Mặt khác, Giang Nam đã cười tít mắt tới gần đường lớn miệng núi.

-Đứng lại, ngươi không nghe thấy sao, núi Longinus đã đóng kín rồi!

Binh lính ngăn Giang Nam, nhưng Giang Nam không chút hoang mang, vẫy tay về phía lão quản sự ở xa xa:

-Quản gia đại nhân, là tôi, Roddy, để tôi vào được chứ?

Lão quản sự sửng sốt, phất tay bảo lính thả Giang Nam tiến vào:

-Roddy, ngươi tới làm gì?

Roddy vì sao xuất hiện ở núi Longinus, đây cũng là một vấn đề nghiêm trọng. Nếu Giang Nam trả lời không tốt, sau này cũng sẽ có không ít phiền phức!

Song, Giang Nam sớm đã nghĩ đầy đủ đáp án về vấn đề này, hắn ra vẻ ‘tôi là đầy tớ trung thành, tôi tận tâm trung thành với tiểu thư Welen’, nổi giận trách:

-Quản gia đại nhân, tôi tới mật báo! Ngài vẫn chưa biết ư? Tadrik, Judi, còn có cả Victor, ba tên khốn nạn có quan hệ mật thiết với phu nhân Susan này đã tiến vào núi Longinus! –Giang Nam nói ra chuyện mình dẫn đường, toàn bộ đều là thật, cuối cùng nói:

-Tôi hoài nghi họ có ý đồ phá đám quyết đấu, bèn lẫn vào đội ngũ của họ, chỉ cho họ một con đường sai! Quản gia đại nhân, xin hãy mau chóng phái người truy sát họ đi!

Đôi mắt lão quản sự sáng ngời, vẻ mặt ‘Roddy, ai ngờ ngươi lại trung thành như thế’, phân phó:

-Tiểu đội thứ ba, dựa theo phương hướng Roddy nói, toàn lực ngăn cản ba người Tadrik, nếu không thể ngăn lại thì cứ đuổi họ vào rừng sâu! –Nói xong, lão quản sự vỗ vai Giang Nam:

-Roddy, hôm nay ngươi đã lập công lớn, tất có trọng thưởng!

-Cảm ơn lời khen của ngài, thưa quản gia đại nhân tôn kính, tôi dốc sức vì tiểu thư Welen là điều nên làm, có điều… -Giang Nam bất đắc dĩ nhún vai:

-Ngài cũng biết đấy, tôi còn phải trở lại mục trường Lens tham gia Đao công thịnh yến, cho nên xin ngài hãy bảo mật cho tôi, ngàn vạn lần chớ để đám người Tadrik biết những lời mới rồi của tôi, được chứ?

-Điều này ngươi yên tâm, ta tuyệt đối sẽ không bán đứng một công thần!

-Lại cảm ơn ngài, thưa quản gia đại nhân tôn kính! Vậy… bây giờ tôi đi nói chuyện này cho tiểu thư Welen, có thể chứ?

Lão quản sự gật đầu, phê chuẩn cho Giang Nam tiến vào núi Longinus.

Mà Giang Nam buông hai tay ra, mắt nhìn lão quản sự cười tít mắt, lui về sau đi vào miệng núi.

oOo

Mật báo ba người Judi, tức là đã giải thích Roddy vì sao lại xuất hiện ở đây, lại tăng thêm phiền phức cho ba người Judi, kéo dài thời gian họ chạy tới hiện trường quyết đấu, đây là chuyện vẹn cả đôi đường, không phải ư?

Ba người Judi quả thật quá tin tưởng Giang Nam, song cũng chẳng có cách nào khác, họ nằm mơ cũng không ngờ rằng Roddy chỉ là một tên nô lệ lại có thể làm ra loại chuyện này. Họ đều có căn bệnh chung của quý tộc đại lục: coi thường nô lệ.

Giang Nam không hề dựa theo những gì mình nói đi gặp Welen, hắn đi tới một căn phòng gỗ bí mật giữa sườn núi, Giang Nam cởi y phục nô lệ, thay hóa trang Giáo Sư giấu bên người.

Một tấm mặt nạ màu đen, một bộ áo đen, một mái tóc dài màu xám nổi bật, gậy chống giải phẫu bên hông, lúc Giang Nam mặc trang phục này ra khỏi căn nhà gỗ, bên ngoài tuyết bỗng trút xuống như lông ngỗng bay đầy trời.

Đêm Phi Tuyết!

Thành Thái Dương vào năm ngày trước năm mới nhất định sẽ có tuyết rơi, loại hiện tượng này vài ngàn năm qua đều không biến đổi, do đó mới có ngày lễ Phi Tuyết này.

Hơn nữa cảnh tuyết trong ngày lễ Phi Tuyết hoàn toàn khác thường, trong bông tuyết luôn luôn xen lẫn băng phiến màu đỏ tươi, tuyết trắng đỏ tươi, hệt như một cô gái đáng thương khóc lệ máu từ không trung trút xuống thành Thái Dương!

Ngắm nhìn tuyết bay trên bầu trời, chân đạp Hoàng Kim Thổ, Giang Nam bỗng tràn ngập một loại cảm giác quái dị!

Vào lễ Phi Tuyết đầu tiên, hắn chỉ là một tên nô lệ mù mờ chẳng biết gì cả.

Lễ Phi Tuyết lần thứ hai ngày hôm nay, hắn đã là cường giả thứ tư chấn động thành Thái Dương!

-Gibson, đêm Phi Tuyết, trên đỉnh Longinus, đấu một trận với ngài, sinh tử vô oán!

Giang Nam nhún người nhảy lên đỉnh núi Longinus!

Tiếng quát lớn dưới sự vang vọng của đỉnh núi truyền khắp tứ phương, trong con trấn nhỏ, đám người còn đang tranh chấp với binh lính bỗng lặng ngắt!

Rất lâu sau, có người thất thanh kinh hô:

-Giáo Sư đã lên núi rồi!? Chết tiệt, để chúng ta qua, để chúng ta qua đi!

-Tất cả nghe lệnh, bày trận, kẻ tự ý xông vào giết không cần hỏi!

Lão quản sự lạnh lùng hạ lệnh, song, ánh mắt y lại ngước lên đỉnh Longinus.

Mà ở bên khác, Sorent cũng nghe thấy tiếng mời chiến này, thở dài:

-Chậc chậc, phải tăng tốc độ thêm nữa thôi!

Tadrik trong rừng già cũng nghe thấy thanh âm của Giang Nam, cắn răng, chỉ vào đằng trước kiên quyết nói:

-Tăng tốc độ, tiếp tục đi!

-Tadrik các hạ, Judi các hạ, xin các ngươi cứ tự nhiên, Lang, không cần đi tiếp nữa.

Victor bỗng dừng chân, ánh mắt hắn đầy tha thiết nhìn Welen ở xa xa:

-Tôi đã tìm được tiểu thư Welen, muốn đi cầu hôn, hãy chúc phúc cho tôi đi!

Cứ thế, Victor ở lại gần vách núi bên con đường thứ nhất.

Mà lúc này Giang Nam đã đi tới đỉnh núi Longinus!

oOo

Nhìn từ bản đồ, núi Longinus cao hai ngàn thước so với mặt nước biển, ba mặt đều là vách núi dựng đứng, một mặt đi thông với sườn đồi bằng phẳng nơi con trấn nhỏ. Mà đỉnh núi Longinus, là một miệng núi lửa hình tròn dài cỡ sân bóng.

Sườn ngoài miệng núi lửa đều là vách núi, sườn trong lại là động núi lửa sâu không thấy đáy.

Trước khi đám người Giang Nam lên lúi, nhìn thấy một chấm sáng đỏ, đây chính là màu nham thạch phun trào từ trong động.

Gibson chân đạp mây trắng, đang lơ lửng giữa không trung miệng núi lửa, hắn nhìn thấy Giang Nam ở xa xa, mỉm cười:

-Con cừu thấp hèn, làm tốt chuẩn bị cho thất bại chưa?

-Tiên sinh Gibson, xin hãy chú ý phương thức biểu đạt của ngài, con cừu thấp hèn… Ui, ta không thích loại ngôn ngữ cổ điển này, ngài cần bổ túc ngữ văn đó.

Giang Nam chẳng có năng lực phi hành, hắn dựa nghiêng vào một tảng nham thạch cực lớn, khoanh tay cười nhìn Gibson.

-Con cừu thú vị… -Mây trắng dưới chân Gibson từ từ tới gần, nhẹ giọng nói:

-Chúng ta… có thể bắt đầu rồi chứ?

-Ngài nói gì cơ?

-Được, mời Giáo Sư các hạ trước tiên chứng kiến chiêu này của ta: chiêu thứ 27 –Toái Ảnh!

Nói xong, mây trắng dưới chân Gibson bỗng tăng tốc, hắn cả người đi tới đỉnh đầu Giang Nam. Bỗng nhiên, hai chân đá liên hoàn, từng cơn gió mạnh cuộn theo bụi núi lửa chém về phía đỉnh đầu Giang Nam.

Mà Giang Nam chẳng cuống chẳng cuồng, đột nhiên, trọng quyền của hắn đánh vào nham thạch bên người!

-Ầm!

Nhất thời, đá vụn bay tứ tung!

Đúng lúc này, thân thể Giang Nam bỗng xoay tròn cực nhanh, song quyền kéo theo hai tay chuyển động hệt như chong chóng, cuốn lấy đá vụn đầy trời nghênh đón cơn gió của Gibson!

-Gibson các hạ, đây là một chiêu mô phỏng Hank: chiêu 124 trong Thiết Bào Hao – Đại Phong Xa!

Dưới chân núi, mọi người chỉ thấy trên đỉnh núi Longinus đột nhiên bốc lên một trận cuồng phong hiện hình mây trắng, còn có một cơn mưa đá vụn bay tung tóe!

Nhất thời vài người đã hiểu ra, điên cuồng hét lên:

-Quyết đấu đã bắt đầu rồi, chết tiệt, cho chúng ta đi xem đi!

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play