Trần Tuấn Long cười hỏi Nam Lang:

- Vậy sau khi chúng ta thành lập bang mới sẽ chuẩn bị làm những gì? Cậu nói xem?

- Ừm...

Nam Lang suy nghĩ.

- Long ca, trước đây chúng ta bán thuốc lắc, cũng có lúc kiếm được vài mối bán bột trắng, có điều cũng không xem là lớn, ý của Long ca thế nào?

Hắn nghi hoặc nhìn Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long hướng người về phía trước, sát lại rất gần, sau đó nói:

- Ý của tôi là, nếu như đã làm, chúng ta phải làm cho hoành tráng!

Mọi người đều nhìn Trần Tuấn Long, ngữ khí của hắn không nhỏ. Tạm đừng nói đến những bang phái lớn ở trên, chỉ nói đến những bang phái nhỏ thực lực kém như bang Nam Lang, bang Tây Đầu và các bang khác, thành Bắc Kinh ở đâu mà không có đống tờ xanh.

Trần Tuấn Long đứng lên, nhìn bọn họ không tin, lại với dáng vẻ mơ hồ, lắc đầu nói:

- Đương nhiên, chúng ta cần phải làm từng bước từng bước, bất kỳ chuyện gì, đều phải có chuẩn bị mới chiến đấu. Trước đây tôi không phải là xã hội đen, nhưng tôi làm chuyện gì, đều chỉ cho phép thành công, không được phép thất bại. Bây giờ đã bước vào cái vòng này rồi, như vậy tôi cũng sẽ dùng phương thức của mình đi chơi cái trò này.

Cọp Dữ tuy kiêu ngạo, nhưng người cũng thẳng thắn, lập tức nói:

- Long ca, thực lực của anh chúng tôi biết rõ, tối qua tôi thua tâm phục khẩu phục. Dù sao cũng là lão đại, chúng tôi sẽ theo sát anh, khi cần cứ nói chúng tôi sẽ dốc hết sức.

Nam Lang thấy như vậy, cũng vội vàng biểu hiện thái độ. Trần Tuấn Long gật gật đầu, nói tiếp:

- Tôi muốn mọi người rõ được mục tiêu của chúng ta, mục tiêu của chúng ta là làm lão đại của hắc đạo kinh thành! Đạt được lớn nhất mạnh nhất! Mọi người cần nhớ kĩ điểm này cho tôi!  

Nam Lang và Cọp Dữ ngơ ngác nhìn nhau, họ chưa bao giờ nghĩ đến mục tiêu này lại to lớn như vậy, trong phút chốc không biết làm thế nào cả.

Trần Tuấn Long lại chậm rãi nói tiếp:

- Tôi sẽ thành công, mấy người theo tôi cũng sẽ thành công.

Mọi người đều im lặng, đều đang tiêu hóa “chỉ thị tối cao” của Trần Tuấn Long.  

Trần Tuấn Long biết bọn họ không có niềm tin, bọn họ đã ngồi quen ở vị trí lão đại du côn, tư tưởng và trình độ đương nhiên vẫn còn kém chút, Trần Tuấn Long cũng không sốt ruột, đối với bọn họ từ từ nêu rõ kế hoạch của mình.   

- Đầu tiên, tên bang!

Trần Tuấn Long nhìn xung quanh.

- Liên minh mới này của chúng ta có tên là bang Phi Long! Nhưng, bang Phi Phụng, bang Nam Lang, bang Tây Đầu trước đây đều có thể giữ nguyên tên cũ.

- Vì trước khi chưa hoàn toàn vững mạnh, tôi không hy vọng bang Phi Long của chúng ta là mục tiêu của tất cả các kẻ địch.   

- Tiếp theo là chế độ đẳng cấp của bang Phi Long chúng ta, ngoài lão đại tôi ra, chúng ta sẽ thiết lập một tổng quân sư, bây giờ tôi chỉ định Gà Rừng sẽ đảm nhiệm chức vụ này, Nam Lang, bắt đầu từ ngày mai Gà Rừng chỉ phụ trách với tôi thôi.

Nam Lang gật đầu, Gà Rừng có thể nói là linh hồn của bang Nam Lang, không có hắn, bang Nam Lang cũng không thể phát triển với tốc độ như thế này, tuy có phần hơi luyến tiếc, nhưng lão đại đã xem trọng Gà Rừng như vậy, đó cũng là vinh quang cho bang Nam Lang. Gà Rừng đương nhiên là rất vui, có điều không chõ mồm vào, chỉ ngồi bên cạnh nghe thôi.  

Trần Tuấn Long nói tiếp:

- Nam Lang, Cọp Dữ, hai người các ngươi tiếp tục phụ trách công việc ban đầu của các ngươi. Còn các cấp bậc còn lại, Gà Rừng?

Trần Tuấn Long quay lại nói với Gà Rừng.

- Ngươi lập ra quy định cụ thể, ba ngày sau đưa cho tôi.   

Gà Rừng ngồi bên cạnh vội đáp:

- Vâng, Long ca!

Trần Tuấn Long gật gật đầu nói tiếp:

- Tác dụng của việc lập ra chế độ đẳng cấp là rất rõ ràng, cấp bậc càng cao, thể hiện được không gian phát triển bang hội càng lớn, hãy phân biệt rõ những thuộc hạ cấp dưới, để cho mỗi người bọn họ tự phát triển thế lực của bản thân. Bọn họ mạnh lên thì bang Phi Long của chúng ta cũng mạnh lên. Trên thế giới này đều dựa vào thực lực để đàm phán.  

Tiếp theo, Trần Tuấn Long nói rõ quan điểm lập bang của hắn:

- Hợp tác với một chế độ đẳng cấp tốt, vậy chúng ta có thể chiêu binh mãi mã rồi, để càng có nhiều người mới gia nhập chúng ta, đợi đến lúc binh hùng tướng mạnh rồi, chúng ta có thể gọi bất cứ kẻ địch nào, còn một bang hội không có phát triển, vĩnh viễn chỉ có thể nằm yên một góc mà thôi.  

- Những đạo lý này tôi nghĩ mọi người đều đã hiểu, ha ha, nhưng lúc này chúng ta nên làm thế nào đây?

Trên mặt Trần Tuấn Long vẫn với điệu cười ấy, nhìn bọn Nam Lang, bọn Nam Lang đâu dám từ chối “chỉ thị tối cao” của Trần Tuấn Long, đều cung kính nhìn Trần Tuấn Long.   

Sau khi nhìn quanh một lượt, Trần Tuấn Long gật gật đầu hài lòng, trầm giọng nói:

- Tôi muốn chỉ trong thời gian ngắn nhìn thấy được thực lực của chúng ta tăng lên, điều này sẽ do bang Nam Lang và Tây Đầu các ngươi phụ trách.  

- Tôi sẽ giúp đỡ các ngươi về mặt kinh tế.

Trần Tuấn Long hỏi:

- Nam Lang, bên cậu phát triển cần bao nhiêu tiền? Đưa ra con số đại khái cho tôi.

Nam Lang vò đầu nói:

- Lão đại, theo như lời anh nói, bang Nam Lang chúng tôi còn nuôi một đám tiểu đệ, nếu tính mỗi tháng cũng phải ba trăm nghìn.  

Trần Tuấn Long lắc đầu, nhíu mày nói:

- ba trăm nghìn quá ít, tôi cho cậu đủ một triệu hai trăm nghìn, nhưng tôi cần xem thành tích của các ngươi, có thể làm được không?  

Cái gì được gọi là ma lực của đồng tiền, càng huống hồ bây giờ lại có số tiền lớn như vậy, Nam Lang sau khi nghĩ một lúc liền gật đầu bảo:

- Lão đại, không thành vấn đề, tôi bảo đảm bang Nam Lang của chúng tôi có thể phát triển đi lên.   

Tiếp theo Trần Tuấn Long quay đầu lại nhìn Cọp Dữ, Cọp Dữ đã có tiền lệ của Nam Lang, nghĩ một lúc mới nói:

- Lão đại, bang Tây đầu chúng tôi vốn dĩ không lớn mạnh, là vì không có tiền nuôi nhiều người như thế, có điều chỉ cần lão đại đồng ý giúp đỡ một triệu, tôi tin bang Tây Đầu chúng tôi sẽ không thua kém bang Nam Lang.  

Đương nhiên là Cọp Dữ dám vỗ ngực, hắn xuất thân dân võ, đương nhiên quen với một vài người ra lăn lộn, những người này đều có thực lực, có điều bình thường chỉ là hợp tác với bang Tây Đầu, không có ý làm ăn cùng nhau, có điều, đã có sự giúp đỡ kinh tế quan trọng như vậy, Cọp Dữ ắc có cách tụ tập bọn họ.

- Có biết tại sao tôi lại đồng ý đầu tư nhiều tiền như vậy cho các ngươi không?

Trần Tuấn Long hỏi:

- Chính là tôi muốn cho các ngươi đứng càng cao hơn một chút, cũng nhìn xa hơn một chút, tôi muốn các ngươi nhanh chóng thay đổi vai của các ngươi, các ngươi sẽ không còn là một bang chủ đơn giản nữa, mà là tay trái tay phải của Trần Tuấn Long tôi, thay tôi quản lý cả bang Phi Long, tương lai, bang Phi Long của chúng ta nhất định bá chủ kinh thành! Tôi muốn tất cả mọi người phải cung kính chúng ta! 

Câu cuối cùng Trần Tuấn Long nói rất hùng hồn, khiến máu trong người sục sôi. Bọn người Nam Lang đã kích động trong lòng từ sớm, thực lực của lão đại Trần Tuấn Long chính là bảo vệ tất cả, theo lão đại có tầm nhìn xa như vậy, sao có thể không phát triển cho được chứ.   

Cuối cùng Trần Tuấn Long nói:

- Tôi có thể thành thật mà nói với các ngươi rằng, đã đi vào hắc đạo, vốn không phải là dự tính ban đầu của tôi, tôi vẫn còn vụ làm ăn khác, nhưng tôi thích thách thức, tôi đã chọn các ngươi rồi, cũng hy vọng các ngươi có thể giúp đỡ ta thật tốt.   

Bọn Nam Lang và Cọp Dữ lần lượt biểu thị thành tâm cống hiến sức lực, Trần Tuấn Long hài lòng gật đầu nói:

- Được, bang Phi Long chúng ta hôm nay xem như chính thức thành lập, sau này chúng ta là huynh đệ sống chết có nhau rồi!

Trần Tuấn Long nâng ly lên, cụng ly cùng uống với bọn Nam Lang. Sau đó cười nói:

- Chúng ta không dùng cái nghi thức cổ lão gì mà chặt đầu gà, đốt giấy vàng đó nữa, ha ha, ha ha, hình như xã hội đen trong phim ảnh đều như vậy.

Không ngờ lão đại cũng hài hước như vậy, bọn Nam Lang cùng nhìn nhau cười.  

Việc cũng đã xem như bàn xong, Trần Tuấn Long cùng bọn Nam Lang cùng nhau nói cười, Trần Tuấn Long cũng hỏi một số việc liên quan đến bang Tây Đầu của Cọp Dữ, Cọp Dữ nói hết những gì mình biết.  

Khi biết được Cọp Dữ có một Quyền Quán ở đường Tây Đồng, thường ngày hắn đều ở đó huấn luyện cho các huynh đệ bang Tây Đầu, trong lòng Trần Tuấn Long chợt nảy ra ý. Hắn vốn có ý tưởng thành lập lực lượng vũ trang thuộc về hắn, sau khi nghe Cọp Dữ nói bang Tây Đầu bọn họ được tập luyện như thế nào, một cách nghĩ tương đối chín chắn đã hình thành trong đầu hắn.  

Trần Tuấn Long đang chìm trong suy nghĩ, Nam Lang và Cọp Dữ không biết hắn đang nghĩ gì, cũng không dám nói, đều im lặng đợi, được một lúc sau, Trần Tuấn Long nói với Nam Lang:

- Tôi chuẩn bị thành lập một tiểu đội chiến đấu, thành viên của đội bắt buộc phải là quân lính tinh nhuệ trong bang, người của các ngươi là nhiều nhất, có những ai dám thục mạng xông lên, thì hãy để họ gia nhập; Cọp Dữ...

Trần Tuấn Long quay qua hỏi Cọp Dữ:

- Bên các ngươi thì sao? Có người như vậy không?

Cọp Dữ gật đầu nói:

- Thuộc hạ của tôi có vài người, đều đánh rất được, có thể giúp đỡ được.  

- Ồ, vậy sao? Vậy đợi lát nữa tôi muốn đi xem thử.

Trần Tuấn Long nói.

- Đi Quyền Quán các ngươi tập trung vậy. Nam Lang, gọi người của ngươi theo nữa, tôi muốn kiểm tra bọn họ.

- Dạ được, hoan nghênh Long ca đến chỉ bảo.

Cọp Dữ đáp.

Cả Nam Lang và Cọp Dữ đều lập tức ra ngoài gọi người, trong phòng bao chỉ còn lại Trần Tuấn Long và Gà Rừng.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play