Bụi tung bay, cuộc đua cũng đã bắt đầu, mọi người đều bổ xô ra điểm xuất phát, hai chiếc xe đã dừng lại vạch xuất phát, đợi trọng tài phát tín hiệu.
Trần Tuấn Long vốn định không cho phép Tiểu Mẫn theo, không còn cách nào cô gái này cứ bu theo hắn chẳng chịu tha, nói cái gì là muốn hiểu biết thêm một ít về phong cách đua xe của “Long ca”, còn bên Cọp Dữ đều có một người đẹp nghênh xe, bang Phi Phụng chúng ta tuyệt đối không thể mất mặt...
Trần Tuấn Long bó tay, đành để cô lên xe. Bên Cọp Dữ đã chuẩn bị xong xuôi hết cả rồi, khắp mặt đều là vũ trang, ngay cả mũ sắt đua xe cũng đã đeo xong rồi, một dáng vẻ của cao thủ chuyên nghiệp, quan sát ngược lại bên Trần Tuấn Long, y phục mát mẻ, ngay cả găng tay cũng không có, một công việc nghiệp dư, mọi người đều lắc đầu liên tục.
Đợi Tiểu Mẫn bước vào, Trần Tuấn Long thấy cô không thắt dây an toàn, khẽ lắc đầu, vườn người qua kéo dây an toàn, thắt chặt lại cho cô. Lúc thực hiện những động tác này, tự nhiên có tiếp xúc vài chỗ trên cơ thể Tiểu Mẫn, xong xuôi Trần Tuấn Long nói rất nghiêm nghị:
- Tiểu Mẫn, lát nữa phải ngồi yên đó, nếu chịu không nổi có muốn ói thì cũng đừng có ói trong xe!
Sau đó cũng chẳng nói thêm gì.
Vừa rồi Tiểu Mẫn còn đang cảm nhận sự chăm sóc ân cần của Trần Tuấn Long, nhìn hắn cẩn thận thắt dây an toàn cho mình, bất chợt thầm cảm động, bây giờ nghe Trần Tuấn Long nói như vậy, liền bật cười khì khì.
- Long ca, yên tâm đi, em sẽ không vô dụng như vậy đâu.
Cô vỗ ngực đảm bảo.
Trần Tuấn Long lại lắc đầu cười, làm ra vẻ tùy cô vậy, sau đó rút ra một xấp tiền mệnh giá mười tệ từ trong túi ra, đặt dưới lọ nước hoa, nhìn bộ dạng nghi hoặc của Tiểu Mẫn, thế là nói:
- Đợt lát nữa mua vé thu phí cho anh.
- Ồ.
Tiểu Mẫn vui vẻ đồng ý.
- Rõ!
Còn làm động tác tay OK với Trần Tuấn Long.
Cuộc đua sắp bắt đầu rồi, trọng tài đứng phía trước vung cờ, chiếc Viper của Cọp Dữ đã phát ra tiếng “vù vù”, hắn sát lại cửa sổ xe, giơ ngón tay cái ra, chỉ xuống dưới mấy cái với Trần Tuấn Long, ý là ngươi thua chắc rồi. Trần Tuấn Long cũng khoát dưới cửa sổ, đưa thẳng ngón giữa ra vạch một đường với Cọp Dữ, ý là hai năm rõ mười. Cọp Dữ ngược lại bị hắn làm cho tức điên, giận dữ trừng mắt nhìn Trần Tuấn Long, ra sức đạp ga, chỉ đợi trọng tài đưa ra hiệu lệnh.
Theo lá cờ tung bay trong tay trọng tài, cuộc đua chính thức bắt đầu, xe của Cọp Dữ nhanh như chớp đã chạy như bão tố, chiếc Chevrolet của Trần Tuấn Long cũng nối tiếp theo sau đó.
Từ bốn vòng lên năm vòng, trên đường có rất nhiều lối rẽ, xe cộ cũng rất nhiều. Cuộc đua xe lần này không chọn nửa đêm để tiến hành, chính là để suy xét đến kỹ thuật của xạ thủ đua xe. Cọp Dữ lúc đầu còn không dám tăng tốc, nhưng tốc độ lúc này của hắn cũng xem là rất nhanh rồi, chỉ thấy hắn lái chiếc Viper chạy lướt qua dòng người một cách linh động, hắn lúc này dương dương tự đắc, kĩ thuật mới là quan trọng nhất, lúc nãy Đông ca của bang Thái Tử lúc cao tốc, trên đoạn đường bình thường đã kéo dài thời gian mới bị hắn hạ gục.
Con đường trước mặt là đèn đỏ, Cọp Dữ thắng mạnh phanh xe, gần như đứng sựng lại, mẹ kiếp, thật xui xẻo, hắn chửi thầm. Đúng lúc này, chiếc Chevrolet của Trần Tuấn Long xuất hiện giống như âm hồn, dừng bên cạnh hắn, cô gái trên xe sát lại cửa sổ không ngừng làm mặt quỷ với Cọp Dữ.
Lửa giận trong lòng của Cọp Dữ càng mạnh thêm, lúc này còn không thả lỏng tốc độ thì chiếc Chevrolet của Trần Tuấn Long theo sát là điều hiển nhiên, lát nữa nhất định phải bỏ rơi hắn mới được, Cọp Dữ thầm nghĩ, chân lại bắt đầu đạp ga động cơ.
Trần Tuấn Long nhìn thấy Cọp Dữ có vẻ kinh hoàng, đấu với người thế này, không đánh cũng thắng, hắn lắc lắc đầu, sau đó nhấn mạnh ga, chiếc Chevrolet giống như con báo chạy lập tức xông lên.
Phía trước vẫn là đèn đỏ, Cọp Dữ nhất thời trơ ra, thì ra vừa rồi Trần Tuấn Long nắm được khe hở của dòng người qua lại, trực tiếp lao ra vượt đèn đỏ!
Bị Trần Tuấn Long đột nhiên công kích bất ngờ đến tối tăm mặt mũi, Cọp Dữ nhận thức được đã nới lỏng khoảng cách, cũng đã phóng ra. Nhưng đã muộn rồi, Trần Tuấn Long lúc nãy đã lướt qua con đường như gió, thì ra dòng xe đang đi bình thường đột nhiên bị chiếc Chevrolet xông ra làm cho thế trận loạn lạc, bảy tám chiếc xe kẹt giữa ngã tư, có hai chiếc xe đi ngược chiều còn “hôn” nhau nữa.
Sau khi chiếc Viper lăn bánh từ đằng sau trườn tới vừa đúng sa vào vòng vây dòng xe cộ, bị kẹt ở trong. Có tài xế thò đầu ra chửi Cọp Dữ, mặt Cọp Dữ đanh như thép không nói gì, đạp phanh xe, nới lỏng khoảng cách, giữ chặt tay lái, lùi ra khỏi vòng bao vây, hiện trường là một vùng hỗn loạn, Cọp Dữ cũng không thèm quan tâm, bắt được khe hở bên trái, xông thẳng qua, chỉ còn lại tiếng chửi bới của các tài xế.
Chiếc Chevrolet của Trần Tuấn Long đã mất dạng từ lâu, Cọp Dữ giận dữ đuổi theo, nhưng mãi vẫn không phát hiện ra bóng dáng chiếc xe Chevrolet đâu cả, xe hắn chạy đi đâu rồi, Cọp Dữ ngạc nhiên.
- Yeah! Long ca thật cừ!
Tiểu Mẫn quơ quơ tay, vố như thần lúc nãy của Trần Tuấn Long đã nhẫn tâm bỏ rơi Cọp Dữ lại ở đằng sau, ngay cả đèn đỏ cũng dám vượt, Tiểu Mẫn phát hiện mình càng ngày càng thích tân lão đại này rồi. Bất cứ việc gì cũng không theo quy tắc, giống như ngựa thần lướt gió tung mây, điểm này rất giống với cô, Tiểu Mẫn bất giác nghiêng mắt nhìn Trần Tuấn Long.
Nhưng điều càng khiến cho Tiểu Mẫn vui mừng, Trần Tuấn Long đã bật một thiết bị trên xe, sau đó nhấn mạnh ga, tiếp theo tay phải đổi cấp, Tiểu Mẫn chỉ cảm giác xe bắt đầu chấn động “vù vù”, sau đó tốc độ của chiếc Chevrolet bắt đầu tăng nhanh, tốc độ trên đồng hồ xe càng lúc càng nhanh, đã chạy đến tám mươi km. Trần Tuấn Long thần sắc đông cứng, không ngừng xoay tay lái, không ngừng đổi nhấn ga, chiếc Chevroler giống như một con cá heo, giơ cái thân xe nhỏ nhắn, động lực mạnh vượt trội, động cơ linh hoạt lướt xuyên qua dòng xe cộ tấp nập. Rõ ràng Tiểu Mẫn cảm giác được tốc độ đã tăng lên gấp bội so với lúc nãy, Trần Tuấn Long lái chiếc Chevrolet một cách thành thục, chở Tiểu Mẫn phóng điên cuồng.
Trong lòng Tiểu Mẫn bị kích thích mạnh, nếu như ngồi bên cạnh không phải Trần Tuấn Long cô đã kêu gào lên rồi.
Rất nhanh chóng, xe đã đến đường cao tốc vòng năm, Tiểu Mẫn thò ra cửa sổ, mua lộ phí, sau khi đi vào, Trần Tuấn Long tấp xe vào lề đường, bật đèn xe lên, sau đó thò ra cửa sổ xe, giơ tay ra bên ngoài, đập cửa xe rất nhịp nhàng với bộ dạng dù bận vẫn nhàn.
Tiểu Mẫn thấy kỳ lạ, hỏi:
- Long ca, sao không đi?
- Không, đợi tên Cọp Dữ đó đến rồi tính.
Trần Tuấn Long rất thoải mái dễ chịu. Tiểu Mẫn rất có niềm tin với Trần Tuấn Long, cũng kiên nhẫn đợi.
Qua ba phút sau, chiếc Viper của Cọp Dữ mới trườn tới, Trần Tuấn Long cười, nhấn còi, nói với Tiểu Mẫn:
- Được, ngồi chắc, chúng ta bắt đầu lăn bánh.
Đợi sau khi chiếc Viper của Cọp Dữ chạy qua không lâu, Trần Tuấn Long nhấn ga đuổi theo.
Cọp Dữ cũng nhìn thấy chiếc Chevrolet đừng bên đường, bụng hắn đầy cục tức, nhưng không ngờ Trần Tuấn Long lại ngừng lại đợi hắn, định làm máy bay gì đây, cái này... cái này là quá xem thường mình rồi đây. Nhưng rất đáng tiếc, cách nghĩ này của hắn cũng không để được lâu.
Chiếc Chevrolet của Trần Tuấn Long đã đuổi kịp, sao có thể thế được, Cọp Dữ đã lái xe với tốc độ một trăm tám mươi km, cần biết rằng tổng chiều dài cao tốc vòng năm không quá một trăm km, nhưng có nhiều lối rẽ, rất khó lái, có thể lên được tốc độ đã là rất khó rồi, huống hồ còn phải chú ý đến những chiếc xe chạy chậm hơn ở đằng trước, chiếc Chevrolet của Trần Tuấn Long sao có thể đuổi kịp mình, Cọp Dữ nghi hoặc.
Trần Tuấn Long không hề sốt ruột, lúc này chiếc Chevrolet của hắn đã dàn hàng ngang cùng tiến với chiếc Viper của Cọp Dữ, hắn thấy ánh mắt kinh ngạc của Cọp Dữ cảm thấy nực cười, sau khi trêu chọc chiếc Viper của Cọp Dữ, chiếc Chevrolet của Trần Tuấn Long cuối cùng cũng phát lực, chỉ thấy hai tay Trần Tuấn Long giữ chặt tay lái nói với Tiểu Mẫn:
- Anh sắp tăng tốc đây, nhớ kĩ, không được nôn!
Sau đó nhấn mạnh ga, chiếc Chevrolet giống như mũi tên phóng thẳng lên.
Cọp Dữ trừng mắt nhìn Trần Tuấn Long nhẹ nhàng vượt qua, tốc độ của chiếc Chevrolet trong chớp mắt chắc chắn đã lên ba trăm km, nếu không phải vậy sao có thể bỏ rơi mình lại được. Cọp Dữ há mồm cứng lưỡi đờ cả người ra, chiếc Chevrolet của hắn rốt cuộc là xe gì mà lợi hại thế.
Chiếc Viper cũng chạy chậm lại, Cọp Dữ hiểu được, hắn đã thua rồi, hắn đã bị Trần Tuấn Long mạnh mẽ đánh bại trong phút chốc, Cọp Dữ đã mất hết ý chí quyết đấu, không còn tâm trạng tiếp tục cuộc chiến.
Trần Tuấn Long trong lòng rất rõ, biết làm thế nào để đánh bại con người tự cao tự đại như Cọp Dữ, đối phó với chúng, chỉ có thể thể hiện được sức mạnh phi thường hơn hẳn chúng mới có thể khiến chúng khuất phục. Tối nay, Trần Tuấn Long tuyệt đối là nhà thắng lớn.
Lúc Cọp Dữ thong dong chạy chiếc Viper về, Trần Tuấn Long đã đợi hắn ở điểm cuối từ lâu lắm rồi, Tiểu Mẫn vui vẻ giao sáu tờ chứng cứ lộ phí cho trọng tài, trọng tài cái bạc sau khi xem xong không còn cách nào hơn là tuyên bố Trần Tuấn Long đã thắng, đám người cược Cọp Dữ thắng không dám tin vào kết quả này, bọn họ đã thua sạch trơn, nhưng lão đại phụ trách cá độ còn thảm thương hơn, mặt hắn đều đã tái mét, cần biết một điều rằng hắn phải đền hơn năm triệu, cái này làm sao mà hắn có thể đối mặt với ông chủ, chỉ có Tiểu Mẫn với A Bảo là cười thầm.
Cọp Dữ mặt cứng đơ bước xuống xe, vứt cái mũ sắt, đến trước xe Chevrolet của Trần Tuấn Long, Trần Tuấn Long biết trong lòng hắn vẫn chưa phục, liền nói:
- Cọp Dữ, ngươi thua rồi! Nhưng nếu như ngươi vẫn không phục, ta có thể cho ngươi thêm một cơ hội.
Cọp Dữ mắt đỏ ngầu, từ trong miệng thốt ra một chữ:
- Chỉ cần ngươi thắng được ta, vụ cược lúc nãy đều là của ngươi.
Cọp Dữ vừa nghe, không giận mà cười, liền nói:
- Được, ta đồng ý ngươi, nếu ta thua tiếp, Cọp Dữ ta sẽ nghe theo sự sắp đặt của ngươi.
- Sảng khoái!
Trần Tuấn Long đáp, cần biết một điều rằng thắng được Bang Tây Đầu đơn giản thôi, nhưng để cho Cọp Dữ tâm phục khẩu phục hắn, còn phải giở vài thủ đoạn nữa.
Lúc này Tiểu Mẫn đã trở về bên cạnh Trần Tuấn Long, đang hứng thú nhìn hai người gươm súng sẵn sàng. Lúc nãy trong xe, Trần Tuấn Long chở cô phóng điên cuồng, cái cảm giác như bay lên ấy, dưới tốc độ đó thật sự là muốn ói, cũng may tiểu Mẫn gắng gượng lại được. Cô cảm giác rất sảng khoái, chưa bao giờ trải qua sung sướng như thế này, giống như cả thế giới đều ở dưới chân mình, xem ra tối nay đi theo tân lão đại ra ngoài là việc đúng đắn, cô quan sát kỹ Trần Tuấn Long, thật sự càng nhìn càng thấy đẹp, trong lòng cũng bắt đầu cũng có tính toán nhỏ nhặt, lão đại tốt mạnh mẽ như vậy, sao có thể bỏ qua được.
- Long ca, lên, đánh hắn bò luôn, xem hắn có dám khoa trương nữa không?
Tiểu Mẫn ở đằng sau ra sức xúi giục, cô tuyệt đối tin tưởng vào công phu của Trần Tuấn Long.
Những người xung quanh tuy đã thua hết tiền, nhưng ai cũng đều là kẻ có tiền, chẳng mấy ai quan tâm nhiều, nhìn thấy có náo nhiệt để xem, liền vây lại, thấy Cọp Dữ tức sôi gan, mọi người đều reo hò cho hắn, đồng thời ồn ào hẳn lên.
Để vãn hồi lại thể diện cho mình, cuộc chiến này khó tránh khỏi. Cọp Dữ tháo đôi găng tay dùng để đua xe ra, hai tay xắn áo lên, để lộ ra cơ bắp cường tráng. Sau đó vận động cơ thể một chút, giữ chặt nắm đấm, trừng mắt hung dữ nhìn Trần Tuấn Long, chuẩn bị có thể nhào vô bất cứ lúc nào.
Đối với nắm đấm của mình, Cọp Dữ rất có niềm tin, trước đây hắn vốn là tay chơi võ, đã từng thông qua huấn luyện một cách khoa học có hệ thống. Sau này gia nhập vào xã hội đen, lúc lăn lộn trong nghề này, là một tay đánh đấm rất có tiếng. Một mình hắn đơn chiến với mười mấy người, đều dựa vào nắm đấm của đôi tay mình mà hắn đã giành được phần thắng, sức mạnh khi Cọp Dữ xuất quyền như phá núi xẻ bò. Còn Trần Tuấn Long, cái gọi là đơn chiến chính là đều sử dụng vũ khí lạnh, khi hai bên đánh tay không xuất chưởng giáp nhau, Cọp Dữ càng nắm chắc. Hơn nữa, Cọp Dữ còn cao hơn Trần Tuấn Long hai cái đầu, bản thân hắn chiếm không ít ưu thế.
Trần Tuấn Long vẫn tùy ý như vậy, trên mặt vẫn chiêu bài khẽ mỉm cười. Nam Lang và Gà Rừng đều đứng sau lưng hắn, đang nhìn chăm chú căng thẳng.
Trần Tuấn Long giậm bước đến giữa sân, nhìn quanh một lượt, đều là những người muốn tìm kiếm sự kích thích. Mọi người đều rất quan tâm đến cuộc chiến giữa bọn họ. Vì thế mà Trần Tuấn Long cố ý khiêu chiến Cọp Dữ ở đây, đây là nơi Cọp Dữ thường đến, trước mặt những người quen mà thất bại dưới tay hắn, hắn triệt để chịu khuất phục hơn một chút, cộng với việc vừa thu phục bang Nam Lang, vẫn còn có người dám rục rịch ngóc đầu dậy, được dịp thể hiện chút thực lực của mình cho bọn Nam Lang thấy, để bọn họ không dám có suy nghĩ gian dối.
Trần Tuấn Long khí thế hiên ngang đứng giữa sân, sau đó làm một động tác tay với Cọp Dữ là ngươi có dám đến không, Cọp Dữ không nhịn được nữa rồi, gầm lên một tiếng, đưa nắm đấm ra tấn công. Chưởng vụt qua như gió, nhắm thẳng vào trước mặt Trần Tuấn Long.
Trần Tuấn Long vẫn sừng sững bất động, né đầu tránh, sau đó nắm đấm tay phải đánh ra, đánh mạnh vào trên sườn mềm của Cọp Dữ.
- Ư...
Cọp Dữ hừ một tiếng khó chịu, chưởng này của Trần Tuấn Long rất nham hiểm, không đợi Cọp Dữ phản công, Trần Tuấn Long lách mình qua bên trái hắn, lại tiếp một chưởng mạnh phụp ngay trên sườn mềm của hắn, Cọp Dữ hét lên “a” một tiếng, nhưng đã không kịp nữa rồi, tay trái của Trần Tuấn Long lại tấn công tiếp, đánh cùng một chỗ. Trong khoảng khắc ngắn ngủi một bộ phận bị nắm đấm mạnh đấm liên tiếp, Cọp Dữ to con như vậy cũng chịu không nổi, đầu gối chân phải hắn nhũn ra quỳ xuống. Còn Trần Tuấn Long không hề cho hắn một cơ hội nào cả, đã lách ra phóng vọt đến phía sau Cọp Dữ, khủy tay phải đập mạnh vào gáy Cọp Dữ mà lại rất chuẩn xác, chính ngay động mạch sau gáy của Cọp Dữ. Sau đó Trần Tuấn Long phủi phủi tay, nhẹ nhàng thoải mái quay người rời khỏi. Còn lại Cọp Dữ một mình quỳ gối, do trong chớp mắt bị công kích như vậy, não hắn nhất thời mất máu, ngay cả rên hừ cũng không rên được, Cọp Dữ lắc lư đứng dậy, sau đó ngửa mặt ngã nhào xuống cái bụp, nhưng trước khi ngã xuống, do não hắn thiếu oxy, hắn đã hôn mê từ lâu rồi.
- Rất lợi hại!
Tiểu Mẫn đang cầm điện thoại lén chụp nhìn thấy Trần Tuấn Long đi qua, vội cất điện thoại đi, từ lúc Trần Tuấn Long bắt đầu tấn công, đến lúc rời đi, đến lúc Cọp Dữ ngã xuống, mọi người bắt đầu bàn luận “vo ve”, ánh mắt nhìn Trần Tuấn Long đầy kính nể, có những người hiểu rõ về Cọp Dữ càng kinh hãi hơn.
Trần Tuấn Long nói với Nam Lang và Gà Rừng đang trố mắt đơ lưỡi:
- Qua xem sao, hắn chết chưa, nếu chưa chết bảo hắn tối mai đến Bách Lạc Môn tìm ta, chín giờ tối, các ngươi cũng đến. Nhớ kĩ, phải đúng giờ!
Hắn vừa nói còn vừa vỗ vai Nam Lang.
Nam Lang đã rã rời tay chân rồi, vội vàng gật đầu dạ dạ vâng vâng! Sau đó cùng Gà Rừng vội vàng chạy vào giữa sân, nhấc hắn lên.
Trần Tuấn Long không thèm để ý đến bọn họ, quay lại nói với Tiểu Mẫn đang tràn đầy sự sùng bái trên mặt:
- Chúng ta cũng đi thôi.
- Còn chưa được, chúng ta vẫn chưa lấy tiền thắng.
- Ồ, chúng ta thắng được bao nhiêu, em đã cược bao nhiêu?
Trần Tuấn Long cũng hứng thú rồi, Tiểu Mẫn đưa tay ra vẻ thần bí, năm ngón tay đung đưa.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT