Với thực lực Phi Long bang bây giờ, muốn khiêu chiến Ngũ Hổ bang, quả thực là đang nói giỡn. Nhưng Ngân Xà cũng không thấy như vậy, từ chỗ Trần Tuấn Long, hắn thấy được một sự tin tưởng, lúc Trần Tuấn Long nghe được Ngũ Hổ bang muốn động Phi Phụng bang của hắn, hắn tỉnh táo tự nhiên, giống như biết trước, khí phách biểu hiện ra ngoài quả thật đã khiến hắn khâm phục.

Suy nghĩ đi suy nghĩ lại, Ngân Xà kiên định gật đầu với Trần Tuấn Long, chỉ nghe hắn:

- Long ca, dù sao Ngân Xà tôi cũng quyết định theo anh rồi, Nam Lang vốn là anh em của tôi, tôi biết hắn không phục người khác, nhưng hắn đã phục anh rồi, tôi tin tưởng anh!

Trần Tuấn Long mỉm cười, trên mặt vẫn là nụ cười quen thuộc kia của hắn.

- Anh có thể tin tưởng tôi chứng tỏ anh là một người thức thời, lựa chọn của anh không sai, bởi vì tôi muốn lấy Ngũ Hổ bang trong vòng một tháng!

Cuối cùng Trần Tuấn Long nói như đinh chém sắt.

Một tháng, dùng thực lực Phi Long bang bây giờ? Nam Lang cùng Cọp Dữ nghi hoặc.

Trần Tuấn Long nhìn sang bọn họ, lắc đầu cười nói:

- Đương nhiên, dựa vào lực lượng bản thân chúng ta đương nhiên không được, chẳng qua hiện giờ chúng ta có Xà ca giúp đỡ, Xà ca?

Trần Tuấn Long nói với Ngân Xà, Ngân Xà đáp ứng:

- Đêm nay chúng ta động thủ, không bằng đánh cho bọn họ không kịp ứng phó, nói cho chúng ta biết mục tiêu dễ dàng xuống tay của Ngũ Hổ bang, lần này chúng ta hành động, chỉ cần vài người là được, tập kích nhanh, đánh xong bỏ chạy. Nhiễu loạn tầm mắt của bọn họ, như vậy chắc chắn chúng ta đục nước béo cò được rồi.

Sau khi Ngân Xà nghe xong yêu cầu của Trần Tuấn Long, trầm tư một hồi, sau đó nói:

- Nghề chính của Ngũ Hổ bang vốn là thuốc phiện, nếu như muốn động, đương nhiên là động tới điều uy hiếp nhất đối với bọn họ rồi, nhưng bây giờ đặt ở kho hàng nào tôi cũng không rõ ràng lắm, đợi tôi trở về lại hỏi thăm. Trong khoảng thời gian này, việc làm ăn sòng bạc của một số bang phái nhỏ phụ thuộc phía dưới không tồi, theo tôi được biết ở khu Triều Dương cùng khu Đông Thành bọn họ có ba nơi đánh bạc quy mô lớn, phỏng chừng một đêm đánh bạc ở nơi này phải hơn trăm vạn, béo bở chỉ đứng sau giao dịch thuốc phiện.

- Uh… Không sai!

Trần Tuấn Long trầm ngâm một chút:

- Đêm nay chúng ta động thủ mục tiêu này.

Cuối cùng chỉ nghe hắn quyết định:

- Nhưng… còn có mục tiêu tôi muốn động nhất, Xà ca anh xem có biện pháp nào giúp tôi được không.

Ngân Xà nghi hoặc nhìn Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long quay đầu qua, ghé vào lỗ tai hắn nói nhỏ vài câu, sau khi nghe xong Ngân Xà kinh ngạc nhìn Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long lại mỉm cười nhìn hắn.

Ngâng Xà đang lo lắng, dường như cuối cùng hắn vẫn hạ quyết tâm, dùng sức gật đầu với Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long cực kỳ hài lòng, sau đó nói với Gà Rừng:

- Gà Rừng, gọi bọn Đồng Hổ lại đây đi, nói chúng ta chờ bọn họ ở chỗ này, bảo bọn họ dẫn người tới!

- Vâng, lão Đại!

Gà Rừng đáp.

- Trước tiên ngươi cùng Xà ca đi tra xét địa bàn, chúng ta lập tức đuổi theo, nhớ kỹ Xà ca không thể bại lộ. Đối phó Ngũ Hổ bang, lần này chúng ta dùng phương thức đánh bất ngờ, chỉ có thể đánh cho bọn họ không kịp ứng phó, nhưng thế nào cũng không thể gây thương tổn cho bọn họ, đối phó bọn họ như thế nào tôi có biện pháp khác, tôi nói rồi, phải diệt trừ Ngũ Hổ bang trong một tháng, tôi nhất định sẽ làm được, mọi người…

Vừa nói hắn vừa chỉ Nam Lang cùng Cọp Dữ:

- Cũng nhìn kĩ cho tôi, học hỏi nhiều xem nên làm như thế nào, khi có chiến tranh, cần phải nói tới cái này!

Trần Tuấn Long lấy tay chỉ vào đầu mình.

Nam Lang cùng Cọp Dữ vâng vâng đáp.

Trần Tuấn Long cười, trên mặt vẫn là nụ cười quen thuộc của hắn, có vẻ hơi lạnh. Sau khi Gà Rừng cùng Ngân Xà ra hiệu với hắn rồi rời đi, trong phòng hiện giờ chỉ còn lại Nam Lang cùng Cọp Dữ. Đợi bọn Gà Rừng đi không lâu, Trần Tuấn Long lấy di động ra, đi tới cửa sổ thủy tinh, gọi điện thoại cho Lý Thế Bằng.

- Là tôi, đại ca!

Trần Tuấn Long vẫn mang theo nụ cười thản nhiên của hắn.

- Có việc gì sao?

Lý Thế Bằng bên kia còn đang nghi thần nghi quỷ, dù sao chuyện của Giả Chính Cảnh còn không phát tán.

- Đúng vậy, đại ca. Đêm tay tôi chuẩn bị động thủ với Ngũ Hổ bang.

Trần Tuấn Long tỉnh táo nói.

- Đối phó Ngũ Hổ bang? A Long, tình hình bây giờ là gì hả, sao cậu chọn lúc này mà gây chuyện?

Lý Thế Bằng nóng nảy, dù sao chuyện Giả Chính Cảnh còn chưa xử lý xong, Trần Tuấn Long sao lại có thể bới ra rắc rối được.

- Ha ha, đại ca đừng vội, tôi đối phó Ngũ Hổ bang cũng là vì anh. Ha ha…

Trần Tuấn Long một chút cũng không vội vàng nói.

- Cái gì? Vì tôi?

Lý Thế Bằng hỏi có chút kích động.

- Đúng! Đêm nay tôi sẽ bất ngờ đánh mấy bãi của Ngũ Hổ bang, làm có lớn một chút, bởi vì chỉ có làm ra chút chuyện, hai chúng tôi mới dễ ra mặt mà đại ca.

Trần Tuấn Long phân tích với Lý Thế Bằng.

Lý Thế Bằng vốn là một người thông minh, nhất thời hiểu rõ được ý tứ của Trần Tuấn Long, nhưng hắn vẫn cảm thấy hơi khó tin:

- Nhưng, dùng thực lực của cậu bây giờ, có thể khiêu chiến Ngũ Hổ bang sao?

- Tôi không thể, nhưng anh có thể!

Trần Tuấn Long cười:

- Kế hoạch của tôi rất đơn giản, giấu tên triển khai tập kích bất ngờ Ngũ Hổ bang, nhiễu loạn hoạt động bình thường của bọn họ, mà anh, thì có thể lợi dụng lần tập kích bất ngờ này thăng chức, ngồi lên vị trí cục trưởng, đến lúc đó tôi muốn sự phối hợp của anh, xuất kích lôi đình với Ngũ Hổ bang, tôi chỉ cần anh giúp tôi tiêu diệt một số bang phái nhỏ của bọn họ, làm cho những người đó biết trong khoảng thời gian này rời xa Ngũ Hổ bang một chút. Như vậy, kế tiếp chúng tôi đối phó Ngũ Hổ bang, sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Trần Tuấn Long chậm rãi phân tích, sắc mặt Lý Thế Bằng càng nghe lại càng ngưng đọng, đã tính toán được mất ở phương diện này. Nhưng điều kiện Trần Tuấn Long tung ra cũng không kém, phải biết lợi dụng sự cố, chính mình có thể danh chính ngôn thuận ngồi lên vị trí của Giả Chính Cảnh “mất tích” đã lâu, mà đối phó Ngũ Hổ bang thì có thể tăng thêm sắc màu vào chiến tích của mình, chuyện tốt như vậy đi tìm ở đâu ra.

- A Long, kế hoạch này của cậu không tồi, nhưng theo tôi được biết, mặc dù lão Đại Phạm Tăng Hổ của Ngũ Hổ bang lúc trước rửa tay chậu vàng rồi, nhưng vẫn quan hệ mật thiết với cấp trên, tôi sợ đến lúc đó chúng tôi chỉ đả thương bên ngoài của bọn họ thôi, sợ ngay cả gân cốt của bọn họ cũng không động tới được.

- Ha ha, đại ca, tôi làm việc, anh yên tâm! Tôi nghĩ Phạm Tăng Hổ hắn không thấy được mặt trời ngày mai rồi, đối với hắn, chúng tôi còn có gì phải lo lắng.

Trần Tuấn Long cười lạnh nói.

- Hả…

Lý Thế Bằng hít một ngụm khí lạnh, không ngờ Trần Tuấn Long đã nghĩ tới việc đối phó Phạm Tăng Hổ, nghe ý của hắn, có thể sẽ đối phó với Phạm Tăng Hổ giống như đối phó Giả Chính Cảnh vậy, thủ đoạn của Trần Tuấn Long cũng thật là tàn nhẫn. Trầm ngâm một chút, Lý Thế Bằng vẫn gật đầu:

- Được! A Long, cậu yên tâm đi làm đi, tôi ủng hộ cậu!

- Anh đúng là đại ca, ha ha, tôi muốn tiêu diệt Ngũ Hổ bang trong một tháng, rai oai phủ đầu với Tân Nghĩa Minh, để cho bọn họ thấy rõ Phi Long bang chúng tôi không nhỏ bé gì đâu, mà là bang phái có thể ngồi ngang với bọn họ. Đây là mục đích của tôi, chúng tôi phải nhanh chóng đứng vững, anh ở ngoài sáng, tôi ở trong tối, dắt tay cùng tiến!

Trần Tuấn Long kiên định nói ra.

Lý Thế Bằng cũng rất đồng ý:

- Ồ… Nên như vậy.

Đối với quyền lực và địa vị, Lý Thế Bằng hắn khát vọng hơn bất cứ kẻ nào.

Sau khi nói chuyện điện thoại với Lý Thế Bằng, Trần Tuấn Long trở lại bàn ăn, Nam Lang cùng Cọp Dữ còn đang chờ hắn. Sau khi trở lại, Trần Tuấn Long nhìn bọn họ khẽ cười:

- Lần này tìm hai người, ngoài việc thương lượng chuyện Ngũ Hổ bang ra còn muốn nói với hai người một việc, trong bang chúng tôi có nội gian.

- Hả?

- Cái gì?

Nam Lang cùng Cọp Dữ không thể tin được, đều đặt câu hỏi:

- Hắn là ai?

- Là ai? Tôi lập tức đi làm thịt hắn!

Trần Tuấn Long lắc đầu:

- Bây giờ còn không biết. Thông báo cho hai người là muốn hai người chú ý một chút, đối phương vốn là Tân Nghĩa Minh phái tới.

Thì ra là thế, tình hình của Tân Nghĩa Minh Nam Lang cùng Cọp Dữ ít nhiều cũng biết, lão Đại Hứa Viễn Giang của bọn họ có thể nói là một thần thoại của giới xã hội đen, hơn hai năm trước hắn thành lập Tân Nghĩa Minh, trong khoảng thời gian ngắn ngủn không tới mấy tháng, dĩ nhiên lấy nhỏ ăn lớn, hoàn toàn tiêu diệt Thanh Bang trước đây, thay thế vào đó, trở thành bang nhất nhì trong xã hội đen, mà xã hội đen đồn đại, lão Đại Hứa Viễn Giang của Tân Nghĩa Minh đã thay thế Phạm Tăng Hổ Ngũ Hổ bang, trở thành người phát ngôn của cấp trên.

Như vậy hiện giờ, khi Nam Lang cùng Cọp Dữ biết được trong bang mình có gian tế, mặc dù kích động, nhưng cũng không thể ếch ngồi đáy giếng, cách thức thăm dò nghe ngóng tìm hiểu thông tin giữa các bang hội này, hoàn toàn được ghi trong bộ “Vô gian đạo”, điều này ngược lại trở thành vũ khí của hắc bang, điều khác biệt là phải xem mọi người dùng như thế nào.

Theo sự phân phó của Trần Tuấn Long, sau khi phân phát vũ khí bọn Đồng Hổ trực tiếp lái xe đến một sòng bạc của Ngũ Hổ bang ở khu đông thành, Đồng Hổ mang theo người dẫn đầu vọt vào, tất cả mọi người che mặt, vào trong thấy người là chém.

Ngũ Hổ bang đã sớm mua chuộc đồn Công an quản lý khu vực sòng bạc này, cho nên bọn họ có thể không kiêng nể gì mà mở sòng bạc tại khu náo nhiệt này, nhưng không ngờ đêm nay có người dám đập ruồi trên đầu con cọp, thản nhiên giết vào, hơn mười mấy tay chân của Ngũ Hổ bang bên trong, nếu như dùng để trấn áp kẻ đánh bạc nợ tiền, có lẽ còn dùng được, nhưng đối với những kẻ long tinh hổ tướng của Phi Long bang này, làm sao có thể là đối thủ của bọn họ, mới đi lên đã bị chém ngã mấy người, đám tay chân này sợ hãi, những người này vốn muốn liều mạng chém, trên tay mình lại không có vũ khí, làm sao có thể liều mạng đây, mỗi người ôm đầu đầu hàng, Đồng Hổ không phí bao nhiêu sức lực đã khống chế cục diện, mà Tiểu Hắc thì trông coi ở một lối ra khác, đuổi toàn bộ người chạy trốn trở về. Đinh mập khôn khéo nhất, sau khi giết vào trước tiên mang người của hắn tới chỗ đổi lợi thế, ép buộc cô gái bên trong mở cửa, vọt vào, cướp đoạt tất cả thu nhập của Ngũ Hổ bang. Đợi Trần Tuấn Long đi vào, hắn chẳng qua là kết thúc mà thôi.

Người chơi đùa trong bãi đêm nay cũng nhiều, có mấy người Ngũ Hổ bang xem tình huống không đúng liền muốn chạy trốn, vừa lúc gặp phải Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long cũng không nói, cho mấy người Ngũ Hổ bang muốn chạy trốn vài đao, khi hắn động thủ, Đồng Hổ bọn họ lại đại khai sát giới, hễ là đám người Ngũ Hổ bang muốn ra mặt đều bị chém giết đương trường, ngay cả mấy người đầu hàng kia cũng không may mắn thoát khỏi.

Trong thời gian vài phút ngắn ngủn, bọn Trần Tuấn Long Đồng Hổ gây ra khủng bố rất lớn, mấy khách hàng muốn chạy cũng ngã dưới loạn đao, còn lại càng không dám coi thường vọng động, ôm đầu quỳ trên mặt đất. Cũng may đám sát thần đó tới cũng nhanh, đi cũng nhanh, sau khi chém giết một hồi, Trần Tuấn Long phất tay, Đồng Hổ lập tức mang theo người lặng yên không một tiếng động mà bỏ chạy, chỉ để lại đám con bạc run sợ trong lòng, còn có mấy thành viên Ngũ Hổ bang không bị đâm chết đang thống khổ giãy dụa.

Cả quá trình tập kích bất ngờ không tới 8 phút đồng hồ, sau khi lên xe Trần Tuấn Long lại dẫn theo bọn Đồng Hổ tới sòng bạc khác, vừa rồi chém giết trên người bọn họ cũng có máu rồi, sau khi thay đổi quần áo ở trên xe xong, lại tới chỗ một sòng bạc khác, nơi này vẫn đang ca múa thái bình, còn không biết bên kia xảy ra chuyện, Trần Tuấn Long cười lạnh một tiếng, gật đầu ý bảo với Đồng Hổ, sau khi Đồng Hổ dẫn theo người xuống xe, lại nhào vào phía trong.

Lúc này, Trần Tuấn Long không theo cùng, mà nhàn nhã chờ trên xe cùng hai người Nam Lang, nào có chuyện gì thoải mái hơn làm lão Đại đây, có việc tự nhiên để cho các đàn em đi làm. Ba người chẳng qua hàn huyên một hồi, Nam Lang cùng Cọp Dữ còn chưa nhổ khói xong, Đồng Hổ bọn họ đã đi tới, tay mọi người đều là máu.

Mọi người cũng không nói chuyện, sau khi lên xe liền phóng đi. Trần Tuấn Long hỏi Đồng Hổ đang thay quần áo trên xe:

- Vẫn thuận lợi chứ?

- Thuận lợi, Long ca, bên trong không có mấy người có thể đánh.

Đồng Hổ nói sau khi dùng khăn bông lau khô vết máu trên tay rồi, mặc xong một chiếc áo T-shirt.

- Uh, làm không tồi, mục tiêu kế tiếp là vũ trường Lăng Vân ở khu Triều Dương. Sòng bạc của bọn họ lập ở trên lầu, trước để mọi người tiến vào sản nhảy, sau đó đột nhập từ cửa giết vào. Uh, dưới lầu vốn là khu giải trí, người tương đối nhiều, cho nên cần hành động nhanh hơn, Đinh mập?

- Vâng, Long ca!

Đinh mập ồm ồm trả lời phía sau xe.

- Ha ha, vừa rồi lại đánh cướp được không ít, ha ha…

Trần Tuấn Long cười hỏi, cái này vốn là sở trường tuyệt đối của Đinh mập.

- Lát nữa có thể cầm cứ cầm, cầm không được thì thôi, tốc độ của chúng ta phải nhanh, biết chưa?

- Vâng, Long ca!

Trần Tuấn Long giải thích ngắn gọn sáng tỏ cho Đinh mập.

Bọn Đồng Hổ cũng nghiêm túc chấp hành lệnh của Trần Tuấn Long, sau khi tới đánh bất ngờ liền rút rất nhanh, nhưng trong đám người hỗn tạp này, không khống chế được tình hình sau khi gặp chuyện không may, đám người hoảng sợ chạy tứ tung. Có điều bọn Đồng Hổ vẫn là toàn thân trở ra, không có bất cứ tổn thất gì.

Sau khi làm xong sòng bạc cuối cùng này Trần Tuấn Long lái xe qua khu biệt thự Chấn Minh hai vòng, phỏng chừng hiện giờ cảnh sát Bắc Kinh đều đã đi lùng bắt, Trần Tuấn Long muốn đua thời gian, đi tới trước bọn họ, về phần mục tiêu kế tiếp là gì, Trần Tuấn Long chưa nói, mọi người cũng không có hỏi, sau khi thay đổi quần áo ở trên xe lại lẳng lặng chờ.

Trần Tuấn Long gọi điện thoại cho Gà Rừng, hỏi tình hình như thế nào rồi, nguyên lai hắn sớm đã phái Gà Rừng cùng Ngân Xà, để bọn họ tìm kiếm địa điểm biệt thự của lão Đại Phạm Tăng Hổ đã thoái ẩn của Ngũ Hổ Bang, cần phải hiểu rõ tình hình trong nhà của hắn. Gà Rừng báo cáo Ngân Xà đã tiến vào rất lâu, tính cũng lập tức sẽ ra, hắn còn nhắc nhở Trần Tuấn Long phải chú ý bảo an ở cửa, phòng chừng tiến vào khu biệt thự đều phải đăng ký, dường như còn có hệ thống thu hình, hắn sợ lưu lại tai họa ngầm gì, Trần Tuấn Long cười lạnh, nói cho Gà Rừng không cần lo lắng. Sau khi cúp điện thoại Trần Tuấn Long suy nghĩ một chút, sau đó để Đinh mập chụm đầu lại, ghé vào lỗ tai hắn nói thầm vài câu, Đinh mập nghe xong liền liên tục gật đầu.

Xe đi rất nhanh, mà lúc này Gà Rừng cũng gọi điện tới, Ngân Xà đã đi ra từ trong biệt thự, báo trong biệt thự trừ người nhà Phạm Tăng Hổ ra còn có ba vệ sĩ, phòng bị cũng không nghiêm, hẳn là rất dễ dàng đắc thủ, Trần Tuấn Long bảo Ngân Xà đến lúc đó nghĩ biện pháp lừa gạt mở cửa lớn, để cho bọn Đồng Hổ xông vào, Ngân Xà đồng ý. Bây giờ mọi chuyện sẵn sàng, chỉ thiếu gió đông.

Khi Trần Tuấn Long đi tới khu biệt thự Chấn Minh, có vài bảo vệ ngăn bọn họ ở cửa, mười mấy người sắc mặt không có ý tốt ngồi trên hai chiếc xe, bất kể người nào cũng phải vặn hỏi một phen, huống chi đây là khu dân cư cao cấp.

Trần Tuấn Long quay đầu ý bảo Đinh mập xuống xe, chỉ thấy Đinh mập một thân hình đẫy đà mỉm cười xuống xe, đi tới chỗ tên bảo vệ kia.

- Các ngươi đến nơi này làm gì?

Bảo vệ kia tiến lên vặn hỏi, chẳng qua hắn thiếu tính cảnh giác cần có.

Chỉ thấy Đinh mập cười hề hề nghênh đón:

- Uh… Là như thế này…

Có điều hắn không cần nói hết, bởi vì tay phải nắm đao nhọn hắn dấu sau người đã đâm ra rồi.

Bảo vệ kia không dám tin há mồm “ách ách” vài tiếng, sau đó buông xuống, đao vừa rồi của Đinh mập vừa tàn nhẫn lại vừa chuẩn, thẳng vào tim hắn, Đinh lấy thi thể bảo vệ sau khi bị hắn đâm chết, một thủ hạ lúc này cũng xuống xe hỗ trợ, hai người cùng kéo thi thể bảo vệ vào phòng tực ban, liền ném vào bên trong, Đinh mập lấy băng ghi hình giám thị cửa ra theo sự phân phó của Trần Tuấn Long, sau đó nhanh chóng trở lại xe, mọi người lái tới mục tiêu trong khu biệt thự.

Mà trước biệt thự của Phạm Tăng Hổ, Ngân Xà lại xuống xe ấn chuông cửa nhà hắn, một vệ sĩ mở cửa chính ra, hắn kỳ quái hỏi Ngân Xà:

- Làm sao vậy, Ngân Xà, sao ngươi lại quay lại, đã trễ thế này, còn có việc sao?

Ngân Xà chỉ cười cười:

- Tôi tìm Hổ gia có chút việc, phiền anh mở cửa ra. Ha ha…

Dù hơi nghi hoặc, nhưng vệ sĩ này cũng không nghĩ nhiều lắm, liền mở cửa lớn ra, nhưng cánh cửa vừa mới mở ra, một tiếng phanh gấp, hai chiếc xe Kim Bôi nhanh chóng lao tới, vừa lúc đó tại cửa lớn biệt thự. Vệ sĩ kia còn chưa có phản ứng lại, Đồng Hổ bọn họ đã sớm chuẩn bị phi xe xông vào, sau đó bắt đầu chém giết.

Chờ khi Trần Tuấn Long tay chắp sau lưng đi vào biệt thự, vài thi thể nằm ngổn ngang bên trong, Trần Tuấn Long cũng không xa lạ đối với giết chóc, trước kia chính mình là người cầm đao, giết bao nhiêu người chính hắn cũng không nhớ được, nhưng bây giờ loại cảm giác này rất kỳ diệu, bởi vì mọi người nơi này đều bị giết chết dưới sự chỉ huy của hắn, hắn đã hoàn toàn thay đổi nhân vật của mình, từ một người bị chỉ huy phát triển thành một người chỉ huy cao cao tại thượng, đây chính là khác nhau về chất.

- Không để lại người sống chứ?

Trần Tuấn Long hỏi Đồng Hổ nắm đao còn đang giỏ máu tươi.

- Đúng vậy, Long ca!

Đồng Hổ trả lời.

- Uh…

Trần Tuấn Long gật đầu, đối với biểu hiện ưu tú của Đồng Hổ đêm nay, hắn rất thưởng thức, Đồng Hổ quả thật là một đối tượng đáng giá bồi dưỡng.

- Người nào là Phạm Tăng Hổ?

Trần Tuấn Long quay đầu hỏi Ngân Xà.

Ngân Xà giờ phút này hoàn toàn bị cảnh tượng đáng sợ trong phòng hù dọa ngây dại, Trần Tuấn Long thật đúng là giết người không nháy mắt, hắn dùng cánh tay run rẩy chỉ một thi thể bộ dáng trung niên, run giọng nói:

- Hắn… Hắn chính là Hổ gia.

Người trước kia là một đời hắc đạo kiêu hùng rung trời chuyển đất, giờ phút này chẳng qua là một cỗ thi thể mà thôi.

- Hắc hắc…

Trần Tuấn Long cười lạnh vài tiếng, sau đó hỏi:

- Là ai giết chết hắn?

Đồng Hổ nghĩ một chút, chỉ vào thủ hạ vừa cùng Đinh mập nâng thi thể kia:

- Là Tiểu Đào, ngươi chém hắn mấy đao?

Câu hỏi cuối cùng là hắn hỏi Tiểu Đào kia.

Tiểu Đào chứng kiến Trần Tuấn Long nhìn lại, hứng phấn cố gắng ưỡn thẳng lưng, sau đó nói:

- Chỉ chém hắn ba đao, một đao cuối cùng là đâm, Long ca.

Trần Tuấn Long tán dương gật đầu:

- Được, làm không tồi, tôi sẽ có phần thưởng xứng đáng, đêm nay dừng ở đây thôi, Đồng Hổ, tưới xăng, phóng hỏa! Những người khác, lui lại!

- Vâng!

Mọi người cùng run sợ tuân lệnh, sau đó Đồng Hổ chỉ huy mấy thủ hạ tưới xăng từ trên xuống dưới biệt thự, sau đó một cây đuốc thiêu toàn bộ biệt thự, mọi người lên xe lui khỏi hiện trường, chỉ để lại lửa cháy hừng hực thiêu đốt phía sau.

Đêm nay, Bắc Kinh với một đêm không hề yên tĩnh.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play