nhiều phê duyệt mới có thể lấy được giấy phép, nói thực ra A Long, mặc dù tôi rất hiểu anh, nhưng tôi cảm thấy anh theo đuổi công ty chứng khoán đó là không thể.

- Không có gì là không thể!

Trần Tuấn Long mỉm cười

- Chỉ cần cố gắng, thì Liễu Y Y, trong từ điển của tôi không có ba chữ kia.

Trần Tuấn Long hào khí ngất trời, tự nhiên cũng khiến Liễu Y Y xao động. Xem ra người nam nhân này là người rất có chí khí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play