Một khi đã quyết định sẽ không cần ẩn giấu. Vương Bài và Tiêm Thứ bị Hà Hướng Nam kích động, đã phát động đợt tấn công quy mô lớn nhất của các đoàn lính đánh thuê Trung Đông, số người hơn mười vạn.
Chẳng qua đây chỉ là điều bọn họ nghĩ, mà có thể làm được hay không lại là việc khác.
Nửa đêm, khi tiếng súng đầu tiên vang lên, cuộc chiến ảnh hưởng đến rất nhiều người đã bắt đầu.
Shimufu ngồi trên một chiếc xe Jeep quân dụng, nghe được tiếng súng cảm thấy không đúng. Bởi vì đó không phải là vị trí doanh trại Ma Quỷ.
“Tướng quân, theo tiếng súng, với mật độ dày đặc đó, ít nhất có hơn năm vạn người” Làm một quân tiền trạm, hắn đoán thường không bao giờ sai. Giờ phút này trong thành phố còn có khoảng năm vạn người, ngoại trừ Vương Bài chính là Ma Quỷ.
“Tướng quân, cơ hội tốt. Xem ra Ma Quỷ đã xuất binh ngăn chặn đoàn trưởng Comman của Vương Bài” Hà Hướng Nam như quỷ mị đột nhiên từ phía sau xuất hiện. Giờ phút này hắn có chút hưng phấn, sinh sự, gây hấn chính là sở trường của hắn.
Shimufu vẫn có chút sợ hãi. Thật lâu trước kia, Luo đã nói, người đàn ông Ma Quỷ kia là không thể chiến thắng. Nếu như không phải Trung Đông quan hệ đến vinh quang cả đời hắn, hắn sẽ không muốn cùng mưu với Hắc Dạ, không muốn là địch với hắn. Chẳng qua bây giờ nghĩ đến đã chậm, hắn đã không có đường lui.
“Có thể không?”
Hà Hướng Nam đương nhiên rất rõ suy nghĩ của lão già lúc này. Mặc dù thực lực của Tiêm Thứ không kém, nhưng hắn rất khinh thường tên tướng quân này. Con chuột mà lại giả làm hổ, hơn nữa giả mấy chục năm.
“Đương nhiên có thể, tướng quân, cao thủ Hắc Dạ chúng tôi sẽ mở đường cho ngài. Chỉ cần bọn họ giết vào doanh trại Ma Quỷ, chúng ta sẽ trong ngoài giáp công. Bọn họ phải ngăn cản đội trưởng Vương Bài, ít nhất phải có năm vạn quân. Cho nên tôi có thể đảm báo, trong doanh trại Ma Quỷ lúc này nhiều nhất cũng chỉ có ba vạn người. Chúng ta có thể ăn được chúng”
Mắt Shimufu lóe lên một tia tàn độc, vẻ cay độc mơ hồ hiện lên trên mặt. Trầm ngâm suy nghĩ một lát, hắn đứng trên xe, lớn tiếng quát: “Tao ra lệnh, đi tới với tốc độ cao nhất, tấn công doanh trại Ma Quỷ, kẻ trốn chạy giết”
Mình không có đường lui, hắn cũng muốn cho tất cả lính đánh thuê không có đường lui, chảy đến giọt máu cuối cùng vì hắn. Bởi vì mạng của đám lính đánh thuê này thuộc về hắn.
Rất kỳ lạ, ánh đèn ở Ma Quỷ mờ nhạt hơn trước rất nhiều. Trong bóng tối, Lang Nha đã sớm ẩn thân khó hiểu hỏi: “Lão Đại, đây là chuyện gì. Tao còn tưởng rằng có thể mạnh mẽ xuất kích. Thật không ngờ bọn chúng lại tử thủ, chán quá”
Nếu như lần này người chỉ huy là ai khác có lẽ Lang Nha đã sớm xông ra. Cuộc chiến này không thú vị gì hết. Nhưng đáng tiếc đây lại là lệnh của Tiêu Thu Phong. Cả Ma quỷ binh đoàn không có ai dám không nghe.
“Tao không cản mày, nhưng trái lệnh của Tiêu thiếu gia, dù mày còn sống trở về, có lẽ sau này cũng không thể làm người” Lý Cường Binh lạnh lùng nói, không có chút tình cảm. Chiến tranh không phải trò chơi. Là một quân nhân, hắn đương nhiên biết quân lệnh như sơn. Dù trong lòng có bao nhiêu nghi vấn, hắn vẫn chấp hành.
Tiêu thiếu gia nghĩ gì, hắn không cần phải biết. Lý Cường Binh lúc này giống như tất cả những người khác, hắn chỉ là một chiến sĩ. Tiêu thiếu gia chỉ tay về phía nào, hắn sẽ nhằm về phía đó.
Lang Nha bực mình, nhưng chỉ bĩu môi không dám nói nữa. Trước kia làm vua Tam Giác Vàng, trong lòng hắn còn có chút kính trọng. Nhưng ở Trung Đông này, sự kính trọng đó đã trở thành kính sợ. Đây là sự thật không thể nào thay đổi.
“Lão Tử cũng chỉ nói một chút thôi, lại không làm thật, lệnh của Lão Đại không bao giờ sai. Tao tin, đợi lát nữa nhất định có trò hay để xem”
Lang Nha còn chưa nói xong, trạm gác đã truyền tin đến: “Đoàn lính đánh thuê Tiêm Thứ đã đến gần thành phố, gần như là dùng toàn quân”
Tin tức này cũng đã được truyền đến tai Tiêu Thu Phong. Vương Bài bị chặn lại không phải là lực lượng của Ma Quỷ, mà là quân đội của Garro. Nhiệm vụ của bọn họ chỉ là chặn lại chứ không phải là tiêu diệt. Như vậy cũng tiện cho việc thu thập Tiêm Thứ. Cho nên Tiêu Thu Phong rất thoải mái, không hề khẩn trương.
Hắn sở dĩ không chủ động xuất kích cũng là có nguyên nhân. Bởi vì hắn rất muốn biết Hắc Dạ lần này dồn bao nhiêu lực lượng vào Trung Đông. Nếu như đánh lén, cao thủ Hắc Dạ rất dễ dàng chạy thoát. Cho nên hắn dẫn những người đó vào nhà. Chỉ cần bọn chúng đến, muốn chạy sẽ không dễ như vậy. Xung quanh Ma Quỷ đã bày ra thiên la địa võng, vô số tầng phòng ngự chờ bọn họ đến.
“Tiêu thiếu gia, có rất nhiều người áo đen xông vào, những người đó đều là cao thủ” Một đội viên thần binh vội vàng đi vào, tập luyện lâu như vậy, tối nay sẽ được thoải mái đánh một trận. Lúc nói đến cao thủ Hắc Dạ, trên mặt hắn rõ ràng hiện lên vẻ vui mừng.
Tiêu Thu Phong không mở miệng, ngay lúc này, lại có một tin tức từ trạm gác truyền vào: “Tiêm Thứ đã tiến vào vòng vây. Tiêu thiếu gia, xin có chỉ thị tiếp theo”
Đến lúc này, ngay cả Ruth cũng rung động. Tiêu Thu Phong mới nhẹ nhàng gật đầu: “Còn chờ gì nữa, ra lệnh giết”
Ba đợt đạn pháo tín hiệu màu đỏ bắn thẳng lên bầu trời. Ngay sau đó tiếng súng vang lên, không khí giết chóc trong nháy mắt tăng lên đến cực điểm. Trận chiến tập trung toàn bộ lực lượng rốt cuộc đã diễn ra.
Tiêu Thu Phong không động. Hắn chỉ nhìn bản đồ rộng lớn của thành phố được đặt trên bàn, sau đó mỗi khi nhận được tin tức truyền về liền đánh dấu trên bản đồ. Một vòng vây màu đỏ từ từ hình thành.
Loạn chiến thế này Lang Nha thích nhất. Thân hình cường tráng của hắn nâng một súng đĩa quét ngang, mà vẫn còn chưa đã, mỗi khi bắn, hắn lại hét lên một tiếng. Hình như chưa phát tiết hết lực lượng, giống như một con trâu mộng thời kỳ động **
Lúc này không phải mấy trăm người, không phải mấy ngàn người mà là mấy vạn người, đây không phải chiến đấu của cá nhân. Ma Quỷ được huấn luyện ở cường độ cao rốt cuộc phát huy hiệu quả. Quân đội của Tiêm Thứ bị công kích không thể chống trả. Ngón tay Tiêu Thu Phong chỉ vào chỗ nào trên bản đồ, người của Ma Quỷ liền tấn công vào chỗ đó. Thành phố như một cũi vây thú.
Babi lao vào, vội vàng báo cáo: “Tiêu thiếu gia, tướng quân Garro truyền tin đến, quân chính phủ đã nhận được hành động lần này, đã điều động rất nhiều quân đội về thành phố. Hắn nhiều nhất chỉ có thể chặn Vương Bài trong một tiếng nữa”
Chỉ một tiếng, nhưng lại là mấu chốt quyết định thắng bại của trận chiến này.
“Ruth, Mị Ảnh của em bảo vệ nơi này. Anh muốn phát động công kích mạnh nhất, nhất định phải hủy diệt Tiêm Thứ trong vòng một tiếng” Thật không ngờ đám chính phủ cũng biết nghĩ, nhanh như vậy đã phát hiện động tĩnh của quân đội Garro. Điều này làm cho hắn không còn thời gian xem kịch hay. Tiêu Thu Phong cần phải tự mình ra tay.
Ruth gật đầu: “Ông xã, anh cẩn thận, nơi này có em bảo vệ, không ai có thể xông vào”
Tiêu Thu Phong không có thời gian đáp lời nàng, đã biến mất. Vẻ quan tâm của Ruth chỉ sau một giây đã trở nên lạnh như băng: “Babi, ra lệnh cho tổ Mị Ảnh, lập ba phòng tuyến ở nơi này. Nói cho bọn họ, kẻ xông vào, giết không tha”
Babi ứng tiếng, tổ Mị Ảnh đã được điều động.
Ở nơi này, có hơn trăm người ưu tú nhất của Long Đằng, bọn họ là tài sản quan trọng nhất của Ma Quỷ. Điểm này Ruth hiểu rõ hơn bất cứ ai. Lực lượng của Ma Quỷ đều là tinh nhuệ, nhưng cao thủ Hắc Dạ đã vượt quá phạm trù chiến sĩ. Bọn họ đều là cao thủ vô hình. Mặc dù số người không nhiều, chỉ có hơn trăm người đến, nhưng làm cho người ta khó có thể đề phòng. Bọn họ mỗi lần hiện thân trong bóng đêm sẽ có rất nhiều binh lính Ma Quỷ ngã xuống.
Trong nháy mắt khi Tiêu Thu Phong xuất hiện, một thân hình từ trong bóng đêm đã tập kích hắn từ sau lưng. Bọn họ nhận được lệnh xông vào doanh trại Ma Quỷ, gặp người là giết, giết hết thì thôi.
Thân hình vừa động, cao thủ Hắc Dạ phát hiện thân hình đó đột nhiên không thấy đâu, bên tai truyền đến tiếng gió, nhưng không đợi hắn né tránh, Tiêu Thu Phong đã đá trúng vào đầu hắn.
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên. Tên cao thủ đáng thương này, ngay cả mặt Tiêu Thu Phong như thế nào cũng không thấy rõ đã vỡ đầu mà chết.
Chiến ý dâng lên trong lòng Tiêu Thu Phong, sát khí mãnh liệt.
“Tiêu thiếu gia...” Lý Cường Binh xuất hiện, nhìn những vết máu trên người hắn, vẻ lạnh lùng dó, chỉ biết hắn giết chết không ít người.
Mà phía sau hắn là mười mấy đội viên thần binh siêu cấp. Mỗi người đều đầy máu, chém giết cao thủ Hắc Dạ xâm nhập.
Đội ngũ hơn trăm người Hắc Dạ phân tán xâm nhập doanh trại Ma Quỷ, thực sự khó thể đề phòng. Tiêu Thu Phong không có thời gian để lãng phí, quát lên với Lý Cường Binh: “Cường Binh, anh lưu lại đối phó cao thủ xâm nhập, không cần người sống”
Lý Cường Binh gật đầu, tay vung về phía sau, thân hình biến mất trước mặt Tiêu Thu Phong. Ngay sau đó, đội viên thần binh cũng rời đi, toàn tâm đối phó kẻ địch xâm nhập.
Chiến sự bên ngoài thành phố càng thêm mãnh liệt.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT